Thương Thành Đông uống vừa hết tách trà mới pha thì Hàn Tiểu Hy cùng Khương Thiên cũng vừa xuất hiện. "Ồ, hai người có vẻ hòa thuận hơn nhiều nhỉ?"


Hàn Tiểu Hy liếc mắt. "Con mắt nào của cậu thấy hai chúng tôi hòa thuận hơn?"


Thương Thành Đông dùng hai ngón tay chỉ về phía đôi mắt. "Hai con mắt của tôi đều thấy."


Chưa kịp để Hàn Tiểu Hy phản hồi lại ai kia, Khương Thiên đã mỉm cười lên tiếng trước. "Để tôi móc hai con mắt của cậu ta ra cho cậu xem thử xem đôi mắt đấy có thật sự nhìn thấy hai chúng ta hòa thuận hơn không nhé?"


Thương Thành Đông cảm thấy sau lưng ớn lạnh, con mắt ẩn ẩn đau đớn, vội vàng xua tay. "Thôi thôi, tôi không có!"


Hàn Tiểu Hy vẫn chưa lên tiếng, Khương Thiên liền bước lên, ưu nhã đưa tay về phía Thương Thành Đông, bộ dạng như kế tiếp giây sau sẽ móc mắt của y thật vậy.


Thương Thành Đông nước mắt lưng tròng, chỉ thiếu nước quỳ xuống van xin. "Đại ca à! Tha cho em! Em chẳng qua là lỡ lời!!"


Hàn Tiểu Hy nói. "Khương Thiên, cậu nói rằng sẽ chỉ đường cho tôi, tạm gác lại việc móc mắt đã, có thể nói lúc này không?"


Động tác trên tay của hắn ngừng lại, vẫn một nụ cười nhẹ, hắn nói. "Có thể." Ngừng một chút, Khương Thiên tiếp tục. "Thương Thành Đông đúng không? Nào, tường thuật hiện tại đi."


Thương Thành Đông nhẹ thở ra một hơi. "Tóm gọn lại thì Long Thiên Phùng muốn dùng Tiểu Hy giết anh, sau đó từ từ thủ tiêu cậu ấy."


Nụ cười của Khương Thiên bỗng trở nên vô cùng sâu sắc. "Vậy sao? Hắn ở đâu? Tôi đến tìm hắn."


Thương Thành Đông và Hàn Tiểu Hy không hẹn mà cùng nhíu mày, Thương Thành Đông lên tiếng hỏi. "Anh tìm hắn làm gì?"


Khương Thiên nói. "Chỉ là nhẹ nhàng mời hắn về đây rồi dịu dàng bàn luận nhân sinh."


Hàn Tiểu Hy: "..." Hẳn là nhẹ nhàng và dịu dàng.


Thương Thành Đông: Người cần bàn luận về nhân sinh chính là anh đó!


Hàn Tiểu Hy nói. "Nhưng hắn là chủ hệ thống! Người làm chỉ đạo của tất cả mọi chiều không gian và thế giới đó一 !"


Thương Thành Đông đánh gãy lời cậu. "Thực ra không hẳn thế, thế giới thì chính là chủ hệ thống, còn không gian, chính là nhà tiên tri."


Hàn Tiểu Hy tỏ vẻ 。:゚(;´∩';)゚:。 đã hiểu tại sao cha của Long Thiên Phùng và hắn ta lại muốn tiêu diệt nhà tiên tri rồi, hẳn là vì nhà tiên tri có khả năng làm chủ không gian.


Thương Thành Đông nói tiếp. "Đương nhiên, đây chỉ là một trong những lý do mà Long Thiên Phùng và cha hắn muốn tiêu diệt nhà tiên tri."


Hàn Tiểu Hy cảm thấy bản thân cực kỳ không phù hợp với âm mưu, dương mưu, tính toán kế sách các kiểu.


Khương Thiên nói. "Những lý do còn lại, chính là khả năng tiên tri, sự thông minh đột phá gấp vài lần người của thế giới cao tầng, tư duy nhanh nhạy, không thể bị điều khiển của họ, đúng chứ?"


Thương Thành Đông vỗ tay. "Không hổ danh là người có đủ tư cách để làm chủ hệ thống đời kế, nhưng mà..." Nhưng một chút, y tiếp tục. "Vẫn còn sót một lý do nữa."


Khương Thiên mỉm cười trong im lặng, Hàn Tiểu Hy lại vô cùng sốt ruột như trẻ lên ba. "Là gì thế??"


Thương Thành Đông nói. "Là gen di truyền và cơ thể."


Hàn Tiểu Hy: :D???


"Nhà tiên tri có một loại gen có thể kéo dài tuổi thọ của con người bình thường lên hai mươi năm và đưa IQ của người đó phát triển lên đến mức độ cao nhất, cơ thể của nhà tiên tri, từng tấc thịt, từng giọt máu đều là vật báu khó tìm, nhưng họ lại giấu vô cùng kỹ, cha của Long Thiên Phùng đã phát hiện ra chuyện này, cưỡng ép, bẫy rập, cứng mềm biện pháp đều đã làm, nhưng lại không thể địch lại trí tuệ của các nhà tiên tri, vì thế, trước khi bí mật của họ bị ai khác phát hiện, cha hắn muốn tiêu diệt họ, sau đó từ xác của họ lấy ra da thịt, máu, xương, gen... hành động của lão ngày càng quá đáng vì vậy các nhà tiên tri từ trung thành tuyệt đối đã bắt đầu có vết nứt rồi hoàn toàn thất vọng về lão nên họ đã đứng lên đấu tranh chống lại lão, việc này tương đương với việc phản bội lại toàn bộ thế giới, trong không gian thì làm đếch gì có ai ra bảo vệ họ. Vì vậy, cha của Long Thiên Phùng phải tuyệt diệt họ. Nhưng cuối cùng vẫn còn một mống sống sót, đó là cậu, Hàn Tiểu Hy."


Hàn Tiểu Hy đột nhiên cảm thấy bản thân chính là một củ nhân sâm N năm đại bổ khiến ai ai cũng ao ước, đều muốn bỏ cậu vào nồi nấu chín...


‧º·(˚ ˃̣̣̥⌓˂̣̣̥ )‧º·˚ Chả khác gì Đường Tăng!


Không đúng! Không đúng, Đường Tăng vẫn có Tôn Ngộ Không ngày ngày bảo vệ, đêm đêm bạo cúc...


Còn cậu...


Hàn Tiểu Hy không kìm được mà quay sang phức tạp nhìn Khương Thiên một cái.


Hắn thấy thế, cũng nhìn cậu cười tươi rói.


Hàn Tiểu Hy ớn lạnh.


Không! Không! Không! Không!


Tên này làm sao có thể thành Ngộ Không?


Có mà Ngộ Dâm thì có!


Vì vậy, để đảm bảo an toàn cho cúc hoa và bản thân, Hàn Tiểu Hy quyết định sẽ không tự gán bảng tên "Đường Tăng" lên trên mặt mình.


Thương Thành Đông: 凸(¬‿¬)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play