Xuyên văn chi trân ái sinh mệnh, rời xa nhân vật chính

Chương 42


3 năm

trướctiếp

"Có chuyện gì lại vui vẻ đến như vậy?" Hạ Trường Khanh trái lại không nghĩ đến bảo bối nhà mình sau khi khỏi bệnh liền trở nên hoạt bát lên, chính là cùng trước kia không giống nhau.

"Chẳng qua khỏi bệnh nên rất vui vẻ." Điều bí mật này y muốn lưu giữ trong lòng không nói ra. "Cha có việc gì cần giúp đỡ không?"

Hạ Trường Khanh thấy y có chút giấu giếm, cũng không để ý đến, đứa nhỏ này hẳn không có bí mật lừa gạt đại nhân, "Giúp ta cắt thuốc đi, ngày mai có muốn xuống Hiên Viên thành hay không?"

"Lần này lại đi Hiên Viên thành làm cái gì?" Hạ Khô Thảo gần đây phát hiện cha hắn thường xuyên hướng Hiên Viên thành đi tới.

"Là Vệ bá bá gọi ta xuống, cũng không biết có chuyện gì, hắn còn bảo ta mang Bạch Chỉ theo cùng." Trên thư lần này Vệ Trung Hiền cũng không nói rõ nguyên nhân, chỉ nói chuyện này cùng Bạch Chỉ có quan hệ, để y đem nàng xuống núi, thật ra Hạ Trường Khanh sau khi nghe đến Bạch Chỉ liền nghĩ tới vết sẹo trên mặt Phục Uyên.

"Vậy phụ thân có đi không?" Hạ Khô Thảo biết Phục Uyên với cái người Bạch Chỉ này có chút liên quan.

"Đó là đương nhiên, chờ chuyện này giải quyết xong, phụ thân ngươi có thể khôi phục lại tướng mạo trước kia." Hạ Trường Khanh chưa từng nhìn thấy bộ dáng chân chính của Phục Uyên, y lần đầu tiên nhìn thấy người này, trên mặt đã bắt đẩu rửa nát, sau khi trị lành cũng để lại một khối lớn khối lớn vết sẹo, Hạ Trường Khanh muốn dùng thuốc mỡ để trị liệu, nhưng Phục Uyên lại cự tuyệt.

Phục Uyên có dáng người cao, vậy thì bộ dạng cũng sẽ không kém, huống chi cha y nhìn thế nào cũng không giống người bình thường, cho nên Hạ Khô Thảo rất hi vọng Phục Uyên khôi phục dung mạo. "Vậy tại sao phụ thân hắn không chịu khôi phục tướng mạo ?"

"Có lẽ không muốn trở lại như trước kia, muốn lấy một bộ dáng khác để đối mặt." Hạ Trường Khanh biết thân phận ngày trước của Phục Uyên ở Khương Vu quốc là gì, nếu bị người phát hiện nhất định sẽ gây nên phiền toái.

Hạ Khô Thảo gật đầu, nguyên bản nội dung câu chuyện ở giữa cũng không nhắc đến thân phận của Phục Uyên được khôi phục, ngay cả Thần Y cốc xuất hiện cũng không nhiều, toàn bộ nội dung câu chuyện bắt đầu cũng chỉ vây quanh nữ chính, Hạ Khô Thảo nghĩ đến mình còn đang trong quyển tiểu thuyết, nữ chính lại vô cùng lợi hại, nhưng mà, nữ chính đâu? Cảm giác như mình mới gặp nàng hai lần a, nói như vậy, nữ chính này xuất hiện không phải quá ít rồi hay sao!

Lúc này nữ chính nguyên bản quyển tiểu thuyết đang luyện tập cổ cầm, đoạn thời gian này nàng mỗi ngày đều luyện tập nữ hồng*, võ công, nhảy múa từ một loạt các vật kì quái, còn có Dưỡng Nhan Đan kia, vật này có thể nói là làm cho nàng giật mình nhất, sau khi dùng qua thì cơ thể sẽ bài xuất ra một ít chất màu đen, rửa sạch cơ hồ như bộ dáng cả người đều thay đổi, ngày càng trở nên mỹ lệ, còn có bí tịch võ công, xem như chính là bước căn bản, có điều nàng cảm thấy so với trước kia mình có chút lợi hại hơn.

*nữ hồng: nữ công

"A Nguyệt, ngươi đàn thật dễ nghe!" Hiên Viên Thiên Hữu vỗ tay, cực kì hoa si nhìn về phía Cơ Ảnh Nguyệt, gần đây Cơ Ảnh Nguyệt biến hóa quá lớn, Hiên Viên Thiên Hữu lại không phát hiện, chỉ cảm thấy nàng ngày càng thêm xinh đẹp, nhưng hắn không phát hiện không có nghĩa người trong phủ không nhìn ra.

Cơ Ảnh Nguyệt ngưng khảy đàn, nhìn về phía Hiên Viên Thiên Hữu, "Thiên Hữu, ngươi lại đem tâm tư của ta rối loạn, vậy sao ta có thể chuyên tâm luyện cầm đây." Cơ Ảnh Nguyệt không thích tên đầu gỗ Hiên Viên Thiên Hữu này, không giống như Hiên Viên ca ca, có thể mang cho người ta ấm áp cùng cảm giác an toàn, đáng tiếc tên Hiên Viên Thiên Hữu này rất thích quấn lấy nàng, nàng cũng không thể làm gì, dù sao ở đây chính là địa bàn của Hiên Viên gia, nàng tuyệt không dám làm loạn.

"Thật xin lỗi, A Nguyệt." Hiên Viên Thiên Hữu cuối đầu nói khiểm.*

*nói khiểm: xin lỗi

"Bỏ đi, ngươi ra ngoài luyện kiếm đi, để cho ta ở một mình bên trong phòng luyện cầm, không nên quấy rối ta." Cơ Ảnh Nguyệt lập tức đem người đuổi khỏi phòng, nhìn thấy Hiên Viên Thiên Hữu đi rồi mới ở bên trong lấy ngọc bài ra, "Thất Hào, ngươi đâu rồi?"

"Túc chủ có vấn đề gì?" Thất Hào nhanh chóng xuất hiện, hoặc nói là cái âm thanh của ngọc bài kia.

"Có đồ vật gì mà khi bên trong phòng phát ra âm thanh người bên ngoài không nghe thấy không?" Hiên Viên Thiên Hữu chính là nghe thấy tiếng đàn mới đến đây.

"Chờ Túc chủ lên cấp mười sẽ có được thương thành*, đồng thời khai thông điểm nhiệm vụ, để thuận tiện mua đồ, trong thương thành sẽ có một bên cấm thanh phù*." Thất Hào nói.

*thương thành: hệ thống mua bán ấy ;-;

*cấm thanh phù: đại loại là dấu hiệu cấm

"Ta bây giờ cấp mấy rồi?" Cơ Ảnh Nguyệt không hiểu thương thành này lắm.

"Cấp 2, cho nên ta hi vọng Túc chủ cố gắng nổ lực." Thất Hào nói xong liền biến mất đi.

Cơ Ảnh Nguyệt nhìn ngọc bài khôi phục lại nguyên dạng, chỉ có thể đặt lại bên hông của mình, trở lại ngồi trước bàn, tiếp tục tiếp xúc cầm, cũng vì thăng cấp cho bản thân.

Hiên Viên Thiên Hữu chán nản bước ra khỏi phòng của Cơ Ảnh Nguyệt, ngồi ở nơi luyện công chống đầu thở dài, lúc này một cái bóng màu đen che ở trên mặt hắn, ngẩng đầu chỉ nhìn thấy đại khái hình dáng mơ hồ của đối phương, nhưng điều này cũng không khó phân biệt, Hiên Viên Thiên Hữu đột nhiên đứng lên, "Ca!"

"Thế nào? Như vậy liền nản chí ngã lòng." Hiên Viên Công Duẫn biết đệ đệ mình rất thích Cơ Ảnh Nguyệt, ngay cả đời trước đệ đệ hắn si tình hắn đều thấy rõ, "Một đại nam nhân suốt ngày than thở còn ra thể thống gì! Cùng ta so mấy chiêu, đã lâu rồi chưa cùng ngươi tỷ thí!"

"Ta...Ta...Ta gần đây......" Hắn gần đây vẫn cùng Cơ Ảnh Nguyệt ở một chỗ, đã mấy ngày không có luyện võ rồi, hơn nữa còn cùng Cơ Ảnh Nguyệt ra ngoài vài lần.

Hiên Viên Công Duẫn thế nào lại không biết những tình huống này, trực tiếp rút kiếm ra hướng Hiên Viên Thiên Hữu công kích, Hiên Viên Thiên Hữu cũng rút kiếm ra đỡ công kích, vốn nhìn có chút đầu gỗ Hiên Viên Thiên Hữu trong chớp mắt như thay đổi một người khác, ánh mắt bén nhọn, khí thế mở ra, hoàn toàn không mang bộ dáng bình thường.

Hai người cứ như vậy tới tới lui lui mười mấy hiệp, kiếm trong tay Hiên Viên Công Duẫn vẩy lại, trực tiếp đem kiếm của Hiên Viên Thiên Hữu đánh bay, mũi kiếm sắc bén đã để tại trước ngực Hiên Viên Thiên Hữu.

"Nếu ta hướng ở đây đi sâu thêm một chút, mạng của ngươi sẽ chôn vùi." Hiên Viên Công Duẫn thu hồi kiếm của mình, sáp nhập kiếm, vào trong vỏ, "Mấy ngày nay chuyên tâm luyện công, đừng để ta thấy ngươi len lén chạy đi tìm Cơ Ảnh Nguyệt, nếu còn như thế, mặc kệ mẫu thân có ngăn cản hay không, ta đều đem nàng trở về Cơ gia."

"Vâng." Hiên Viên Thiên Hữu khôi phục lại bộ dáng như trước, nhặt kiếm trên mặt đất lên luyện tập.

Lúc này cả nhà Hạ Khô Thảo lại đến Hiên Viên thành, sau sự kiện ma giáo lần đó, Hạ Khô Thảo cũng chưa có tới đây, trong chớp mắt sắp vào Hạ, Hiên Viên thành cũng xuất hiện một ít người đặc biệt, y phục bọn họ cùng người Côn Sơn quốc bất đồng, không phân biệt tướng mạo mà mỗi người đều yêu dã động lòng người, phái nữ thì y phục để lộ, phái nam thì phơi bày da thịt ra bên ngoài, tuyệt không chú ý đến ánh mặt của người khác.

Hạ Khô Thảo cách xe ngựa nhìn tỷ tỷ bên ngoài y phục lộ ngực ra, mái tóc dài màu nâu, hai mắt bích lục, đứng bên cạnh nàng là một thanh niên hết sức cường tráng, kim phát bích nhãn*, một cổ phong tình nồng đậm bày ra, điều này làm cho Hạ Khô Thảo nhớ đến người cổ Lâu Lan quốc.

*kim phát bích nhãn: tóc vàng mắt xanh

"Những điều này là từ người của Khương Vu quốc đến." Hạ Trường Khanh nói, "Hằng năm đầu xuân bọn họ sẽ đến Côn Sơn quốc tiến hành buôn bán giao dịch, một nhóm người thì đến vào mùa hạ, vào thu thì sẽ rời đi."

"Vậy bọn họ bán những vật phẩm phẩm gì?" Hạ Khô Thảo tò mò nhìn người nước ngoài tụ tập lại bên kia, phía sau bọn hắn còn có thật nhiều Lạc Đà, có thể nhìn thấy được bọn họ đem theo rất nhiều vật đến đây.

Tựa hồ ánh mắt của Hạ Khô Thảo quá mức mãnh liệt, mỹ nữ tống phát* ban đầu bị y nhìn chằm chằm kia dĩ nhiên cũng chú ý đến y, hướng Hạ Khô Thảo ở trong xe ngựa cười phất phất tay, hai đoàn trước ngực hết sức mãnh liệt run run hai cái, Hạ Khô Thảo chợt kéo rèm xuống, trái tim đập thình thịch, đúng là đã lâu chưa nhìn thấy tình cảnh đồ sộ như thế, tự nhiên sẽ cảm thấy có chút xấu hổ, chẳng lẽ do đến nơi đây tư tưởng của mình cũng thay đổi luôn sao?

*tống phát: hai khối ấy ấy của tỷ tỷ

"Mặt sao lại hồng như vậy?" Hạ Trường Khanh chú ý đến động tác của Hạ Khô Thảo liền kéo rèm nhìn ra bên ngoài một chút, chỉ thấy một thanh niên cường tráng người Khương Vu quốc đang nơi đó thoát y phục, da thịt dưới ánh mắt mắt mặt trời thoạt nhìn đen bóng lại vô cùng to lớn, chung quy phái nữ nhìn một chút đều đỏ mặt không rời mắt được. Hạ Trường Khanh thu hồi ánh mắt, dùng một loại ánh mắt kì quái nhìn về phía nhi tử bảo bối nhà mình, luôn cảm thấy nhi tử của y tựa hồ thẩm mỹ có chút vấn đề.

Xe ngựa đi từ từ đến quý phủ của Vệ Trung Hiền, quản gia đã sớm chờ đợi ở cửa, vừa thấy người tới lập tức ra nghênh đón, dẫn người vào bên trong phủ, xe ngựa giao cho người sai vặt mang đến hậu viện.

Bạch Chỉ đối với minh chủ võ lâm này ấn tượng rất là khắc sâu, cùng với lần ấn tượng của Hạ Khô Thảo có điểm giống, minh chủ võ lâm hẳn là một tháo hán tử thân hình cao lớn uy mãnh vẻ mặt chánh nghĩa, cho nên thời điểm lần đầu tiên nàng gặp Vệ Trung Hiền cũng mang bộ dáng giật mình, song do đã có kinh nghiệm sa khi nhìn thấy người này nàng đã bình tĩnh trở lại.

"Bạch Chỉ, ngươi thật sự không biết tên sư phụ mình sao?" Hạ Khô Thảo biết Bạch Chỉ là cả một sự kiện mấu chốt.

Bạch Chỉ thích trang phục nam trang hơn, không thích nữ trang, ngay cả tóc cũng buộc đuôi ngựa, mà ở trên cũng không có đồ trang sức, mỗi lần nhìn cứ như là tiểu công tử thập phần tuấn mỹ, nhưng lần này lại khác Bạch Chỉ đã đổi cả thân trang phục, vận một bộ váy bế lộ sắc*, trên đầu vãn búi tóc, cài một cây trâm lên, đột nhiên lại trở nên giống một nữ hài tử, đáng tiếc là, tư thế ngồi của nàng có chút không lịch sự.

*bế lộ sắc: mình không biết :'> bạn nào biết báo mình nhé, cơ mà mình chỉ chắc là váy dùng để đi đường

"Lão đầu tử kia ném cho ta một quyển sách rồi bỏ đi, ta cái gì cũng không biết, lại còn để ta không công dập đầu ba cái." Bạch Chỉ vận váy dài, đem váy kéo cao lên, một chân để lên trên ghế rung chân, hoàn toàn không cảm thấy giống nữ hài tử, mà cùng tên côn đồ cắc ké như nhau.

"Nếu Hạ Thảo nhìn thấy tư thế này của ngươi, chắc chắn sẽ lại giáo huấn ngươi." Bạch Chỉ hôm nay mặc váy đến đây là do Hạ Thảo đặc biệt chuẩn bị, có điều Bạch Chỉ tuy rất dã man, nhưng thời điểm ở cùng Hạ Thảo, nàng sẽ vô cùng nghe lời, lẽ nào nói đây chính là vỏ quýt dày có móng tay nhọn sao? (Bách hợp đây >_> Đông Trùng sẽ ghen, hồi lần đầu gặp thấy nghi nghi rồi )

"Hừ!" Nói đến Hạ Thảo, Bạch Chỉ đặc biệt ngạo kiều, có thể bởi vì bên cạnh chưa bao giờ có người quan tâm chăm sóc đối với nàng như vậy, vả lại Hạ Thảo có cảm giác như một Đại tỷ tỷ, đối với mọi người tốt lắm, cho nên mọi người sẽ không chán ghét nàng.

Hạ Vô Thiên ở ngoài phòng gõ cửa, "Tiểu Thảo, cha gọi ngươi đến đó một chút."

"Nga, vâng!" Hạ Khô Thảo đứng dậy bước ra cửa, lưu lại Bạch Chỉ một mình ở trong phòng.

"Ai, Xú lão đầu gì chứ, bỏ ta lại một mình rồi liền chạy đi như vậy!" Bạch Chỉ gục ở trên bàn rống lên một tiếng.

Bạch Chỉ biết mình là một tiểu khất cái không cha không mẹ, gặp phải lão đầu tử kia cũng là vận số tốt, đoạt đồ của hắn còn không bị đưa lên quan, ngược lại thu làm đồ đệ, lão đầu thường xuyên đến vô ảnh đi vô tung, nhiều năm như vậy nàng cũng chỉ gặp qua lão vài lần, học làm độc dược trên bí tịch cũng là tự mình tìm hiểu ra, lại nói tiếp, lão đầu tử này không xứng đáng ở chức sư phụ, còn không bằng nàng ở Thần Y cốc ngây ngốc mấy tháng.

"Tiểu nha đầu lại ở sau lưng ta mắng ta?" Một thanh âm mang theo nghịch ngợm xuất hiện, Bạch Chỉ giật mình lập tức đứng lên, chạy ra ngoài phòng.

"Xú lão đầu!?" Bạch Chỉ hô một tiếng đối với bên ngoài, đáng tiếc không thấy ai đáp lại, tưởng rằng có thể là mình nghe nhầm, Bạch Chỉ ủ rũ quay trở về trong phòng, kết quả xoay người lại thì phát hiện ở trước bàn có một người ăn mặc rách nát đang ngồi, lão đầu tử râu tóc thập phần xốc xếch đang ở chỗ đấy uống trà.

"Tiểu nha đầu đã lâu không gặp, đã trở nên giống nữ hài tử a!" Lão đầu tử uống một ngụm trà nhìn Bạch Chỉ đầy hứng thú.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp