Ở phòng hiệu phó.
- Woa, cô hiệu phó đẹp quá đi! - Alice reo lên.
Với vóc dáng nhỏ bé và chiều cao ba mét bẻ đôi đặc trưng của cô... chẳng có gì thay đổi cả. Nhưng đâu đó ẩn hiện lên nét trưởng thành hơn hồi cấp ba rất nhiều. Mái tóc hồng phấn không còn búi hai cục như xưa mà được xõa dài, khuôn mặt phớt nhẹ lớp trang điểm. Trên người diện bộ váy trắng xòe ra theo kiểu đuôi tôm và ngắn ngang gối dành riêng cho dàn phù dâu. Nhìn cô thật sự rất đẹp luôn!
- Cảm ơn em nha - Ilumia nói, trên môi không ngừng nở nụ cười tươi rói, một nụ cười của sự hạnh phúc.
Có vẻ bảy năm trôi qua không hề làm suy yếu sắc đẹp của Ilumia. Mà trông cô còn đẹp và sắc sảo hơn xưa. Trên người khoác bộ váy trắng trễ vai dài qua gót chân và trải dài xuống đất, ôm sát để lộ từng đường cong hoàn hảo của cơ thể, đuôi váy được xoè ra theo kiểu đuôi cá cực kì bắt mắt. Từng hoa văn trên váy đều được thiết kế vô cùng tỉ mỉ và đính những hạt pha lê lấp lánh. Khiến Ilumia không khác gì tiên sứ giáng trần cả.
- Hoa cưới của cô hiệu phó nè - Astrid chìa bó hoa hồng trắng tinh khôi cho Ilumia.
Ừm, có lẽ Astrid đã thay đổi rất nhiều. Cô vẫn đẹp, nhưng... không phải vẻ đẹp mạnh mẽ khi xưa, thay vào đó là một vẻ đẹp nhẹ nhàng, sâu sắc. Mái tóc đỏ rực đã dài hơn rất nhiều, trên người cũng diện bộ váy phù dâu tương tự như Alice. Vô tình làm cô không khác gì nữ thần trong mắt mọi người.
- A, mém nữa quên mất - Ilumia nhẹ nhàng nhận lấy bó hoa từ tay Astrid, nụ cười trên môi nhờ đó ngày càng tươi hơn.
- ... - còn Violet đơn độc đứng ở góc phòng, ánh mắt nhìn đăm đăm vào mọi người cười nói vui vẻ với nhau, mà không hé lời nào.
Vẫn y như xưa, mái tóc nâu ngắn mượt mà, khuôn mặt và vóc dáng không chút thay đổi. Hơn hết... Violet chưa thể khắc phục kiểu ngoài lạnh trong nhát suốt bảy năm qua, khiến cô không thể hoà nhập với mọi người. Hay nói đúng hơn là cố tự nhủ nhiều lần, nhưng vẫn không dám.
- Haiz - Violet khẽ thở dài, cái tính nhát cáy của cô... nản thật sự!
- Tr... Trông tớ c... có kỳ không? - một giọng nói rụt rè bắt nguồn ở sau tấm rèm được dựng lên trong phòng.
- Không có đâu, nhìn cậu dễ thương lắm! - một giọng nói khác vui vẻ đáp lại.
- Năm nàng tiên của chúng ta xong chưa? - Ilumia tươi cười hỏi to.
- Dạ xong rồi - tấm rèm lập tức bị kéo sang một bên, Vera ở bên trong nhẹ nhàng bước ra.
Cô khoác lên mình bộ váy trắng dành riêng cho phù dâu, khuôn mặt phớt nhẹ tí son cho thêm tươi tắn. Mái tóc tím sẫm vẫn cắt ngắn như ngày nào và thêm vào đó, một bông hồng trắng tuyệt đẹp được cài lên. Đặc biệt là... sắc đẹp quyến rũ của cô ngày càng nổi trội hơn thì phải.
Theo sau là Krixi, Yena và Mina cũng từ từ bước theo. Mỗi cô nàng đều diện bộ váy trắng của phù dâu, toát ra từng khí chất hoàn toàn khác nhau.
Ừm... Krixi không khác gì một nàng tiên nhỏ cả. Mái tóc hồng ngắn, bồng bềnh ngày nào đã dài tới nửa lưng và được thắt sang một bên. Ấn tượng nhất là... vòng một của cô vẫn vậy, không hề to ra dù chỉ một chút. Thôi kệ đi! Miễn sao ai kia thích là được.
Tiếp đến là Yena đang khoác tay Krixi vô cùng thân mật. Bề ngoài của cô chẳng có chút gì thay đổi, vẫn dáng đi thướt tha, làn da bánh mật quyến rũ, khuôn mặt mộc sắc nét làm say đắm biết bao người. Nhưng... ẩn hiện đâu đó mang máng nét trưởng thành của người phụ nữ.
Và cuối cùng là Mina tung tăng đi đằng sau, trên tay cầm nguyên cây kẹo bông gòn bự đùng, cái miệng xinh xinh nhờ đó cứ cắn từng miếng không ngừng. Ái chà, có vẻ tính mê đồ ngọt của cô vẫn như xưa... à không... có khi còn hơn nữa. Nhưng như vậy, càng làm cô trở nên quyến rũ cùng cây kẹo bông hơn. Đặc biệt là mái tóc đen dài không còn buộc theo kiểu đuôi ngựa, thay vào đó được búi thành hai chùm cao lên, có quấn dải ruy băng màu trắng được thắt thành nơ. Trông đáng yêu cực kì!
- Dễ thương lắm! - Ilumia ngắm nghía một hồi rồi nhận xét.
- Dạ con cảm ơn cô - Krixi và Yena đồng thanh đáp lại.
- ... Hình như còn thiếu Annette đúng không? - Ilumia thắc mắc sau khi quan sát một lượt.
- Ủa Annette... Cậu lại trốn trong đó nữa hả - Krixi nghe vậy thì lập tức quay ra sau tìm đứa bạn thân của mình.
- T... Tớ... mặc vầy, nh... nhìn kỳ lắm nên... - Annette ngại ngùng nói, cả người cuộn trong tấm rèm để trốn.
Đúng vậy, giờ bộ dạng cô chả ra sao cả. Nhất định sẽ bị cười và chọc mất.
- Đâu có kỳ gì đâu - Yena mau chóng trấn an Annette.
- Nh... Nhưng mà... - Annette cứng đầu không chịu chui ra.
- Thật là... - Krixi ngán ngẫm nhìn đứa bạn mình.
Cô cùng Yena bắt đầu nắm bộ phận nào đó trên người Annette, dùng hết sức để lôi thẳng cô nàng ra ngoài.
- Oái - Annette mau chóng bị kéo ra ngoài một cách dễ dàng, cả người mất thăng bằng mà ngã vào cô hiệu phó.
Cũng may Ilumia đứng vững nên đỡ được Annette. Chứ không thì chắc cả hai té chung với nhau rồi.
- Ch... Cho em xin lỗi - Annette mau chóng đứng bật dậy rồi ríu rít xin lỗi cô hiệu phó.
A a, chán bản thân ghê! Không những vô dụng, mà còn hậu đậu nữa.
- Không sao đâu, với lại trông em dễ thương lắm! - Ilumia nở nụ cười nhẹ nói.
- D... Dạ... - Annette đỏ mặt nhìn nụ cười của Ilumia.
Vừa rồi... cô được cô hiệu phó khen đúng không? Chỉ là... mái tóc vàng của cô tự nhiên bị xoã ra, còn bắt mặc bộ váy phù dâu lung linh nữa. Nên cô nghĩ nó không hợp với mình cho lắm.
- À, cảm ơn em nữa nha, Vera. Không hổ danh là nhà thiết kế đầy tài năng - Ilumia quay sang nhìn Vera nói.
Mấy bộ phù dâu, váy cưới mà cô đang mặc, kể cả những bộ dành cho chú rể và phù rễ. Tất cả đều được Vera lên ý tưởng và tự tay may vá. Phải nói là đẹp ngoài sức mong đợi luôn.
- Có gì lớn lao đâu cô - Vera cười cười đáp lại.
Chỉ đơn giản là đặc biệt thiết kế dành riêng cho ngày trọng đại giữa cô hiệu phó và thầy giám thị thôi mà.
- Mém nữa quên mất, bốn đứa quay mặt qua đây để chị trang điểm đi - Vera sực nhớ ra việc quan trọng.
Ăn mặc đẹp vầy, đương nhiên cần đến trang điểm lung linh để toả sáng giữa chốn đông người chứ.
- Không chịu đâu, có lớp trang điểm khi ăn... Khó chịu lắm! - Mina lắc đầu nguầy nguậy chối.
Trước khi ăn mà bị bắt trang điểm là y như rằng, phần son ở môi cứ như đồ ăn kèm vậy. Hỏng hết cả hương vị.
- Không chịu cũng phải chịu - Vera nói rồi bắt đầu mở từng hộp trang điểm của mình.
- E... Em... cũng kh... không thích trang điểm - Annette có hơi ngập ngừng, cô đồng tình theo Mina.
- Bọn em cũng vậy - Krixi nói luôn cho Yena.