Ở chương trước

Nam Cung Doãn dường như đã cứng họng trước những lời nói kia của hắn. Ông ta không biết nói gì cả, đôi mắt trốn tránh, không dám nhìn thẳng vào mắt Nam Cung Hàn. Có lẽ nước đi này ông ta không lường trước được.

Nam Cung Hàn sau khi nói xong lời ấy liền rời đi không một chút đắn đo. Giỏ hoa quả mà hắn mua, hắn vẫn để ở đó.

------------

Trong khi Nam Cung Hàn đang trêи đường trở về sau khi thăm mộ thì ở công ty Tiểu Chư vẫn đang cố gắng hoàn thành công việc.

Khoảng mười phút sau, khi mọi tài liệu đã gần như được giải quyết hết, cô liền nhanh chóng rời đi để đi gặp một người.

Thật ra, sáng nay, khi đang bước vào công ty, cô được một người shipper đưa cho một hộp giấy kì lạ. Lúc đầu Tiểu Chư cũng có chút nghi ngờ bởi trong suốt một tuần này cô không hề đặt hàng trêи mạng. Người shipper kia cũng nhanh chóng rời đi.

Khi Tiểu Chư xin phép đi ăn trưa cùng thư ký Hạ, cô đã tranh thủ đi mở nó. Khi vừa mở hộp ra thì thấy một mảnh giấy, trong đó viết:

" Chào! Tôi là người đã gửi cho cô tin nhắn lần trước. Cô còn nhớ tôi chứ? Không vòng vo gì nhiều, cụ thể là bảy giờ tối nay tại quán cà phê Moon Night chúng ta sẽ gặp nhau. Có một vài vấn đề bắt đầu nảy sinh mà chúng tôi phát hiện ra. Ở bên cạnh Nam Cung Hàn còn có một phóng viên ngầm khác, anh ta là nhà báo của tòa soạn báo đối thủ của chúng ta. Vì vậy tôi muốn chúng ta gặp nhau để trao đổi về việc này."

Đúng như lời hẹn, Tiểu Chư sau khi làm việc xong liền đi thẳng tới địa điểm đã hẹn trước nhưng đang đi thì cô nhận được một cuộc gọi đến từ một số máy lạ.

" Alo ?! " Tiểu Chư nói.

Người ở đầu dây bên kia vội vàng đáp:

" Mau trở về công ty của cô! Xe Nam Cung Hàn đang bám theo cô đó! Hãy cố gắng hết sức và đừng để bị nghi ngờ! "

Tiểu Chư bị đứng tim trước lời nói ấy của người đàn ông ở đầu dây bên kia.

Cô nhìn hình ảnh phản chiếu trêи tấm kính cửa của một cửa hàng gần đó thì thấy xe của Nam Cung Hàn.

Cô ngẫm lại và tự hỏi chính mình:

" Tại sao Nam Cung Hàn lại đi theo mình như vậy? Hắn đang theo dõi mình ư? Hay hắn đã phát hiện ra điều gì đó?"

Tiểu Chư bình tĩnh lại, cô cố gắng tỏ ra bình thường nhất có thể, cô đi đến quán trà sữa gần đó, mua cho mình một ly matcha rồi bắt taxi trở về công ty.

Về phía Nam Cung Hàn, trước đó khoảng ba mươi phút, sau khi thăm mộ mẹ xong, hắn chợt nhớ đến Tiểu Chư. Vì sợ Tiểu Chư khi tan làm, không nhớ đường về nhà nên hắn mới quay xe trở lại công ty để đón cô.

Ai ngờ đâu khi vừa về đến trước cổng công ty thì đã thấy Tiểu Chư đang vội vã đi đâu đó. Đúng lúc này Nam Cung Hàn nhận được cuộc gọi từ Liên Xát.

Liên Xát kính cẩn nói:

" Thưa thiếu gia, khoảng tám tháng trước đúng là có người tên Lưu Linh đến đảo Nam Hải. Cô ấy đi cùng với trường trong chuyến từ thiện. Còn người tên Hoàng Tiểu Chư mà thiếu gia nói thì không có trong danh sách đến đảo Nam Hải . "

" Không có trong danh sách??" Nam Cung Hàn gặng hỏi.

" Vâng! Đúng vậy ạ! Vì đảo Nam Hải là hòn đảo lớn nằm giữa biển nên bất kể ai đến đó đều được lưu vào danh sách hết. Tôi đã lục tìm rất kĩ, thực sự không có ai tên Hoàng Tiểu Chư hết ạ! Thiếu gia, người thấy việc này.... "

Nghe Liên Xát nói vậy, ánh mắt Nam Cung Hàn từ trong xe hướng thẳng về phía Tiểu Chư.

Hắn lái xe theo sau Tiểu Chư để xem cô đang đi đâu nhưng khi thấy cô dừng lại trước một tiệm bánh rồi trở về công ty... Đôi mắt hắn tràn đầy sự nghi ngờ trước những hành động đó.

Đúng vậy! Tiểu Chư đã nói dối hắn. Cậu ta không hề có mặt trêи hòn đảo lúc đó, vậy mà cậu ta lại nói rằng bức ảnh chụp hình Lưu Linh là do cậu ta chụp... Cuối cùng Tiểu Chư thật sự là ai?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play