______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Một câu này chặn hẳn miệng Tư Đồ Hiên Nhiên.

Nói xong, Tư Đồ Dật cười xấu xa nhìn Nhược Nhiên một cái, chạy lên lầu, nói: "Bảo bối, anh đến rồi!!!"
Khuôn mặt Tư Đồ Hiên Nhiên trầm xuống, muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn bóng lưng cậu ta lại thôi.
Nhược Nhiên nghe câu nói vừa rồi của Tư Đồ Dật..., nhưng vẫn không nói gì, mà xoay người đi lên lầu.
Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Nhược Nhiên, trong lòng có chút tức giận, nắm lấy cô tay Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên dừng bước, lạnh nhạt nhìn hắn.
"Cô dỗi cái gì?" Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn cô, bất mãn hỏi.
"Tôi à?" Nhược Nhiên không kiên nhẫn nói.
Cô không sao, nhưng hắn lại cảm thấy hôm nay cô có gì đó không giống mọi khi, loại biểu cảm này nhìn không ra, hắn cảm thấy khó chịu.

Nhược Nhiên nhẹ nhàng gạt tay hắn, cầm cái túi của mình đi lên lầu.
Để lại Tư Đồ Hiên Nhiên đứng ở nơi đó với vẻ mặt âm trầm.
Đang lúc Nhược Nhiên đi lên, đột nhiên cô xoay người lại, khinh thường nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên, thấp giọng nói: "Đàn bà của anh, quả thật không ít!"
Nói xong, cô xoay người để lại bóng lưng lạnh lùng cho Tư Đồ Hiên Nhiên.
Nhất thời, Tư Đồ Hiên Nhiên tức điên!
Rồi sau đó, tức giận trong lòng ngày càng trào dâng, hắn cởi mấy nút áo của mình, cặp mắt tức giận, cô gái đáng ghét kia vừa nói gì.
Còn vẻ mặt đó, cô lại dám dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn.

Chết tiệt!!!
Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở phòng khác, chú Quyền đi ra từ bếp.
"Thiếu gia, bây giờ cậu muốn ăn cơm luôn không?"
"Đợi chút nữa đi." Hắn không kiên nhẫn nói, cầm một lon bia trên bàn, đi về phòng mình.
Chú Quyền không hiểu chuyện gì nhìn phòng khách yên tĩnh, sao phòng khách lại tĩnh lặng lạ thường vậy chứ.
Nhược Nhiên về phòng, đóng kỹ cửa, hít sâu một hơi, cô không biết tại sao vừa rồi lại nói vậy.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play