Mặc dù Lyga không cần bị nuôi nhốt, nhưng Lyga lại rất không thích cuộc sống như thế này, không khí nơi đây không tốt lắm, khắp nơi đều là ma pháp trận, thức ăn ở đây cũng không tốt lắm, thịt quá béo, tuyệt đối không giống mùi thịt của con mồi sau khi đi săn ở trong rừng.

Cực kỳ quan trọng chính là, khi hắn tắm cũng tuyệt đối không cần bôi mấy thứ linh tinh kia lên trên người, mặc dù hắn rất thích cảm giác toàn thân được mát xa bởi bong bóng hơi nước, nhưng hắn tuyệt không thích trên người mình có một mùi hôi gay mũi như vậy nha.

Kỳ thật đó chính là nước hoa loại tốt nhất, đáng tiếc Lyga của chúng ta thật sự không thể yêu thích nổi.

"Hắt xì . . . . . . Hắt xì.. . . . . ." Lyga đã hắt hơi được N lần rồi, lỗ mũi cũng ướt nhẹp, con ngươi màu vàng kia cũng sắp ngập nước rồi.

"Hắn là ma thú, tại sao các ngươi lại xịt nước hoa lên mũi của hắn vậy?" Dù tính tình của Bạch Nhiên có tốt hơn nữa, cũng không nhịn được mà tức giận.

Nhóm thị nữ thuộc tộc Tinh Linh vừa nghe thấy Bạch Nhiên giận dữ lên tiếng, lập tức bị hù dọa đến phát khóc, dùng đôi mắt to đầy nước mắt nói, "Bệ hạ, chúng nô tì không biết điều này, chỉ muốn giúp cho Cửu Vĩ Hồ này thơm ngào ngạt, nhất định bệ hạ sẽ thích."

Bạch Nhiên thở dài: "Các ngươi lui xuống đi, ta muốn tắm rửa."

Bọn thị nữ liếc mắt nhìn nhau, thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó vội vàng rời đi.

"Vợ. . . . . . . Chúng ta trở về đi." Lyga nước mắt lưng tròng cắn ống quần Bạch Nhiên.

Bạch Nhiên vuốt vuốt đầu của hắn, cười rộ lên: "Em giúp anh tẩy mùi thơm trên người nha, em biết anh không thích nó."

Lyga gật đầu lia lịa.

Thấy không có người khác, Lyga liền biến thành nhóc hồ ly, Bạch Nhiên ôm hắn đi vào phòng tắm, phòng tắm của hoàng đế vô cùng xa hoa, hồ tắm lớn như hồ bơi, dòng nước ấm áp vĩnh viễn không bao giờ lạnh, lúc nào cũng có thể tắm rửa bằng nước nóng.

Mới vừa đi đến bên cạnh hồ tắm, Lyga liền nhảy vào trong, mùi nước hoa khiến hắn không thể chịu được, nhìn nhóc hồ ly ướt nhẹp bên trong hồ tắm, Bạch Nhiên thở dài, cũng nhanh chóng cởi hết quần áo, lúc này mới bước xuống nước.

Kéo nhóc hồ ly đến trước ngực mình, cậu lấy chút dịch nhờn màu vàng từ trong cái hộp nhỏ bên cạnh ra, thoa lên lông nhóc hồ ly, sau đó bắt đầu chà xát, chỉ chốc lát sau, nhóc hồ ly đã bị bọt trắng bao phủ.

"Cái này không có mùi, sau này em không để cho mấy cô ấy đụng vào anh nữa, em sẽ giúp anh tắm." Bạch Nhiên nói.

Lyga gật đầu lia lịa: "Vậy thì được, mấy cô gái ấy thật sự quá kinh khủng, luôn kéo kéo đuôi của anh, đúng rồi, còn cạy miệng của anh ra để đánh răng nữa, không chỉ dừng ở đó, còn nữa, móng của anh bị cắt sạch không nói, bọn họ còn mài bằng chúng luôn rồi."

Lyga vươn mấy móng vuốt nhỏ của mình ra, quả nhiên móng vuốt sắc bén lúc trước đã sớm không còn, những móng vuốt kia đều bị mài đến vô cùng nhẵn mịn đáng yêu, nhưng mà, móng vuốt của ma thú không phải dùng để bán manh giả bộ đáng yêu, với bộ móng vuốt mới này, ngay cả con cá cũng đều chụp không chết.

Bạch Nhiên rất không phúc hậu nở nụ cười, xoa xoa mấy móng vuốt được mài đến tròn tròn kia, nói: "Thật đáng yêu nha."

Lyga lập tức xù lông, "Nếu không phải nể mặt của em, anh đã sớm ăn sạch mấy cô gái đó rồi."

Bạch Nhiên hiền hòa vuốt vuốt đầu Lyga: "Ai nha, đừng nóng giận nữa được không, móng vuốt vẫn có thể dài lại nha, ăn thịt người không tốt, hơn nữa anh lại không thích ăn thịt người, đúng không?"

Lyga 'hừ' một tiếng, để mặc Bạch Nhiên hầu hạ mình.

Có vợ là tốt nhất, trước kia lúc tự mình tắm rửa chỉ cần nhảy vào trong hồ quẫy quẫy mấy cái rồi đi ra ngoài, sau đó vẫy vẫy lông cho khô là xong, hiện tại vợ còn có thể giúp hắn nghiêm túc tẩy lông nha, ừm, thật là quá hạnh phúc rồi.

Càng làm cho Lyga hạnh phúc chính là, ừm, hạt đậu đỏ nho nhỏ của vợ đang ở trước mặt mình, có nên ăn một ngụm hay không nhỉ???

Lyga vô cùng rối rắm nhìn móng vuốt tự hỏi.

Bạch Nhiên cúi đầu xuống, hôn lên đầu của nhóc hồ ly, nói: "Anh không cần vội, biết chưa? Betta cũng không phải người tốt lành gì, nếu như em đem ngôi vị hoàng đế cho hắn như vậy, hắn sẽ cảm thấy đây là vũ nhục đối với hắn, ngôi vị hoàng đế này liền biến thành em phải làm tiếp, chúng ta cũng phải ở chỗ này cả đời, Lyga, em không cần thiên hạ, em chỉ muốn anh mà thôi."

Lyga mở to hai mắt.

Mặt Bạch Nhiên hơi ửng hồng, cúi đầu nói: "Em biết mình như vậy rất không có tiền đồ, em thật sự không thích cuộc sống như thế này, điều em muốn vô cùng đơn giản, đó chính là bình yên sống qua ngày, cho tới bây giờ em cũng không phải là một người lãnh đạo tốt, em chỉ là vợ của anh mà thôi."

Lyga liếm liếm lòng bàn tay Bạch Nhiên: "Vợ à. . . . ."

Bạch Nhiên ngẩng đầu lên nhìn Lyga, mặt càng đỏ hơn: "Dạ?"

Lyga lại liếm liếm: "Anh cũng muốn giúp em tắm."

Bạch Nhiên sửng sốt: "Sao đột nhiên lại siêng như vậy?" Lyga kỳ thật là một con hồ ly rất lười.

Lyga biến thành thú nhân, mái tóc màu đỏ dài ra, cũng mới hơn nửa tháng, nhưng mái tóc của hắn đã dài đến thắt lưng, giờ phút này ướt đẫm, Lyga dùng ánh mắt xinh đẹp đầy mê hoặc của mình nhìn Bạch Nhiên, nắm tay cậu nói: "Anh rất thương vợ nha."

Bạch Nhiên cười đến đau cả bụng.

Bụng Bạch Nhiên cũng không lớn thêm nữa, thoạt nhìn cũng không cảm thấy được gì, đứa nhỏ ở trong bụng chỉ thỉnh thoảng đá đá vài cái mà thôi, cũng không biết lúc nào sẽ sinh, cho nên Bạch Nhiên luôn cẩn thận quan sát máy thai.

Lyga giúp Bạch Nhiên tắm rửa sạch sẽ, rồi biến thành đại hồ ly, vẫy vẫy lông, dùng một cái đuôi của mình quấn lấy Bạch Nhiên, đặt cậu lên trên giường lớn, sau đó biến thành Thú Nhân, cũng leo lên giường theo.

"Vợ, anh nhớ Khu Rừng Ma Thú." Lyga ôm Bạch Nhiên, giọng nói xa xăm vang lên.

Bạch Nhiên thở dài: "Em cũng nhớ."

Giờ phút này, trong Khu Rừng Ma Thú.

Nhân Ngư đẻ trứng chỉ cần ba tháng, Hoa Dao sinh một quả trứng xong, cả gia đình đều buồn bực.

Bên trong trứng sẽ là cái gì đây? Là nhóc rồng hay là nhóc rắn nha? Hay là một nhóc Nhân Ngư xinh đẹp đây? Thật là khó đoán.

Ấp trứng gì đó đều cần động vật máu nóng mới được, nhưng cả nhà Hoa Dao đều thuộc động vật máu lạnh, luôn ở dưới đáy hồ, nhiệt độ ở đó cũng tương đối thấp, vừa vặn sắp tới mùa đông, con của bọn họ nhất định phải được ấp nở, nếu không sẽ chết nha.

Đáng tiếc. . . . .

Đa số động vật trong Khu Rừng Ma Thú đều chạy đi ngủ đông rồi.

Thân thể khổng lồ của A Lục quấn lấy một quả trứng màu trắng, vô cùng nỗ lực dùng nhiệt độ của mình ấp trứng, thỉnh thoảng hơi hí mắt nhìn: "Ai nha, nóng chết mất, thật mệt nha."

Cả nhà Hoa Dao vì ấp trứng phải leo lên bờ, nhiệt độ trên mặt đất so sánh với trong nước cao hơn một chút, bọn A Lục không quen.

Bạch Long nói: "Cậu nghỉ ngơi một chút, để tôi tới đi."

A Lục gật đầu, yếu ớt thả quả trứng ra, sau đó bò lên một cây đại thụ, treo ngược người xuống, lưỡi xà phun ra: "Ô ô. . . . . . Sưng lên rồi, buồn ngủ quá."

A Lục cũng sắp bước vào kỳ ngủ đông rồi.

Hoa Dao thở dài: "Em cũng buồn ngủ quá."

Bạch Long lười biếng ngáp một cái: "Anh cũng vậy."

Vốn Hoa Dao không cần ngủ đông, nguyên nhân dẫn đến việc này là do ba người bọn họ đã sống chung một chỗ được một thời gian rất lâu rồi, bình thường hai người kia luôn đánh nhau, tranh giành để có thể ở cùng một chỗ với Hoa Dao, nhưng mỗi khi đến mùa đông, bọn họ liền chen chúc ngủ đông ở trước cửa nhà Hoa Dao, thân thể hai tên kia quá lớn, khiến Hoa Dao không thể đi ra ngoài, buộc hắn cũng phải đi ngủ đông theo.

Cứ thế qua vài năm, mỗi khi đến mù đông, Hoa Dao liền cảm thấy nhàm chán, bởi vì phần lớn động vật đều chạy đi ngủ đông rồi, một mình hắn cũng không có gì vui để chơi, cho nên cũng đi ngủ theo, nhưng ai ngờ, cũng không chịu chọn tốt ngày đẻ trứng, sau khi trứng sinh xong, lại sắp tới mùa đông.

Những năm trước, động vật không ngủ đông đều là Bạch Lan và Lyga, còn có Ange, ba ma thú bọn họ có thể gọi là Thần Thủ Hộ của Khu Rừng Ma Thú này, khi mùa đông đến, khói độc xung quanh rừng đều cực kỳ loãng, đến lúc đó, cơ hội tiến vào Khu Rừng Ma Thú so sánh với ngày thường lớn rất nhiều, mà ba người bọn họ sẽ vô cùng chuyên nghiệp mà bảo vệ tốt các ma thú khác trong rừng.

Nhưng năm nay, lão đại Lyga đi vắng, Bạch Lan cũng đi vắng, chỉ để lại một con chim hư không đáng tin ở lại, mọi người đều rất lo lắng cho mùa đông năm nay.

Ánh mắt Hoa Dao sáng lên, đột nhiên cảm giác không còn mệt nhọc nữa: "Hay là chúng ta đến đế đô đi, để cho lão đại Lyga giúp chúng ta ấp trứng, thế nào?"

Ai cũng biết lão đại Lyga rất thích trẻ con, trước kia ở trong rừng, nhà ai sinh em bé, lão đại Lyga đều vô cùng nhiệt tình giúp đi săn, nếu là ma thú không ăn thịt, lão đại Lyga còn có thể giúp hái rau dại, trái cây gì đó nữa, chờ bé biết đi, lão đại Lyga vốn xấu tính, thế nhưng lại chịu để cho bọn chúng cắn hắn, gặm hắn.

Cho nên. . . . . . Lão đại Lyga luôn nhiệt tình như vậy, chắc hẳn sẽ giúp ấp trứng nha.

A Lục vô cùng buồn ngủ, mơ mơ màng màng nói: "Ừm, khỏi phải đi ra ngoài, bảo Ange giúp ấp trứng một chút đi."

Bạch Long gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Cũng là động vật máu nóng, trước mắt vẫn còn một tên không ngủ đông, không bằng để hắn giúp một chút, hiện tại bọn họ rất mệt mỏi.

Hoa Dao liền cho bọn họ một trận hỏa bạo: "Khốn kiếp, tên Ange kia là thú không có tiết tháo, em sợ con chúng ta vừa mới chui ra đã bị hắn ăn thịt luôn rồi."

Bạch Long và A Lục liếc mắt nhìn nhau, đồng thời than thở.

Hoa Dao đề nghị: "Nếu không chúng ta đến chỗ Tiểu Bạch làm một cái nồi sắt lớn, đặt trứng vào trong, rồi đổ nước vào đun nóng, chờ chúng ta ngủ đông tỉnh lại, cục cưng cũng đã trưởng thành."

A Lục mở to hai mắt: "Lỡ như bị cạn nước thì sao?"

Bạch Long nói: "Lỡ như cục cưng bị nấu chín luôn thì sao?"

Ba người đồng loạt thở dài.

Hoa Dao nói: "Đào động rồi chôn cục cưng vào trong?"

A Lục nói: "Không được, lỡ như cục cưng chui ra bị ngạt chết thì sao?"

Bạch Long gật đầu lia lịa.

Ba thú liếc mắt nhìn nhau, Hoa Dao nói: "Chúng ta vẫn nên đi đế đô tìm lão đại Lyga thôi, nghe nói hiện tại Tiểu Bạch đã làm lão đại của nhân loại, rất lợi hại, nghe nói nhiệt độ của nhân loại dùng để ấp trứng là tốt nhất, chúng ta vẫn nên đến đế đô thôi."

A Lục phun lưỡi sang một bên: "Nhưng mà muốn ngủ quá."

Bạch Long vô cùng không khách khí vỗ A Lục một cái: "Hiện tại cục cưng là quan trọng nhất."

Hoa Dao nhíu mày, nói: "Chúng ta nhanh thu dọn một chút đồ đạc, trước khi mùa đông đến phải đưa cục cưng tới nơi an toàn, nếu không cục cưng của chúng ta liền tiêu đời nha."

A Lục hơi mở mắt: "Ô. . . . . . Cảm giác bước đi cũng không nổi nữa. . . . . ."

Tại đế đô xa xa, Lyga liên tục hắt hơi ba cái, hắn liếm liếm chóp mũi, bình tĩnh dùng đuôi quấn lấy cái chân đang lộ ra ngoài của Bạch Nhiên, đánh ngáp một cái, rồi le lưỡi ngủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play