"Vợ, mau thu dọn hành lý, chúng ta phải lên đường rồi." Lyga cầm lấy một cái túi, đi đến bên trong gom hết quần áo, hoa quả, và cả khô bò nhét vào trong đó.
Bạch Nhiên có chút nghi hoặc hỏi lại: "Không phải ngày họp mặt gia đình còn lâu mới tới sao?"
Khóe miệng Lyga cong lên, vô cùng tự hào nói: "Anh thấy em gần đây có chút nhàm chán, cho nên tính toán rời đi sớm một chút, chúng ta vừa đi vừa ngắm cảnh, hơn nữa ma pháp trận dịch chuyển cũng không thể đến nhà của ta được, vậy thà vừa đi bộ vừa ngắm phong cảnh ven đường tốt hơn, từ từ mà đi."
Bạch Nhiên nghĩ như vậy cũng đúng, cậu cũng chưa từng đi tới nơi khác, hiện tại mình không còn là đối tượng bị truy nã nữa, cũng không cần luôn ở đây.
"Được." Bạch Nhiên mỉm cười.
Lyga thấy vợ mình mỉm cười liền có chút choáng váng, quả nhiên, quyết định của mình là chính xác, gần đây Bạch Nhiên gầy đi rất nhiều, nhìn cằm Bạch Nhiên nhọn đi, Lyga thấy vậy đều có chút đau lòng.
Hai người thu dọn hành lý xong, liền chào tạm biệt Sean rồi bắt đầu lên đường, mục đích của bọn họ chính là trấn nhỏ có tên là Tom, nới đó cách nơi này cũng có chút xa, nếu dùng ma pháp trận dịch chuyển thì đại khái chỉ mất mấy phút đồng hồ là đến, nhưng Lyga sợ thân thể Bạch Nhiên chịu không nổi, cho nên liền đi trộm một chiếc xe ngựa xa hoa về, dự định tự đi trên đường một chuyến.
Xe ngựa được trang bị thêm rất nhiều loại ma pháp trên đó, cho nên chạy trên đường vô cùng vững vàng, cho dù là đường núi có xóc nảy đến đâu, ngồi ở bên trong xe ngựa đều cảm thấy rất vững vàng, không gian của xe ngựa rất lớn, là loại chuyên dùng để đi đường dài, có một chiếc giường nhỏ để nằm ngủ, còn có một chiếc bàn con để đựng đồ, nó cũng được trang bị ma pháp trận điều hòa nhiệt độ, thật sự là rất tiên tiến.
"Lyga, xe ngựa này mua bao nhiêu tiền vậy?" Bạch Nhiên nhịn không được lên tiếng hỏi.
Lyga vội vàng ngừng xe ngựa lại, đôi mắt màu vàng xinh đẹp đảo qua đảo lại: "À, khoảng mười đồng vàng." Kỳ thật tiền vàng kia đã bị hắn mua đồ ăn vặt hết, còn xe ngựa này là cướp về.
Bạch Nhiên tính toán một chút, rồi nói: "Kỳ thật cũng không mắc lắm, hơn nữa, lúc chúng ta quay về rừng cũng có thể mang theo, so với bồn tắm mát xa kia vẫn có lợi hơn."
Lyga gật đầu thật mạnh nói: "Bồn tắm mát xa kia ta đã bảo Ange giúp chúng ta mang về rồi."
Bạch Nhiên bật cười: "Anh thật đúng là có tình cảm sâu đậm với nó mà."
Phong cảnh bên ngoài rất đẹp, Bạch Nhiên cũng ra bên ngoài xe ngồi để ngắm nhìn phong cảnh hai bên đường, con đường bọn họ chọn đi là đường nhỏ, quanh co khúc khuỷu, kỳ thật cũng có thể đi xuyên qua đường hầm, đường này được xây rất lớn, nhưng lại có thu phí, Bạch Nhiên cũng muốn ngắm phong cảnh, cho nên bọn họ lựa chọn đường nhỏ mà đi.
Đi trên đường nhỏ có thể nhìn ngắm phong cảnh xinh đẹp và đủ loại động vật xung quanh, có lẽ nếu là thế giới trước kia thì chuyện này là điều không có khả năng, động vật ở thế giới bên này đều tương đối đơn thuần và đáng yêu, hoặc có thể nói rằng vị đang ở bên cạnh mình quá mức cường đại rồi, cho nên những động vật này không dám tới quá gần bọn họ, thậm chí còn giơ móng vuốt lên chào hỏi bọn họ.
Lyga nhìn Bạch Nhiên đang ngắm phong cảnh đến vui vẻ bên cạnh, gió nhẹ thổi qua làm mái tóc mềm mại của cậu nhẹ nhàng bay lên, để lộ ra con ngươi đen nhánh ôn nhuận, vô cùng xinh đẹp, vì thế hắn vô cùng tự nhiên ôm vợ mình vào trong lòng.
"Mặc dù mẹ của anh sẽ có chút bắt bẻ, nhưng anh nghĩ bà ấy tuyệt đối sẽ thích em." Lyga nói xong, liền lấy tay nhéo nhéo lỗ tai xù lông của Bạch Nhiên: "Nếu mẹ của anh không thích em..."
Thân thể Bạch Nhiên hơi cứng lại, nghiêng đầu lại hung hăn nhìn chằm chằm Lyga: "Nếu mẹ của anh không thích em, anh sẽ không ở với em nữa sao?"
Lyga bị Bạch Nhiên dọa sợ, cũng không thèm cầm dây cương, cuống quít khua tay: "Không có, không có, ý anh muốn nói là, nếu mẹ của anh không thích em, em cũng đừng để ở trong lòng, bởi vì bà ấy không thích ai cả, chỉ thích cha của anh mà thôi."
Bạch Nhiên cảm thấy Lyga như vậy rất đáng yêu, vì thế kéo một cái đuôi của Lyga đến ôm vào lòng bóp hai cái, Lyga thực tự giác đem mấy cái đuôi còn lại đưa tới, bao lấy Bạch Nhiên, nhìn xem, đây chính là ưu điểm của việc có nhiều đuôi, tùy thời tùy chỗ đều có chăn hồ ly để đắp.
"Lyga, anh có mấy người anh trai?" Bạch Nhiên nhớ tới người chị dâu của Lyga vì ăn Thất Âm Quả mà có thể sinh nhóc hồ ly kia.
Lyga nói: "Chỉ có một, ma thú không thể dễ dàng sinh đẻ giống như thú bình thường, hơn nữa, đứa con được sinh ra rất dễ bị chết non, anh vừa biết đi đã bị mẹ đuổi ra khỏi nhà, nói là làm như vậy để cho anh có thể tự lập, còn dặn mỗi năm phải quay về nhà một lần, còn định ra ngày cụ thể, cho nên hiện tại nó liền trở thành ngày họp mặt gia đình."
Bạch Nhiên có chút đau lòng nhìn hắn, giúp hắn vuốt ve lông hồ ly: "Thật đáng thương."
Lyga thực tự hào hừ một tiếng, nhe hàm răng đầy răng nanh ra: "Chồng của em rất mạnh, từ nhỏ đến lớn đánh nhau với người khác đều không có thua ai."
Bạch Nhiên cười ha ha: "Em biết, cho nên anh mới là lão đại của Khu Rừng Ma Thú."
Lyga nắm lấy tay Bạch Nhiên, mười ngón đan xen nhau, Bạch Nhiên hạnh phúc đến ánh mắt đều cong lên mang theo ý cười, cậu thật sự rất yêu thích cảm giác này, hạnh phúc, giản dị, và gần gũi.
Đến khi trời tối, bọn họ vẫn chưa đến được trấn nhỏ, chỉ có thể qua đêm ở bên ngoài, Bạch Nhiên nhóm lửa, tính nướng cá ăn, cậu phát hiện mình trừ bỏ không thể ăn thịt đầy mỡ ra, ví dụ như món thịt nướng, kỳ thật thịt luộc cậu vẫn có thể ăn, hơn nữa cá tươi tuyệt đối không có mỡ, Lyga cũng dần dần phát hiện sức ăn của Bạch Nhiên có chút nhỏ, cho nên cũng chỉ bắt một con cá về.
Cho tới bây giờ Lyga cũng không ăn qua trái cây, nhưng lúc quay về lại cầm theo rất nhiều quả dại, màu sắc vô cùng rực rỡ, cũng không biết có độc hay không, Lyga vô cùng anh dũng đem đống trái cây đó mỗi thứ cắn thử một miếng, Bạch Nhiên nhìn thấy thế, liền cảm thấy ấm áp ở trong lòng.
Đem chất lỏng chua như chanh của một trái trong số đó trét lên con cá, cho nó càng thêm thơm ngon, thật ra Lyga ở bên kia ăn thử quả dại, chua đến nhe răng trợn mắt.
"Ta thề về sau không bao giờ ăn trái cây nữa." Lyga tức giận nói.
Bạch Nhiên xì cười một tiếng, vuốt ve lông hồ ly trên người hắn: "Đến trấn nhỏ, chúng ta mua thêm nhiều quả ướp lạnh là được, anh cũng không cần ăn thử mấy thứ này nữa."
Lyga ôm eo nhỏ của Bạch Nhiên, đầu chôn ở cổ của cậu mà cọ tới cọ lui: "Vợ à..."
Bạch Nhiên: "..."
Mấy cái đuôi quấn quít lấy Bạch Nhiên, Lyga cũng không cọ xát chúng, mà chỉ cắn nhẹ lên lỗ tai của Bạch Nhiên, cho dù là ngu ngốc cũng biết hành động này được xem như là cầu hoan, Bạch Nhiên mất tự nhiên giật giật cơ thể: "Chỗ này là ở bên ngoài, chúng ta vẫn nên đi vào trong xe ngựa đi."
Lyga lắc lắc đầu, bàn tay đã không an phận mà chui vào trong quần áo của Bạch Nhiên: "Tối hôm nay sao trên trời rất đẹp, chúng ta vừa làm, vừa ngắm sao đi."
Bạch Nhiên cau mày, như vậy vẫn còn có thể ngắm sao sao?
Bạch Nhiên còn đang giãy dụa, Lyga đã hôn lên môi của cậu, làm cho cậu không thể suy nghĩ nghĩ thêm nữa, dùng sức cùng Lyga hôn môi, thân thể của cậu đã trở nên mẫn cảm vô cùng, Lyga vuốt ve dọc theo xương sống của Bạch Nhiên xuống dưới, đến giữa mông, chỗ huyệt động nho nhỏ thần bí kia thì ngừng lại, Bạch Nhiên hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên là đã động tình.
"Ta nói... Hai vị có thể tạm dừng một chút được không?"
Bạch Nhiên cả kinh, ngay cả Lyga cũng dừng động tác trên tay lại, con ngươi màu vàng nheo lại, trừ bỏ cảnh giác ra, càng thêm tản ra khí tức sẵn sàng tấn công của dã thú.
Đối phương là một thanh niên tộc Thú Nhân có mái tóc dài màu bạc, con ngươi màu xám bạc đặc biệt xinh đẹp, hắn ngồi xổm bên cạnh đống lửa, chống cằm như đang xem kịch vui, nhưng biểu tình lại thoạt nhìn rất ngây thơ, toàn thân đều làm cho người ta cảm thấy thật quyến rũ.
Bạch Nhiên nhìn đến ngây người, cậu vốn tưởng Lyga đã là người xinh đẹp nhất mà cậu từng gặp, nhưng nhìn mỹ nhân trước mặt này, Bạch Nhiên vẫn nhịn không được mà cảm thán, người của thế giới bên này đúng là có gien tốt thật.
Người thanh niên trước mặt này xinh đẹp không gì sánh được, vẻ đẹp không thể phân biệt giới tính, còn Lyga thì thuộc loại ngốc manh đẹp trai, trên người đều là cơ bắp, thời điểm lộ ra biểu tình hồn nhiên thì thật sự là đáng yêu không chịu nổi.
"Lyga, đây là vợ của em hả?" Người thanh niên cười nói, con ngươi màu xám bạc dò xét nhìn Bạch Nhiên.
"Chị dâu..." Lyga thu sát ý lại, cuống quít đem quần áo bọc vợ mình lại.
Bạch Nhiên hơi ngây người một chút, đây chính là chị dâu trong truyền thuyết của Lyga, người vì tức giận mà ăn rất nhiều Thất Âm Quả, sau đó lại sinh tiểu hồ ly kia sao? Là Lạc Khê?