Ở chương trước

Đúng vậy! Tiểu Chư đã nói dối hắn. Cậu ta không hề có mặt trêи hòn đảo lúc đó, vậy mà cậu ta lại nói rằng bức ảnh chụp hình Lưu Linh là do cậu ta chụp... Cuối cùng Tiểu Chư thật sự là ai?

--------------

Ánh mắt nghi ngờ của Nam Cung Hàn hướng về Tiểu Chư bỗng dưng dần dần trở nên gian xảo và ma mị một cách kỳ lạ. Hắn cười nhếch mép một cái rồi quay xe lại đón Tiểu Chư về nhà.

Không phải tự dưng hắn có thái độ như vậy, trước đây trong một lần hắn đi dự tiệc với những đối tác của hắn, một người đã hỏi hắn: " Ngài nghĩ sao về việc đồng nghiệp nói dối và bán đứng công ty?"

Khi đó, hắn không nghĩ ngợi gì quá lâu mà nói thẳng: " Nếu người ta đã mất công nói dối vậy tại sao mình không giả vờ tin cho người ta vui! Rồi sau đó, đợi khi họ chủ quan, nghĩ mình đã thắng, ta nắm thóp, kéo họ lại và khiến họ phải trả giá. "

Câu trả lời ấy của hắn khi đó khiến cho những đối tác ngồi xung quanh hắn lúc ấy vô cùng ngạc nhiên...

Bây giờ, dường như câu nói kia đang được áp dụng lên Tiểu Chư bởi cậu đã nói dối hắn.

Hắn không phải kẻ hiền lành hay quan tâm người khác như Tiểu Chư đã nghĩ, lừa dối hắn thì sẽ phải trả giá.

-----------

Tiểu Chư vừa đi xuống thì thấy xe Nam Cung Hàn, cô cẩn thận bước lên xe. Những nhân viên khác thấy vậy liền có chút tò mò.

Bầu không khí trêи xe lúc này rất ngột ngạt, cảm giác vô cùng áp lực.

Bỗng lúc này, Nam Cung Hàn bất ngờ nói:

" Hôm nay, lúc tôi không có ở công ty, có chuyện gì xảy ra không? "

Tiểu Chư dè dặt trả lời:

" Thưa thiếu gia! Ở công ty, mọi người làm việc rất chăm chỉ. Còn nữa, hôm nay Tổng Giám đốc phía bên tập đoàn Âu Dương muốn mời ngài một bữa cơm. Địa điểm và thời gian thì tùy ngài quyết định ạ!"

Nghe Tiểu Chư nói vậy, Nam Cung Hàn mới hỏi:

" Tổng Giám đốc tập đoàn Âu Dương là Âu Dương Na Na phải không? "

Tiểu Chư vội vàng đáp:

" Vâng! Đúng rồi ạ! Tôi nghe nói cô ấy nắm giữ vị trí này thay cho anh trai là Âu Dương Đình."

Hắn từ tốn nói:

" Được rồi! Ngày mai, cậu đặt chỗ tại nhà hàng Bảo Lộc, hãy gọi điện cho trợ lý ở bên tập đoàn Âu Dương hẹn họ vào lúc tám giờ tối ngày mai, chúng ta sẽ ăn tối tại đó."

Nam Cung Hàn vừa nói xong câu đó, bầu không khí lại trở về lúc ban đầu. Nó cứ duy trì như vậy cho đến khi về nhà.

Khi về đến nhà, quản gia Phong liền bước vội ra, ông nói:

" Thưa thiếu gia...."

Quản gia Phong đang nói đến đây, thấy Tiểu Chư đang nhìn mình thì liền dừng lại, trông vẻ mặt ông ta đang rất vội vàng, Nam Cung Hàn thấy vậy thì liền bảo Tiểu Chư:

" Cậu vào nhà trước đi!"

Tuy không biết quản gia Phong định nói gì với hắn nhưng nhìn thái độ kia, cô đoán đó chắc chắn là một việc quan trọng. Cô bước lên phòng rồi nằm xuống giường một cách mệt mỏi.

Cả ngày cứ phải lu bu giải quyết đống tài liệu lại còn phải chú ý thái độ của Nam Cung Hàn, mọi thứ bắt đầu càng ngày càng trở nên khó khăn.

Vì phải nhìn vào màn hình máy tính suốt trong ngày hôm nay nên mắt cô rất mỏi, cô vừa nhắm mắt được một lát thì cô cẩm giác có cái gì đó đang ở ngay cạnh mình.

Trong bất giác, Tiểu Chư liền mở mắt, khi vừa nhìn sang bên cạnh thì liền thấy Hoàng Phi Hùng.

Anh ta chạm nhẹ lên gương mặt của cô rồi nói:

" Công nhận khi ngủ trông cô xinh thật đấy! "

Tiểu Chư ngay lập tức, lấy cái gối ôm bên cạnh đập thẳng vào mặt Phi Hùng, ánh mắt tức giận, nói:

" Anh xuống ngay khỏi giường của tôi! "

Hoàng Phi Hùng nhanh tay nắm lấy cái gối ôm kia rồi kéo cô lại gần, anh ta nhìn thẳng vào đối mắt đang vừa sợ hãi vừa cố gắng tỏ ra mạnh mẽ kia của cô, nói:

" Có cá tính! Tôi thích!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play