______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
"Sao em chưa nói gì mà đã bỏ về rồi, chú có biết không?" Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh nhạt nhìn lướt qua Nhược Nhiên, rồi nói với Tư Đồ Dật.
Tư Đồ Dật vui vẻ nhìn hắn, đôi mắt thâm thúy tràn ra nét cười, ngửa đầu: "Nói cũng như không, khi em về mọi người sẽ biết em tới tìm anh."
Lúc này trên khuôn mặt Tư Đồ Hiên Nhiên nở nụ cười, đi lên trước, vỗ vỗ bả vai Tư Đồ Dật.
Nhược Nhiên mở to đôi mắt, cô chưa bao giờ nhìn thấy nụ cười ôn hòa như vậy của Tư Đồ Hiên Nhiên.
"Em đang nói chuyện phiến với chị dâu." Tư Đồ Dật xấu xa cười.
Tư Đồ Hiên Nhiên liếc qua, nhìn về phía Nhược Nhiên, Nhược Nhiên chợt nhớ lại cảnh tượng mình đi tìm Tư Đồ Hiên Nhiên buổi trưa.
Ánh mắt cô không tự chủ được mà lạnh xuống, lạnh nhạt nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên, sau đó một thứ lạnh lùng khác hiện lên.
Cô gái đáng ghét này, đây là loại vẻ mặt gì, thật đáng ghét, Tư Đồ Hiên Nhiên bất mãn khẽ nheo đôi mắt lại.
Ánh mắt Tư Đồ Dật chợt lóe sáng, nhìn Nhược Nhiên và Tư Đồ Hiên Nhiên, khóe miệng chứa đựng nụ cười xấu xa.
Hai người này sao vậy? Cứ như người xa lạ ấy.
Trong khoảng thời gian ngắn, ba người cũng không nói lời nào, Nhược Nhiên nhàn nhạt nghiêng mặt đi nơi khác, Tư Đồ Hiên Nhiên bất mãn nhìn Nhược Nhiên, vẻ mặt khó chịu.
Khóe môi Tư Đồ Dật mang theo nụ cười, nhìn hai người, đôi mắt Light Blue hiện lên sự thú vị.
Không khí như đóng băng, trên lầu truyền tới tiếng gọi của một cô gái.
"Dật. Anh mau lên đi!!!" Giọng nói của cô gái kia truyền xuống từ lầu hai.
Giọng điệu hờn dỗi, chẳng ngại ở đây có nhiều người.
Nhược Nhiên cảm thấy người mình nổi hết da gà lên.
Nghe thấy tiếng hét của người phụ nữ kia, ánh mắt Tư Đồ Hiên Nhiên chuyển hướng nhìn Tư Đồ Dật, trầm giọng nói: "Đây là bạn gái thứ bao nhiêu của cậu rồi?"
Vẻ mặt này, thật giống anh trưởng dạy em trai.
Tư Đồ Dật đứng lên, đút tay vào trong túi, vỗ vỗ bả vai Tư Đồ Hiên Nhiên: "Anh à, phụ nữ của anh thì kém gì em chứ."