Hạ Nhạc Thiên bắt được trọng điểm trong lời nói Thích Lệ Phi, hỏi: "Còn tân nhân thì sao?"
Thích Lệ Phi: "Số lượng tân nhân tiến vào trò chơi so với lúc trước thấp hơn không ít."
Hạ Nhạc Thiên nghe vậy thì gật đầu.
Hai người tay trong tay đi cạnh nhau một lúc lâu.
Mãi đến chia tay, Thích Lệ Phi im lặng vài giây, "Kể từ bây giờ dù là Thi Đấu Xếp Hạng hay trò chơi bình thường đều nguy hiểm hơn nhiều so với lúc trước, em phải cẩn thận."
Hạ Nhạc Thiên lập tức gật đầu, tựa đầu lên ngực Thích Lệ Phi, "Em sẽ, anh yên tâm."
Lúc này Thích Lệ Phi mới quay đầu rời khỏi thế giới Trò Chơi.
Hạ Nhạc Thiên cũng bị quy tắc trò chơi thuấn di đến một địa điểm khác.
Đã có bốn người chơi đứng chờ ở nơi đó, đồng loạt nhìn về phía Hạ Nhạc Thiên.
Hiển nhiên trong mắt bọn họ, Hạ Nhạc Thiên là người cuối cùng tiến vào trò chơi.
Hạ Nhạc Thiên liếc mắt nhìn Bùi Anh đứng giữa bốn người chơi, sau đó tự nhiên thu hồi ánh mắt.
Bùi Anh cũng không có phản ứng gì.
Cứ như hai người không hề quen biết nhau.
Trước khi vào trò chơi, Hạ Nhạc Thiên cũng đã dặn Bùi Anh làm bộ không quen cậu.
Vì nếu có hai người chơi là đồng đội, khó tránh việc ba người chơi còn lại sẽ cảnh giác, cuối cùng dẫn ba người chơi đoàn kết bỏ qua hai người.
Đây không phải là kết quả mà Hạ Nhạc Thiên và Bùi Anh muốn nhìn thấy.
Cho nên, giả vờ như người xa lạ là lựa chọn tốt nhất.
*
Năm người chơi ngoài Hạ Nhạc Thiên và Bùi Anh, còn lại hai nam một nữ.
Trong đó có một người đàn ông trên dưới 30 tuổi, mặc một bộ quần áo rất dễ hoạt động, trong mắt lộ ra tia khôn khéo.
Một người khác thoạt nhìn khá bình thường, trên mặt có một nốt ruồi đen rất bắt mắt.
Còn người chơi nữ cuối cùng chỉ khoảng hai mươi tuổi, gương mặt tương đối thanh tú.
Năm người chơi đã đến đông đủ.
Ngay sau đó, người chơi nữ mở miệng nói trước tiên: "Nhiệm vụ trò chơi lần này không phải ở nhà tang lễ chứ?"
Ánh mắt mọi người dừng lại trên toà nhà có tấm bảng lớn [Nhà Tang Lễ Tử Vong] cách đó không xa, sắc mặt đều không dễ nhìn.
Mà đúng lúc này, điện thoại của năm người đồng loạt rung lên --
Mọi người căng da đầu lấy điện thoại ra, bắt đầu xem xét nhiệm vụ trò chơi.
[Nhà xác]
[Tất cả người chết đều sẽ bị đưa đến nhà xác, mà người chuyên môn phụ trách trông giữ và hoả táng xác chết, cũng có thể gọi là -- người giữ xác.]
[Nhiệm vụ giới thiệu: Năm người chơi sẽ trở thành người giữ xác tạm thời, mỗi ngày sẽ có một người giữ xác khác vận chuyển một thi thể đến, mỗi người chơi dựa theo trình tự tiến vào trò chơi để lần lượt phụ trách một thi thể, trong lúc này tuyệt đối không được mở tủ đông lạnh, nếu không sẽ có chuyện đáng sợ xảy ra.]
[Yêu cầu nhiệm vụ: Mỗi thi thể chỉ được gửi ba ngày, người chơi phụ trách trông coi phải hoả táng thi thể vào 12h đêm, sau khi thiêu hủy thi thể thì phán định trò chơi thành công.]
[Khen thưởng nhiệm vụ: 25 điểm.]
[Điểm tích lũy: Dựa vào biểu hiện của người chơi để tiến hành thống kê.]
Đọc xong nhiệm vụ trò chơi, sắc mặt mọi người càng thêm tái thanh, vô cùng khó coi.
Nhiệm vụ lần này tất nhiên sẽ hung hiểm dị thường.
Mỗi người đều phải phụ trách một xác chết, thậm chí trò chơi còn nói trắng ra cho bọn họ, không được tự tiện mở ra tủ đông lạnh, nếu không sẽ có chuyện đáng xảy ra.
Còn chuyện gì thì không mở cũng biết.
Thi thể bị đưa tới rất có khả năng là lệ quỷ!
Nhưng thứ chân chính khiến sắc mặt mọi người chơi khó coi, thậm chí còn bất an lại là chuyện khác.
-- Mỗi ngày sẽ có một người giữ xác khác vận chuyển một thi thể tới.
Có phải là nói, nhà xác sẽ xuất hiện năm thi thể, cũng chính là năm lệ quỷ!
"Chúng ta cần phải thương lượng một chút, bây giờ phải làm như thế nào." Người đàn ông khoảng 30 tuổi hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn bốn người chơi nói.
Nhưng mà đúng lúc này, người chơi nữ bỗng nhiên trừng to mắt nhìn chằm chằm điện thoại, giống như nhìn thấy chuyện gì đó không thể tưởng tượng được.
Người đàn ông căng thẳng trong lòng, "Cô nhìn thấy cái gì?"
Giao diện trò chơi của mỗi người đều là giống hệt nhau, hắn vẫn chưa phát hiện chỗ nào không thích hợp, nhưng vẻ mặt của người chơi nữ lại không giống như đang giả vờ.
Điều này làm hắn nhịn không được mở điện thoại lên đọc tỉ mỉ lại lần nữa.
Mà lúc này, hắn rốt cuộc cũng hiểu vì sao người chơi nữ phản ứng mạnh như vậy.
Đồng tử hắn co rụt lại, nhìn chằm chằm ba chữ [Da Da Hạ], đầu óc trống rỗng.
Có thể nói, cho dù là tân nhân mới tiến vào trò chơi cũng đều nghe qua ID [Da Da Hạ].
Tất cả người chơi lâu năm đều thường xuyên nói về người chơi này, thái độ và lời nói đều không giống nhau.
Điểm tương đồng duy nhất chính là, ai cũng đều thừa nhận thực lực của người này cực kỳ mạnh.
Mọi người đều tò mò Da Da Hạ làm cách nào mà kiếm được điểm tích lũy cao như vậy?
Nhưng đa số tân nhân đều có vẻ khinh thường, cho rằng "Bảng vàng" của Bảng Xếp Hạng cũng không khủng khiếp như vậy, chỉ cần cho bọn họ một chút thời gian, bọn họ nhất định sẽ bò lên Bảng Xếp Hạng, trực tiếp đá văng người chơi Da Da Hạ gì gì đó đi xuống.
Những người chơi lâu năm một là trào phúng hai là khuyên can, nói thẳng các người cứ coi khinh trò chơi như vậy thì sớm hay muộn cũng phải trả giá, nói không chừng sẽ chết trong trò chơi.
Một ít tân nhân nghe vậy chỉ càng không phục, nhưng vận mệnh cuối cùng của bọn họ không giống nhau, có tân nhân còn chưa vượt qua trò chơi đầu tiên đã chết, có tân nhân may mắn hoàn thành trò chơi, rốt cuộc cũng hiểu được sự khủng bố của nó.
Vừa khéo, Từ Thiên Ninh lúc còn là tân nhân cũng từng mù quáng tự tin như vậy.
Chỉ là càng tham gia nhiều trò chơi, hắn càng ý thức được -- có thể bò lên Bảng Xếp Hạng, cho dù là người chơi đứng cuối cùng, cũng tuyệt đối đủ sức treo 99% người chơi lên đánh.
Huống chi là ba hạng đầu của Bảng Xếp Hạng, càng là giấc mộng xa vời.
Lúc trước......
Hắn lấy tự tin ở đâu ra mà cho rằng mình có thể đá bay Da Da Hạ cơ chứ?
Mà hiện tại, [Da Da Hạ] lại cùng hắn tổ đội trong một Thi Đấu Xếp Hạng, tâm trạng Từ Thiên Ninh phức tạp không nói nổi, thậm chí có cảm giác hận không thể chui vào khe đất.
*****