Chương 119
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Lục Du Hiểu kiên quyết không đồng ý sử dụng mấy cái tên Ngôn Cảnh Tắc đặt, cố gắng thuyết phục.
Ngôn Cảnh Tắc cũng ý thức được chính mình đặt tên cũng thật sự không ổn, cuối cùng đồng ý yêu cầu đổi tên của Lục Du Hiểu.
Nhưng thật ra Giản Vân Tu lại có chút buồn bực: “Cháu cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc đặt tên khá tốt.”
Lục Du Hiểu: “Ha hả!” Cháu tuyệt đối là bị con hồ ly tinh tên Ngôn Cảnh Tắc này rót canh mê hồn rồi!
Mặc kệ thế nào, tên album này cuối cùng được quyết định là 'Sớm tối'.
“Tuy rằng thơ nói ‘đôi tình nếu đã cửu trường, cần gì sớm sớm chiều chiều thấy nhau’, nhưng sớm tối tương đối càng làm cho người ta chờ đợi, hai người các cháu nếu sớm sớm chiều chiều vẫn luôn ở bên nhau thì thật tốt.” Lục Du Hiểu cảm thấy mình đều đã hơn bốn mươi tuổi, không chỉ phải xem người ta tú ân ái, còn phải ở bên cạnh khen tặng người ta, thật sự là chua xót lòng người!
Ngôn Cảnh Tắc còn rất ăn ý cái này: “Tên này được đó! Cháu cùng Vân Tu muốn sớm sớm chiều chiều cả đời!”
Còn Giản Vân Tu…… Ngôn Cảnh Tắc nói tốt, vậy chắc chắn là tốt!
Quyết định tên album, bọn họ lại bắt đầu thương lượng tên bản nhạc bên trong, cuối cùng, những cái tên làm cho người ta không nói được lời nào đó đều đổi thành “Đậu Đỏ” linh tinh, mấy tên có ý nghĩa đặc thù, lại tương đối ý thơ.
Một phen lăn lộn xuống, Lục Du Hiểu mệt cực kỳ, đặc biệt muốn đem Ngôn Cảnh Tắc ném vào học viện nghệ thuật hun đúc một chút.
Người này cũng không ngu ngốc, sao lại không có tế bào nghệ thuật nào hết vậy?!
Lục Du Hiểu ghét bỏ Ngôn Cảnh Tắc chịu không được, nhưng ông chỉ ghét bỏ được một lát, liền lại thích Ngôn Cảnh Tắc, thậm chí cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc thật sự quá mức đáng yêu —— Ngôn Cảnh Tắc quyết định đầu tư cá nhân 500 vạn để làm album này!
500 vạn! Đây chính là 500 vạn!
Chất lượng của album này chắc chắn sẽ tăng lên đáng kể!
Không có tế bào nghệ thuật kỳ thật cũng không sao, Ngôn Cảnh Tắc nguyện ý dùng tiền tới phát triển nghệ thuật, chính là một người nhiệt tình yêu thương nghệ thuật mà!
Lục Du Hiểu vui rạo rực mà cùng Ngôn Cảnh Tắc thương lượng, cuối cùng còn đả động Ngôn Cảnh Tắc đầu tư, giúp Giản Vân Tu ra thêm một album, một album thu các bản nhạc nổi tiếng thế giới do Giản Vân Tu diễn tấu.
Được rồi, kỳ thật không phải là "đả động", ông chỉ thuận miệng nhắc thì Ngôn Cảnh Tắc liền đồng ý, so với ông còn tích cực hơn.
Vì thế, cuối cùng album Giản Vân Tu muốn ra, cứ như vậy từ một biến thành hai, không chỉ như vậy, trong album tất cả đều là những bản dương cầm lừng danh thế giới, bọn họ còn quyết định gọi là 'Rã rời'.
Những bản nhạc trong đó đa phần đều không quá vui vẻ.
Lục Du Hiểu cầm đầu tư của Ngôn Cảnh Tắc, liền bận rộn hơn, Giản Vân Tu cũng bắt đầu thu album.
Trong lúc thu, Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn đi theo toàn bộ hành trình, làm người đại diện cho Giản Vân Tu.
Ngôn Cảnh Tắc không hiểu âm nhạc, nhưng biết nhìn người.
Một đường cùng đi này, hắn phát hiện Lục Du Hiểu vẫn không tồi, là thật sự yêu âm nhạc, khẳng định sẽ không làm ra chuyện trộm nhạc và vu hại Giản Vân Tu, làm ra loại chuyện này, bản thân và công ty Lục Du Hiểu cũng không có chỗ tốt nào.
Mà người trong công ty Lục Du Hiểu đều ký hiệp nghị bảo mật, theo lý cũng sẽ không làm như vậy.
Càng quan trọng là, ở quỹ đạo lịch sử nguyên bản, người chỉ trích Giản Vân Tu kia cũng không có chỗ tốt gì -- người nọ không đứng ra thưa kiện Giản Vân Tu, tự nhiên cũng không nhận được bồi thường.
Cho nên người nọ rốt cuộc là ai? Lại vì sao muốn làm như vậy?
Ngôn Cảnh Tắc nghĩ trăm lần cũng không ra, mà lúc này, chuyện Giản Vân Tu muốn ra album cũng bắt đầu tuyên truyền.
Lần này tuyên truyền, Lục Du Hiểu tiếp nhận kiến nghị của Ngôn Cảnh Tắc, hoàn toàn không tiết lộ nội dung cụ thể album, chỉ nói album của Giản Vân Tu một tháng sau sẽ ra mắt.
Mà tuyên truyền thần thần bí bí như vậy ngược lại làm rất nhiều người vô cùng tò mò, trong lúc nhất thời, thật ra có không ít người chờ album này.
Album tuy muốn một tháng sau mới ra mắt, nhưng Giản Vân Tu đã hoàn thành xong toàn bộ công việc của mình, còn hoàn thành vô cùng vui sướng.
Trước kia khi y đi thu âm bản nhạc gì đó, thường sẽ vì tính cách và thói ở sạch của mình không hợp với người khác hoặc không thoải mái, nhưng hiện tại Ngôn Cảnh Tắc toàn bộ hành trình đi theo y, y liền hoàn toàn sẽ không khó chịu với người khác!
Ngôn Cảnh Tắc còn giao lưu bạn bè, hắn còn rất có tiền!
Nhân viên công tác yêu chết Ngôn Cảnh Tắc, gần đây cứ tới liền tặng lễ vật đưa bao lì xì đưa mỹ thực, đối với Giản Vân Tu tự nhiên cũng hảo cảm tăng mạnh.
Càng quan trọng là…… Trước kia lúc Giản Vân Tu một mình tới, nhìn luôn là không dễ ở chung cho lắm, nhưng hiện tại y và Ngôn Cảnh Tắc cùng nhau tới, cứ thỉnh thoảng liền hướng về phía Ngôn Cảnh Tắc cười, hoàn toàn không có bộ dáng không dễ ở chung, thật ra còn nhìn…… Đặc biệt ngọt!
Giản Vân Tu cảm thấy lần này làm việc đặc biệt làm người vui sướng, làm việc xong rồi y cũng không mệt chút nào.
Cũng bởi vậy, hôm sau kết thúc công việc, y tiếp nhận lời mời của mẹ Ngôn, cùng bà đi dạo phố.
Giản Vân Tu trước đó vài ngày đã giao lưu với mẹ Ngôn qua mạng, thời điểm nhìn thấy mẹ Ngôn cũng tự tại hơn rất nhiều, mà mẹ Ngôn được Ngôn Cảnh Tắc dặn dò, biết y có chướng ngại xã giao, sau khi biết một ít phương thức ở chung với y, cũng có thể cùng y ở chung vui vẻ.
"Quan hệ của con và Cảnh Tắc cũng định ra rồi, dì còn chưa đưa cho con cái gì, hôm nay con liền chọn một vài thứ đi, dì đài thọ." mẹ Ngôn trìu mến mà nhìn Giản Vân Tu.
Nhà bọn họ có cái group, mà con trai bà, trước đó vài ngày không ít lần đăng lên ảnh chụp sao kê Giản Vân Tu chuyển khoản cho hắn.
Không sai, Giản Vân Tu đem tất cả tiền kiếm được, tất cả đều chuyển cho con trai bà!
Mẹ Ngôn cảm thấy con trai mình thật quá đáng, nhà bọn họ lại không thiếu tiền, con bà sao có thể lấy tiền Giản Vân Tu vất vả đánh đàn kiếm về?
Con trai bà thế mà lại làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này!
Cố tình, bà trong group chỉ trích con trai, con bà còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Mẹ, không phải mẹ nói đàn ông có tiền liền đồi bại sao? Giản Vân Tu đem tiền toàn bộ cho con, em ấy liền không có tiền, liền chạy không được, vậy không phải quá tốt luôn sao?”
Mẹ Ngôn nghe xong, chỉ muốn đập bể đầu con trai.
Giản Vân Tu không có tiền, nhưng con trai bà có tiền a! Không lẽ con bà muốn đồi bại?!
Đương nhiên, bà cũng chỉ là nghĩ mà thôi, không có khả năng thật sự đi đánh con.
Còn tiền Giản Vân Tu đều bị con bà lừa đi thì… Bà chỉ có thể nỗ lực bồi thường.
Tỷ như cho Giản Vân Tu mấy cái bao lì xì lớn, lại mua chút đồ cho Giản Vân Tu.
“Con không cần……” Giản Vân Tu nghe mẹ Ngôn nói phải mua đồ cho mình, vội vàng cự tuyệt.
Người Ngôn gia sao lại thích mua đồ cho y như vậy? Ngôn Cảnh Tắc mấy hôm trước ở nước ngoài đã mua một ngôi nhà cho y, ở khu lão sư cư trú, lại tặng y rất nhiều cổ phần…… Y đem toàn bộ tiền của mình đều cho Ngôn Cảnh Tắc cũng còn không đủ, hiện tại ma ma Ngôn Cảnh Tắc lại phải mua đồ cho y.
“Phải,” Ngôn mẫu cười rộ lên, “Dì rất có tiền, con cứ việc mua, con không mua là không coi dì như người một nhà đấy!”
Giản Vân Tu vô thố cực kỳ.
Mẹ Ngôn hỏi: “Con thích quần áo hãng nào?"
Giản Vân Tu nói một hãng mình thường hay mặc, hãng này lấy chất lượng tốt và gọn gàng nổi tiếng, còn giá cả… Trang phục hè phổ biến một hai trăm, trang phục mùa đông đắt hơn một chút, cũng không quá mắc.
Mẹ Ngôn: “…… Cảnh Tắc cũng chưa mua cho con mấy bộ quần áo tốt sao?"
“Quần áo này khá tốt, có thể trực tiếp giặt máy giặt ạ……” Giản Vân Tu nói, hãng này có rất nhiều quần áo màu trắng, giặt máy cũng không xấu đi, thật tốt!
Mẹ Ngôn: “……” Đứa nhỏ này chân thật quá đi mất!
Mẹ Ngôn nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng mang Giản Vân Tu đi mua đồng hồ.
“Dì ơi, đồng hồ này quá đắt……”
“Không đắt, lúc này mới bao nhiêu tiền! Con cầm đi!”
“Dì……”
“Đừng khách khí với dì, đúng rồi, về sau con cũng đừng gọi ta là dì, theo Cảnh Tắc gọi 'mẹ' đi." mẹ Ngôn nói.
Giản Vân Tu ngơ ngác nhìn mẹ Ngôn, y từ nhỏ đã không có mẹ……
“Con đồng ý không?” Ngôn mẫu lại hỏi.
“Mẹ ơi……” Giản Vân Tu thấp giọng kêu lên, bởi vì bao hàm một chút nước mắt, hai mắt có vẻ sáng long lanh, lại mang theo tình cảm lóa mắt: “Mẹ.”
Đứa nhỏ này, sao lại như vậy…… Đúng rồi, mềm mại đáng yêu!
Mẹ Ngôn bị Giản Vân Tu kêu đến trái tim đều mềm nhũn!
Con gái bà là một người làm việc hấp tấp như đàn ông, con trai bà từ nhỏ đã tự lập, trưởng thành lại không thân cận với bà, hiện tại lại gặp được đứa nhỏ ngoan ngoãn như vậy…
“Ôi! Vân Tu thật ngoan! Ma ma đưa con đi mua đồ!” Mẹ Ngôn vui vẻ cực kỳ.
Chuyện này Giản Vân Tu thật sự cự tuyệt không được.
Thôi, về sau y kiếm thêm nhiều tiền cho Ngôn Cảnh Tắc vậy.
Ngôn Cảnh Tắc tiêu tiền trên người y thật sự quá nhiều, y cảm giác mình cả đời đều không trả nổi…… Vậy còn cả đời mà!
Tốt nhất còn có thể lại nhiều thêm mấy đời, đời đời kiếp kiếp còn tiếp mãi.
Nghệ thuật là tương thông, thẩm mỹ Giản Vân Tu kỳ thật rất tốt, thời điểm cùng mẹ Ngôn đi dạo phố, y cũng có thể cho mẹ Ngôn một ít ý kiến.
Y thích đồ vật đơn giản hào phóng, vừa lúc mẹ Ngôn cũng thích như vậy, hai người lại là càng ngày càng tâm đầu ý hợp, chờ bọn họ nói đến Ngôn Cảnh Tắc……
Thấy Giản Vân Tu lời thề son sắt mà nói bộ dáng đen béo của Ngôn Cảnh Tắc khi còn nhỏ rất đẹp, Ngôn mẫu quả thực yêu chết y!
Đứa nhỏ này đối với con trai bà thật tình quá tốt… Sao lại làm người ta thương đến như vậy!
Mẹ Ngôn hận không thể đem tất cả thứ tốt đều mua cho Giản Vân Tu.
Giản Vân Tu còn không cần, chỉ chọn đồ cho Ngôn Cảnh Tắc.
Mẹ Ngôn đột nhiên lại muốn đánh con trai.
Con trai bà, tên hồ ly tinh kia rốt cuộc cho Giản Vân Tu uống canh mê hồn gì a!
Thời điểm mẹ Ngôn và Giản Vân Tu cùng đi dạo phố, Đổng Thanh Lâm và bạn học cùng lúc cũng đến trung tâm thương mại này.
Đổng Thanh Lâm và Cao Bác Hào đã chia tay thật lâu.
Hồi yêu đương này làm hắn ta thực bị thương, kiếp trước kiếp này rất nhiều chuyện dây dưa bên nhau, càng làm hắn ta ăn không ngon ngủ không yên, cả người tiều tụy hơn rất nhiều.
Hôm nay hắn ta và bạn học cùng nhau đi dạo phố, chính là muốn thuận tiện giải sầu.
Học sinh trường nghệ thuật đa số trong nhà có tiền, tiêu tiền cũng nhiều, bọn họ liền cùng nhau dạo tới cửa hàng xa xỉ khu này.
Đổng Thanh Lâm hiện tại đã không có “thu vào”, mua đồ liền không sảng khoái giống trước kia nữa, đại bộ phận thời điểm chỉ xem không mua, kết quả nhìn nhìn, hắn ta thế mà thấy được Giản Vân Tu và mẹ Ngôn.
Nhìn thấy hai người này ở cùng nhau, trong lòng hắn ta nhảy dựng, liền dâng lên tâm tư xem kịch vui.
Mẹ Ngôn có bao nhiêu khó chơi, đời trước hắn ta đã lĩnh giáo qua.
Khi đó, mẹ và chị Ngôn Cảnh Tắc đặc biệt khinh thường hắn ta, đối với hắn ta không hề có sắc mặt tốt, còn bảo Ngôn Cảnh Tắc chia tay hắn ta đi tìm người càng tốt hơn……
Giản Vân Tu gặp gỡ các nàng, chỉ sợ cũng có kết cục như hắn ta!
Không, kết cục của Giản Vân Tu nói không chừng thảm hại hơn ấy chứ.
Lúc trước chỗ duy nhất mẹ Ngôn Cảnh Tắc vừa lòng hắn ta chính là hắn ta làm việc nhà không tồi, người đàn bà này còn làm một bộ dáng cao cao tại thượng, bảo hắn ta làm việc nhà nhiều vào, chiếu cố cho tốt Ngôn Cảnh Tắc.
Nhưng Giản Vân Tu…… Người như Giản Vân Tu căn bản sẽ không làm việc nhà đi?
Đổng Thanh Lâm nghĩ như vậy, đi tới gần Giản Vân Tu và mẹ Ngôn, sau đó liền nghe được mẹ Ngôn nói: “Ngôn Cảnh Tắc không thiếu đồ đạc, không cần chọn cho nó! Con có thích cái túi này không? Ma ma mua cho con.”
“Mẹ, con có túi rồi……”
“Mua nhiều thêm mấy cái cũng không quan trọng!” mẹ Ngôn trực tiếp cho người gói cái túi kia, lại nói với Giản Vân Tu: "Mẹ có tiền, con cứ việc tiêu! Thằng Ngôn Cảnh Tắc kia cũng có tiền, con cũng có thể lấy của nó một chút!"
Giản Vân Tu cũng không biết phải nói tiếp như thế nào.
Ngôn mẫu lại nói: “Với lại, con cũng đừng quá đào tim đào phổi với nó…… Việc nhà gì đó, bắt nó đi làm, đàn ông không thể quá nuông chiều!”
Giản Vân Tu: “……” Kỳ thật nhà bọn họ việc nhà ngoài trừ tổng vệ sinh, trên cơ bản tất cả dư lại đều là Ngôn Cảnh Tắc làm.
Đổng Thanh Lâm: “……” Rõ ràng không nên như vậy!
Hết chương 119.
-----
Chương này nói thiệt đọc Giản Vân Tu và mẹ Ngôn thật ngọt ngào đáng yêu quá sức. Vân Tu bên thế giới này sinh động từ ly từng tí, lại còn đáng yêu nữa ( ꈍᴗꈍ)
____________∆∆∆∆∆___________
Chương 120
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Đổng Thanh Lâm đứng ở xa xa, nhìn thấy mẹ Ngôn mua các loại đồ cho Giản Vân Tu, cũng nhìn thấy Giản Vân Tu gọi mẹ Ngôn là "mẹ".
Ghen ghét từ trong lòng hắn ta trào dâng ra, làm vẻ mặt hắn ta đều trở nên vặn vẹo.
Trước kia hắn ta biến đổi đủ biện pháp lấy lòng mẹ Ngôn, mẹ Ngôn vẫn không thích hắn ta, sao đổi thành Giản Vân Tu thì… Lúc này mới bao lâu, mẹ Ngôn đã để cho Giản Vân Tu gọi mẹ?
Hơn nữa trước đó người đàn bà này thấy trên tay hắn ta có một chút đồ đắt tiền liền không cao hứng, nói hắn ta hư vinh, hướng về phía tiền của Ngôn Cảnh Tắc mà tới. Hiện tại thì sao? Người này mua cả đống thứ cho Giản Vân Tu, còn bảo Giản Vân Tu lấy tiền Ngôn Cảnh Tắc?
Hắn ta và Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau, xác thật cầm tiền Ngôn Cảnh Tắc, nhưng tiền kia đối với Ngôn Cảnh Tắc mà nói không đáng kể chút nào, Ngôn Cảnh Tắc một tháng cho hắn ta mười vạn, nhưng hắn và bạn bè đi chơi có thể gọi mấy chai rượu, cả đêm là có thể tiêu phí rớt mười mấy vạn!
Xe Ngôn Cảnh Tắc, thậm chí phải mấy trăm đến hơn một ngàn vạn.
Ngay cả nhạc cụ Ngôn Cảnh Tắc chuẩn bị cho Giản Vân Tu đều phải mấy trăm vạn!
Tiền hắn ta lấy căn bản không đáng nhắc tới!
Đổng Thanh Lâm đời trước cũng đã vô cùng cố chấp, đã chết một lần, tình huống sau đó còn tăng thêm cố chấp.
Nếu hiện tại Giản Vân Tu sống không tốt, hắn ta có lẽ có thể cho qua, có thể chậm rãi chuyển biến tốt đẹp, nhưng Giản Vân Tu càng ngày càng tốt.
Hắn ta không thể tiếp thu mình đã trọng sinh mà còn không bằng Giản Vân Tu.
Hít sâu mấy hơi, Đổng Thanh Lâm đi về phía mẹ Ngôn và Giản Vân Tu.
Mẹ Ngôn biết Đổng Thanh Lâm tồn tại, còn xem qua ảnh của Đổng Thanh Lâm, nhìn thấy Đổng Thanh Lâm lại đây, trong lòng bà nhảy dựng, lập tức nhìn về phía Giản Vân Tu.
Người trước đó con trai bao dưỡng tìm tới cửa, nhìn có vẻ còn không có ý tốt mà đến, Giản Vân Tu có khi nào không cao hứng không?
Lại nói tiếp, con bà quả thật là thiếu đánh! Trước đó bà hỏi qua con trai, biết được tên nhóc này vì hiểu lầm Giản Vân Tu thích người khác, vẫn luôn không đi tìm Giản Vân Tu…… Hắn cũng không biết phải điều tra rõ ràng một chút sao?
Hắn thế mà còn tìm thế thân!
Mẹ Ngôn không hiểu sao mà có điểm chột dạ, Giản Vân Tu thật ra lại rất bình tĩnh.
Y không sợ Đổng Thanh Lâm.
Kỹ thuật của Ngôn Cảnh Tắc rất kém cỏi, rõ ràng trước kia là thật sự không có kinh nghiệm.
Hơn nữa…… Hiện tại mỗi tối y quấn lấy Ngôn Cảnh Tắc, Ngôn Cảnh Tắc tuyệt đối không rảnh tìm người khác.
Nhàn nhạt mà liếc mắt nhìn Đổng Thanh Lâm một cái, Giản Vân Tu liền không nhìn người này nữa.
Cho dù y cảm thấy Đổng Thanh Lâm không đáng để sợ hãi, nhìn thấy Đổng Thanh Lâm, trong lòng vẫn sẽ không cao hứng, liền không nhìn.
“Giản Vân Tu, đã lâu không gặp.” Đổng Thanh Lâm cười nhìn về phía Giản Vân Tu, trong mắt lộ ra chút vui sướng khi người gặp họa.
Giản Vân Tu không đáp lời.
Đổng Thanh Lâm bị thái độ của y chọc bực, cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp gợi lên khóe miệng nói: “Nghe nói anh vẫn luôn tìm một người tên Vương Thắng Siêu, người nọ còn là mối tình đầu anh nhớ mãi không quên à?"
Mẹ Ngôn rất coi trọng Ngôn Cảnh Tắc, đối với một nửa của Ngôn Cảnh Tắc kia yêu cầu càng vô cùng cao, Giản Vân Tu có người tình đầu nhớ mãi không quên, mẹ Ngôn mà biết khẳng định sẽ không cao hứng.
Không biết Giản Vân Tu sẽ biện giải như thế nào.
Giản Vân Tu cũng không biện giải, y trực tiếp gật đầu ứng: “Đúng vậy.”
Biểu cảm trào phúng trên mặt Đổng Thanh Lâm cứng lại, phát triển này so với hắn ta nghĩ không quá giống nhau…… Giản Vân Tu vì sao lại thừa nhận?
Giản Vân Tu thừa nhận còn chưa tính, Đổng Thanh Lâm thế mà còn nhìn thấy mẹ Ngôn đau lòng mà nói với Giản Vân Tu: “Con cũng thật là, ánh mắt sao lại như vậy chứ? Chỉ có mấy tháng lúc sơ trung mà nhớ thương nhiều năm như vậy.”
Giản Vân Tu mi mắt cong cong: “Anh ấy thật sự rất tốt, vô cùng vô cùng tốt.” Nhiều năm trôi qua, sau khi y và Ngôn Cảnh Tắc lại lần nữa gặp mặt, y không nhớ tới Vương Thắng Siêu kia nữa, đầy tim đầy mắt chỉ có Ngôn Cảnh Tắc.
Nhưng Vương Thắng Siêu khẳng định là người rất tốt! Điểm này không sai!
Ngôn Cảnh Tắc thật tốt!
Mẹ Ngôn đôi mắt đều cười cong, Giản Vân Tu khen con trai bà, bả chắc chắn cao hứng: “Tên kia có cái gì tốt!”
"Anh ấy thật sự rất tốt với con."
“Con a…… Con cái dạng này, phải bị nó khi dễ chết!” mẹ Ngôn cười tủm tỉm.
Đổng Thanh Lâm đều ngốc, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?
“Bà…… Anh ta thích Vương Thắng Siêu, bà không tức giận sao?” Đổng Thanh Lâm nhìn về phía mẹ Ngôn. Chẳng lẽ Giản Vân Tu mới là con trai ruột của mẹ Ngôn? Bằng không mẹ Ngôn vì sao lại làm như vậy?
"Nó thích con trai tôi, tôi vì sao phải giận?"
"Con trai bà?" Đổng Thanh Lâm ngơ ngác mà nhìn mẹ Ngôn.
“Vương Thắng Siêu còn không phải là tên trước kia của Cảnh Tắc sao?” mẹ Ngôn cười nhạo nói.
Đổng Thanh Lâm đột nhiên mở to hai mắt.
Hắn ta đột nhiên nghĩ đến, đời trước Ngôn Cảnh Tắc chính là vào lúc Giản Vân Tu nói y thích Vương Thắng Siêu, đột nhiên ném hắn ta xuống, đi tìm Giản Vân Tu.
Hắn ta vẫn luôn cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc phạm tiện, Giản Vân Tu thích người khác, hắn còn mắt trông mong mà dán lên.
Kết quả…… Hai người này kỳ thật là một người?
Giản Vân Tu và Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên trước tiên ở bên nhau, Đổng Thanh Lâm thấy vô cùng kỳ quái, thậm chí có lần hoài nghi Giản Vân Tu hoặc Ngôn Cảnh Tắc cũng trọng sinh giống hắn ta.
Nhưng nếu Giản Vân Tu trọng sinh, sẽ không đối với hắn ta nhìn như không thấy, nếu Ngôn Cảnh Tắc trọng sinh, cũng sẽ không như vậy.
Cho nên, hai người này cũng không trọng sinh? Không phải là trước đó hắn ta dùng tên “Vương Thắng Siêu” lừa Giản Vân Tu đi Thiên Thượng Nhân Gian, cho nên thay đổi lịch sử chứ?
Đổng Thanh Lâm càng nghĩ càng cảm thấy chuyện là như vậy, cũng càng nghĩ càng không cam lòng.
Nhưng mà Giản Vân Tu cùng mẹ Ngôn đã lười đi để ý hắn ta, đã rời đi.
Đổng Thanh Lâm nhìn bóng dáng Giản Vân Tu rời đi, trên người toát ra rất nhiều mồ hôi.
Hắn ta vẫn luôn cảm thấy, mình so với Giản Vân Tu tốt hơn, cái khác không nói, lúc trước tình cảm hắn ta đối với Ngôn Cảnh Tắc tuyệt đối chân thành tha thiết, Giản Vân Tu lại không thích Ngôn Cảnh Tắc.
Kết quả thì sao? Giản Vân Tu và Ngôn Cảnh Tắc, tthế mà mười mấy năm trước cũng đã có cảm tình?
Bọn họ hai người thanh mai trúc mã tình thâm nghĩa trọng, vì sao còn kéo theo hắn ta, bắt hắn ta làm pháo hôi?
“Đổng Thanh Lâm, cậu đang làm gì thế?” bạn học Đổng Thanh Lâm kêu Đổng Thanh Lâm một tiếng, sau đó liền thấy Đổng Thanh Lâm quay đầu lại.
Đôi mắt Đổng Thanh Lâm đặc biệt đỏ, trong mắt quay cuồng hận ý nồng đậm, làm bạn học hắn ta hoảng sợ.
Giản Vân Tu và mẹ Ngôn đi dạo một đoạn thời gian, Ngôn Cảnh Tắc liền tới tìm bọn họ.
Lúc tới Ngôn Cảnh Tắc có hơi lo lắng, sợ Giản Vân Tu không quen đi dạo phố với mẹ Ngôn, cảm thấy không vui.
Nhưng sau khi hắn tìm được người, thế mà phát hiện hai người này vừa nói vừa cười, nhìn cực kỳ thân mật, càng thần kỳ chính là, mẹ hắn vẫn luôn coi hắn là bảo bối, thế mà trợn mắt giận nhìn hắn, còn răn dạy hắn một trận, bảo hắn về sau đối tốt với Giản Vân Tu một chút.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Hắn vì Giản Vân Tu mà ăn mắng, buổi tối nhất định phải đòi lại từ trên người Giản Vân Tu mới được!
Vì thế vào ban đêm……
Ngôn Cảnh Tắc: “Vân Tu, anh vì làm ma ma thích em, hy sinh không ít, em có phải nên bồi thường cho anh một chút không?"
Giản Vân Tu có chút bất an: “Bồi thường làm sao?”
“Đi lên, tự mình động!” hai mắt Ngôn Cảnh Tắc tỏa ra ánh sáng.
Giản Vân Tu: “……”
Ngôn Cảnh Tắc từ khi giúp Giản Vân Tu làm sáng tỏ chuyện ảnh bất nhã, liền không lên Weibo nữa, hắn gần đây sống rất vui vẻ, hoàn toàn quên mất trò Weibo này.
Fan CP hai người bởi vậy mà khóc lóc thảm thiết, vì không được ăn đường mà thương tâm.
Cũng may không lâu trước đây, bởi vì album Giản Vân Tu album muốn ra mắt, hai người lại có tương tác —— Giản Vân Tu vừa mới đăng xong tuyên truyền Weibo, mới qua được một phút, Ngôn Cảnh Tắc liền share rút thăm trúng thưởng phần thưởng lớn.
“Ngôn Cảnh Tắc thật sự rất chú ý Giản Vân Tu! Share lại trong một giây luôn!”
“Cũng không nhất định là Ngôn Cảnh Tắc chú ý Giản Vân Tu a! Nói không chừng là Giản Vân Tu nhắc nhở Ngôn Cảnh Tắc!”
“Giản Vân Tu có thể nhắc nhở được Ngôn Cảnh Tắc, đã nói lên quan hệ bọn họ rất tốt, không phải sao?”
……
Mọi người nghị luận sôi nổi, sau đó liền nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc lại đăng Weibo: “Đừng nghĩ nhiều, không phải tôi chú ý Giản Vân Tu, cũng không phải Giản Vân Tu nhắc nhở tôi…… Weibo Giản Vân Tu là tôi đăng đấy!”
Cư dân mạng: “……”
Lúc sau, lại có người chụp được Giản Vân Tu và Ngôn Cảnh Tắc cùng đi thu âm, Ngôn Cảnh Tắc đi theo bên người Giản Vân Tu, còn giúp Giản Vân Tu cầm quần áo……
Ngôn Cảnh Tắc một tổng tài như vậy, thế mà đi theo làm tùy tùng trợ lý cho Giản Vân Tu, là chân ái không sai!
Người trên mạng tức khắc cuồng hoan lên, cuồng hoan qua đi lại vì Giản Vân Tu mà lo lắng —— Ngôn Cảnh Tắc đó là gia đình gì, người nhà hắn có thể tiếp thu Giản Vân Tu sao?
“Giản Vân Tu trong nhà cũng có tiền a! Coi như môn đăng hộ đối với Ngôn Cảnh Tắc!”
“Giản Vân Tu thật là người Giản gia? Vì sao cậu ấy và Giản gia vẫn luôn không tiếp xúc nhiều.”
“Dù sao tôi cũng cảm thấy, Giản Vân Tu khẳng định sẽ không được người Ngôn gia thừa nhận.”
“Cho dù Giản Vân Tu thật là người Giản gia, Ngôn gia cũng không tiếp thu cậu ta, càng đừng nói cậu ta còn không nhất định là người Giản gia.”
……
Mọi người đang nói, tin tức Giản Vân Tu cùng mẹ Ngôn đi dạo phố mua sắm ra tới.
Còn có nhân viên cửa hàng tỏ vẻ, Giản Vân Tu lúc ấy kêu mẹ Ngôn Cảnh Tắc là “Mẹ”!
Cư dân mạng: “……” Bọn họ nhọc lòng vô ích!
Còn fan CP lúc này đều đã kích động lên, một đôi này thật sự cắn quá ngon!
Thừa dịp nhiệt độ này, album Giản Vân Tu hừng hực khí thế mà tuyên truyền ra.
“Album của Vân Tu tui nhất định phải mua a a a a! Tuy tui có khả năng nghe không hiểu!”
“Tui cũng muốn mua! Nghe không hiểu cũng có thể nghe mà!”
"Tôi không giống mọi người, từ nhỏ tôi đã học dương cầm… Giản Vân Tu ra một album đều đặc biệt hay, lần này tôi muốn mua năm cái! Hai cái cất giữ hai cái tặng người, còn một cái lấy tới nghe!"
"Loại nhạc cao cấp này tui có mua ba mẹ tui cũng không nói, quá tuyệt vời!”
"Tin tức bên trong nói, nhạc trong album là Giản Vân Tu viết cho Ngôn Cảnh Tắc!"
"Fan CP nhất định phải mua mua mua!”
……
Đương nhiên, fan bình thường có mua như thế nào cũng sẽ không mua nhiều như Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc đã đăng tuyên truyền lên Weibo, nói chỉ cần share lại Weibo hắn, chờ album của Giản Vân Tu tung ra thị trường, liền lấy hai ngàn bản phát cho hai ngàn cá nhân.
Album còn chưa đưa ra thị trường, vị này liền trực tiếp định hai ngàn cái!
Mặc kệ thế nào, album Giản Vân Tu có thể nói là vạn chúng chú mục, trước khi ra mắt hai ngày, trên mạng nơi nơi đều là tin tức về album này.
Mà lúc này, sở hữu album đều đã chế tác tốt, phân phối đến các cửa hàng cũng đã sớm hoàn thành, official website bên kia cũng chuẩn bị tốt cũng đủ hàng tồn kho, ngày mai là có thể giao hàng cho người mua online.
Nhưng vào buổi tối trước khi album bán ra một ngày, đột nhiên có người đăng một tin lên mạng: "Một tài khoản ở nước ngoài đã đăng bản nhạc trong 'Ngọn Đèn Dầu', thời gian đăng lên còn sớm hơn ba tháng album đó tung ra thị trường… Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
Tin tức này có người có tâm lăng xê thật nhanh liền hot, tài khoản kia cũng được người đăng bài đề cập.
Đó là một tài khoản đã được đăng ký nhiều năm, đăng nhạc cũng không nhiều lắm, cũng chính là trước ba tháng khi album 'Ngọn đèn dầu' tung ra thị trường, lập tức đăng không ít âm tần.
Cứ vậy một tài khoản không ai chú ý, những âm tần đó cũng không ai nghe, hiện tại sau khi người đăng tin nói ra, mọi người mới phát hiện những âm tần đó có vài bản nhạc trong 'Ngọn Đèn Dầu'.
Bản dương cầm 'Ngọn Đèn Dầu' sao lại bị một tài khoản nước ngoài đăng trước ba tháng?
“Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào? Album Giản Vân Tu còn chưa ra, nhạc bị tiết lộ?”
“Hẳn là tiết lộ đi?”
“Người này là ai nhỉ……”
Ngay từ đầu, mọi người đều cảm thấy sẽ xuất hiện âm tần này là bởi vì nhạc của Giản Vân Tu bị tiết lộ.
Nhưng đột nhiên có người nói: “Có dễ tiết lộ như vậy à?”
“Sớm hơn ba tháng, người này đàn còn thành thục như vậy, không phải là Giản Vân Tu sao chép chứ?"
"Chỗ tài khoản này có nhiều bản nhạc phong cách tương đồng khác, nếu lúc chế tác 'Ngọn đèn dầu' bị tiết lộ ra ngoài, những bản nhạc khác là từ đâu ra?"
……
Thậm chí còn có một nhân sĩ chuyên nghiệp có chút danh tiếng nghe âm tần xong tỏ vẻ: "Người đó tổng cộng đăng ba mươi bản nhạc, trong đó có bảy bản giống với 'Ngọn đèn dầu', những bản khác tôi đều chưa từng nghe qua, nhưng phong cách lại tương tự 'Ngọn đèn dầu', như một người làm."
“Những bản đó cũng là Giản Vân Tu làm?”
“Chưa từng nghe qua a!”
“Rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
……
Mọi người tuy rằng nghi hoặc, nhưng hết thảy chuyện này chỉ truyền bá trong phạm vi nhỏ mà thôi, thẳng đến khi có người đột nhiên nói: “Tôi là người làm việc bên trong, có nghe qua album sắp ra của Giản Vân Tu, những bài đó ngoại trừ trong 'Ngọn đèn dầu', còn có vài bản trong album mới!"
Một tin nóng của người làm việc bên trong này, mọi người tức khắc bùng nổ, đồng thời chuyện này cũng từ diễn đàn chuyển phát đến các nơi khác.
"Tài khoản nước ngoài trước tiên đã đăng bản nhạc Giản Vân Tu chưa phát hành, rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
“Giản Vân Tu sao chép ư?”
“Tôi nghe nói Giản Vân Tu sao chép, có ai biết cụ thể không?”
……
Trên mạng lập tức náo nhiệt lên.
Tài khoản đăng nhạc kia cũng được đăng khắp nơi.
“Giản Vân Tu sao có thể sao chép!”
“Tui thấy Giản Vân Tu chính là xui xẻo, bản nhạc chưa gì đã bị tiết lộ!”
“Không có chứng cứ liền nói người ta sao chép, có phải thật quá đáng rồi không?”
……
Nhưng cũng có người nói: “Những bản nhạc đó đã đăng tám tháng trước, 'Ngọn đèn dầu' năm tháng trước cũng đã phát hành, giống mấy bản trong đó không thể nói là Giản Vân Tu sao chép, nhưng nếu album này cũng đụng phải người ta, đây tuyệt đối là có vấn đề.”
"Người làm bên trong nói những bản nhạc đó có trong album mới của Giản Vân Tu kìa… Album Giản Vân Tu không phải mấy tháng nay mới chế tác sao? Chung quy không thể tám tháng trước đã bị tiết lộ chứ?"
"Trước đó không phải nói mấy bản nhạc trong album có mấy bản Giản Vân Tu là viết riêng vì Ngôn Cảnh Tắc sao? Anh ta và Ngôn Cảnh Tắc mới bên nhau bao lâu!”
……
Mọi người ngươi một lời ta một ngữ.
Mà lúc này, Ngôn Cảnh Tắc ôm Giản Vân Tu, đang cầm di động những tin tức này.
Thời điểm chuyện này ồn ào lên, Ngôn Cảnh Tắc và Giản Vân Tu mới tắm xong, đang nằm trên giường nói chuyện, nói nói, Ngôn Cảnh Tắc nhận được một cuộc điện thoại, liền bắt đầu nhìn di động không để ý tới người……
Giản Vân Tu cắn một ngụm lên người Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc còn đang nhìn điện thoại.
Giản Vân Tu không vui, bò tới trên người Ngôn Cảnh Tắc cọ cọ: “Anh đang xem cái gì?” Điện thoại mê người hơn y sao?
Hô hấp Ngôn Cảnh Tắc trở nên dồn dập, giọng cũng có chút khàn: “Đừng quậy……” Tiểu tổ tông, đây là muốn mạng người sao!
“Anh rốt cuộc lại nhìn cái gì?” Giản Vân Tu thò lại gần nhìn điện thoại Ngôn Cảnh Tắc, sau đó liền ngốc ra: “Em sao chép hả?”
“Anh đối với âm nhạc không hiểu lắm…… Em thử nghe một chút.” Ngôn Cảnh Tắc mở ra một cái âm tần.
Chân mày Giản Vân Tu cau lại: “Đây là một bản nhạc em dự định đặt ở 'Rã Rời' ban đầu."
“Lại nghe cái này một chút.” Ngôn Cảnh Tắc lại click mở một bản nhạc khác.
Giản Vân Tu càng nghe càng kinh ngạc.
Tài khoản kia đăng lên ba mươi mấy bản nhạc, tất cả y đều nghe xong một lần, trong đó có bảy bản trong 'Ngọn đèn dầu', lại có tám bản y nguyên bản dự định đưa vào 'Rã rời', còn lại mười mấy bản có ba bản khá giống với những bản phế thải y chưa công bố, nhưng hoàn chỉnh hơn, còn là y chưa từng nghe qua, nhưng có phong cách tương tự với y, thậm chí y cũng cảm thấy là chính y nằm mơ mà viết.
Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?
Bên trong thậm chí có bản nhạc trong album 'Ngọn đèn dầu', vì sao có người ba tháng trước khi phát hành đã đăng lên?
Giản Vân Tu nghĩ trăm lần cũng không ra.
Ngôn Cảnh Tắc nghe được y nói, cũng sửng sốt: “Từ từ, em nói trong đó có mấy bản là sau khi tài khoản này đăng lên em mới viết?"
“Đúng vậy.” Giản Vân Tu nói: “Linh cảm của anh ta giống em hả? Nhưng dù có đụng hàng cũng không nên tương tự như vậy chứ…"
Giản Vân Tu mặt đầy nghi hoặc, Ngôn Cảnh Tắc lúc này lại có một suy đoán.
Hết chương 120.