Hàn Tiểu Hy tâm tình cực kỳ thoải mái sau khi đánh mười vạn chữ đăng tải cho chúng đọc giả thỏa mãn con mắt hủ.


Vân vê chiếc cằm mảnh khảnh, Hàn Tiểu Hy bắt đầu lẩm bẩm như một thằng tự kỷ.


"Tại sao Khương Thiên - tên biến thái nhất hành tinh lại chú ý đến mình?" Hàn Tiểu Hy híp mắt.


"Chẳng lẽ là trùng hợp?"


Sau đó liền xua tay. "Không phải mình tự tin quá mức đâu nhưng mà không thể có chuyện trùng hợp kiểu đấy được!"


"Nhưng lại là rốt cuộc làm sao?" Hàn Tiểu Hy vò đầu.


Sau một hồi tự kỷ, Hàn Tiểu Hy quyết định lại lăn xả tâm tình trở thành động lực viết truyện, hai tay trắng nõn lại bắt đầu hoạt động.


Bỗng nhiên, màn hình điện thoại cậu sáng lên. [Bạn có một tin nhắn đến từ Tô Tô Tiếu: "Tiểu Hy!"]


Hàn Tiểu Hy cầm lên điện thoại rep lại tin nhắn. [Hi, Tiểu Vân.]


Chưa đầy mười giây, đã có một tin nhắn gửi lại. [Chương mới hay lắm a! Cố lên! Tớ luôn ủng hộ cậu Lang đại đại! o(≧▽≦)0]


Hàn Tiểu Hy cao hứng cười. [Cảm ơn cậu! (=′∇'=)]


Tô Tiểu Vân bên kia cực kỳ kích động bấm phím. [Tiểu Hy này, lúc nào có H vậy? \(≧▽≦)/]


Hàn Tiểu Hy: . . . Tâm hồn thiếu nữ thời nay thật chẳng trong sáng tí nào.


Tô Tiểu Vân tiếp tục nhắn. [Tớ thật muốn thấy cảnh XXX của Dật Phong Thiên và Tiêu Mặc Ly a!"


Hàn Tiểu Hy tỏ vẻ ╮(╯▽╰)╭. [Tớ sợ là sẽ thanh thủy văn...]


Tô Tiểu Vân: [(〒▽〒) Đừng! Đừng đối xử với chúng hủ như vậy!!"


Hàn Tiểu Hy: [. . . Tớ sẽ xem lại năng lực bản thân như nào rồi tính sau.]


Tô Tiểu Vân: [Tớ biết rằng cậu sẽ viết được mà! TvT Cố lên!]


Hàn Tiểu Hy: [Ha... Ha... Ha...]


Sau đó, Tô Tiểu Vân tạm biệt Hàn Tiểu Hy để đi ngủ. Còn cậu thì vẫn cố gắng viết thêm một vạn từ nữa đăng lên rồi mới gấp lại laptop, chìm vào giấc ngủ.


Một vạn chữ ấy không phải là một chương bình thường.


Là H 24+.


....


Cùng lúc đó tại Khương gia.


Khương Dương nằm trong căn phòng tối tăm chậm rãi mở điện thoại, gửi một tin nhắn đi trong lo sợ rồi tắt máy liền.


Bên phòng Khương Thiên liền lập tức vang lên tiếng chuông thông báo tin nhắn mới, đương nhiên, căn phòng cách âm này không thể để bên ngoài nghe được âm thanh nào.


Vốn đang ngồi gõ phím, Khương Thiên liền cầm lấy điện thoại lên xem thông báo.


[Diệp Khiêm, em đang bị Khương Thiên giám sát, anh nghĩ cách gì đi!]


Đọc xong tin nhắn, Khương Thiên đưa tay đỡ trán mà cười khinh miệt.


Dạo này thấy Khương Dương có vẻ không an phận nên hắn đã lén cài vào máy Khương Dương một phần mềm, có tác dụng khi mà Khương Dương gửi tin nhắn hoặc gọi điện cho ai đó, tin nhắn và cuộc gọi sẽ chuyển hướng sang chiếc điện thoại mới của hắn.


Hắn biết Khương Dương trọng sinh, nhưng Khương Dương lại không.


Hắn một lần chơi đùa người, một lần bị người chơi đùa.


Lần này hắn sẽ cho Khương Dương biết cái giá của trò chơi tiêu khiển và hắn đắt đỏ thế nào!


Laptop của hắn bỗng hiện lên một thông báo.


[Độc Cô Lang Vương là ID có thông tin bạn đang tìm, xác định số % tương đồng? [Có] • [Không] ]


Môi chậm rãi cong lên một đường tà mị, Khương Thiên click chuột trái vào ô [Có]. Sau đó vào trang cá nhân của Độc Cô Lang Vương xem thông tin.


Bên dưới lại thấy mấy dòng văn án của một truyện nào đó, hắn ấn theo dõi, rồi thức cả đêm để đọc truyện.


...


Hàn Tiểu Hy vừa đặt chân vào cửa lớp thì đã thấy một ánh mắt ghim thẳng vào người mình liền không tự chủ mà đổ mồ hôi lạnh.


FML! Mới đặt chân vào lớp thôi! Chưa có đi vào mà nhìn ngó cái gì hả? Nhìn với ngó cái gì?


Khương Thiên nhìn Hàn Tiểu Hy cực kỳ đặc sắc, hắn biết nam và nam còn có thể yêu đương... nhưng về cái phương diện kia... chậc chậc, không ngờ lại có thể làm được đấy, đối với hắn cái này là khá mới mẻ nên có lẽ hắn sẽ nghiên cứu một chút... ừm...


Tô Tiểu Vân dư quang vừa liếc thấy Hàn Tiểu Hy thì sợ sệt nhảy chồm đến, nhỏ giọng hỏi. "Tiểu Hy, cậu đã suy nghĩ kỹ chưa? Thanh thủy văn thật sao hả?"


Hàn Tiểu Hy bất đắc dĩ cười chộp lấy móng vuốt đang lay vai cậu đến sắp rụng. "Hồi tối tớ đã đăng phiên ngoại rồi, đảm bảo H đầy đủ."


Tô Tiểu Vân cực kỳ phấn khích, mắt sáng như sao. "Thật hả?!"


Hàn Tiểu Hy gật đầu. "Ừ."


Tô Tiểu Vân lập tức rút điện thoại ra xem, quả nhiên có thông báo chương mới, liền ấn vào, quay về chỗ ngồi đọc.


Hàn Tiểu Hy cũng đi về chỗ ngồi cạnh Tô Tiểu Vân, nhìn cô kích động mà máu mũi chảy tùm lum. Cậu liền lấy ra một tờ giấy lau lau cho cô, thật giống cô em gái của cậu ở thế giới trước. Chỉ là sống với nhau mới mười mấy năm đã phải xa rồi.


Hàn Tiểu Hy thở dài một hơi, ánh mắt ôn nhu tỉ mỉ lau mũi cho Tô Tiểu Vân.


Đọc xong truyện, Tô Tiểu Vân cũng nhận ra hành động này, cô liền không tự chủ được mà nói. "Cậu thật giống anh trai của tớ ở bên thế..."


Nói đến đây liền im bặt.


Hàn Tiểu Hy bắt đầu soi mói từ trên xuống dưới Tô Tiểu Vân.


Thực ra, ở thế giới cũ, Hàn Tiểu Hy có một cô em gái tên là Hàn Tiểu Vân, cũng quanh năm một đầu xù, hai anh em nhìn thấy mặt nhau mười mấy năm liền đếm được trên đầu ngón tay. Nhưng tình anh em lại cực kỳ thắm thiết.


Hàn Tiểu Hy mím môi, sau đó bật ra một câu. "Đồng chí Tô Tô Tiếu nghe lệnh từ Hủ đường."


Tô Tiểu Vân cực kỳ kích động. "Thưa trung tá Hy Tiểu Hủ, có tôi!"


Hàn Tiểu Hy ôm lấy Tô Tiểu Vân. "Cuối cùng anh cũng nhìn thấy mặt mày lần thứ tư rồi."


Tô Tiểu Vân cũng vòng tay ôm lại. "Hóa ra anh nhìn mặt lại thụ thế!"


"Thụ thụ cái đầu mày! Mày cũng chẳng công đâu!" Hàn Tiểu Hy gõ một cái lên đầu Tô Tiểu Vân.


Tô Tiểu Vân liền bĩu môi xoa xoa đầu.


Không khí bên này sẽ rất tốt đẹp, nếu Khương Thiên không bắn vài cái ánh mắt đầy khó chịu về phía Tô Tiểu Vân.


Tô Tiểu Vân nằm không cũng trúng đạn: Anh hai, tại sao em thấy lạnh quá.


Hàn Tiểu Hy đồng cảm: Mày đã hiểu cảm giác của anh mày mỗi lần bước vào lớp rồi đấy.


Tô Tiểu Vân: . . .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play