Say rồi, đầu tiên là đụng phải Triệu Thư Kỳ, hiện tại thế nào lại đụng phải Dương Ngọc.
Lúc đầu nghĩ nhân dịp hội họp lớn của nhà họ Phương lần này, lặng lẽ đưa Tường Vi đi.
Nhưng bây giờ quá nhiều rắc rối rồi.
Nếu như bị bất kỳ một ai trong Triệu Thư Kỳ và Dương Ngọc nhận ra thì coi như quá náo loạn.
Đậu xanh.
Bây giờ Trần Lạc Thần lại còn làm rơi vỡ ly rượu, không ít người nhìn về phía anh khiến Trần Lạc Thần sợ tới mức vội vàng cúi xuống nhặt lên, sau đó chạy ra đằng sau như một làn khói.
“Ừm?”
Nhưng dù Trần Lạc Thần chạy rất nhanh nhưng vẫn thu hút sự chú ý của một cô gái.
Cô gái này đang đứng bên cạnh Phương Kiển Niếp, không phải Phương Di thì còn có thể là ai nữa.
“Sao giống Trần Lạc Thần như vậy chứ? Vô lý thật, nhà họ Phương chúng ta tổ chức hội họp, tên ngốc này tới làm gì vậy?”
Phương Di thầm nghĩ nói.
Sau đó vẻ mặt tò mò đuổi theo.
“Vừa rồi nguy hiểm thật!”
Trần Lạc Thần đi tới sân sau, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
“Trần Lạc Thần!”
Một giọng nữ bỗng nhiên vang lên vào lúc này.
Trần Lạc Thần theo bản năng quay đầu lại.
Không khỏi trợn mắt một cái.
Con mẹ nó, Phương Di!
“Trời ạ, vừa rồi tôi mẹ nó còn tưởng là tôi hoa mắt, không ngờ thật sự là anh, anh anh anh...sao lại chạy đến nhà họ Phương chúng tôi? Anh vào bằng cách nào?”
Phương Di rất kinh ngạc nói.
Ông nội tổ chức tiệc mừng thọ trước đó.
Mặc dù Phương Di vẫn luôn là kiểu người không để ý đến chuyện bên ngoài nhưng một số bí mật của nhà họ Phương thì cô ta vẫn biết ít nhiều.
Trần Lạc Thần chẳng qua chỉ là một tên con ông cháu cha nhỏ bé, sao có thể có tư cách tham dự tiệc mừng thọ của ông nội chứ?
Hừ hừ!
“À À, tôi đại diện cho dòng họ chúng tôi đến tham dự tiệc mừng thọ của ông cụ Phương. Đang muốn tìm nhà vệ sinh đây.”
Trần Lạc Thần tùy tiện nói láo: “Vừa rồi tôi còn định gửi tin nhắn cho hai người đây.”
“Hả? Sao dòng họ của các anh cũng thuộc nhà họ Phương chúng tôi à?”
Phương Di kinh ngạc nói: “Nhưng nhà họ Phương chúng tôi không có thế lực ở huyện Bình An, Kim Lăng...”
Vẻ mặt Trần Lạc Thần căng thẳng, nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi bọn Dương Ngọc đến liền giải thích: “Tôi không phải là nhánh thuộc nhà họ Phương, là nhà Tư Đồ bảo chúng tôi tới!”
“À! Chẳng trách!”
Phương Di bừng tỉnh hiểu ra nói.
Nhưng sau đó lại phẫn nộ giơ bàn tay lên, đánh vào đầu Trần Lạc Thần một cái.
“Cô làm gì?”
“Hừ, vậy anh hẳn phải biết nhà họ Tư Đồ và nhà họ Phương chúng tôi bất hòa. Không ngờ dòng họ của các anh lại phụ thuộc nhà họ Tư Đồ, nhà họ Tư Đồ này thật sự là càng ngày càng không có phép tắc!”
Phương Di tức giận nói.
“Ôi! Chuyện dòng họ tôi cũng không nhúng tay vào được.”
Trần Lạc Thần nói.
Trong lúc Phương Di đang còn muốn dạy dỗ Trần Lạc Thần.
“Chị Lệ, chị nhìn xem, tên nhóc đêm qua làm bỏng chị ở đằng kia.”
Mấy người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy đang đi ra phía bên ngoài sân.
Mấy người họ chính là ngôi sao nữ của hoạt động lần này.
“Hóa ra cậu làm việc vặt ở đây à? Bảo sao tôi không tìm được cậu. Cậu thật là đáng chết, làm hại tôi không thể mặc váy được. Cậu có biết điều này khiến hiệu quả biểu diễn của tôi giảm xuống bao nhiêu điểm không?”
Ngôi sao nữ tối hôm qua xông đến, chỉ loạn xạ vào đầu Trần Lạc Thần.
Dù sao cũng là chị đại, rất có khí thế.
Chuyện tối hôm qua thật sự khiến cô ta cảm thấy oán giận.
“Này này này, cô dừng tay, cô có thân phận gì chứ, lại dám nói chuyện với anh ấy như vậy?”
Chính Phương Di đánh Trần Lạc Thần thì không tính, dù sao vai vế Trần Lạc Thần thấp hơn mình mấy bậc, thế nhưng đây, ngôi sao nữ này thế mà cũng dám đánh như vậy.
Điều này khiến Phương Di cảm thấy mình thật sự không có mặt mũi.
Liền dạy dỗ ngôi sao nữ kia.
Mà ngôi sao nữ đó nhìn quần áo của Phương Di không tầm thường liền biết vị này là thành viên của dòng họ lớn.
Cũng không dám làm càn quá, lập tức chậm rãi cười nói: “Cô gái xinh đẹp, cô đừng hiểu lầm, mặt hàng này làm việc vặt cho chúng tôi.”
“Làm việc vặt cho các cô? Các cô cũng xứng? Trần Lạc Thần, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Phương Di nghi ngờ.
Một người đường đường là con ông cháu cha thế mà phải nhìn sắc mặt nhóm ngôi sao nữ này làm việc?
“Khụ khụ, chuyện này tôi sẽ giải thích với cô sau, tôi vội đi nhà vệ sinh, tôi đi trước!”
Da đầu Trần Lạc Thần muốn nổ tung, làm không cẩn thận thì kế hoạch của dì Phương sẽ bị hủy trên tay mình.
“Không cho phép đi! Dừng lại!”
“Không cho phép đi!”
Mà Phương Di cùng mấy ngôi sao nữ kia trăm miệng một lời.
Phương Di nhìn Trần Lạc Thần giấu giếm mình, mà cô ta lại là một người không thích cảm giác mơ hồ, Trần Lạc Thần càng muốn đi thì cô ta lại cứ không cho Trần Lạc Thần đi.
Còn mấy ngôi sao nữ kia thì sao, thấy Phương Di là thành viên chủ nhà.
Hơn nữa hình như vừa rồi vị đại tiểu thư này vì tên làm việc vặt này sinh ra một chút hiểu lầm với mấy người mình.
Lập tức trong lòng tự nhiên sinh lòng nịnh bợ.
Huống chi chỉ là nhằm vào một tên làm việc vặt như thế.
Không chỉ hét một tiếng, năm ngôi sao nữ còn rối rít chạy tới chặn Trần Lạc Thần lại.
“Trần Lạc Thần, đây là nhà họ Phương chúng tôi, anh cảm thấy anh có thể chạy đi đâu chứ? Nói nhanh một chút, anh vừa là cậu chủ vừa là người làm việc vặt, rốt cuộc là tình huống như thế nào? Nếu anh không nói tôi sẽ gọi Kiển Niếp đến đây!”
Phương Di túm cổ áo Trần Lạc Thần lại, không buông tha nói.
Mặc dù Trần Lạc Thần có thể đánh mấy cô gái này chỉ bằng một tay.
Nhưng nếu thật sự muốn đánh thì có thể sẽ làm sự việc trở nên rắc rối hơn.
Cho nên Trần Lạc Thần chỉ có thể kéo dài thời gian.
“Đúng vậy, tên nhóc làm việc vặt này quá không thành thật, tôi cảm thấy cậu ta có vấn đề, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho cậu ta!”
Ngôi sao nữ Chị Lệ nói.
Mặc dù Phương Di không thích mấy ngôi sao nữ này nhưng lời nói của các cô ấy cũng có lý.
Tóm lại Trần Lạc Thần lén lén lút lút không bình thường.
Bỗng nhiên cảm giác vinh dự dòng họ và tinh thần trọng nghĩa của Phương Di tập trung thành một thể.
Cần phải điều tra rõ ràng.
Lập tức vặn tai Trần Lạc Thần: “Ha ha, tôi biết anh đánh nhau lợi hại, nhưng đây là nhà họ Phương chúng tôi, tôi cho anh biết, nếu anh dám ra tay tôi sẽ gọi người giúp việc đánh chết anh, đừng trách tôi không nghĩ đến tình bạn của chúng ta. Anh không thành thật như thế thì đi theo bên cạnh tôi đi, đợi chút nữa Kiển Niếp làm xong, tôi bảo cô ấy đến hỏi anh. Đi theo tôi!”
Nói xong, kéo Trần Lạc Thần đi về phía sảnh trước.
Đúng lúc này đâm đầu vào hai anh thanh niên đang đi tới.
Ánh mắt lạnh lùng.
Giữa ngón tay có kẹp châm bạc.
Ngay tức khắc liền muốn ra tay.
Hai người này chính là Thiên Long và Địa Hổ.
Hai người họ hiện đang tìm kiếm Trần Lạc Thần khắp nơi, vất vả lắm mới tìm được, kết quả là Trần Lạc Thần đang gặp rắc rối.
Để cứu Trần Lạc Thần, Thiên Long và Địa Hổ quyết định trực tiếp mạo hiểm.
Nhưng bị Trần Lạc Thần lắc đầu ra hiệu ngay tức khắc.
Bảo họ làm theo kế hoạch ban đầu, nơi này giao cho tôi.
Khiến cho Thiên Long và Địa Hổ đầu óc cũng mơ hồ.
“Còn lộn xộn à, thành thật một chút cho tôi!”
Phương Di kéo tai Trần Lạc Thần đi lên phía trước.
Bốn năm ngôi sao nữ đi theo ngay bên cạnh, còn túm lấy cánh tay Trần Lạc Thần.
Trên mặt mỗi một người đều mang vẻ hưng phấn vui sướng.
Có lẽ lần này sẽ lập được một công lao cho dòng họ lớn này?
Mà Phương Di cũng thật sự muốn để Kiển Niếp hỏi Trần Lạc Thần một chút.
Nhưng khi mọi người đi tới trước sân khấu.
Thì lại nhìn thấy không ít khách mời giờ phút này đều đứng lên.
Hiện trường cũng trở nên vô cùng yên tĩnh, mà Kiển Niếp thì sao, đang đứng ở trước sân khấu, dường như đang đối đầu gì đó với những vị khách đang đứng lên này.
“Xảy ra chuyện gì?”
Phương Di kinh ngạc nói.
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT