Sau khi Phó Tân kiểm tra xong liên đưa ra kết quả chẩn đoán bệnh gần giống với kết quả của Tôn lão.
Nhưng sau khi chẩn đoán xong, anh nhìn vẻ mặt vô cùng bình tĩnh của Hạ An Nhiên, không kìm được
lên tiếng hỏi: “Chuyện trên mạng mọi người biết
chưa?"
Hạ An Nhiên gật đầu: “Ừm, biết một chút, nãy tôi
vừa cùng Lăng Mặc... đọc tin tức trên mạng mà!"
Vẻ mặt Phó Tân liền trở nên kì lạ.
Tại sao sau khi anh và Thu Tử Châu đọc tin tức đó
thì vô cùng tức giận...
Nhưng nhìn chị dâu lại bình tĩnh như vậy, như thể chuyện này không hề có liên quan gì đến cô ấy vậy.
Phó Tân lại nhìn vẻ mặt bình tĩnh như không của lão
đại, coi như rốt cuộc cũng hiểu ra một đạo lý.
Tại sao lão đại lại thích chị dâu?
Vì họ căn bản là cùng một kiểu người!
Gặp chuyện gì cũng bình tĩnh như không!
Phó Tân không nói thêm gì nữa, chủ động rời đi.
Sau khi ra khỏi phòng bệnh, anh nhìn không được liền bấm máy gọi cho Thu Tử Châu.
Thu Tử Châu đang làm dở việc Lăng Mặc giao phó
cho anh, nhìn thấy số Phó Tân gọi đến không khỏi
tò mò: "Người anh em, sao thế? Lão đại giao cho tôi
một đống việc, đang bận muốn chết đây! Cậu nói ngắn gọn đi!"
Phó Tân thở dài một tiếng: “Có phải cậu đang bận việc của chị dâu không?"
Thu Tử Châu: “Đương nhiên là vậy rồi!"
Phó Tân vô cùng bực bội nói: “Tôi kể cậu nghe này,
hai người họ đúng là đồ tư bản độc ác mà! Họ sai chúng ta làm việc, nhưng bản thân họ lại nhàn rỗi muốn chết! Cậu có biết vừa nãy vào phòng bệnh tôi nhìn thấy gì không? Hai người họ lại có thể chơi trò người lớn!"