- À, thầy Mganga này... - Kahli liếc mắt nhìn khuôn mặt lạnh lùng, nhưng không kém phần... bí hiểm của Mganga.

- Hửm? - Mganga quay sang nhìn Kahli.

Lập tức Kahli cúi gầm mặt xuống, cô cố tránh ánh mắt lạnh lùng của Mganga. Trời ơi! Ánh mắt lạnh lùng đó của anh... Thật sự rất quyến rũ a! Cô nhanh chóng hít 1 hơi thật sâu, cố lên Kahli! Mình sẽ làm được thôi!

- N... Nghe nói nhóm Điêu Thuyền có mở trò chơi gì đó dành cho 2 người, hấp dẫn lắm! Nên tôi muốn mời thầy tham gia cùng - Kahli ấp úng nói, khuôn mặt không kiềm được mà đỏ ửng cả lên, bàn tay bấu chặt vào váy mình như đang cố kiềm nén.

Mganga nhìn những biểu cảm đáng yêu của Kahli như thế này. Làm sao mà nỡ từ chối chứ, chưa kể cô còn là người chủ động nữa.

- Được thôi - Mganga đồng ý.

- Vậy mình đi thôi - Kahli mừng rỡ hẳn lên, cô lập tức kéo tay Mganga đi.

Nhìn Kahli như thế này, trong lòng Mganga ấm áp đến lạ thường. Đôi môi bất giác nở nụ cười nhẹ, không phải là nụ cười quái đản như thường ngày...

Tại tầng hầm của học viện.

- Trời ơi! Ghê quá nha Ngộ Không.

- Được bạn gái tới thăm kìa.

- Tưởng bao lâu nay ế luôn rồi chứ! Ai dè có bạn gái 'ngon' ghê!

4 người diệt quỷ còn lại bàn tán, đa số đều trêu chọc Ngộ Không. Khuôn mặt Liliana bỗng chốc đỏ ửng cả lên, mọi người nói cô là 'bạn gái' của thầy Ngộ Không kìa. Nghĩa là... cô và anh rất hợp nhau đúng không?

- Không phải đâu, em ấy chỉ là học trò của tôi thôi - Ngộ Không tỉnh bơ nói.

Nhìn khuôn mặt của 4 người diệt quỷ thể hiện sự tiếc nuối rõ rệt. Đặc biệt là Liliana, đôi môi cô không tự chủ mà mím chặt lại. Vậy ra... trong mắt Ngộ Không, cô chỉ là 1 cô học sinh không hơn không kém. Cũng đúng thôi, những lần anh quan tâm cô như vậy thì coi như là quan tâm học sinh của mình mà. Rốt cuộc... chỉ có mình cô tưởng mối quan hệ của mình và thầy Ngộ Không sẽ thân thiết hơn chứ!

- Liliana? - Ngộ Không gọi tên Liliana, do thấy cô nàng cứ ngồi yên đó, không hề cười nói, lên tiếng như hồi nãy. Đã thế nhìn khuôn mặt cô... cứ như là muốn khóc thêm đợt nữa vậy.

- A... Dạ? - Liliana hoàn hồn lại.

Cô buộc phải ngăn chặn dòng suy nghĩ này lại. Phải quyết tâm hơn! Quyết tâm hơn! Chắc chắn có cách nào đó khiến thầy Ngộ Không thích mình mới được. Miễn sao... đừng bỏ cuộc là được.

- Cái bộ đồ em mặc trên người là gì vậy? - Ngộ Không chú ý đến bộ đồ trên người Liliana, trông khá giống hoá trang thành cô nàng quỷ nhỉ!

- Ấy, em quên mất! - Liliana liền đứng bật dậy, khuôn mặt tỏ vẻ hoảng hốt.

- Sao vậy? - Ngộ Không hỏi.

- Lớp em đang làm ngôi nhà ma cho lễ hội, mà em trốn đi như thế này... - Liliana kể ra, giọng ngày càng nhỏ dần.

Đi mà không báo cho lớp 1 tiếng thì có khác gì trốn việc không trời. Chưa kể lúc đó còn đang rất đông khách nữa. Chết thật rồi!

- Nếu vậy thì em đi đi - Ngộ Không nhẹ nhàng nói.

- Nhưng mà... - Liliana đắn đo nhìn Ngộ Không, giờ cô thật sự rất muốn ở cạnh anh mà.

- Dù sao đây là lễ hội cuối cùng trong đời học sinh của em mà. Tận hưởng hết mình đi! - Ngộ Không nói, tự nhiên cảm thấy có cái gì đó... hơi gượng miệng.

- ... Dạ - sau 1 hồi suy nghĩ, Liliana đành phải gật đầu rồi rời đi.

Mặc dù trong lòng cô có rất nhiều chuyện muốn nói với thầy Ngộ Không. Nhưng mà nghe anh nói hợp lý như vậy, chắc để... lần gặp mặt sau kể cũng được.

Ngộ Không nhìn bóng dáng Liliana xa dần. Trong lòng liền xuất hiện cảm giác mất mát, cứ như là vừa vụt mất đi cái gì vậy. 1 cảm giác mà trước giờ anh chưa từng trải qua.

Ở phòng kế bênh.

- Ve... - Liliana thò đầu vào định gọi tên Veres, do hồi nãy lỡ chân sút cánh cửa văng ra. Nên giờ chẳng cần mở vô mở ra nữa, tiện ghê!

Cô lập tức im bặt, không dám hó hé gì. Không khí trong căn phòng này... Phải nói là quá căng thẳng luôn. Veres thì đừng lặng người trước giường của ai đó. Những người còn lại đều có vẻ mặt xót xa. Đã xảy ra chuyện gì ở đây à? Liliana nuốt nước bọt 1 cái, cô không dám xen vào bầu không khí này đâu. Nên chắc lẳng lặng rời đi vậy cho an toàn vậy.

Lớp 10A.

- T... Thầy muốn dùng gì? - Lindis ấp úng hỏi, cô chẳng dám nhìn thẳng vào mặt Yorn.

- Cho thầy 1 ly nước cam - Yorn nói, anh nhìn chăm chú vào khuôn mặt của Lindis, hình như... cô lại buồn chuyện gì đó thì phải!

- Dạ - Lindis nhanh chóng ghi vào sổ tay rồi rời đi.

Cô cố trấn tĩnh con tim mình lại, chỉ mới nói chuyện với Yorn vài câu thôi mà tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy. Cứ tưởng sẽ an toàn rời đi. Nhưng không... bàn tay cô bị 1 cái gì đó to lớn nắm lại. Lindis quay mặt ra sau, chắc không phải là Yorn nhỉ. Anh làm gì có lí do để nắm tay cô chứ. Lần nữa lại ngoài sức tưởng tượng của cô, là Yorn đang nắm tay cô, anh làm vậy... là có ý gì?

- Nhìn em có vẻ buồn nhỉ - Yorn nói, vẫn là câu nói thân thuộc đó, câu nói mà anh quan tâm cô lúc ở công viên.

Lindis mím chặt môi mình lại, cô thật sự không biết xử sự như thế nào luôn. Không lẽ giờ đòi Yorn khen mình dễ thương à, chắc chắn là anh sẽ coi cô như 1 đứa ảo tưởng và phiền phức mất.

- D... Dạ không có gì đâu thầy - Lindis miễn cưỡng nói.

Cô vùng ra khỏi bàn tay của Yorn. Rồi cố đi thật nhanh, không dám ngoái đầu nhìn anh. Nếu không... cô sợ sẽ không kiềm được cảm xúc của mình mất.

Yorn nhìn vào bàn tay vừa mới nắm Lindis, vẫn còn 1 chút hơi ấm từ cô. Không hiểu sao trong lòng có gì nhói lên liên hồi, 1 cảm xúc thật lạ lẫm. Rõ ràng là có chuyện mà dám giấu anh!

Ở nhà kho.

- K... Không... Đ... Đừng mà - Annette run run nói, cả người cố lùi ra sau thì bị tên đại ca đó nắm chân cô lại.

- Ồ, tính ra chỉ mới học sinh trung học mà ngon đó chứ! - chàng trai kia nói, hắn ta giật phăng luôn áo ngực trên người Annette ra.

Lập tức cảnh xuân của cô bị lộ ra. Cả 3 tên đó đều đưa tay bóp lấy, mò mẫm cơ thể cô. Annette cảm thấy kinh tởm những bàn tay này, cô không muốn như vậy chút nào đâu! Cứu em với... anh Hayate!

Rầm.

Cánh cửa nhà kho văng ra, Annette cố ngước mặt lên nhìn. Bước vào là 1 cô gái tóc trắng nào đó, trên người là bộ đồng phục theo kiểu Nhật. 3 tên đó có chút hoảng hồn nhưng nhanh chóng đã bình tĩnh trở lại.

- A... Anh Hayate? - Annette thều thào, nhìn cô gái đó... Quen lắm!

Ánh mắt sắc lạnh đó, vóc dáng to lớn đó, mái tóc trắng dài đó... Cô chắc chắn 100% là anh Hayate. Nhưng... bộ dạng nữ tính đó là sao vậy?

- Ồ, có 1 em gái tự mò tới đây nè đại ca - tên nhỏ con bước tới chỗ Hayate.

Bàn tay hắn chưa kịp chạm vào Hayate thì bị anh đá 1 cái vào hông. Khiến hắn văng ra xa khoảng chừng 10m, từ trong miệng hắn hộc ra mớ máu, không cần kiểm tra cũng biết được xương bên trong hắn nát cỡ nào.

- C... Cái gì vậy? - tên nhỏ con hoảng hồn nhìn Hayate. Vừa rồi... là chuyện gì đã xảy ra?

- M... Mày dám... - tên đại ca run sợ nói, hắn liền rút con dao trong người ra rồi chạy như điên đến chỗ Hayate.

Hayate cũng rút 1 con dao găm ra rồi dễ dàng chém gãy con dao của tên đó làm đôi. Anh nhanh chóng quẹt con dao găm của mình ngay 3 ngón tay của hắn.

- A... - tên đại ca la lên 1 cách đau đớn, 3 ngón tay của hắn... đã hoàn toàn đứt lìa ra.

Thấy anh Hayate đi quá xa, Annette lập tức đứng dậy để tới cản anh lại. Nhưng vừa mới đứng lên thì cơn đau từ bụng truyền tới, 2 chân cô run run như thể sẽ té bất cứ lúc nào, cô cắn răng cố gắng di chuyển. Bất giác tóc cô bị tên còn lại kéo lại, cả người mất đà mà ngã xuống.

- Nếu mày còn động tay động chân nữa thì coi chừng ta cắt cổ con bé này đó!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play