Hàn Tiểu Hy cùng Tô Tiểu Vân cố gắng dệt nên một lớp ảo chống đạn bằng tình thần để chống lại ánh mắt của Khương nhị thiếu gia trong suốt cả một buổi.
Giờ ăn trưa, Tô Tiểu Vân cực kỳ muốn khóc đến bi thảm nhưng vì hình tượng lớp trưởng trong mắt mọi người nên không thể.
Hàn Tiểu Hy - thanh niên vừa quen với cái nhìn khốc liệt của Khương Thiên, mặt đã chai một lớp dày đến mức có thể làm họ hàng với độ dài của Vạn Lý Trường Thành vô cùng phấn khích nhìn vẻ mặt đau khổ của Tô Tiểu Vân, nét cười rõ ràng đến mực người ta có thể đọc được hàng chữ: "Cho mày chừa!" to tướng trên mặt cậu.
Tô Tiểu Vân phẫn hận đến mức muốn đấm thẳng vào mặt Hàn Tiểu Hy nhưng lực bất tòng tâm.
Sau đó, Tô Tiểu Vân bỗng cười đầy dâm ý, nói. "Anh hai, anh xem lại xem có phải là Khương Thiên có gian tình gì với anh không?"
Khóe môi Hàn Tiểu Hy giật giật. "Em gái, mày không hủ đến mức nhìn đâu cũng thấy giai cong đấy chứ?"
Môi Tô Tiểu Vân kéo càng sâu. "Mắt em còn sáng mà anh hai! Em lấy tấm lòng hủ chục năm ra thề Khương Thiên có hứng thú với anh!"
Hàn Tiểu Hy đỡ trán, búng một cái lên mặt Tô Tiểu Vân, nói. "Nhìn mặt anh mày có giống đang quan tâm không?"
Tô Tiểu Vân xoa xoa vết đỏ trên trán, bĩu môi nói thầm. "Đồ tổng thụ, nguyền rủa anh suốt kiếp không bao giờ thoát kiếp M."
Hàn Tiểu Hy nghiến răng nghiến lợi kéo dài hai má cô em gái. "Anh mày nghe hết đấy! Thứ em gái mất dại!!"
"Ai ui!!" Tô Tiểu Vân nước mắt sinh lý tràn ra, bất lực kêu. "Oang... hey... ra... go... e...*"
*(Dịch: Anh hai, tha cho em.)
Hàn Tiểu Hy kéo má Tô Tiểu Vân đến lúc má cô như dài ra hai cen-ti-mét mới chịu bỏ ra, hừ mũi nói. "Biết sự lợi hại của anh chưa?"
Tô Tiểu Vân bĩu môi xoa hai má trọng thương. "Biết rồi! Đồ tạc mao thụ!"
Nói xong liền chạy như bay để lại Hàn Tiểu Hy làm ra vẻ mặt ╮(╯▽╰)╭.
Em gái thân yêu à! Anh đây không thiếu cách trị mày đâu!
Khương Thiên - kẻ chứng kiến mọi việc từ đầu đến cuối, nhìn Hàn Tiểu Hy đã bỏ đi xa cuối cũng cũng "Phụt!" một tiếng mà bật cười ha hả.
Cười đến đau bụng, chảy cả nước mắt, hắn mới quệt đi vài giọt nước treo trên đuôi mắt. "Hàn Tiểu Hy, quả nhiên đúng thật vô cùng kỳ quái."
Có kỳ quái, mới khiến hắn phải bận tâm như vậy, thú tiêu khiển mới này có vẻ vui hơn lão huynh của hắn nhiều, phải chú ý đến mới được.
Trong mắt hắn bỗng lướt qua một tia âm ngoan, hắn trầm ngâm. "Còn Tô Tiểu Vân kia... hm..."
...
"Ký chủ! Ký chủ!" Hệ thống tự nhận Thốn Đẹp Trai reo hò trong não Hàn Tiểu Hy.
"Sao sao?" Hàn Tiểu Hy xoa huyệt thái dương.
"Nhiệm vụ 1.
Nhiệm vụ chủ tuyến: Đạt 10% hảo cảm của Khương Thiên. ( Đã hoàn thành.)
Nhiệm vụ phụ tuyến 1: Cùng Tô Tiểu Vân bẻ cong hai người nam sinh trong trường. (Chưa hoàn thành. Khả năng có thể hoàn thành: 69%.)
Nhiệm vụ phụ tuyến 2: Chạm vào vai Khương Thiên. (Chưa hoàn thành. Khả năng có thể hoàn thành: 99,9%.)
Hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến: +300 EXP.
Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 1: +200 EXP.
Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 2: +100 EXP.
Hoàn thành cả ba nhiệm vụ: +800 EXP.
Hoàn thành cả ba nhiệm vụ đạt chất lượng S: +1000 EXP."
Thốn Đẹp Trai nói.
Hàn Tiểu Hy: Tại sao nhiệm vụ chủ tuyến mới ra đã hoàn thành rồi thế?
Thốn Đẹp Trai: Thốn không biết, chỉ biết được, độ hảo cảm của Khương Thiên hiện tại giành cho ký chủ là 30%.
Hàn Tiểu Hy: Tại sao lại là 69%?
Thốn Đẹp Trai: Kết quả đo lường của hệ thống không bao giờ có thể sai!
Hàn Tiểu Hy: Nếu sai thì sao?
Hệ thống triệt để chết máy.
...
Giờ ăn trưa cuối cùng cũng qua, tất cả sinh viên đều vội vàng trở về lớp, Khương Thiên vừa bước vào ngưỡng cửa lớp thì một bàn tay mảnh khảnh, mềm mại đặt lên vai hắn.
Theo quán tính hắn giữ bàn tay kia thật chặt, định quay lại cho người kia ăn vài quyền thì lấy một gương mặt vừa quen thuộc, lại có chút xa lạ, liền buông lỏng tay.
Hàn Tiểu Hy nhanh chóng rút lại bàn tay bị nắm đến ửng đỏ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, miễn cưỡng cười cười, nói. "Bạn học Khương Thiên này, vai cậu có chút bụi."
Một lý do rách nát đến không thể rách nát hơn.
Nhưng bạn học Khương Thiên vẫn gật đầu như thật! Chấp nhận lý do rách nát của Hàn Tiểu Hy.
Hắn dường như con định nói thêm câu gì, bỗng nhiên một thân ảnh vồ đến, nhảy tót vào lòng Hàn Tiểu Hy cực kỳ chân chó. "Anh hai! Đừng ngừng truyện! Anh nói gì em cũng nghe! Thề làm người luôn!"
Hàn Tiểu Hy dĩ nhiên đặt lực chú ý vào Tô Tiểu Vân mà quên mất Khương Thiên cao lớn trước mặt. "Được, ra đây với anh chút."ヾ( '・∀・`)ノ
Tô Tiểu Vân nhanh chóng bị Hàn Tiểu Hy kéo đi trước ánh mắt viên đạn cực kỳ trần trụi của Khương Thiên.
Tô Tiểu Vân: Ai cho tui lương thiện? (〒▽〒)
Kéo Tô Tiểu Vân đến một góc xa, Hàn Tiểu Hy bắt đầu thần thần bí bí nói. "Đồng chí Tô Tô Tiếu nghe lệnh từ hủ đường!"
Tô Tiểu Vân lập tức đưa tay chào cờ, dáng đừng nghiêm trang. "Có tôi!"
Hàn Tiểu Hy cười gian. "Nhiệm vụ được ban bố: Khai sáng và mai mối cho tình yêu của một cặp nam trong trường!"
Tô Tiểu Vân & Hàn Tiểu Hy: (≖‿≖✧).