Chương 278
“Mọi người đều là bạn, đừng nói như vậy với Hướng Thu Vân.” Giang Hân Yên cắn môi nói: “Mọi người nói cô ta như vậy, trong lòng tôi cũng thấy khó chịu vô cùng”
An Thi Kiều vừa mới bị Hướng Thu Vân oán trách vài câu, lúc này đang liếc nhìn Hướng Thu Vân bằng ánh mắt tức giận: “Chúng ta coi cô ta là bạn, cô ta có coi chúng ta là bạn không? Tôi biết cô là người tốt, cô không muốn thấy chúng tôi cãi nhau nhưng cô hãy xem cô ta đã nói những gì chứ?”
“Trong chuyên ngành có rất nhiều người gian lận. Tôi đạo văn cũng là chuyện bình thường sao? Để cô ta nói y như rằng tôi đã phạm một tội ác tày trời vậy. Còn cô nữa, chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà đã để cô ta nói cô là gái điểm sao?”
Sắc mặt của Hướng Thu Vân lúc xanh lúc đỏ trông cực kỳ khó coi: “An Thi Kiều, cô chú ý lời nói của mình chút nha. Mẹ nó, câu nào của tôi nói Giang Hân Yên là gái điểm chứ? Tôi vừa nói chuyện phá hỏng tam quan, làm như vậy rất điểm. Cô đừng ở đó mà đổi trắng thay đen, châm ngòi ly giản.”
Giang Hân Yên không nói gì nhưng đôi mắt càng đỏ hơn, sau đó cúi đầu sụt sịt.
“Lúc trước cùng nhau chơi đùa ở bãi biển, rất nhiều lần tôi đều thấy cô mặc áo tắm. Bây giờ chỉ ở nhà mặc một bộ quần áo tương tự như vậy rồi ôm cậu Giang một cái thôi mà. Sao hả?” Dương Lan mỉa mai nói: “Cô lằng nhằng như vậy, chẳng phải là không dám chơi sao? Không dám chơi thì nói sớm đi, đừng chơi nữa. Không ai ép cô chơi đâu.
Giang Hân Yên lau nước mắt, gượng cười: “Xin lỗi,
Hướng Thu Vân. Trước đây tôi không biết trên phương diện này cậu lại… không dám chơi. Xin lỗi.” Nói xong, cô ta cúi đầu chín mươi độ rất thành khẩn với Hướng Thu Vân.
Dương Lan dùng sức đỡ cô ta dậy, nghiêng người nói với Hướng Thu Vân: “Tôi thật không nhận ra Hướng Thu Vân à, cô lại là một người không dám chơi.
Không dám chơi, không dám chơi, không dám chơi. Ba chữ này sắp khiến Hướng Thu Vân nổ tung. Bình thường cô rất nể mặt an cô ta, nhưng bây giờ ba người bạn tốt lại đồng thời nói cô không dám chơi. Thật sự cô không thể nuốt trôi giọng điệu này.
“Tôi có nói tôi không dám chơi sao?” Hướng Thu Vân nằm lấy bộ đồ lót khiêu gợi đó: “Không phải chỉ mặc bộ quần áo này rồi ôm Giang Minh Thắng thôi sao? Có gì to tát chứ”
Giang Hân Yên nhẹ nhàng kéo tay áo cô ra, khẽ nói: “Hướng Thu Vân, nếu cậu không muốn thì đừng ép bản thân. Như vậy… như vậy sẽ giống như tôi đang ép buộc cậu vậy.
“Đừng nói nhảm nữa, thay quần áo ở đâu?” Hướng Thu Vân bực bội rút tai nghe trên cổ ra, tiện tay ném lên ghế sô pha.
Giọng điệu của An Thi Kiều kỳ quặc: “Không dám chơi thì đừng ép buộc bản thân, đừng để đến lúc đó lại nói chúng tôi bắt nạt cô.
“Câm miệng” Hướng Thu Vân nhìn cô ta, nghiến chặt rằng nói ra hai chữ, trong đáy mắt đỏ bừng lửa giận. An Thi Kiều bị cô dọa cho sợ đến mức rụt cổ lại, nuốt nước miếng mà không dám nói gì.
Giang Hân Yên thở dài, sau đó lại tỏ vẻ áy náy nói: “Hướng Thu Vân, cậu thật sự không cần phải ép bản thân như vậy…
“Đừng nói nữa!” Hướng Thu Vân ngắt lời cô ta, nhíu mày cầm bộ đồ lót khiêu gợi đi vào nhà vệ sinh, đóng sầm cửa lại.
Thấy vậy, An Thi Kiều hạ giọng lẩm bẩm vài câu, đều là những lời rất khó nghe.
Hướng Thu Vân bị mấy người kích động, bất chấp mà thay bộ quần áo lót khiêu gợi. Khỏi cần nói cũng biết bộ quần áo này hở hang cỡ nào, đúng như Giang Hàn Yên và những người khác đã nói, nó tương đương với chiếc áo tắm.
Nhưng nó gắn với hai chữ “khiêu gợi”, mà có mấy chỗ thiết kế cũng thật là…
Cô liếc nhìn trong gương, không thèm nhìn lại lần thứ hai. Cô ôm chặt lồng ngực bị lộ ra, ngồi trên nắp bồn cầu hơn nửa tiếng đồng hồ cũng chưa đi ra ngoài. Trong lòng vẫn không thể vượt qua rào cản kia.