Khi Ma Cà Rồng Xuyên Thành Vật Hy Sinh Phản Diện

Chương 21


10 tháng

trướctiếp

Tin đồn chủ yếu nói về Lục Thừa Tập, Phong Tiêu Tiêu, nhưng thật ra đề cập đến ba người.

Video phát trực tiếp của Trịnh Phi Diệp là mồi dẫn lửa, video phỏng vấn của Phong Tiêu Tiêu là dầu hỏa, muốn nói người vô tội nhất là ai, vậy đại khái chính là Lục Thừa Tập rồi. Cậu ta cùng lắm là đăng mấy bức ảnh, kết quả bị chụp cho cái mũ người trong nhà "bị bóc mẻ" từ trên trời rơi xuống.

Lâm Lạc Đinh đã xem thông cáo cải chính của ba người chiều hôm qua.

Phong Tiêu Tiêu nói những lời cô đã nói trong phỏng vấn chỉ là khen thưởng của đồng nghiệp bình thường, Trịnh Phi Diệp phỏng chừng là sợ lửa cháy tới trên người mình, cũng lên tiếng tỏ vẻ thay đổi vai diễn là bình thường.

Lục Thừa Tập cũng bày tỏ rõ nhận vai là thông qua thử vai bình thường, quan hệ với Phong Tiêu Tiêu chỉ đơn thuần là tiền bối, hậu bối.

Nhưng những lời này cũng chỉ có một vài fans nào đó tin tưởng, ai mà không biết thông cáo cải chính của minh tinh chẳng có giá trị gì? Xem một chút thì thôi, thật sự tin tưởng mới là đồ ngốc.

Hay là nói, bọn họ tình nguyện tin tưởng có ẩn tình, loại tin tức nói chuyện yêu đương đầy "kích thích" kia hơn.

[Đội nắp nồi tới nói một câu, chị Tiêu Tiêu ở trong đoàn làm phim quan hệ với Lục Thừa Tập rất tốt, những lúc không quay phim, hai người gần như dính cùng một chỗ, ừm, thời điểm quay phim thì lại càng không cần nói]

[Lầu trên đứng lại! Cậu là người công tác trong đoàn làm phim à?]

[Không phải, tôi chỉ là một con chồn thích ăn dưa [Ăn dưa] ]

[Tôi có bằng chứng, Phong Tiêu Tiêu và Lục Thừa Tập tuyệt đối không chỉ là quan hệ đồng nghiệp đơn giản như vậy! Đây là ảnh tôi nhận từ fans đưa ra mọi người xem xét [Hình ảnh][Hình ảnh][Hình ảnh]... [Hình ảnh] ]

[Ha ha ha ha, đã thế này rồi còn không công khai sao, Phong Tiêu Tiêu gần như bám dính trên người Lục Thừa Tập luôn rồi, không phải đang "dâng tới miệng" mà chỉ là đang "diễn tập"]

[Cho nên Lục Thừa Tập thật sự là đi cửa sau?]

[Di, chẳng lẽ không phải chúng ta đang thảo luận hai người có phải đang yêu đương hay không sao?]

"Xoảng!"

Trong phòng nghỉ của Trịnh Phi Diệp, một ly nước bị gạt rơi xuống đất, vỡ nát.

Trịnh Phi Diệp sau khi ở trước gương hoá trang hít thở dồn dập thì cười lạnh mấy tiếng, đám cư dân mạng này thật sự là đầu óc có bệnh, không nghĩ đến quy tắc ngầm gì đó, vậy mà lại đi chú ý người khác có phải đang nói chuyện yêu đương hay không?!

Trợ lý của anh ta đi từ ngoài cửa vào, thấy đống hỗn độn trên mặt đất, giọng nói hạ thấp mấy phần, "Anh Trịnh, sắp tới cảnh diễn của anh rồi."

"Được, tôi sẽ đi ra ngay." Trịnh Phi Diệp nén tức giận xuống, cười nói. Đừng thấy trong lòng anh ta tính tình nóng nảy, nhưng công phu trên mặt vẫn luôn rất tốt.

Liếc mắt nhìn đồ vật trên mặt đất, anh ta nói xin lỗi, dặn dò, "Vừa rồi không cẩn thận đụng phải cái ly làm rơi xuống đất, phiền cậu thu dọn một chút."

Nói xong đứng dậy rời khỏi phòng nghỉ.

Chú ý chuyện tình cảm thì cứ chú ý chuyện tình cảm, chỉ cần không tẩy trắng được chuyện này, về sau trên người Lục Thừa Tập luôn có một vết nhơ đi cửa sau mơ mơ hồ hồ.

Hừ.

Ở phòng nghỉ bên cạnh, Chu Miểu đang lo lắng đi qua đi lại, thấy Lục Thừa Tập vừa quay xong một phân cảnh đi vào, bước lên trước nắm lấy cánh tay cậu.

"Thừa Tập!"

Lục Thừa Tập khéo léo tránh đi, "Có việc gì?"

"Aizzz, vẫn là cái chuyện của cậu và Phong Tiêu Tiêu kia," Chu Miểu buồn bực cào cào đầu, "Không biết chui từ đâu ra mấy người tự xưng là biết rõ tình hình, lại hư hư thực thực lộ ra một vài sự tình bên trong giữa cậu và Phong Tiêu Tiêu, kết quả tin đồn càng truyền càng lớn."

Uống một ngụm nước, Lục Thừa Tập thản nhiên hỏi: "Phong Tiêu Tiêu bên kia không quan tâm?"

"Anh chính là đang buồn bực chuyện này," Chu Miểu nói, chân mày nhíu chặt, "Anh vừa rồi đã liên hệ với bọn họ, ý tứ của người đại diện của Phong Tiêu Tiêu là dù sao hai người đang quay phim, vừa lúc tạo một chút tin đồn (scandal)."

Bản thân Chu Miểu không muốn đồng ý lắm, Phong Tiêu Tiêu ra mắt đã nhiều năm, đã có cơ sở, tin đồn thì cũng chỉ là tin đồn.

Nhưng Lục Thừa Tập chỉ mới ra mắt bộ phim đầu tiên, hơi chút sơ ý thì sẽ hỏng bét, huống chi tin đồn này còn có liên quan đến quy tắc ngầm, anh không thể mạo hiểm như vậy.

Chỉ là việc như thế này bên phía bọn họ có chút không tiện hành động.

Vốn dĩ cái việc cái chính này, lấy góc độ đàn ông mà nói hẳn là nên để bên phía phụ nữ lên tiếng trước, nhưng hiện giờ Phong Tiêu Tiêu bên kia dự định bỏ mặc, bọn họ bên này chủ động làm sáng tỏ, khó tránh khỏi có chút vả mặt, giống như đang gấp gáp thanh minh.

Chu Miểu nói băn khoăn của mình cho Lục Thừa Tập nghe.

Lục Thừa Tập không có băn khoăn như anh ta, sau khi nghe xong cầm lấy di động đăng nhập weibo, đăng lên một câu, sau đó nói: "Xong rồi."

"?" Chu Miểu ánh mắt nghi ngờ, tự mình đăng nhập weibo, "Cậu đã làm cái gì?"

[Song Mộc - Lục Thừa Tập V: Hiện đang độc thân, trong thời gian ngắn không có dự định yêu đương.]

[Ngao ngao ngao ngao, giật tem tin tức mới của anh trai!]

[Đã nhận!]

[Chậc chậc chậc, đột nhiên nhớ tới mấy tấm ảnh đang điên cuồng lan truyền ở bên cạnh, người nào đó thật sự là không biết xấu hổ mà, anh trai cũng đã bày tỏ rõ ràng chỉ là quan hệ tiền bối, hậu bối, còn phải làm ra mấy cái trò "vạch trần", sợ người khác không biết mi đảo thiếp* sao?]

*Đảo thiếp: Chỉ người đáng ra nhận tiền hoặc đồ vật lại đưa tiền và đồ vật cho người khác. Ý ở đây mình thấy giống ngậm máu phun người, ném đá giấu tay.

[Hơn nữa có đảo thiếp thì anh trai cũng không cần!]

[Khụ, vui vẻ quỳ liếm nhan sắc, không cần nhắc tới người không liên quan]

[Anh trai đừng vội yêu đương, tạm thời nhận nhiều tài nguyên một chút, nổi tiếng rồi lại nói sau, sau khi nổi tiếng rồi còn sợ không bạn gái sao? [Ý đồ tẩy não] ]

[Con à, con còn còn nhỏ, mama đây không cho phép con yêu sớm!]

[Kinh ngạc, Lục của em vậy mà lại còn có fans mama! Quả nhiên thật sự là dũng sĩ, không sợ tình thương của mẹ biến chất!]

Lâm Lạc Đinh đặt di động xuống, không tiếng động khẽ cười.

Nhân loại nghe lời như vậy, hắn hẳn là nên cho một chút phần thưởng đúng không.

Xe dừng ở trước cổng trường Tân Thị Ngũ Cao, cửa xe mở ra, hắn duỗi chân dài ra xuống xe. Trước khi Hàn Mỹ Mỹ liên hệ Chu Miểu, Lâm Lạc Đinh: "Đừng vội, chúng ta tới gặp Phương Nhất Minh trước một chút."

Tài xế tự lái xe tới khách sạn trước, Hàn Mỹ Mỹ tiến lên nói rõ thân phận với nhân viên công tác ở chỗ cổng trường, trông chừng người ngoài tiến vào, hai người một trước một sau bước vào phạm vi trường học.

Trên sân thể dục, Phương Nhất Minh ngồi ở trước máy giám sát, ăn mặc mát mẻ, bên chân đặt một cái loa tay ⸺ bất cứ lúc nào có thể cầm lên quát người khác.

Ánh mắt ông ta sáng ngời nhìn chằm chằm màn ảnh, liền nhìn thấy Trịnh Phi Diệp ở chính giữa khung ảnh, sau khi xoay người không biết đã nhìn thấy cái gì, lời thoại vốn nên nói ra nhất thời kẹt lại trong cổ họng.

Chỉ dừng lại một chút như vậy, đạo diễn Phương liền cầm loa lên, quát: "Chu Thành, mắt của cậu đang nhìn đi đâu vậy? Có biết nhìn bạn học không? Có biết nói lời thoại không? Ngây ra đó làm gì!"

Vai nam số 2 do Trịnh Phi Diệp diễn tên là Chu Thành.

Một người mặt mũi rất nho nhã rống lên đến đỏ mặt tía tai, nhưng lửa giận của Phương Nhất Minh mới trút ra được một nửa. Chính là cái tên Trịnh Phi Diệp rắm chó này trong lúc phát trực tiếp, miệng mồm không biết cân nhắc, nghe xem trên mạng hiện giờ đang nói thế nào về ông? Nam chính của Phương Nhất Minh ông đi cửa sau? Đi con mợ nó cửa sau!

Ông ta mở miệng còn muốn mắng tiếp, trợ lý đạo diễn vội vã đi đến bên người ông, xoay người che miệng, thì thầm với ông mấy câu.

Phương Nhất Minh ngây ra một lúc, Lâm Lạc Đinh tới làm gì? Trong lòng buồn bực, con người ông ghét nhất là lúc quay phim bị người khác quấy rầy, đè nén không kiên nhẫn xuống, xoay người.

"Đạo diễn Phương."

Người đang đi tới từ phía trước mặt thân hình cân đối, cao gầy, mày thanh mi tú, ngũ quan tinh tế, làn da dưới ánh mặt trời giống như bạch ngọc thượng hảo hạng.

Giọng nói trong trẻo, giống như tuyết trên đỉnh núi tan ra chảy thành dòng suối nhỏ, làm cho thân thể và tinh thần của người ta đều trở nên sảng khoái.

Phương Nhất Minh giây lát nghĩ tới rất nhiều vai diễn thích hợp với Lâm Lạc Đinh, thiếu gia tự phụ, quý tộc ngạo mạn, yêu tinh mê người lại nguy hiểm... Đáng tiếc, những vai diễn này không phải phong cách quay phim của ông trước giờ, Chủ tịch Lâm cũng không đóng phim.

Ông ta đứng dậy tiến lên đón, trên mặt vui vẻ hớn hở, làm gì còn có không kiên nhẫn mới vừa rồi?

Phương Nhất Minh: "Chủ tịch Lâm sao lại đến đây?"

Trợ lý đạo diễn mang tới một băng ghế nhỏ, Lâm Lạc Đinh không ngồi, nhìn về phía đối phương nhếch môi vẽ ra một nụ cười tỏ ý cám ơn, trợ lý đạo diễn lập tức đỏ bừng hai tai.

Lâm Lạc Đinh trả lời Phương Nhất Minh: "Đến Tân Thị có chút việc, nhớ tới đạo diễn Phương ở đây, thuận tiện tới thăm một chuyến."

"Hoan nghênh, hoan nghênh." Phương Nhất Minh cười lớn, nói. Thầm nghĩ phỏng chừng là vì Thương Ngu, nghe nói Song Mộc gần đây chuẩn bị muốn làm tiết mục nghệ thuật tổng hợp, cũng không biết có phải là thật hay không.

Hai người chào hỏi đơn giản, xung quanh không ít người lén nhìn về phía bên này, sau khi nhận ra Lâm Lạc Đinh liền cùng người bên cạnh nhỏ giọng bà tám.

"Chủ tịch Lâm của Giải Trí Song Mộc..."

"Lục Thừa Tập chính là người của Song Mộc..."

"Tuổi còn trẻ, lập nghiệp từ hai bàn tay trắng..."

"Đến giờ vẫn chưa kết hôn, là người đàn ông độc thân hoàng kim..."

"Bộ dáng thật là đẹp nha!"

?

"Chủ tịch Lâm, không ngờ tới có thể ở chỗ này gặp được ngài." Trịnh Phi Diệp đi về phía hai người, trên người mặc đồng phục học sinh, trên mặt mang theo nụ cười đúng mực.

Lâm Lạc Đinh không liếc mắt một cái, giống như không nghe thấy, chỉ nói với Phương Nhất Minh: "... Nếu đạo diễn Phương đang bận thì tôi sẽ không quấy rầy nữa, tới xem nghệ sĩ của công ty một chút trước."

Phương Nhất Minh: "Lục Thừa Tập à? Được chứ, nể mặt Chủ tịch Lâm, chiều hôm nay cho cậu ấy nghỉ nửa ngày!" Ông ta vô cùng hào phóng nói.

"Vậy cảm ơn đạo diễn Phương."

Lâm Lạc Đinh mang theo trợ lý rời đi, Trịnh Phi Diệp bị làm lơ ở bên cạnh vẻ mặt xấu hổ đã có chút cứng nhắc.

Phương Nhất Minh vỗ vỗ vai anh ta, giống như là chưa thấy gì, cười ha ha, nói: "Chúng ta tiếp tục quay phim, tranh thủ một lần liền qua." Không còn một chút dáng vẻ nóng nảy vừa rồi.

Chờ Trịnh Phi Diệp cười gượng quay đi, ông nhỏ giọng dặn dò trợ lý của mình, "Lên weibo đăng một trạng thái làm đính chính chuyện của Lục Thừa Tập."

Trước đó ông lười quan tâm, coi như là thêm chút độ nóng cho bộ phim mới, nhưng hiện giờ Lâm Lạc Đinh tự mình tới đây, Chủ tịch Lâm của Song Mộc, ông vẫn phải cho chút mặt mũi.

Sau khi dặn dò xong, Phương Nhất Minh tiếp tục ngồi trở lại phía trước thiết bị giám sát, quay phim. Trợ lý đạo diễn lên trang chủ weibo gửi một tin weibo, ý chính có hai điểm:

Một là người từng thử vai nam số 1 không chỉ có Trịnh Phi Diệp, còn có mấy tiểu sinh tuyến một.

Ngụ ý là tiểu sinh tuyến 1 không được chọn còn chưa cảm thấy uất ức, một Trịnh Phi Diệp tuyến 2 như cậu có tư cách gì mà khóc lóc kể lể?

Điểm thứ hai chính là Lục Thừa Tập ký hợp đồng trước Phong Tiêu Tiêu.

Nếu Lục Thừa Tập dựa vào quan hệ, cậu có thể ký hợp đồng sớm hơn so với Phong Tiêu Tiêu sao?

Diễn viên đóng vai nữ chính thay đổi là chuyện gì, người ta suy tính gì trong lòng bọn họ làm sao biết được? Cũng không phải cùng một công ty.

Đương nhiên, kỹ thuật diễn xuất của bọn họ đã được kiểm tra.

Mẩu tin đính chính này vừa xuất hiện, lại thêm Lục Thừa Tập trước đó công khai bày tỏ mình độc thân trên weibo, những người nghi ngờ đã tin hơn phân nửa.

Về phần những kẻ cố chấp muốn gây chuyện? Không nhắc tới cũng được.

Lâm Lạc Đinh chuẩn bị tới phòng nghỉ của Lục Thừa Tập.

Lần trước tới hắn vẫn nhớ rõ vị trí phòng nghỉ, liền nhấc chân đi về phía bên đó. Rời xa trung tâm phim trường, xung quanh yên tĩnh hơn không ít, chân bước trên đường đổi xi măng, nhẹ nhàng đến mức không phát ra một chút tiếng động.

Bên cạnh dãy phòng học được sửa làm phòng nghỉ trồng một hàng cây cao lớn, cành lá sum xuê, xanh mướt ướt át. Bên dưới bóng cây rậm rạp có giọng nói không có ý định đè thấp truyền đến.

"... Tiêu Tiêu, em nói cho chị Lam biết đến cùng là em đang muốn gì? Chúng ta ngay từ đầu đâu có dự định thay đổi loại hình, kết quả em ở sau lưng chị đem tài nguyên điện ảnh đổi đi."

"Cũng được đi, việc này cũng coi như xong, bản thân bộ phim <Mối Tình Đầu> này có fans tiểu thuyết làm trụ cột, biên kịch và đạo diễn cũng không tệ, có thể nhìn ra là có tiềm năng nổi tiếng, em đổi cũng đã đổi, coi như là tích lũy lượng theo dõi."

"Nhưng hiện giờ thì sao? Em nói cho chị biết hôm trước lúc phỏng vấn vì sao lại nói mấy lời khiến người ta hiểu lầm kia? Chị đã từng hỏi trợ lý, còn có nhân viên công tác trong đoàn làm phim, bọn họ đều nói em và Lục Thừa Tập quan hệ rất tốt."

"Đến cùng là có cái gì tốt, em nói chị nghe xem."

Người phụ nữ nói chuyện chừng ba mươi tuổi, mặc một bộ trang phục văn phòng, ôm cánh tay nhìn người đối diện, trên mặt đè nén tức giận. Đường nét gương mặt của cô ta cùng Phong Tiêu Tiêu có vài phần tương tự, hai người dường như có quan hệ họ hàng.

Phong Tiêu Tiêu ở phía đối diện có chút nôn nóng, vươn tay giật lấy di động bị đè ở dưới cánh tay, "Ai da, chị Lam, chị mau đưa di động cho em, anh Thừa Tập không thích tin đồn, nếu còn không đính chính, anh ấy sẽ hiểu lầm em."

Chị Lam bị lời này dọa sợ, trừng lớn mắt, không thể tin, "Lúc này rồi em chỉ lo lắng Lục Thừa Tập kia hiểu lầm em?"

Cô ta nghĩ đến gì đó, ánh mắt trở nên nghi ngờ, "Tiêu Tiêu, không phải là em thích cậu ta rồi chứ?"

"Chị Lam, em 20 tuổi rồi." Phong Tiêu Tiêu cúi đầu, hơi có chút ngại ngùng nói, ngầm thừa nhận vấn đề này.

Chị Lam cứng đờ, hít sâu mấy lần mới tiêu hóa được câu trả lời này.

Ngăn cản sao? Tiêu Tiêu quả thật đã lớn rồi, đã tới độ tuổi yêu đương, thân là đàn chị, việc cô cần làm chính là dạy dỗ quan điểm yêu đương chính xác, chứ không phải ngăn cản.

Nhưng mà... 

"Em là vì Lục Thừa Tập mới tham gia đóng bộ phim này?" Cô ta hỏi, càng nghĩ càng thấy không đúng, "Bọn em quen biết từ lúc nào, phát triển đến đâu rồi?"

"Chị Lam, chị đừng nghĩ lung tung, bát tự còn chưa đưa đâu." Phong Tiêu Tiêu nói, tiếp tục giành lấy di động.

Sợ cô đăng bậy đăng bạ gì đó, chị Lam tự mình lên weibo chuẩn bị xử lý một chút, kết quả phát hiện Lục Thừa Tập bên kia đã đính chính trước rồi. Mặt cô ta đen đi không ít, "Được rồi, chỉ có em nghĩ cho cậu ta, đối phương lại nói tạm thời độc thân, không dự định yêu đương."

"Anh Thừa Tập đã đính chính à," Giọng nói thất vọng, lại đối với nửa câu sau không có phản ứng gì, Phong Tiêu Tiêu nhận lấy di động, nói, "Chị Lam, chị trở về trước đi, em đi tìm anh ấy giải thích một chút."

Nói xong vội vàng đi về phía phòng nghỉ.

Trong phòng nghỉ, Lâm Lạc Đinh mở mắt ra, "Có người tới tìm cậu rồi."

Hơi thở lúc nói chuyện phả lên tai chàng trai, Lục Thừa Tập ở trước mặt hắn không quen mà nghiêng nghiêng đầu, "Hửm?"

Lâm Lạc Đinh không nói gì, cằm đặt trên vai chàng trai, hơi híp mắt, suy nghĩ vấn đề trước đây bản thân xem nhẹ.

Phong Tiêu Tiêu đột nhiên đổi một tài nguyên điện ảnh, lựa chọn nhận quay bộ phim này, vì cái gì?

Cô ta có phải hướng về phía Lục Thừa Tập mà tới hay không?

Nếu cô ta là hướng về phía Lục Thừa Tập mà tới, vậy trước đó cô ta từ đâu biết được có người Lục Thừa Tập này?

Hắn vậy mà lại xem nhẹ nhiều thứ như vậy.

Ôm vòng lấy thắt lưng chàng trai, Lâm Lạc Đinh cọ lên chỗ da cổ trơn nhẵn, hừ khẽ, oán giận, "Cậu thật sự là trêu hoa ghẹo nguyệt."

"Lại đang nói bậy bạ gì đó." Lục Thừa Tập chẳng biết làm sao.

Lời vừa nói ra.

"Thùng thùng thùng."

“Anh Thừa Tập, anh có ở đây không? Em là Tiêu Tiêu.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp