*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Khụ khụ!” Lúc này, bên cạnh Bạch Tiểu Phi có một cô gái không khỏi ho khan một tiếng.

Tỏ vẻ ngụ ý nhắc nhở Bạch Tiểu Phi đừng tiếp tục nói nữa.

“Đây là đại cả của ta, ta trò chuyện một lát, các ngươi đi trước đi!” Bạch Tiểu Phi nhìn bọn họ nói.

Trần Lạc Thần vốn là muốn gật đầu chào bọn họ một cái.

Vì rốt cuộc đó củng là bạn của Bạch Tiểu Phi? Sau đó, những người này đều xem thường Trần Lạc Thần, cũng không có chào hỏi Trần Lạc Thần.

Trực tiếp ngang qua mặt Trần Lạc Thần và tiền vào thang máy.

“Những người đó là ai? Đến từ đâu?” Về đến phòng của Trần Lạc Thần, Trần Lạc Thần không khỏi bối rối hỏi.

Đặc biệt là những gì thử luyện mà Bạch Tiểu Phi nói khiến Trần Lạc Thần có chút tò mò.



Bạch Tiểu Phi sững sờ: “đại ca, người cũng biết Cổ gia?” Trần Lạc Thần gật đầu cười đắc ý.

“Đúng vậy, là Cổ gia. Đây là thứ mà trước đây ta muốn không thể nào tiếp cận được. Ta cũng biết trên đời này có những bí mật mà nhiều người trong chúng ta không thể biết. Và Cổ gia này là một trong những bí mật. Ta không biết mình đã tu luyện được bao nhiêu để thành một người có năng lực tuyệt vời! “

“Lần này em đã có thể có được một vị trí thông qua tuyển chọn. Nhờ phương pháp võ công của đại ca đã dạy em vài ngày trước,giờ vóc dáng của em đã cải thiện rất nhiều chỉ trong vài ngày!” Bạch Tiểu Phi khoe cơ bắp.

Lúc đấy trợ giúp cho Bạch Tiểu Phi bắt trộm lúc đó, Trần Lạc Thần đã dạy cho Bạch Tiểu Phi một vài thứ.

Hắn ở trong quân khu, đối với hắn có loại thể chất này càng hữu dụng.

Mà những thứ này, lúc đầu, Bạch Tiểu Phi là không thể nói ra, vì đây là thuộc là những thông tin mật.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Phi cũng đã nhìn ra thực lực của Trần Thiếu, cho nên không có gì phải giấu giếm Trần Lạc Thần.

“Mà này, đại ca, anh đến đây là gì?” Bạch Tiểu Phi lại hỏi.

“Mục đích của chúng ta giống nhau, ta cũng muốn đi Cổ gia!” Trần Lạc Thần cười thật lòng.

Đúng lúc này, di động của Bạch Tiểu Phi vang lên.

Bạch Tiểu Phi bắt máy nghe.

Có một lời nguyền dẫn từ một cô gái từ bên trong phát ra mắng: “Hừ, Bạch Tiểu Phi, ngươi tới Thái Thành, không phải nói muốn mời ta chơi sao? Ta dẫn em gái đi, đợi ở dưới lầu đã lâu, sao không thấy ngươi?”

“Được, được rồi, ta nói sau!” Bạch Tiểu Phi trực tiếp cúp máy.

“đây là, là bạn học đại học của em, biết em đến Thái Thành, cô ấy đặc biệt muốn gặp em,và tối nay Thái Thành tổ chức yến tiệc, muốn cùng em đến buổi tiệc chơi đùa!” Bạch Tiểu Phi giải thích.

Trần Lạc Thần và Thiết Thành nhìn nhau cười, ai chả biết tiểu tử nhà anh lại giở trò gì.

“Mà này, đại ca, chúng ta chơi cùng nhau đã lâu rồi. Lần trước gặp mặt, đại ca bận rộn như vậy. Bằng không, chúng ta cùng nhau đi ra ngoài đi dạo đi,ngày mai cùng nhau đi đến Cổ gia đi!?” Bạch Tiểu Phi hỏi trong mong đợi.

Nói thật là Trần Lạc Thần lúc đầu không muốn đi, nhưng nhìn thấy ánh mắt mong đợi của người anh em tốt, Trần Lạc Thần đành chịu,không đành từ chối.

Đúng vậy, từ khi tốt nghiệp đại học, căn bản không có cơ hội ngồi uống rượu chơi với nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play