Nghĩ tới đây, nhiều người đưa mắt nhìn về phía Bạch Phi Nhi, lúc này sắc mặt cô hơi tối đi.

Du Tử Uyên đắc ý nói: "Vậy chuyện này quyết định thế nhé!"

Tần Nam cười hỏi: "Dĩ nhiên không thành vấn đề, cậu Du coi trọng dự án nào của tôi thế?"

Lời vừa nói ra, những người khác đều biết chuyện hợp tác giữa Bạch Thị và nhà họ Tần sợ là đổ vỡ rồi.

Bản thân Bạch Phi Nhi cũng nghĩ vậy, ánh mắt hiện lên sự sốt ruột, suy nghĩ nên làm thế nào để xử lý tình huống trước mắt. Nhưng cô chưa kịp nghĩ ra cách giải quyết thì thấy Trần Hạo mỉm cười tiến về phía Tần Nam và Du Tử Uyên.

Tình cờ cậu ta đang đưa lưng về phía anh nên không biết anh đến gần.

Bạch Phi Nhi thấy vậy, bực mình muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.

Không chờ Du Tử Uyên nói ra dự án mà mình để mắt đến, Trần Hạo cướp lời: "Anh Du, chẳng lẽ dự án mà anh muốn là dự án IT của nhà họ Bạch sao?"

Nghe thấy giọng nói này, Tần Nam ngây ra một lúc rồi mừng rỡ cười: "Anh Trần?"

Du Tử Uyên thấy hai người có quen biết nhau nhưng cũng không quan tâm, nhìn Trần Hạo nói: "Anh nói không sai, đúng là tôi quan tâm đến dự án IT mà Bạch Thị đã giành được. Tôi nghĩ rằng với quy mô của dự án này thì một công ty nhỏ như Bạch Thị không đủ tư cách để thực hiện đâu, chi bằng nhà họ Tần và nhà họ Du hợp tác với nhau, như thế sẽ đáng tin cậy hơn!"

Tần Nam kinh ngạc, vừa rồi định tiến lên nịnh bợ thì bị Trần Hạo dùng mắt ra hiệu dừng lại.

Lúc này lại nghe thấy lời Du Tử Uyên vừa nói, ông ta cũng lờ mờ nhận ra được điều gì.

"Vậy sao? Cướp mối làm ăn của người ta mà cũng nói đường hoàng được như vậy, anh Du đây đúng là không phải người bình thường!", Trần Hạo cười híp mắt nói.

Du Tử Uyên đáp: "Anh Trần nói gì vậy, làm việc ra làm việc, đã tìm đối tác thì phải chọn người thích hợp nhất chứ, làm ăn là vì kiếm tiền mà, có ai lại đi khó khăn với tiền đâu?"

Giờ thì Tần Nam đã hoàn toàn hiểu ra Du Tử Uyên đang gây khó dễ cho Trần Hạo, vẻ mặt của ông ta trở nên suy ngẫm.

"Thật à? Lỡ lần này không phải vậy thì sao?", anh nói.

Du Tử Uyên cười phá lên: "Anh đúng là tự tin, với thực lực của nhà họ Du mà kết hợp với lai lịch của ông Tần, chỉ cần là thứ nhà họ Du muốn thì ai có thể cướp đi được?"

Trần Hạo đáp: "Anh tự tin là tốt, nhưng tự tin mù quáng thì thành tự đại rồi! Còn trẻ mà thế này cũng không được đâu!"

Du Tử Uyên mỉm mai nhìn anh, lười nói thêm gì nữa. Vừa rồi Tần Nam đã cho thấy thái độ muốn hợp tác với nhà họ Du rất rõ ràng nên cậu ta mới tự tin như thế, rồi bắt đầu dùng thân phận cậu chủ nhà họ Du của mình để chơi trò ỷ thế khinh người với Trần Hạo.

Nhưng Du Tử Uyên hoàn toàn không nghĩ rằng hình ảnh này trong mắt Tần Nam lại không khác gì con kiến nhỏ đang tác oai tác quái trước mặt vua của nó. Đây không phải rảnh rỗi sinh nông nỗi thì là gì?

Không để Du Tử Uyên nói linh tinh thêm nữa, Tần Nam mỉm cười: "Cậu Du! Thì ra cậu muốn dự án IT của Bạch Thị cơ à?"

Cậu ta đắc ý trả lời: "Đúng vậy!"

"Ừm, cậu Du thật là tinh mắt, dự án đó đúng là có tiềm năng phát triển, nếu làm tốt thì sẽ mang đến lợi nhuận như nước chảy trong tương lai, cộng thêm tình hình trong nước hiện nay, nếu có ai phát triển ra hệ thống có thể sử dụng thì quốc gia chắc chắn sẽ chú trọng đầu tư, cơ hội sinh lời không thấy cuối!", Tần Nam nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play