Chương 19: Ghen
Rất nhanh Phương Tư Dao bị Lý Tình kéo ngồi chỗ ở trước mặt Giang Hiểu Đình, mà cô ấy luôn nhìn chằm chằm đứa con gái cúi đầu kia
Giang Hiểu Đình, cô chính là vì cùng Tôn Kiến Đình chung một chỗ cho nên mới nói chúng ta không có bất kì quan hệ gì? tại sao bất luận mười năm trước hay là mười năm sau cô đều vì một người mà rời khỏi tôi!
"Giang Hiểu Đình tôi bình thường vẫn thật sự chưa thấy qua cô ăn mặc như vậy. Chẳng lẽ là vì Tôn Kiến Đình? quả nhiên nữ vi duyệt kỹ giả dụng a (người phụ nữ sẽ khiến bản thân xinh đẹp cho người yêu cô ấy)"
Lý Tình thì thích thêm mắm dặm muối, chỉ cần Phương Tư Dao càng tức giận cô ấy thì càng vui, vì như vậy biểu đạt Giang Hiểu Đình cũng không có bất cứ cơ hội nào có thể cướp Tư Dao của cô ấy
Nghe thấy lời như vậy Giang Hiểu Đình bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn Lý Tình một cái, không biết nên làm sao. Tôn Kiến Đình ở một bên nhắm trúng cơ hội ngay sau đó nắm lấy tay của cô ấy từ từ mở miệng
"Hiểu Đình ở trong lòng tôi đều luôn đẹp như vậy, cho dù không trang điểm cũng vẫn là công chúa của tôi"
Ánh mắt nóng bỏng và hai tay nắm chặt đều để Phương Tư Dao một trận ánh lửa vừa muốn rời khỏi bình tĩnh một chút
Giang Hiểu Đình thì nhanh hơn mình một bước vung tay khỏi Tôn Kiến Đình rời khỏi vị trí trước
"Thật xin lỗi, tôi đi nhà vệ sinh một chút, các người từ từ nói chuyện"
Khơi lên một nụ cười mang tính lịch sự, Giang Hiểu Đình xoay người thì nhanh chóng rời khỏi. Cô ấy biết nếu như không nhanh rời khỏi bản thân nhất định nhịn không được sẽ rơi nước mắt. Cô ấy sợ Phương Tư Dao hiểu lầm, cô ấy sợ ánh mắt lạnh nhạt vô tình của người đó...
Chạy vào nhà vệ sinh Giang Hiểu Đình nhanh chóng đem mình khóa ở bên trong, nước mắt bắt đầu không nghe theo sai khiến mà rơi xuống. Cô ấy buồn tại sao người bên cạnh Phương Tư Dao là Lý Tình, tại sao lại giống như mười năm trước bản thân mãi mãi bị cô ấy xếp cuối cùng. Giang Hiểu Đình cuối cùng nhịn không được bắt đầu khóc lốc, cô ấy không muốn để người khác nghe được cô ấy đang khóc, cô ấy nổ lực nhẫn nhịn lại vẫn như cũ không cách nhịn được tâm trạng suy sụp
Qua rất lâu Phương Tư Dao không thấy Giang Hiểu Đình ra ngoài, từ lo lắng cho nên tìm lý do trực tiếp chạy đến nhà vệ sinh
"Giang Hiểu Đình ra ngoài! tôi biết cô đang ở bên trong!"
Phương Tư Dao vào nhà vệ sinh sau khi xác nhận không có người thì bắt đầu la lớn, cô ấy rất xác định vừa rồi thấy được người đó chạy vào đây
"Giang Hiểu Đình, cô không ra tôi thì ở đây đợi đến cô ra ngoài!"
Nghe thấy Phương Tư Dao kêu la Giang Hiểu Đình chỉ đành lau sạch nước mắt trên mặt mình muốn giả vờ trở thành cái gì cũng không phát sinh mà đi ra ngoài
"Bác sĩ Phương tìm tôi có chuyện gì sao, sao không bên cạnh bạn gái của chị?"
"Bác sĩ Phương? cô kêu Tôn Kiến Đình là Kiến Đình Kiến Đình, kêu tôi là bác sĩ Phương? Giang Hiểu Đình cô đừng quá đáng!"
Một tiếng xưng hô như vậy, đối với bộ dạng thư thả trên mặt của Giang Hiểu Đình, cơn tức giận của Phương Tư Dao trở nên càng điên cuồng
"Tôi và chị đã không có quan hệ gì rồi, nếu không tôi nên kêu chị là cái gì? Phươnc Tư Dao hay là Tư Dao? không đúng nên kêu là bạn gái của Lý Tình mới đúng"
Cố nhịn khóc, Giang Hiểu Đình nói lời nói cả chính mình nghe đến cũng cảm thấy buồn. Cô ấy không muốn cùng Phương Tư Dao có quan hệ gì, nhưng mà chị ấy đã không yêu mình không phải sao? Lý Tình chính là bằng chứng tốt nhất...
"Vậy Tôn Kiến Đình thì có quan hệ với cô có phải không!"
"Chúng tôi khi nảy không phải biểu hiện rất rõ rồi sao? Tôn Kiến Đình bây giờ là bạn trai của...ngô ngô..."
Phương Tư Dao tức giận gào thét lại đổi lại câu trả lời làm người ta thất vọng, sao cô ấy quên được bộ dạng ngọt ngào vừa rồi họ nắm tay
Tâm trạng đố kị và tức giận để Phương Tư Dao đem Giang Hiểu Đình đè ở trên tường dùng sức cưỡng hôn. Cô ấy không muốn! không muốn nghe người đó nói Tôn Kiển Đình là bạn trai của người đó, dùng sức đem đầu lưỡi xông vào trong miệng của đứa con gái, cạy ra hàm răng của cô ấy hung hăng hoành hành trong miệng của đứa con gái, cưỡng ép cô ấy và chính mình cùng nhau đùa giỡn
Mà đứa con gái lại vì động tác thình lình của Phương Tư Dao làm giật mình, theo bản năng vươn tay muốn đẩy cô ấy lại thế nào cũng đẩy không động. Cô ấy rất sợ rất sợ Phương Tư Dao như vậy. Thế là dùng sức cắn lấy môi của người đó, Phương Tư Dao chịu đau buông cô ấy ra lại thấy được khóe miệng của Giang Hiểu Đình cũng chảy máu. Thì ra cô ấy cắn mình cũng cắn chính cô ấy...thấy vết máu trên khóe miệng của Phương Tư Dao, Giang Hiểu Đình tự trách rơi nước mắt. Cô ấy lại để Tư Dao của cô ấy bị thương rồi...
Một đạo máu tươi chậm rãi ở trong miệng chảy ra, từ từ ở trong lòng của đối phương rạch ra một đạo vết thương
-------------
Nếu như chị đau, em sẽ cùng đau với chị...bởi vì em không nỡ
Hết chương 19
Ps: Xin nghỉ một tuần xã hơi