______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Vô lực ngồi trên giường, Nhược Nhiên cảm thấy mấy ngày nay trôi qua thật vô nghĩa.
Keng keng, điện thoại di động vang lên.
Nhược Nhiên nằm xuống giường, buông lỏng thân thể mình, sau đó lấy cái điện thoại từ trong túi ra.
Một số điện thoại lạ hiện lên.
Số của ai vậy? Hình như không phải của Bạch Hạo Minh.
Nhược Nhiên không nghĩ ra, nhận điện thoại.
"Alo?" Nhược Nhiên nhẹ giọng.
"Cô là Trầm Nhược Nhiên đúng không?" Giọng nói lạnh lùng của phụ nữ truyền ra từ trong điện thoại.
"Đúng, cô là ai?" Nhược Nhiên khó hiểu hỏi, nhưng cô có thể nghe ra giọng nói này mang theo tức giận.
"Trầm Nhược Nhiên, cô nên biết tôi là ai, cô có biết liêm sỉ hay không vậy, rõ ràng cô đã lập gia định, mà sao vẫn gặp Hạo Minh, cố ý câu dẫn anh ấy!" Giọng nói lạnh lùng chất vấn từ phía đầu máy bên kia.
Nhược Nhiên lập tức biết đó là Vưu Tiểu Ái.
"Tôi không làm..." Nhược Nhiên nhíu lông mày, cho dù là ai, khi nghe cái giọng điệu chất vấn này đều cảm thấy khó chịu.
"Trầm Nhược Nhiên, cô nói cô không làm gì? A... không phải chân cô đứng hai thuyền, tôi không biết quan hệ trước đây của cô và Hạo Minh là gì, nhưng bây giờ tôi hy vọng cô và Hạo Minh đừng liên lạc với nhau, nếu không... Hừ hừ!" Vưu Tiểu Ái vừa nói xong, lập tức tắt máy.
"Này..." Nhược Nhiên im lặng cầm điện thoại di động.
Cái cô Vưu Tiểu Ái này thế nào vậy? Nói chuyện chẳng hiểu đầu đuôi gì, lại vội vàng tắt máy.
Cô ta còn chẳng cho cô nói lời nào.
Nói cái gì mà cô câu dẫn Bạch Hạo Minh?
Nhược Nhiên dở khóc dở cười, ném điện thoại sang bên cạnh.
Mấy ngày trôi qua này chẳng hài lòng chút nào, mọi người đều dâng lên ầm ầm.
Không thể giải thích nổi...
"Trầm Nhược Nhiên... " Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài, là giọng nói trầm ổn của Tư Đồ Hiên Nhiên.
Nhược Nhiên đứng dậy từ trên giường, Tư Đồ Hiên Nhiên gõ cửa làm gì vậy?
Nhíu mày, đứng dậy, nhẹ nhàng đi tới cạnh cửa.