Chương 246

Cô ngừng lại một lúc, giọng hơi khàn: “Không chữa nữa”

Cô thà què cả đời cũng không muốn nợ bất kỳ ân tình nào của Hạ Vũ Hào.

Lục Thanh Sơn nhìn cô và khẽ thở dài: “Nếu đã làm quen từ lâu, vậy tại sao cô Hướng còn làm ra vẻ mình là người bình thường?”

Anh ta liếc nhìn chân phải của cô rồi lại thở dài: “Để cộ gắng giống với người bình thường hết mức có thể, cô đã tốn không ít công sức nhỉ?”

Thực ra xương mọc lệch cũng có chút liên quan đến chuyện này. Suy cho cùng vì cô là người khuyết tật, còn muốn đi lại với tư thế giống như người bình thường, thì cô phải thực hiện những điều chỉnh nhất định trong tư thế đi lại của mình.

“Không có” Hướng Thu Vân rút chân phải lại và cau mày nói. Vết sẹo mà bản thân cô không muốn chạm vào lại bị người ta vạch trần trước đám đông như vậy, khiến cô cảm thấy rất khó chịu.

“Không có ý xúc phạm, xin cô Hướng thứ lỗi.” Lục Thanh Sơn xin lỗi cô, sau đó quay sang Hạ Vũ Hào, chưa kịp lên tiếng thì liền nghe thấy Hạ Vũ Hào nói: “Anh có thể đưa ra bất kỳ mọi yêu cầu.

“Nghe nói cô Hướng hiện đang làm ở club Mộng

Hương nhỉ?” Lục Thanh Sơn hỏi. Hạ Vũ Hào liếc mắt nhìn Hướng Thu Vân, khế ngừng lại một lát rồi gật đầu.

“Trong thời gian cô Hướng điều trị chân thì không nên làm bất cứ công việc gì, cần phải nghỉ ngơi thật tốt. Lục Thanh Sơn điềm đạm nói.

Hạ Vũ Hào rũ mắt xuống, hàng lông mi dày và cong in một cái bóng dưới mắt anh, anh suy nghĩ một lát rồi nói: “Được!

Hướng Thu Vân cau mày khi nghe thấy vậy và nói: “Không.

“Vậy thì cám ơn tổng giám đốc Hạ. Thím Lưu đứng trước mặt Hướng Thu Vân, ngắt lời của cô, sau đó thấp giọng cảnh cáo cô: “Cháu im lặng một chút đừng lên tiếng, chỉ toàn khiến người ta lo lắng!”

Hạ Vũ Hào vượt qua thím Lưu, nhìn về phía Hướng Thu

Vân ở sau lưng bà ấy rồi khẽ gật đầu.

“Tổng giám đốc Hạ thẳng thắn, nhưng tôi vẫn còn một yêu cầu” Lục Thanh Sơn nói: “Tôi chỉ phụ trách điều trị chân cho cô Hướng, còn cô Giang thì làm phiền tổng giám đốc Hạ mời người khác giỏi hơn, tôi không điều trị cho cô ta.”

Hạ Vũ Hào khẽ nhíu mày và nhanh chóng giãn ra: “Anh có điều trị chân cho Hân Yên hay không cũng không liên quan đến tôi.”

Hướng Thu Vân cau mày nhìn anh một cái khi nghe thấy vậy, nhưng cô nhanh chóng dời mắt sang chỗ khác và cúi đầu xuống nhìn mặt đất.

Xem xét từ việc tiếp xúc với Hạ Vũ Hào và Giang Hân Yên sau khi cô ra tù thì anh không những không thích Giang Hân Yên mà còn có chút ghét cô ta. Vậy thì tại sao lúc đó anh lại vì Giang Hân Yên mà đánh gãy chân của cô và đưa cô vào tù?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play