Sáng sớm ngày hôm sau nhóm của Bạch Nhiên liền rời đi, Bạch Nhiên đang mang thai nhóc hồ ly, Lyga dĩ nhiên không để cho cậu bôn ba rồi, vẫn dùng xe ngựa chạy đi như cũ, Mộc Tâm và Mộc Hằng đi theo sát phía sau, dĩ nhiên, ngoài ra còn có thêm hai con ma thú nữa.

"Sao anh lại đi theo tôi?" Slocker nheo mắt lại, chẳng lẽ con sói biến thái này còn muốn theo hắn trở lại cung điện để tiếp tục liếm tiểu cúc hoa của hắn?

Bạch Lan dùng móng vuốt đụng nhẹ vào Slocker: "Cậu là ma thú thành thị, tôi là ma thú nông thôn, cậu phải mang tôi đi nhìn thử để làm quen với mọi thứ chứ."

Slocker suy nghĩ một chút, cái đuôi vung vẫy vài cái, con sói này mặc dù rất anh tuấn, nhưng đáng tiếc vẫn là một tên nhà quê, chưa từng trải sự đời, nghĩ tới đây, Slocker cũng có chút mềm lòng, đồng dạng là ma thú, sao mình lại tốt số như vậy nhỉ?

Slocker vẫy lông, lười biếng nói: "Tôi sẽ mang anh theo, nhưng anh không được ăn thịt người."

Bạch Lan gật đầu lia lịa, cái đuôi cũng vui vẻ vẫy qua vẫy lại.

Slocker lại nghĩ nghĩ, nói thêm: "Mặc dù nhà của tôi rất lớn, nhưng không có thừa giường, bởi vì cho tới bây giờ tôi cũng không nghĩ tới sẽ có ma thú khác vào ở trong nhà của mình, nên không có chuẩn bị."

Bạch Lan vội nói: "Không sao, tôi ngủ trên mặt đất cũng được."

Lúc này Slocker mới thỏa mãn gật đầu, biến thành chú mèo nhỏ, nhảy nhảy hai cái liền nhảy vào trong lòng Bạch Nhiên, Bạch Nhiên hơi sửng sốt, sau đó sờ sờ đầu Slocker, để cho hắn nằm ở trên đùi của mình.

Hai ngày sau, nhóm Bạch Nhiên đã đến trấn nhỏ, đến đây là có thể dùng Ma Pháp Trận Dịch Chuyển rồi, xe ngựa bị bỏ lại, Bạch Nhiên cưỡi hồ ly, dẫn theo hai con ma thú cùng nhau trở về đế đô.

Bạch Nhiên dùng Ma Pháp Trận Dịch Chuyển vẫn có chút chưa quen, mặc dù Lyga đã dùng đuôi của mình vây cậu lại thật chặt, nhưng chờ đến lúc đi ra, sắc mặt của cậu vẫn trắng bệch.

Vừa ra khỏi cửa dịch chuyển, Bạch Nhiên liền kinh ngạc phát hiện, bốn phía đứng đầy thị vệ, thị vệ đứng thành hai hàng song song, đội ngũ khổng lồ, dân chúng thì vội vàng nhón mũi chân để vây xem hoàng đế mới của bọn họ.

Tai mèo? Còn có đuôi? Hoàng tử bé của bọn họ biến thành Thú Nhân lúc nào vậy?

Bạch Nhiên có chút khẩn trương, nhưng phải có phong thái của hoàng đế, cho nên cậu vừa cưỡi Cửu Vĩ Hồ vừa vẫy vẫy tay, sắc mặt của cậu hơi tái, hơn nữa cũng cười không nổi, nhưng như vậy lại làm cho người ta có cảm giác cậu là người bình tĩnh đầy cơ trí.

Mọi người nhìn thấy Cửu Vĩ Hồ đỏ rực miễn bàn có bao nhiêu sợ hãi, hoàng đế bệ hạ nho nhỏ mềm mại yếu ớt gầy ốm lại đang cưỡi ở trên người của nó, mà bộ dáng của Cửu Vĩ Hồ kia cũng thật tận tâm, thậm chí còn dùng một cái đuôi của mình quấn ngang thắt lưng của hoàng đế, không ngờ còn có ma thú với bộ dáng hiền lành như thế nha.

Dĩ nhiên, dân chúng ngoại trừ sợ Lyga ra, còn có mong muốn lột da hắn xuống để làm áo choàng nữa, nhìn xem, màu sắc thật đẹp nha, nếu bộ lông ấy biến thành áo choàng, thật là quá xinh đẹp. . . . . .

Đi phía sau Cửu Vĩ Hồ còn có một con Xích Viêm Ma Lang, cũng là ma thú cấp cao, con ngươi màu đỏ của hắn quét một vòng chung quanh, lập tức khiến cho mọi người không rét mà run, song, một giây sau đó, hắn lại làm ra một hành động khiến cho mọi người đang chứng kiến đều muốn lọt tròng mắt ra ngoài.

Cái đuôi màu bạc vẫy vẫy vài cái, hắn dùng lỗ mũi của mình ủi ủi cái mông của Tiểu Hắc Miêu đi ở phía trước, Tiểu Hắc Miêu nghiêng đầu nhìn lại, rất không khách khí vỗ cho hắn một vuốt.

Vốn còn tưởng Ma Lang sẽ một ngụm nuốt chửng Tiểu Hắc Miêu, vậy mà, cái đuôi của Ma Lang lại lay động mấy cái, trên mặt còn lộ ra biểu tình 'Ta bị cào, ta rất vui vẻ', dường như đang rất hưởng thụ vậy.

Quả nhiên, tất cả chỉ là truyền thuyết mà thôi.

Một đường đi thẳng về phía cung điện, sắc mặt của Bạch Nhiên đã khá hơn một chút, không còn trắng bệch như lúc vừa rồi nữa, nhưng hai má lại hơi ửng hồng, càng nhìn càng thêm đáng yêu.

Vào cung điện, đi tới đại điện để làm nghi thức kế vị, Bạch Nhiên đột nhiên cảm nhận được một tầm mắt lạnh như băng nhìn về phía mình, cảm giác lạnh lẽo ấy làm cậu có chút phát run, cậu ngẩng đầu lên, chống lại đôi con ngươi lạnh lẽo kia, Bạch Nhiên có chút không dám nhìn thẳng.

"Vợ, anh có thể cắn chết tên khốn kia không?" Nhìn thấy người không vừa mắt, Lyga liền nói, mặc dù chỉ hỏi một chút, nhưng dường như hắn đã muốn hành động, lông trên người đều dựng cả lên.

"Đừng làm ồn, hắn là Đại hoàng tử, nếu anh giết chết hắn, em phải ở chỗ này suốt cả đời đó." Bạch Nhiên nhỏ giọng nói.

Lyga rất không vui thu hồi móng vuốt, liếm liếm chân: "Tạm thời giữ mạng của hắn lại vậy."

"Hoan nghênh bệ hạ hồi cung." Người đàn ông kia quỳ một gối trên mặt đất hành lễ.

"Betta, anh đứng lên đi, chúng ta là anh em, cần mấy cái lễ nghĩa quân thần này làm gì?" Bạch Nhiên nói.

Betta đứng dậy, nhìn Bạch Nhiên một cái, mặc dù hắn hành lễ rất cung kính, nhưng ánh mắt của hắn gần như đã đem Bạch Nhiên giết cả ngàn vạn lần rồi.

Cửu Vĩ Hồ hạ người xuống, nằm sấp trên mặt đất, Bạch Nhiên từ trên người của hắn leo xuống, Cửu Vĩ Hồ liền lắc lắc cái đuôi, đi đến đứng bên cạnh Bạch Nhiên, giống như là một kỵ sĩ đang đứng ở bên cạnh bảo vệ Bạch Nhiên.

Đưa mắt nhìn lại, tất cả đại thần đều có mặt trong đại điện, trong lòng Bạch Nhiên không ngừng tự nhủ chính bản thân không nên khẩn trương, phải tỏ vẻ bình tĩnh: "Vua cha vừa mới qua đời, nghi thức kế vị liền tổ chức đơn giản thôi."

Betta nói: "Bệ hạ, nghi thức kế vị là lễ rửa tội trân quý nhất dành cho hoàng đế tiền nhiệm, nghi thức kế vị không thể giản lược được."

Đại lục Sith cũng không phải là địa phương phong kiến gì, cha vừa mới chết, con trai lên kế vị, điều này có ý nghĩa là đã tới thời đại mới, quân chủ sẽ dẫn mọi người đi đến một tầm cao khác, nghi thức kế vị tuyệt đối không thể làm qua loa.

"Cứ làm như thế đi, ta rất mệt, cần phải nghỉ ngơi." Dứt lời, Bạch Nhiên sờ sờ đầu Cửu Vĩ Hồ phía sau, Cửu Vĩ Hồ liền nằm sấp trên mặt đất, sau khi Bạch Nhiên ngồi lên lưng Cửu Vĩ Hồ, liền rời đi.

Mộc Tâm và Mộc Hằng vẫn không có biểu tình gì, hoàng đế đã rời đi, bọn họ ở lại cũng không làm gì, cho nên cũng rời đi.

"Hoàng tử bé của chúng ta thật sự là ngang bướng vô cùng, đầu tiên là ám sát bệ hạ, hôm nay lại coi khinh đại điển kế vị. . . . . ."

"Chúng ta cần là minh quân. . . . . ."

Lông mày của Betta giật giật, vẻ mặt lạnh như băng.

Bạch Nhiên hiển nhiên là cố ý làm như vậy, kể từ khi quyết định để cho Betta kế vị, cậu liền tìm hiểu về người này, mặc dù hắn do thị nữ sinh ra, nhưng hắn quả thật rất thích hợp làm vua.

Thật ra Bạch Nhiên không cần làm gì cũng biết, chắc hẳn đa số đại thần trong triều đều đã về phe Betta, số còn lại cũng không hẳn coi trọng cậu, mà vì cậu là hoàng tử bé được Hoàng đế yêu thích nhất, hơn nữa mẹ của cậu còn là công chúa Thú Nhân tộc, huyết thống vô cùng cao quý, chỉ có thế thôi.

Nghi thức kế vị hiển nhiên được giản lược bớt, Bạch Nhiên chỉ cần đơn giản tắm rửa thay quần áo, làm lễ rửa tội xong liền hoàn thành, cung điện tuy lớn, nhưng Bạch Nhiên lại cảm thấy nó như ngục giam, rõ ràng vườn hoa vô cùng to lớn, nhưng Bạch Nhiên chỉ cảm thấy, những đóa hoa mỹ lệ kia còn không bằng đám cỏ khô ở trong Khu Rừng Ma Thú.

Bạch Nhiên nghiêm chỉnh làm Hoàng đế, chuyện quốc gia đại sự cho dù Bạch Nhiên không muốn tiếp nhận cũng không thể không tiếp nhận, đầu tiên là xử lý dư đảng của Nhị hoàng tử, lần này Bạch Nhiên xử lý rất sạch sẽ, dù sao, tên hoàng tử nhỏ ngu ngốc có quan hệ rất tốt với Nhị hoàng tử kia, cũng không phải là cậu.

Ở trong cung điện rất nhàm chán, Lyga thì bị nuôi nhốt, các đại thần cảm thấy Lyga quá nguy hiểm, cho nên làm một chiếc lồng cỡ lớn, đưa tới cung điện, bảo Bạch Nhiên nhốt Lyga vào trong đó.

Đó là chồng của cậu nha, làm sao cậu đành lòng nhốt lại?

Bạch Nhiên vừa mới mở miệng cự tuyệt, những đại thần với mái tóc trắng xoá này đồng loạt quỳ xuống, mọi người đều khóc lóc can ngăn, Bạch Nhiên nhìn Lyga một cái, cuối cùng vẫn nhốt Lyga lại.

Lyga rất phẫn nộ khi bị nhốt lại như thế, cái lồng cũng bị hắn cắn nát, qua vài ngày, lại có một cái khác với chất lượng tốt hơn được đưa tới, cứ thế lặp đi lặp lại.

"Hắn là ma thú, không thích bị trói buộc." Bạch Nhiên lần thứ N giải thích với các vị đại thần kia.

Đại thần tận tình khuyên bảo: "Bệ hạ, chó nuôi trong nhà còn có thể cắn chủ, huống chi là ma thú hung mãnh như vậy, thần đề nghị bệ hạ nhốt hắn lại, để cho người có chuyên môn phụ trách chăn nuôi, nếu bệ hạ nhớ hắn, có thể đứng ở xa xa nhìn hắn."

Bạch Nhiên thở dài: "Các ngươi cũng nhìn thấy rồi đó, hắn rất ngoan lại hiểu chuyện, cũng không cắn người."

Đại thần nói: "Bệ hạ, hắn là sinh vật nguy hiểm, ngài vẫn nên ít tiếp xúc thì tốt hơn."

Bạch Nhiên nhìn về phía Lyga, Lyga lắc lắc mấy cái đuôi hồ ly của mình, bộ dáng thật điềm đạm đáng yêu, Bạch Nhiên thở dài, sờ sờ đầu Lyga: "Lăn vài vòng cho các vị đại thần ở đây nhìn một chút đi."

Khóe miệng Lyga co rút, hắn không phải là khỉ trong đoàn xiếc, không cần phải làm trò trước mặt nhiều người như vậy, ngao ngao ngao, và điều quan trọng nhất là, động tác làm nũng như thế, lão đại Lyga là hắn đây mới không cần làm, hừ.

Lyga duỗi móng vuốt gãi gãi chân Bạch Nhiên: "Vợ, anh không muốn ngủ lồng, buổi tối anh muốn ngủ với em."

Bạch Nhiên cười hì hì nói: "Vậy lăn một vòng đi, chịu không?"

Lyga chậm rãi nằm sấp xuống, giơ móng vuốt lên ôm đầu, sau đó lăn lăn ————

Lăn xong, hắn liền 'ngao ô ngao ô' hai tiếng, chín cái đuôi vẫy vẫy vô cùng vui vẻ, sau đó tới gần cọ cọ chân Bạch Nhiên, ừm, đây không phải là điều chỉ có cún mới làm sao?

"Các ngươi nhìn thấy rồi đó, hắn rất có linh tính, rất nghe lời, hơn nữa lại không làm ầm ĩ, mọi người không cần lo lắng cho ta." Bạch Nhiên lần nữa tận tình khuyên bảo.

Đại thần quay mặt nhìn nhau một cái, nhượng bộ một bước nói: "Vậy ngày mai thần sẽ cho người đưa vòng cổ tới cho bệ hạ."

Bạch Nhiên sửng sốt: "Đưa cái kia cho ta làm gì?"

Đại thần nói: "Buộc lại."

Lyga triệt để nổi giận, há mồm gầm thét, một ngụm ngậm luôn cái đầu của đại thần vào trong miệng, thật ra Lyga chỉ muốn dọa ông ta mà thôi, thế nhưng lại dọa vị đại thần muốn đưa vòng cổ cho Bạch Nhiên ngất luôn.

Bạch Nhiên nâng trán, nơi này quả nhiên không thích hợp để Lyga ở lại nha.

Sau khi cho người đưa vị đại thần bị dọa sợ đến ngất xỉu kia trở về nhà, Lyga cảm thấy thế giới đã hoàn toàn thanh tĩnh, cuối cùng vợ cũng là của hắn rồi, hắn đi tới cọ cọ mắt cá chân Bạch Nhiên, nói: "Vợ, chừng nào chúng ta mới quay về nhà?"

Bạch Nhiên thở dài: "Đừng nóng vội, còn chưa đến lúc."

Lyga tiếp tục cọ cọ: "Anh muốn quay về hang hồ ly của chúng ta, anh còn giấu ở trong đó rất nhiều thứ tốt."

Bạch Nhiên nhíu mày hỏi: "Anh giấu cái gì?"

Lyga phun ra một chữ: "Xương."

Khóe miệng Bạch Nhiên co quắp: "Xương gì?"

Lyga suy nghĩ một chút, nói: "Có xương cá, xương trâu, xương người. . . . . ."

Bạch Nhiên: "Anh giữ mất thứ đó làm gì?"

Lyga cười ra tiếng, đầu lưỡi cũng lộ ra ngoài: "Giữ lại để sau này cho con trai chúng ta chơi."

Bạch Nhiên: ". . . . . ."

Aizzz, vì sao Bạch Lan người ta thu thập bảo thạch này nọ, Hắc Suất thì thu thập nồi thau gì đó, còn hồ ly nhà cậu, tại sao lại thu thập xương?

Thật là đoán không ra nha. . . . . .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play