Hàn Phong Vĩ chậm rãi cúi đầu, ghé sát vào Lâm Hiểu Hiểu, “Không phải cô đã sớm nghi ngờ tôi không phải chồng cô rồi sao.”

Lâm Hiểu Hiểu đột nhiên run lên.

Hàn Phong Vĩ cười hưng phấn: “Chồng cô đã chết rồi, cô cũng sắp phải chết!!!”

Lâm Hiểu Hiểu hoảng sợ, phản ứng đầu tiên chính là quay đầu bỏ chạy, lại bị Hàn Phong Vĩ tóm lại, cô liều mạng thét chói muốn cho hàng xóm chú ý, “Cứu mạng, giết người rồi!!”

Một tia sáng lạnh loé lên trước mắt cô, kí ức cuối cùng của Lâm Hiểu Hiểu là máu nóng phun tung toé, cùng với cơn đau ngay cổ.

Lâm Hiểu Hiểu tử vong, thi thể nằm vặn vẹo đau đớn, máu tươi lan nhanh trên sàn nhà.

Hàn Phong Vĩ thong thả móc ra khăn tay, ung dung lau sạch vết máu trên tay, cuối cùng ném xuống đất, vừa lúc che lại gương mặt kinh hoàng của Lâm Hiểu Hiểu.

Hàn Phong Vĩ bước qua xác cô, ngâm nga một điệu nhạc trở về nơi tạm trú của mình.

Chạng vạng, Hàn Phong Vĩ ra ngoài đón cấp trên, mời đối phương lên căn phòng mình thuê.

Cấp trên nói: “Giờ nói được chưa, rốt cuộc cậu có chứng cứ gì chứng minh Hàn Mai Mai phản bội tổ chức.”

“Chứng cứ à, rất đơn giản, có người từng nhìn thấy Hàn Mai Mai và Da Da Hạ tổ đội vào trò chơi.” Hàn Phong Vĩ nói.

“Người kia là ai, tôi không thể chỉ nghe từ một phía.” Cấp trên rất cẩn thận, cuối cùng dịu giọng nói: “Tiểu Hàn, cậu phải biết rằng, không phải tổ chức không tin cậu, chỉ là, tổ chức đã thực hiện một cuộc thí nghiệm, chỉ có Hàn Mai Mai hoàn thành với tỉ lệ 100%, cô ấy là người được chọn tốt nhất.”

“Huống hồ, cậu có người nhà có con nhỏ, bản thân có gánh nặng và vướng bận, không mà đảm bảo cậu không động lòng bởi những điều kiện mê người, cậu phải thông cảm cho tổ chức.”

Lời nói của cấp trên làm Hàn Phong Vĩ hoàn toàn lạnh mặt, “Nói cách khác, dù tôi là người có tỉ lệ thông quan cao nhất trong tổ chức, các người cũng sẽ không đáp ứng tôi, đúng không?”

Cấp trên chần chừ trong nháy mắt, mới gật đầu: “Cậu có thể hiểu như vậy, bên trên định để cậu và Hàn Mai Mai cùng nhau tổ đội, giúp Hàn Mai Mai đạt được nhiều điểm tích lũy.”

“Nếu tôi không phối hợp thì sao?” Hàn Phong Vĩ mỉm cười.

Cấp trên nhíu mày: “Tổ chức không muốn ép buộc cậu, nhưng nếu cậu phá hỏng kế hoạch của tổ chức, đến lúc đó cả tôi cũng không giúp được cậu.”

Hàn Phong Vĩ nghe vậy thì không giận mà còn cười, nụ cười dần dần mở rộng đến mức có hơi quái dị, cấp trên đột nhiên có chút lo sợ, vội vàng cảnh cáo: “Hàn Phong Vĩ, cậu muốn làm gì?”

“Không có gì……” Hàn Phong Vĩ than thở lắc đầu, “Đột nhiên cảm thấy ván cờ mà mình thiết kế không có ý nghĩa gì cả.”

Cấp trên biến sắc mặt, nhanh chóng xoay người chạy đi, Hàn Phong Vĩ lập tức đóng kín cửa, tiếc nuối nói: “Nếu đã như vậy, anh cứ nằm ở đây đi.”

Cấp trên hoảng sợ trừng to mắt, “Không ——”

Hàn Phong Vĩ chùi sàn nhà, sau đó tắm rửa sạch vết máu trên người, không thèm nhìn thi thể cấp trên trên mặt đất, lấy ra một bộ tây trang màu trắng từ không gian bao vây, mặc xong thì ung dung ngồi xuống ghế.

*

Buổi chiều, Hàn Mai Mai nhận được tin nhắn tưg tổ chức, người chấp hành quản lý khu B đã mất liên lạc hơn sáu giờ, không biết tung tích.

Chỉ biết vị cấp trên này vẫn còn sống, những người chơi thêm bạn tốt của cấp trên nói rằng chân dung của cấp trên trong trò chơi vẫn chưa bị đánh dấu tử vong.

Chỉ là thời gian mất tích càng lúc càng lâu, tâm trạng các thành viên cũng ngày càng nặng nề, có vẻ như mọi người đều hiểu rõ cấp trên có khả năng đã bị tổ chức Địa Ngục bắt đi.

Khu B không thể không có người quản lý, tổng bộ lập tức chỉ định người đang được trọng dụng, có khả năng tiếp nhận chức vụ quản lý đời tiếp theo, cũng chính là Hàn Mai Mai, ra lệnh tạm thời để cô thay thế chức vị xử lý sự vụ trong tổ chức.

Không ít người trong tổ chức đều nghị luận sôi nổi rằng cấp trên tuyệt đối không thể một mình một nước vào trò chơi, rất có khả năng là xảy ta chuyện ngoài ý muốn ở thế giới hiện thực.

Nhưng muốn biết được chân tướng cụ thể là gì thì phải tìm ra thi thể của cấp trên.

Hàn Mai Mai xử lý xong công việc, lập tức báo chuyện này cho Hạ Nhạc Thiên, cô cũng cho rằng tổ chức Địa Ngục đã ra tay, nhưng cũng chỉ là nghi ngờ, không thể khẳng định trăm phần trăm.

[Da Da Hạ: Đã biết, chính cô cũng phải cẩn thận đấy.]

[Hàn Mai Mai: Ừ, hôm nay và ngày mai tôi đều có việc bận, tạm thời không thể vào trò chơi.]

[Da Da Hạ: Không có vấn đề gì, mấy ngày nay tạm thời tôi sẽ không vào trò chơi.]

Bởi vì điểm tích lũy của cậu chênh lệch với người thứ hai hơn hai mươi điểm, muốn đuổi kịp thì phải tham gia hai lần thi đấu xếp hạng mới được.

Nhưng nếu hạng hai lựa chọn tham gia thi đấu xếp hạng, Hạ Nhạc Thiên cũng sẽ lập tức tiến vào trò chơi, kéo xa khoảng cách.

Đặc biệt là thời gian kết thúc thi đấu xếp hạng chỉ còn lại năm ngày cuối cùng, càng đến lúc này, những người chơi đứng top đầu càng trở nên cẩn thận hơn.

Chỉ có người chơi mới, hoặc là người chơi đứng chót trong bảng xếp hạng mới cảm thấy gấp gáp, cố gắng kiếm thêm điểm tích lũy trước khi kết thúc xếp hạng.

Lúc này tất cả người chơi, bao gồm người chơi mới vừa vào trò chơi đều biết rõ một điều, chờ khi thi đấu xếp hạng kết thúc sẽ mở ra cửa hàng số 2, tất nhiên sẽ có rất nhiều thứ tốt.

Ai cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội này.

Hàn Mai Mai bận rộn một ngày, về nhà lập tức ngã đầu ngủ, sáng hôm sau đã lái xe đến mà tổ chức đã hẹn cho cô và Vi Phong Tiểu Chước gặp mặt.

Dọc đường đi, Hàn Mai Mai thuận tay trả lời tin nhắn Trái Kiwi gửi tới, bảo rằng mình phải đi gặp Vi Phong Tiểu Chước, điều tra chi tiết về đối phương.

Trái Kiwi không dám quấy rầy Hàn Mai Mai, dặn Hàn Mai Mai chuyên tâm xử lý công việc, đến tối lại qua đây một chuyến, ban ngày cô có hầm canh xương sườn canh, lúc đó uống là vừa lúc.

Trái Kiwi nấu đồ ăn cũng không gọi là ngon, nhưng hầm canh lại cực kỳ thơm ngon, Hàn Mai Mai mỗi lần đều phải uống vài chén.

Mới vừa đến nơi hẹn, Hàn Mai Mai lập tức nhìn thấy Vi Phong Tiểu Chước, cũng chính thành viên của tổ chức, tên Hàn Phong Vĩ.

Đối phương cũng được coi như thành viên có năng lực xuất sắc trong tổ chức, Hàn Mai Mai vẫn luôn suy nghĩ, phía trên có lẽ đã từng suy xét để Hàn Phong Vĩ trở thành tuyển thủ thông quan trò chơi.

Nhưng cụ thể kết quả là gì, Hàn Mai Mai không biết rõ, chỉ có điều biểu hiện của Hàn Phong Vĩ tuy rằng ưu tú, nhưng thả vào tronh những người chơi ưu tú khác thì lại vẻ rất bình thường.

Những thành viên có thành tích tốt được tổ chức coi trọng cũng chỉ hơn mười người, trong đó một người chơi xếp hạng thứ chín là có biểu hiện tốt nhất, chỉ tiếc đã chết trong trò chơi.

Mà Hàn Phong Vĩ, hắn ta chỉ tham gia trò chơi không đến nửa tháng đã đứng top 4 bảng xếp hạng.

Hàn Mai Mai không thể không nghi ngờ rằng Hàn Phong Vĩ âm thầm cấu kết với tổ chức địa ngục, ví dụ như Sứ Giả Gothic chưa thấy mặt kia.

Nhưng Hàn Mai Mai có thể nghĩ đến việc này, hội đồng cấp cao của tổ chức Linh Dị sao có thể không biết được?

Trừ khi…… Có người đem chuyện của Hàn Phong Vĩ đè xuống, hơn nữa còn là người có địa vị cao trong tổ chức.

Trong đầu Hàn Mai Mai chợt hiện lên một đối tượng.

Chẳng lẽ...

Việc cấp trên quản lý khu B kia biến mất có liên quan đến Hàn Phong Vĩ?

Hàn Mai Mai nghĩ đến đây, lập tức lấy điện thoại ra chuẩn bị gửi báo cáo cho phía tổng bộ.

Ngay trong nháy mắt, phía sau truyền đến một tiếng xé gió, Hàn Mai Mai biến sắc, nhanh chóng cúi người lăn một vòng tránh thoát, ngẩng đầu nhìn kẻ đánh lén không thành trước mặt, lạnh lùng hỏi: “Hàn Phong Vĩ, anh muốn làm gì?”

Hàn Phong Vĩ không trả lời, trực tiếp xông lên tiếp tục tấn công Hàn Mai Mai, Hàn Mai Mai lập tức phản đòn, hơn nữa còn suy nghĩ đường lui.

Cô nhạy bén nhận ra sức lực của Hàn Phong Vĩ mạnh đến nỗi không giống người thường, cô biết năng lực của mình không kém, nằm trong những người có năng lực cận chiến hàng đầu, nhưng Hàn Phong Vĩ càng đáng sợ hơn.

Hàn Mai Mai nhanh chóng rút vũ khí trang không gian bao vây, không để ý vết thương trên người, ra vẻ trách móc: “Hàn Phong Vĩ, tốt nhất là anh biết rõ mình đang làm gì, anh không nghĩ cho mình cũng phải nghĩ cho vợ con anh.”

“Cò cho rằng nói chuyện này thì có thể phân tán chú ý của tôi sao?” Hàn Phong Vĩ toét miệng cười, “Những người mà cô nói, đều bị tôi giết rồi……”

Hàn Mai Mai kinh ngạc, động tác trong tay cũng bởi vậy mà khựng lại, dù cô lập tức phản ứng lại, vẫn không kịp nữa.

Thanh sắt nặng nề xuất hiện trong tầm mắt, máu tươi văng ra, Hàn Mai Mai ngã xuống đất, máu chảy vào trong hốc mắt, cô gian nan ngẩng đầu, chỉ thấy Hàn Phong Vĩ cười quỷ dị.

Vẻ mặt cùng nụ cười cứng đờ của hắn, cực kỳ giống —— một xác chết.

Hàn Mai Mai không thể suy nghĩ nhiều hơn được nữa, ý thức chìm vào bóng tối.

*****

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play