Thấy Tần Nam đã đến, không ít người tiến lên bắt chuyện làm quen nhằm để lại ấn tượng cho nhân vật máu mặt đến từ Hương Giang này, cố gắng giành cơ hội hợp tác trong tương lai.

Tần Nam mỉm cười xã giao với mọi người. Sau khi nhóm đầu tiên chào hỏi xong, Du Tử Uyên tự tin ra oai liếc nhìn Trần Hạo rồi cầm ly rượu đến chỗ Tần Nam.

Ông ta vừa thăm hỏi một chủ doanh nghiệp thì thấy Du Tử Uyên đang mỉm cười đi tới.

"Ông Tần!", cậu ta trông như đang gặp người quen cũ vậy.

"Cậu là?", Tần Nam nghi hoặc hỏi.

"Ông Tần đã quên chúng ta từng gặp nhau một lần vào năm năm trước sao? Khi đó ông đang gặp rắc rối trong lúc làm việc ở Ma Đô đấy!", Du Tử Uyên mỉm cười nhắc nhở.

Tần Nam ngẩn người, nhớ lại chuyện năm năm trước rồi cười lớn: "Cậu là con nhà họ Du à?"

"Cuối cùng ông Tần cũng nhớ đến rồi!", cậu ta vui mừng.

"Ha ha ha! Không ngờ mới mấy năm không gặp mà cậu đã lớn thế này rồi! Nhìn ra dáng ông chủ lắm đấy!", Tần Nam tươi cười thân thiết vỗ vai Du Tử Uyên.

"Ông Tần quá khen! Tôi còn tưởng ông không nhớ ra tôi đây!", thấy ông ta nhớ ra mình, Du Tử Uyên càng đắc ý hơn, lúc nói chuyện cố ý nâng tông giọng lên mấy lần.

Nhìn thấy hai người có địa vị cao nhất bữa tiệc gặp nhau, những người xung quanh biết điều tránh ra, không ai dám quấy rầy.

Trong mắt họ, dù là nhà họ Du ở Ma Đô hay nhà họ Tần ở Hương Giang đều là những con quái vật khổng lồ không gì có thể sánh bằng. Nếu phải so sánh hai bên thì nhà họ Du xem như nhỉnh hơn nhà họ Tần chút đỉnh.

Giờ đây, nhân vật nòng cốt của hai dòng họ tụ lại một chỗ, mọi người đều muốn biết tiếp theo sẽ có chuyện gì xảy ra.

"Sao lại quên chuyện lần đó được! Mà cậu Du đến Hải Dương làm gì thế?", Tần Nam cười hỏi.

Du Tử Uyên chỉ chờ ông ta hỏi câu này, được như mong muốn thì cười càng tươi hơn.

"Tôi nghe nói ông Tần đến Hải Dương nên cố ý đến để được gặp mặt ông, xem hai nhà chúng ta có thể hợp tác không ấy mà!", sau khi nói ra câu này, cậu ta liếc nhìn Bạch Phi Nhi.

Lúc này cô cũng đã ôn chuyện với người quen xong, đang cau mày nhìn tình huống bên này.

Nhìn thấy Tần Nam và Du Tử Uyên hữu hảo trò chuyện với nhau, không những nhắc đến dự án của nhà họ Tần mà trông hai người còn thân quen nhau như thế, sắc mặt Bạch Phi Nhi chùng xuống.

Trần Hạo hờ hững cười, không hề để tâm mà chỉ lặng lẽ nhìn Du Tử Uyên làm màu, ngồi chờ thời điểm tên ngu ngốc này bị sét đánh.

"Có thể hợp tác đương nhiên là tốt rồi, ở nước Hoa nhà họ Du là một dòng họ cấp cao, tôi ở Hương Giang đã được nghe qua rất nhiều chuyện về các cậu, được hợp tác với nhà họ Du là niềm vinh hạnh của tôi!", Tần Nam khách sáo.

Nghe vậy, Du Tử Uyên càng ngạo mạn hơn: "Tôi nghe nói trong tay ông Tần đang có vài dự án tốt, gần đây tôi đang tìm đối tác ở Hải Dương nhưng như vậy thì hơi rắc rối, chi bằng hai nhà chúng ta hợp tác với nhau thì sao?"

Tần Nam cười sảng khoái: "Có thể hợp tác với nhà họ Du thì tốt quá rồi! Tôi muốn mà không được đây!"

Lời này của ông ta làm cho khách mời tham dự bữa tiệc xì xào bàn tán, suy đoán gần đây Hải Dương và Tần Thị rốt cuộc đã đàm phán dự án nào mà lại khiến cho nhà họ Du động lòng. Nghĩ tới nghĩ lui, mọi người nhận ra dường như chỉ có dự án IT của Bạch Thị là đủ tư cách!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play