Chương 17: Sóng gió không ngừng
Mới sáng sớm phòng chiêu đãi của tập đoàn Thiên Thành thì chen đầy một đám kí giả, gianh nhau muốn viết bài về cách nghĩ của tập đoàn Thiên Thành đối với tập đoàn KF tham gia vào việc đấu thầu tòa thị chính. Mỗi kí giả đều nhận được tin tức tham khảo giống nhau, chỉ cần tập đoàn KF ra tay, lão đại dẫn đầu xây dựng trong giới kinh doanh tập đoàn Thiên Thành có thể gặp phải nguy cơ phá sản, tranh giành địa vị của giới xây dựng trong tương lai có thể có tình hình đảo ngược rất lớn
Mà thân là tổng giám đốc quan hệ công chúng Giang Hiểu Đình không bất ngờ là tiêu điểm lần này phóng viên truy đuổi, cô ấy là hạch tâm của tập đoàn Thiên Thành, tài liệu tham khảo bên ngoài nói tương lai cô ấy là người tiếp nhận Thiên Thành. Mà nguy cơ lần này tự nhiên là một khảo nghiệm đối với Giang Hiểu Đình
"Trước khi hội kí giả bắt đầu, tôi lấy thân phận tổng giám đốc quan hệ công chúng tuyên bố tập đoàn Thiên Thành sẽ không rút lui khỏi cuộc đấu thầu lần này, thậm chí truyền ngôn bên ngoài chúng tôi nhất trí phủ nhận. Tiếp theo hoang nghênh các vị kí giả đặt câu hỏi, nếu như tôi có thể trả lời tôi không hề giữ lại đều sẽ nói cho mọi người biết"
"Aiz, không thẹn là giám đốc vừa đẹp vừa bá khí, tôi cũng sắp luyến ái rồi~"
Tiểu trợ lý ở một bên mắt không xoay chuyển nhịn không được tán thưởng
Xác thực Giang Hiểu Đình ở trên hội kí giả thay đổi tính cách trẻ con giống trước kia, biểu hiện trầm tĩnh rộng rãi thậm chí có thể điều độ nắm giữ không khí cả hội trường. Chuyện này cũng khó trách, cho dù cô ấy không đến làm việc, đồng sự của cô ấy không có bất cứ oán trách nào, vì ở trong thời khắc mấu chốt cô ấy có thể điềm tĩnh hơn mỗi một người
"Xin hỏi giám đốc Giang, tập đoàn Thiên Thành các người có phải có có ý muốn tiến hành vay vốn, để vốn nước ngoài tiến vào giúp các người vượt qua cửa ải khó khăn này không?"
"Giám đốc Giang nghe nói tương lai cô sẽ tiếp nhận làm đổng sự trưởng của Thiên Thành?"
"Giám đốc Giang có phải có ý cùng Hải Đốn hoặc là tập đoàn KF đề xuất hợp tác không? "
"Giám đốc Giang, cô xinh đẹp lại rộng rãi như vậy bây giờ có đối tượng qua lại chưa? "
"Xin lỗi các vị, các vị hỏi chậm một chút để giám đốc của chúng tôi trả lời một chút!"
Kí giả anh một câu tôi một câu, hỏi rất nhiều vấn đề, cả trợ lý nhỏ ở một bên cũng sắp xem không vô rồi
"Không sao đâu, về vấn đề của các vị tôi ở đây trả lời. Chúng tôi sẽ không tiến hành vay vốn, cổ phiếu của tập đoàn Thiên Thành không có bất cứ vấn đề nào, đây là một doanh nghiệp gia tộc chúng tôi sẽ không để nó rơi vào tay người khác. Thứ hai, vấn đề tiếp nhận trong tương lai cũng không thể nói chính xác, bây giờ tôi là kí giả của đài T, ở thiên Thành chỉ là giám đốc quan hệ công chúng, ở chức vị nào thì làm chuyện đó, cái khác tôi sẽ không nghĩ nhiều. Vấn đề thứ ba, Thiên Thành chúng tôi ở giới kinh doanh đối đầu với Hải Đốn, nhưng mà nếu như có lợi đối với hai bên, vậy hợp tác lại không có gì không thể. Thậm chí tập đoàn KF một công ty lớn mạnh như vậy có ai không muốn hợp tác chứ? Thiên Thành chúng tôi sẽ tận lực cùng KF và Hải Đốn trao đổi với nhau. Ah còn về một vấn đề cuối cùng, xin giữ bảo mật, ha ha"
Giang Hiểu Đình tận sức làm hài lòng câu hỏi của kí giả, cô ấy biết nổi khổ của chạy lấy tin. Thậm chí mấy vấn đề cả bản thân cũng không biết trả lời, cô ấy cũng chỉ đành nhảy qua. Sau khi lục tục để kí giả đặt rất nhiều vấn đề, Giang Hiểu Đình mới thở phào một hơi trở về phòng làm việc. Chỉ là không ngờ trở về phòng làm việc lại có chuyện khác đang chờ cô ấy...
"Giám đốc, vị tiên sinh kia lại đến rồi. Cô muốn gặp anh ấy không?"
"Cô là nói cái người luôn đến tìm tôi?"
"Vâng"
"Mời anh ấy vào đi"
Giang Hiểu Đình còn thật sự có chút hiếu kì con người kia rốt cuộc là ai, tại sao luôn đến tìm mình, hơn nữa còn bền gan vững chí như vậy
"Cốc cốc"
"Mời vào"
"Không biết giám đốc Giang Hiểu Đình bây giờ có rãnh không"
Là một giọng nam trong sáng. Giang Hiểu Đinh nhanh chóng ngẩng đầu lên lại ngẩng người
"Tôn...Kiến Đình. Anh..."
"Rất bất ngờ? Hiểu Đình anh tìm em rất lâu, cuối cùng tìm được rồi, tại sao em một chút tin tức cũng không có, cũng không liên lạc với anh?"
Tôn Kiến Đình thấy được Giang Hiểu Đình rất là kích động, nhưng mà Giang Hiểu Đình lại có chút không biết làm sao. Năm đó người mang cô ấy đi là Tôn Kiến Đình, nhưng sau đó cô ấy xém chút bị tập đoàn Nhân Xà bán mất, Giang Hiểu Đình thì cũng không thấy được Tôn Kiến Đình nữa. Cô ấy không biết tại sao anh ấy bổng dưng xuất hiện
"Ha...Tôn tổng giám đốc? rất lâu không gặp, xin hỏi anh tìm tôi có chuyện gì?"
Giang Hiểu Đình từ trước đến giờ không quên được con người đó hại cô ấy và Phương Tư Dao xa nhau. Nhưng cô ấy không hận anh ta, Giang Hiểu Đình biết tất cả chuyện này cũng không phải Tôn Kiến Đình có thể khống chế, họ đều là con cờ bị kiểm soát. Tôn Kiến Đình cũng thế, Phương Tư Dao cũng vậy, cả bản thân khi đó một chút địa vị cũng không có cũng vậy
"Hiểu Đình em đừng như vậy, đừng xa lánh anh được không? anh vừa tốt nghiệp thì lập tức từ Mỹ bay về tìm em. Mấy năm qua anh mỗi ngày đều phái người tìm kiếm tin tức của em, bây giờ cuối cùng rất không dễ dàng để anh tìm được rồi. Anh thật sự rất vui!"
Tôn Kiến Đình vui vẻ nắm lấy tay của Giang Hiểu Đình nói, mà Giang Hiểu Đình rất lâu không quen muốn rút tay lại bị gắt gao nắm chặt. Trong lòng không thoải mái từ từ thăng lên...
"Kiến Đình, anh buông tôi ra trước đi...tay của tôi rất đau!"
"Được, thật xin lỗi, Hiểu Đình sắp tan ca rồi chưa chúng ta cùng đi ăn cơm được không?"
Đối với yêu cầu bổng nhiên của Tôn Kiến Đình, Giang Hiểu Đình suy nghĩ dù sao một bữa cơm cũng không có gì, cũng là cuộc hẹn. Lại không ngờ được một phong ba khác đang đợi cô ấy...
Hết chương 17