Nhóc Phấn Xà thật sự rất đáng thương, từ lúc sinh ra cho đến bây giờ ngay cả sữa cũng chưa được uống ngụm nào đã bị nhốt lại, cảm giác bốn phía đều là hắc ám thật sự rất khủng khiếp, bỗng nhiên, thế giới của nhóc Phấn Xà sáng lên, nó mở to hai mắt nhìn, liền thấy một con chim nhỏ màu vàng xuất hiện trước mặt.
Nhóc Phấn Xà phun phun lưỡi rắn: Hức hức, mau thả ta ra ngoài.
Nhóc Hoàng Điểu: Mẹ ta nói ngươi là sủng vật của ta.
Nhóc Phấn Xà thương tâm muốn chết, thân mình màu hồng nhạt co lại thành một đoàn: Thả ta ra ngoài . . . . . .
Nhóc Hoàng Điểu vẫy vẫy hai cái cánh: Ngươi phải cùng chơi với ta. . . . . .
Rốt cuộc, nhóc Hoàng Điểu làm cho Bạch Nhiên mở hộp thủy tinh ra, nhóc Phấn Xà vui đến phát khóc, lúc này, một con Cửu Vĩ Hồ xinh đẹp lướt qua, ánh mắt của nhóc Phấn Xà liền sáng lên, sau đó lắc mông bay qua.
Hu hu, mẹ ơi. . . . . .
Đúng vậy, nhóc Phấn Xà nhớ rất rõ mùi hương này, là hương vị hồ ly, chính hắn đã dùng thân thể ấm áp bao vây lấy nó, cũng chính hắn, đã dùng móng vuốt vỗ nhè nhẹ lên vỏ trứng, nhóc Phấn Xà thật sự muốn khóc rồi, quả nhiên trên đời này chỉ có mẹ là tốt nhất. . . . . .
Lyga có chút nghi hoặc, tại sao nhóc rắn màu phấn hồng này lại quấn quít lấy chân của mình như thế nhỉ??? Đây là có chuyện gì?? Muốn đánh nhau phải không? Nhưng mà, bộ dạng của nhóc rắn màu hồng phấn này thật đáng yêu nha. . . . . .
Mẹ. . . . . .
Nhóc Phấn Xà dùng đầu cọ cọ Lyga. . . . . .
Lyga chớp mắt, nhóc Phấn Xà a, đây là một nhóc rắn, lại có màu hồng phấn, nếu như nói nó là con của nhà Hoa Dao cũng không có ai không tin nha. . . . . . Ít ra so với nhóc Hoàng Điểu kia càng có thể làm cho người ta tin tưởng hơn một chút.
Lyga lập tức quyết định, nhóc Phấn Xà và nhóc Hoàng Điểu chính là song bào thai. . . . . .
Vì có chút việc cần giải quyết, nên Bạch Nhiên phải thượng triều, Lyga liền trở thành bảo mẫu toàn chức, ở nhà trông chừng nhóc Phấn Xà và nhóc Hoàng Điểu, bên ngoài đổ tuyết lớn, bông tuyết bay tán loạn trong không trung, còn ở trong phòng, hai nhóc con kia đều vô cùng tự giác bò lên trên đầu Lyga mà ngủ.
Lyga là thú tốt, sẽ không để cho bọn nó té xuống, hắn gác đầu lên trên móng vuốt của mình, nhắm mắt lim dim, hắn thầm nghĩ, nếu hai nhóc con trên đầu mình là nhóc hồ ly của hắn và Bạch Nhiên thì quá tốt rồi, vì thế hắn còn mong Bạch Nhiên mau sinh nhóc hồ ly một chút.
Ừm, nhóc hồ ly tốt nhất là giống hắn, đánh nhau lợi hại, bộ dáng lại xinh đẹp, lông đỏ là đẹp trai nhất, nếu sinh ra một nhóc lông trắng cũng được, dù sao hắn cũng vô cùng thích nhóc hồ ly.
Lúc Bạch Nhiên vào triều có vẻ thực không yên lòng, chuyện tộc Người Khổng Lồ gây bạo động vẫn chưa được giải quyết, các lão thần thì đề nghị hòa thân, ý tứ rất rõ ràng, muốn Bạch Nhiên cưới công chúa của tộc Người Khổng Lồ.
Điều này làm sao có thể?!
Trước tiên khoan nói đến việ cậu là người đã có chồng, người của tộc Người Khổng Lồ đều có thân hình cao lớn, mình lại nhỏ bé như thế, đi cưới một của tộc Người Khổng Lồ mà nói, nhất định sẽ bị một cái tát chụp chết, Bạch Nhiên nghĩ cũng không dám nghĩ.
Betta đối với chuyện hòa thân này chỉ cười nhạt, nếu tộc Người Khổng Lồ và bọn họ thực sự đánh nhau, tộc Người Khổng Lồ tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn họ, cho nên Betta đề nghị chiến.
Bạch Nhiên ho khan hai tiếng, móc móc lỗ tai, nói: "Cứ hòa thân đi, có thể không cần đánh giặc thì không nên đánh, chúng ta giúp công chúa của tộc Người Khổng Lồ kia xem xét một vị hôn phu thật tốt đi."
Sắc mặt Betta có chút kém, hắn nheo mắt lại, độ ấm không khí xung quanh lập tức giảm xuống.
Bạch Nhiên đưa tay chỉ chỉ Betta, nói: "Betta, anh là người dũng mãnh thiện chiến, lại là thành viên trong hoàng tộc, là người ưu tú nhất, tôi nghĩ. . . . . ."
Betta hừ lạnh một tiếng: "Bệ hạ muốn ta cưới công chúa kia?"
Bạch Nhiên cong cong khóe miệng, không lên tiếng.
Betta chau mày, nhìn Bạch Nhiên trong chốc lát, rồi quay đầu, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người trực tiếp bỏ ra ngoài, giày quân dụng nện trên sàn nhà phát ra âm thanh vang dội, thực hiển nhiên, Betta đã tức giận.
Bạch Nhiên nhếch môi cười cười, Betta, anh còn muốn nhẫn bao lâu nữa đây?
Nửa tháng sau, công chúa tộc Người Khổng Lồ đến Đế Đô, mà chú rể Betta lại biến mất không thấy đâu, Bạch Nhiên cũng không gấp, cậu mời công chúa tộc Người Khổng Lồ vào ở trong hoàng cung, ăn ngon ở tốt trong cung, công chúa tộc Người Khổng Lồ kia còn tưởng rằng hoàng đế thích nàng, cao hứng không thôi, nhưng thật ra, nàng chính là đang bị giam lỏng.
Quả nhiên, Betta một mình mang binh thảo phạt tộc Người Khổng Lồ, hơn nữa còn bắt họ cắt đất bồi thường, hàng năm phải tiến cống các loại bảo vật cho nước mình, Betta quả thật lợi hại, nhưng hắn đã ngỗ nghịch làm trái với nguyện vọng của hoàng đế, cũng là có tội.
Bạch Nhiên sau khi biết được việc này liền vui vẻ không thôi, tin tưởng không bao lâu nữa, cậu và Lyga sẽ có thể quay về Khu Rừng Ma Thú, ừm, có lẽ chờ Betta trở về, tất cả liền trở nên rõ ràng.
Nhóc hồ ly ở trong bụng động rất lợi hại, chỉ cần Bạch Nhiên ngồi bất động, nó liền đá cậu, nhưng đi ra ngoài tản bộ thì nhóc con kia liền ngoan ngoãn.
Gần đây khẩu vị của cậu đặc biệt tốt, cũng thích ăn thịt hơn, có đôi khi cũng có thể ăn hết phần thịt chỉ mới chín ba phần, nghĩ thầm nhóc ma thú trong bụng cũng muốn như thế, ăn thịt còn mang theo máu tươi, Lyga thấy thế rất vui vẻ, ma thú thích máu, đây là bản năng.
Bạch Nhiên mập lên hẳn, lần này là mập thật sự, cả gương mặt đều là thịt, nhưng cũng không phải biến thành bộ dạng khó coi, thoạt nhìn khí sắc rất tốt, Bạch Lan từ trong Khu Rừng Ma Thú trở lại với một ít Thất Âm Quả, Bạch Nhiên rất thích ăn chúng.
Lyga ghi nhớ lời Lạc Khê dặn, gần đến ngày sinh, chuyện phòng the tốt nhất làm thường xuyên một chút, nhưng không nên quá mức rất kịch liệt, sẽ không tốt choc cục cưng, Bạch Nhiên là nam nhân, sinh cục cưng cũng phải dựa vào dũng đạo chật hẹp kia, để lúc sinh cục cưng không quá thống khổ, trước đó một tháng sinh liền phải khuếch trương sản đạo.
Đối với chuyện này, Lyga vô cùng vui vẻ mà làm.
Cùng với Lyga biến thành thú hình làm một lần, Bạch Nhiên cảm thấy quả thực muốn điên mất thôi, chỗ kia của Lyga lớn hơn rất nhiều so với hình dạng Thú Nhân, rất đau nha, cho nên sau khi làm một lần xong, có đánh chết Bạch Nhiên cũng không muốn làm lần thứ hai.
Vì thế, Lyga rất là bất mãn.
Bạch Nhiên sợ lạnh, nhưng vì chiếu cố tâm tình của Lyga, cậu cũng không dám mặc áo lông thú, sợ kích thích đến Lyga, cho nên chỉ có thể mặc áo bông không quá ấm áp kia, còn đâu bộ dáng của một hoàng đế nha, cũng chỉ có cảm giác là em trai nhà hàng xóm mà thôi.
May là thân thể Lyga rất nóng, lúc đi ra ngoài Bạch Nhiên đều cưỡi trên người hắn, nên không sợ lạnh, còn có chăn lông hồ ly ấm áp lúc trước có thể đắp, cho nên toàn thân Bạch Nhiên không có chỗ nào bị lạnh cả.
"Lyga, Khu Rừng Ma Thú cũng có tuyết rơi sao?" Bạch Nhiên cong khóe miệng, nhớ đến Khu Rừng Ma Thú xinh đẹp, nếu Khu Rừng Ma Thú cũng khoác lên mình lớp áo trắng tinh, như vậy xinh đẹp biết bao nha, khi mùa xuân đến, vạn vật lại sống lại, mầm non xanh xanh nảy mầm, tràn đầy sức sống.
Lyga dùng đuôi mình quấn chặt Bạch Nhiên, miệng phun ra nhiệt khí: "Đương nhiên rồi, bên này đều là nhà ở, chơi không vui chút nào."
Bạch Nhiên cười nói: "Động vật không ngủ đông thì có loài nào? Mọi người có hay tụ tập cùng một chỗ vui chơi không?"
Lyga lắc lắc đầu: "Mùa đông đều rất bận rộn, hơn nữa lại có rất nhiều chuyện phải làm, không chơi đùa."
Bạch Nhiên nhéo nhéo lỗ tai của hắn, lỗ tai màu nâu đỏ động động vài cái, cuối cùng nằm úp sấp xuống tùy ý Bạch Nhiên vò qua vò lại, thoạt nhìn, ai mà ngờ lão đại Lyga sẽ nghe lời như vậy chứ?
Công chúa tộc Người Khổng Lồ đã tới hoàng cung gần một tháng nay, lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Nhiên nàng liền thích cậu, nàng cảm thấy Bạch Nhiên thật nhỏ, thật đáng yêu, hai má hồng hồng, còn có tai mèo ở trên đầu, thấy thế nào cũng đều đáng yêu, tuyệt không giống mấy võ sĩ lỗ mãng trong tộc bọn họ.
Bạch Nhiên đối với nàng khá tốt, đồ ăn ngon đều đưa qua cho nàng, tuy không thể thường xuyên gặp mặt, nhưng nàng vẫn vô cùng thương nhớ Bạch Nhiên, chỉ tiếc, vừa rồi nàng mới biết được, người sẽ kết hôn với nàng không phải là hoàng đế, mà là anh trai của hoàng đế, là nam nhân có máu ti tiện trong truyền thuyết kia, đáng hận nhất là, người nam nhân kia không giữ lời hứa, lại chạy tới tộc Người Khổng Lồ của nàng dương oai diễu võ.
Betta chưa trở về, hiển nhiên nàng muốn tìm Bạch Nhiên hỏi một phen cho ra lẽ.
Khi thấy Bạch Nhiên cưỡi Cửu Vĩ Hồ ở trong vườn hoa ngắm cảnh, công chúa do dự một chút, nhưng vẫn tới gần, nàng có thân hình khổng lồ, mỗi bước đi đều khiến mặt đất chấn động, ở trong tộc Người Khổng Lồ, khí lực lớn, thân hình cao lớn mới có thể được người khác theo đuổi, mà công chúa chính là nữ tử xinh đẹp nhất trong tộc Người Khổng Lồ, khí lực của nàng rất lớn, thân hình cũng cao lớn, ở trong tộc Người Khổng Lồ rất được nhiều chàng trai theo đuổi.
Nhưng công chúa không thích nam tử trong tộc, nàng cảm thấy nam tử trong tộc rất thô bạo, nàng thích ôn nhu một chút, tuy hoàng đế có cái đầu hơi nhỏ một chút, nhưng vẫn làm nàng động tâm như cũ.
Bạch Nhiên thấy quái vật lớn trước mắt, sửng sốt trong chốc lát, sau đó cười nói: "Công Chúa Điện Hạ cũng tới đây ngắm hoa sao? Bên trong có hoa Cự Quỳ của tộc Người Khổng Lồ, hoa đang nở rất đẹp, công chúa không ngại thì đi xem đi."
Trên mặt Công chúa liền xuất hiện một rạng mây đỏ, cắn cắn môi, rõ ràng là bộ dáng thẹn thùng, nhưng khi ngước nhìn từ dưới lên lại cảm thấy có chút dữ tợn: "Bệ hạ, ta vừa mới nghe nói, người muốn cưới ta là Thân Vương Betta?"
Bạch Nhiên mở to mắt, cười nói: "Đúng vậy."
Sắc mặt công chúa cứng đờ: "Nhưng mà, lúc trước cha ta nói rằng muốn gả ta cho. . . . . ."
Bạch Nhiên nói: "Muốn gả cho chiến sĩ anh dũng nhất trong hoàng tộc."
Công chúa nhíu mày, phụ vương có nói như vậy, nhưng nàng tưởng rằng là hoàng đế, không nghĩ đến. . . . . .
Nghĩ đến đây, công chúa liền bắt đầu chảy nước mắt : "Nhưng ta. . . . . . Ta rất thích ngươi. . . . ."
Bạch Nhiên còn chưa kịp phản ứng, tọa kỵ của cậu, lão đại Lyga đã xù lông, rống lên một tiếng: "Em ấy là vợ của ta."
Đáng tiếc, công chúa tộc Người Khổng Lồ không thể nghe hiểu thủ ngữ, chỉ cho rằng hồ ly kia đang cuồng bạo, nhìn Bạch Nhiên gầy teo nhỏ xíu như thế, công chúa tộc Người Khổng Lồ thương tâm không thôi, liền đưa tay ra, một phen túm lấy Bạch Nhiên vác lên vai mình.
Bạch Nhiên còn chưa kịp phản ứng, công chúa đã khiêng cậu chạy đi vài bước, Lyga cũng không ngờ công chúa tộc Người Khổng Lồ sẽ làm như vậy, nhất thời rối loạn, định nhào tới cắn nát cổ họng của nàng, nhưng vợ mình đang bị nàng khiêng, không thể được, lỡ như làm vợ bị thương thì sao?
Vì thế, hắn vô cùng không khách khí cắn một ngụm lên chân công chúa.
Công chúa bị đau, nhưng nàng thật sự rất thích Bạch Nhiên, không nghĩ cứ như vậy mà buông tha, nàng cảm giác mình đủ đẹp, đủ cường đại, chờ đem Bạch Nhiên đi nuôi một thời gian ngắn, Bạch Nhiên nhất định sẽ thích nàng, nàng mới không thèm lấy tên Thân Vương gì đó làm chồng đâu, tuyệt đối không.
"Lyga, đừng làm nàng bị thương." Dù sao đối phương cũng là công chúa, Bạch Nhiên không muốn khiến cho chiến sự vừa mới lắng xuống, lại tái diễn một lần nữa, bởi vì Bạch Nhiên không thích chiến tranh.
Lỗ tai Lyga giật giật, tuy rất muốn xé nát đối phương thành từng mảnh nhỏ, rất muốn không nghe lời vợ một lần, nhưng. . . . . . Lyga vẫn ngoan ngoãn buông cái chân thô to kia ra, da của tộc Người Khổng Lồ cứng rắn như nham thạch, thế nhưng lại bị Lyga cắn thủng một lỗ to khiến người ta phải sợ hãi.
Công chúa thấy Cửu Vĩ Hồ không đi theo nàng nữa, liền khiêng Bạch Nhiên chạy đi, nàng chỉ cảm thấy hồng ảnh chợt lóe, ở phía trước, một người nam nhân mặc áo lông hồ màu đỏ đứng ở đó, tóc của hắn rất dài, hắn đứng ở trên mặt tuyết, trông rực rỡ hơn vô số loài hoa xung quanh.
Con ngươi nàu vàng so với ánh trăng còn xinh đẹp và thần bí hơn, mái tóc dài màu đỏ rực bị gió thổi bay, công chúa liền có cảm giác trong lòng mình có một tầng gợn sóng dao động. . . . . .
Đôi môi mỏng của nam nhân kia hé mở, "Quên hoàng đế đi, ngươi tuyệt đối không thích hắn..."
Công chúa mở to hai mắt, đôi mắt màu xanh lam có chút trống rỗng, ngay sau đó, nàng buông Bạch Nhiên xuống, sau đó nhắm hai mắt lại, thân thể khổng lồ ngã vào trong đống tuyết.
Bạch Nhiên thở phào một hơi, Lyga vội vội vàng vàng chạy tới ôm lấy vợ của mình, bộ dạng mị hoặc lòng người vừa rồi liền biến mất tăm, trên gương mặt tràn ngập lo lắng: "Vợ à, có bị thương không?"
Lỗ tai hồ ly dựng thẳng, tựa hồ không quá cao hứng.
Bạch Nhiên lắc lắc đầu: "Không có việc gì, anh mau biến trở về đi. . . . . ."
Bỗng nhiên, Bạch Nhiên cảm thấy nhóc hồ ly trong bụng đá cậu một cái, ngay sau đó bắt đầu đá mạnh liên tiếp, Bạch Nhiên nhăn mày, cảm thấy bụng bắt đầu đau.
Sắc mặt cậu trắng nhợt, lúc đầu bản thân còn có thể chịu đựng cơn đau đớn kia, nhưng càng về sau, bụng cậu đau đến nổi muốn ngất đi, Bạch Nhiên bắt lấy tay Lyga, run rẩy nói: "Ly. . . . .Lyga, mau dẫn em trở về, nhóc hồ ly giống như sắp ra rồi."