Xuyên văn chi trân ái sinh mệnh, rời xa nhân vật chính

Chương 71


3 năm

trướctiếp

Côn Sơn quốc nghênh đón một vị khách không mời mà đến, sở dĩ nói khách không mời mà đến, là bởi vì không có bất kỳ ai nói người bọn họ có thể tiến cung, ngay cả hoàng thượng cũng không biết.

"Vì sao sứ thần các quốc gia đều có lời mời, mà Cửu Tôn quốc của chúng ta lại không có đây?" Giọng nữ trong trẻo đem tầm mắt của mọi người dời đi, chỉ thấy người tiến vào là nữ tử vận trường bào hồng sắc, y phục trên người nàng thêu phượng hoàng giương cánh bay cao, trên đầu mang trâm ngọc phượng hoàng, dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, không ít người ở đây không cầm lòng được mà xoay người nhìn nàng.

Hướng Huyên Huyên nhếch miệng, thứ nàng muốn chính là hiệu quả như thế này, tất cả mọi người lấy nàng làm trugn tâm, nàng mới thật sự là tiêu điểm.

Người không quen biết đối với Hướng Huyên Huyên đều mang ý nghĩ nữ tử này kiềm diễm, mà người quen biết nàng, đều dùng ánh mắt chế giễu xem, mà người dùng ánh mắt này lại là Dụ Bác Thiên, tuy rằng bây giờ hắn đã biết Cơ Ảnh Nguyệt đã biến thành Hướng Huyên Huyên, nhưng chuyện liên qua đến Hướng Huyên Huyên và hệ thống hắn vẫn chưa hay biết, hắn chỉ biết rằng nữ nhân thủ đoạn của nữ nhân này rất lợi hại, một mình có thể lập nên quốc gia, nếu đối phương xem nhau như bằng hữu may ra còn thành nước bạn, đáng tiếc nữ nhân ấy dã tâm lại quá lớn, nhất định không chịu làm bằng hữu.

"Hóa ra là nữ hoàng Cửu Tôn quốc, trẫm cũng không phải biết nữ hoàng cũng đến Côn Sơn quốc chúng ta, người đến tứ tọa*." Dụ Bác Thiên không phải người dễ bị lừa gạt, nếu có thể tránh được thị vệ tiến vào trong cung, thì nữ nhân này là đến khiêu chiến, nàng ta cũng chằng sợ chết, nếu không cũng không đến chơi chơi như vậy.

*tứ tọa: ban ngồi.

Khi tất cả mọi người nghe Dụ Bác Thiên nói nữ tử Cửu Tôn quốc kia, ý nghĩ người kia kiều diễm đều bay hết, đây là người hại bọn họ phải đề thanh hạ khí đến Côn Sơn quốc tìm giúp đỡ, ai lại đối với một đại nư nhân ngông cuồng tự đại kia có hảo cảm, trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên ngưng trọng.

"Lúc nãy thấy các vị nói chuyện rất tốt, vì sao bây giờ không lên tiếng? Hẳn là xem thường bên trong ta là nữ tử?" Hướng Huyên Huyên cười nhìn về phía một nam tử.

"Nếu ngươi đã nói, vì sao không có chút tự giác nào mình là nữ tử, một mực tự lập quốc gia làm vương, không phải đang bôi đen nữ nhân các ngươi sao?" Cái tên có tính khí không tốt lắm đã mở miệng, dù sao Hướng Huyên Huyên này quả thật rất cản rỡ.

"Ồ, vậy sao?" Hướng Huyên Huyên cười nhìn gã, "Cái tư tưởng của thời đại này chính là đem các ngươi trói buộc hết à? Nữ nhân chỉ có thể ở trong phòng thêu hoa, đến tuổi nhất định là lập gia đình, sau đó sinh hài tử, giúp phu quân mình dạy con, cuối cùng là chờ chết sao? Nam nhân các ngươi có thể làm, vì sao nữ nhân chúng ta lại không thể!"

"Câu nói này của ngươi hình như chỉ giới hạn những nữ tử vừa mới lớn sao?" Ba Nguyên Nhạn Nhi ngồi không yên, nếu không vì nữ nhân này phụ hãn nàng cũng không mang nàng đến Côn Sơn quốc kết giao, hơn nữa vẻ mặt của nữ nhân này rất kiêu ngạo, đó là điều là Ba Nguyên Nhạn Nhi ghét nhất, thế nên nàng mới dễ kích động đứng ra thanh minh.

Hướng Huyên Huyên quả thật không chú ý đến ở đây còn có một cô gái, nhưng nhìn nàng ta thì liền biết đây là một nữ tử ngang ngược, cùng nàng so sánh chênh lệch một đoạn dài.

"Nữ nhân dùng thủ đoạn không quang minh, có cái gì đáng mà khoe khoang." Thấy Hướng Huyên Huyên không nói lời nào, Ba Nguyên Nhạn Nhi cũng lười giữ khoảng cách, hừ một tiếng rồi ngồi xuống trở lại.

Hướng Huyên Huyên là ai, một cô gái đến từ thế kỉ 21 dám yêu dám hận, huống hồ bây giờ nàng lại có bàn tay vàng trong tay, cần gì để ý đến tiểu cô nương này lên tiếng, một chút về nữ tử bị phong kiến cũng không biết, nào có như nàng tư tưởng được mở ra.

"Hướng Huyên Huyên gan lớn thật, một mình một ngựa cũng dám đến đây?" Hạ Khô Thảo nghe Hiên Viên Công Duẫn nói xong sự việc, có hơi kinh ngạc.

"Đã có bàn tay vàng trên người, nàng có sợ cái gì." Huống chi Dụ Bác Thiên sẽ để cho Hướng Huyên Huyên một ít giáo huấn, để ả ta biết Côn Sơn quốc không phải nơi tốt lành gì để đi.

"Ngươi nghĩ tiếp theo Hướng Huyên Huyên sẽ làm gì?" Tuy rằng bây giờ Hướng Huyên Huyên sẽ không đụng chạm gì bọn họ, nhưng nàng muốn ra tay với toàn bộ Côn Sơn quốc.

"Đại khái mở rộng ranh giới, người khôi lỗi kia cho đến thời điểm này vẫn không có cách giải quyết, binh sĩ sử dụng đao thương hầu như không thể gây ra thương tích cho những khôi lỗi nhân tạo này, trên giang hồ từng có người chém đứt một cánh tay của khôi lỗi, nhưng khi dùng tới tám tầng nội lực, mà vũ khí của hắn cũng đứt mất một đoạn." Gần đây Hiên Viên Công Duẫn vẫn đang tìm cách làm sao phá hủy được khôi lỗi kia, Hướng Huyên Huyên có cả một đội quân người khôi lỗi, đến mức, đánh đâu thắng đó không gì cản nỗi.

"Ngươi có phải muốn cắt đứt người khôi lỗi?" Hạ Khô Thảo cảm giác mình phát hiện một ít chuyện liên quan đến việc của khôi lỗi.

Hiên Viên Công Duẫn gật đầu, "Chính là đoạn chi bị người kia cắt đi, bây giờ được đặt tại ám bộ."

"Có thể sử dụng hỏa thiêu không?" Người khôi lỗi bình thường đều là gỗ, cho nên mới có thể dùng lửa.

"Không thể." Điểm ấy Hiên Viên Công Duẫn đã từng thử, đừng nói là lửa, coi như dùng lục phàn cũng không gây thương tích gì, rõ ràng chỉ là gỗ phổ thông mà thôi.

"Nếu là người khôi lỗi có phải đại biểu chúng nó không có ý nghĩ gì, chỉ dựa vào mệnh lệnh người khác làm việc?" Hạ Khô Thảo cảm thấy mình thật sự bắt được cái gì đó, "Bằng không, người để hoàng thượng thử cách này xem..."

Hướng Huyên Huyên quả thật tuyên chiến, đối tượng tuyên chiến không phải là Côn Sơn quốc, mà là Lang Gia quốc tuy nói quốc gia này rất nhỏ, lại ở một nơi rất lạnh, thế nhưng Hướng Huyên Huyên muốn giết một người ở quốc gia này, hơn nữa người này dường như cũng xuyên qua, khi nàng vừa đến Lang Gia quốc thì phát hiện ở đây có rất nhiều item hiện đại, nàng cảm thấy rất nguy hiểm, thế giờ này chỉ có thể một mình nàng "xuyên việt", chỉ có nàng là nhân vật chính, những người khác chỉ có thể làm bia đỡ đạn.

"Nhựa đường? Đó là cái gì?" Giang Diệp Hoa cầm thư Dụ Bác Thiên gửi, nhưng nghe nhắc đến vật bên trong thì hoàn toàn không biết.

"Thứ này còn phải tinh luyện, hoàn toàn vô dụng, có đều nhựa cao su chúng ta có, hẳn là do Hạ Khô Thảo nghĩ ra." Liễu Thụy Hiên đùa tiểu nhi tử trong ngực của mình nói, "Người khôi lỗi đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm, có thể nó là vô địch, thế nhưng ở đây chúng ta có thứ làm bọn chúng trở nên vô dụng."

"Hả, là cái gì?" Giang Diệp Hoa đem người ôm vào lòng.

"Đừng nghịch, để hài tử ngủ." Liễu Thụy Hiên tát một cái lên người Giang Diệp Hoa, hống hống tiểu nhi tử, "Chỉ cần nước, hơn nữa không tiếc người nào."

Lang Gia quốc bọn họ là quốc gia gì, có tiếng là vương quốc băng tuyết, một chậu nước nóng dội ra ngoài cũng hóa thành băng, những khôi lỗi này có thể làm sao đây.

Không lâu sau, Hướng Huyên Huyên đã ra tay, một ngàn người khôi lỗi tiến vào Lang Gia quốc, Hướng Huyên Huyên ngồi trên tọa liễn nhìn một mảnh vương quốc băng tuyết này, quả thật rất đẹp, nhưng rất nhanh sẽ thuộc về nàng, đem mệnh lệnh ban xuống đám người khôi lỗi công kích vào cửa thành, tuy nhiên cửa thành bên đó cũng mở ra, Hướng Huyên Huyên lập tức ngăn lại hành động của người khôi lỗi.

Nghênh tiếp Cửu Tôn quốc không phải là quân đội Lang Gia quốc, mà là bách tính dân chúng của Lang Gia quốc, Hướng Huyên Huyên đúng là nhìn không ra Lang Gia quốc này chơi cái gì, dám dùng bách tính liên kết lại của bên mình ra đối đầu với bọn họ, cũng thật đoàn kết, Hướng Huyên Huyên rất muốn cười, có điều một khắc sau đó Hướng Huyên Huyên không cười nổi nữa.

"Một! Hai! Ba! Giội!" Không biết người phát hiệu lệnh trong đám người là ai, chỉ thấy trong tay bách tính xuất hiện một chậu bồ nước nóng, giội lên người đám khôi lỗi người, mặc kệ cửa thành bên trên toàn bộ người đều giội bằng nước nóng, đều đâu vào đấy một tiếp theo một.

Hướng Huyên Huyên nhận thấy có chỗ không ổn, "Lập tức lui lại!" Đáng tiếc nàng đánh giá quá thấp Lang Gia quốc lạnh giá như thế nào, người khôi lỗi bên ngoài cửa thành đều bị đông cứng thành khối băng, hình thành một bức tường băng, làm liên lụy không ít khôi lỗi phía sau, so với bên trên bị đông lại, thì bọn chúng hoàn toàn không nhấc chân được.

"Tư vị bị đông cứng này thế nào?" Liễu Thụy Hiên đứng ở trên cửa thành, cười nhìn Hướng Huyên Huyên, "Tuy Lang Gia quốc chúng ta quả thật rất nhỏ, đối đầu với quân đội khôi lỗi hầu như vô dụng, thế nhưng ngươi phải nhớ kỹ." Liễu Thụy Hiên dùng ngón tay chỉ chỉ lên đầu của mình, "Ngươi chưa từng dùng thứ này."

Hướng Huyên Huyên tức điên rồi, một nửa người khôi lỗi đã bị đông cứng tại đây, mà người bên Lang Gia quốc vẫn còn tiếp tục giội nước, dường như muốn tạo thành một bức tường bằng băng.

"Kết quả thế nào ngươi còn chưa biết đâu!?" Hướng Huyên Huyên vốn nghĩ một tiểu quốc như bọn họ sẽ không dám dùng vũ lực gì để đấu với người khôi lỗi, thế nhưng chính mình đã coi thường rồi.

"Chằng lẽ ngươi còn mưu kế gì tốt hơn? Hoặc nói ngươi còn người khôi lỗi lợi hại hơn." Liễu Thụy Hiên một lời nói toạc ra tâm tư trong lòng Hướng Huyên Huyên, hiện tại điểm không cao, mua người khôi lỗi cao cấp cũng không được bao nhiêu người, có cố cũng không lách qua tường băng này vào được.

Cắn răng, lần này nàng bất cẩn rồi không nghĩ đến chính mình có lúc rơi vào tình cảnh này, thế nhưng quân tử báo thù mười năm chưa muộn, bây giờ thủ đạt được một lần, nhưng thủ không được một đời đâu, ra lệnh bọn người khôi lỗi còn lại, rút khỏi Lang Gia quốc, có thế nói Hướng Huyên Huyên là lần thứ nhất ăn quả đắng, cũng là lần thứ nhất chiến bại, không ít người đều biết, những người khôi lỗi này cũng không phải không có kẽ hở.

"Thắng!?" Đúng như dự đoán, Hướng Huyên Huyên thua, thua trên tay một tiểu ttiểu quốc gia, có điều dựa theo oán giận trong đuôi mắt (1),(2) của Hướng Huyên thì nàng nhất định chọn mục tiêu lần thứ hai vẫn sẽ là Lang Gia quốc

1) nhai tí: Long chi bảy tử, long thân sài thủ, tính cách cương liệt, hảo dũng thiện đấu, thị sát hảo đấu, luôn miệng hàm bảo kiếm, trợn mắt nhìn, khắc lũ vu đao hoàn, chuôi kiếm thôn khẩu, lấy gia tăng tự thân đích cường đại uy lực. Tục ngữ nói: Một cơm chi đức tất thường, nhai tí chi oán tất báo. Nhai tí tiện thành khắc sát hết thảy tà ác đích hóa thân.

2) nhai tí(yázì) tất báo: Hán ngữ thành ngữ, xuất từ( Sử nhớ•; phạm tuy thái trạch liệt truyền):" Một cơm chi đức tất thường, nhai tí chi oán tất báo." Chỉ giống trừng một chút ánh mắt như vậy nhỏ nhất đích oán cừu cũng phải trả thù. So sánh lòng dạ cực hẹp hòi.

"Liễu Thụy Hiên dùng nước đóng băng người khôi lỗi, tạo thành một bức tường băng." Tuy nhiên bây giờ người trong thành không thể ra cũng không thể vào, bởi vì người khôi lỗi này chẳng xê dịch đi được, càng không cạy ra nổi.

"Tìm mấy người có khí lực lớn, đem khối băng đập nát." Những con rối này cuối cùng bị đóng băng, nhưng lại không biết có thể đập nát khối băng đó.

"Lần này dùng băng ngăn chặn người khôi lỗi, lần sau có lẽ vô dụng, dù sao khả năng của Hướng Huyên Huyên cao hơn người khôi lỗi, coi như vẫn có nghề, tuy nhiên đối với quốc gia khác sẽ có vấn đề, không phải quốc gia nào cũng có ưu thế như Lang Gia quốc."

"Khương Vu quốc ở trong sa mạc, đường xá gian khổi, hơn nữa mặt trời như có độc lại thiếu nước, Hướng Huyên Huyên chú trọng tướng mạo của mình, chắc chắn sẽ không tự mình mạo hiểm, đại khái biện pháp có thể đánh lén hoặc nội gián." Kỳ thực Hạ Khô Thảo rất muốn đến Khương Vu quốc một lần, đáng tiếc lại quá nóng y có chút không chịu được nên từ bỏ.

"Nếu như nói đánh lén, vậy cũng chỉ có người khôi lỗi." Hiên Viên Công Duẫn rất muốn biết con rối này đến tột cùng làm sao mới giết được đây.

"Có tim không?" Mặc kệ là người, vẫn là cơ khí, đều có một vật thể chống đỡ, quản chi con rối này là người hay khối gỗ, đều cần có một điểm chống đỡ để dẫn đến hành động.

"Nếu có một người khôi lỗi hoàn chỉnh thì tốt rồi." Trước mắt Hiên Viên Công Duẫn chỉ có một đoạn chi thôi.

Có câu nói được đến được, ngủ gà ngủ gật thì có người đưa gối, Hiên Viên Công Duẫn muốn người khôi lỗi hoàn chỉnh, Lang Gia quốc liền mang đến cho hắn một người, Hướng Huyên Huyên không biết nàng dùng băng nhung hoa để đổi người khôi lỗi cuối cùng món tất sát duy nhất bị biến thành đồ vô dụng, mà nàng ta hiện tại đang cùng một nam tử đang mật mưu.

"Hoành huynh ngươi thật sự không phát hiện?" Hướng Huyên Huyên nhìn nam nhân mà nàng quen được ở Lang Gia quốc, bây giờ mới biết, người này là Tam hoàng tử Khương Vu quốc, bây giờ coi như là người mới dưới trướng của nàng.

Nói tới Tam hoàng tử, tướng mạo cũng coi như đoan chính, ít nhất Hướng Huyên Huyên vẫn thuộc dạng như dưới kia*, tuy cùng Thác Bạt Hoắc có kém một chút, hai hoàng tử không biết một lúc bị người gây thương nhớ, bây giờ đã biến thành một tên phế vật, Tam hoàng tử cũng là người dã tâm, mà nàng thì đã thèm nhỏ dãi Khương Vu quốc từ lâu.

*起码还属于向萱萱看的下的那种: chỗ này mình cũng thua, nên mọi người biết thì giúp mình nha, nếu xét edit như trên mình nghĩ í của câu trên thì 3H là loại người như câu cuối cùng, là âm mưu muốn chiếm Khương Vu quốc chứ không phải là ham mê nhan sắc, chắc vậy á hihi :'>

"Vậy ta chời tin tức tốt của người trong thời gian tới." Hướng Huyên Huyên cười nhìn người này.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp