Kể từ ngày Bối An xuất viện, Từ Khâm làm việc như người mất hồn, hắn luôn vô thức đến căn phòng trước đây của Bối An, ngẩn người nhớ lại thời gian hắn và Bối An ở chung, rồi cười như tên ngốc.


Có thể khẳng định là hắn thích Bối An, nhưng hắn vẫn chưa nhận ra, đúng lúc lại có điện thoại của Diệp Hoành hẹn hắn đi uống rượu giải sầu, hắn đương nhiên biết người có thể làm cho Diệp Hoành sầu thì cũng chỉ có Bối An.


Quán bar Dạ Diễm, tại gốc khuất có một người đàn ông đã say mèm, vẫn không ngừng uống rượu, thấy hắn đến người đàn ông vẫy tay cho phục vụ "Thêm rượu" tiếng nói lè nhe không còn vẻ gì của tổng tài.


Từ Khâm thấy cảnh này cũng muốn quay đầu bỏ chạy, hắn ngồi xuống, cũng uống rượu, uống được một lát thì có hai cô gái ăn mặc hở hang, thiếu vải, nhìn thấy toàn thịt, ý định câu dẫn hắn và Diệp Hoành. Diệp Hoành thì không còn biết trời trăng gì rồi, mềm nhũn nằm trên sopha, nhưng hắn thì khác, hắn còn ý thức, hắn cũng muốn kiểm chứng xem mình còn hứng thú với phụ nữ không, hắn hôn cô gái, nhưng cảm giác hôn môi này thật ghê tởm.


Hắn hết chịu nổi đẩy cô gái ra và kéo Diệp Hoành khỏi quán bar.


Lên xe taxi đưa Diệp Hoành về nhà, rồi hắn mới về nhà mình, tắm rửa rồi nằm lên giường, hắn suy nghĩ về những điều mình trải qua . Hắn không phải kẻ ngốc, hắn hiểu mình đã động tâm, mà còn với người mà bạn yêu thương, hắn làm cách nào đối mặt.


"Bối An em có gì tốt để chúng tôi phải khổ vì em"




Tại nhà Bối An


Bối An vừa bước vào nhà chưa được 5 phút thì đã có người ấn chuông, cứ thể liên tục là đủ loại hoa, đủ màu sắc đặt đầy trong phòng khách nhà cậu. Trên mỗi bó hoa đều có một tấm thiệp nhỏ, và ghi tên người gửi cùng là Lục Nhất Phàm.


Bối An đau đầu vì hành động ấu trĩ này của Lục Nhất Phàm, hắn là đàn ông mà xem hắn như phụ nữ tặng hoa, à không hắn cũng không phải đàn ông thật thụ, dù là thế nào thì cũng không nên tăng hoa chứ. Bối An nhắc điện thoại gọi cho Lục Nhất Phàm "Anh thôi ngay việc tặng hoa đi"


"Nếu em không thích hoa, ngày mai tôi sẽ tặng em thứ khác, kim cương, xe hay tiền.. em thích gì cứ nói đừng ngại"


Bối An chán nản phải đôi co với tên thần kinh này, trực tiếp ngắt máy để tìm lại sự thanh tĩnh.


"Ting" âm báo tin nhắn, mở ra là tin nhắn của Lục Nhất Phàm


"Nếu tất cả mọi thứ em đều không muốn, tôi cũng không ngại tặng tôi cho em" kèm them icon mặt chảy nước miếng nhìn rất là biến thái.


Bối An vò đầu, ném điện thoại lên sopha rồi lấy quần áo vào phòng tắm, hắn cần một mình, những nam nhân ở thời đại này không ai bình thường, hắn oán thầm ông trời tại sao đưa hắn tới thế giới đáng sợ này, hắn nhớ hoàng thượng, ngài có sống bình an không?



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play