Sủng Phu - Quyết Tuyệt

Chương 87-88


2 năm

trướctiếp

Chương 87 

Tác giả: Quyết Tuyệt

Edit: Kaorurits

Tường thành của căn cứ an toàn là dị năng giả hệ thổ và người thường cùng nhau kiến tạo, vô cùng vững chắc, trước đó bị tang thi gãi nửa ngày, lại bị dị năng giả dùng lửa đốt dùng nước tưới, vẫn không sao như cũ. Nhưng hiện tại, tường thành đột nhiên sụp xuống.

Người đứng trên tường thành ngã xuống theo, tang thi cũng bị ném ra ngoài, có người nhanh tay lẹ mắt bò dậy thì tốt xấu không có chuyện gì, còn người vận khí không tốt, mất đi khả năng hành động thì không chết cũng bị tang thi cắn.

Tuy bọn họ được chiến hữu cứu, nhung cuối cùng có thể chống đỡ được không tang thi hóa hay không, không ai biết cả.

Không, vẫn có người biết.

Ngôn Cảnh Tắc biết.

Ngôn Cảnh Tắc nhìn dị năng giả hệ thổ đang ngồi trong thùng xe với hắn sập bức tường, cũng nhìn thấy có người vô cùng xui xẻo, sau khi ngã xuông chỉ còn một cái đầu bị tang thi cắn.

Hắn có chút đồng tình người nọ, thuận tay rút đi năng lượng màu đen trên người này, bị rót vào sau khi tang thi cắn.

Không có năng lượng đen này, người này chắc chắn không thể biến thành tang thi. 

Ngôn Cảnh Tắc ngồi dưới đất, thầm thở dài một hơi.

Lúc những người này trói hắn quá dùng sức, tay hắn đều bị thương. 

Này còn chưa tính, tinh thần lực đối với đồ vật thật vô dụng, dị năng của hắn lại quá yếu ớt, thế cho nên hắn cũng không thể đem dây thừng nới lỏng một chút……

Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc lại một lần nữa cảm thấy thân thể của mình quá phế sài, người bên ngoài đều ngốc ra.

Chuyện tường thành sụp xuống phát sinh quá đột ngột! 

Chu Văn Tu vội vàng chạy tới chỗ sụp xuống, lại thấy tường thành sụp xuống bị dị năng hệ thổ của dị năng giả nào đó san bằng lại, đồng thời, một thùng hàng trên xe tải xuyên qua chỗ này, trực tiếp phóng ra ngoài. 

Xe này đi thật sự rất nhanh, sau kh ỉa ngoài, thùng hàng phía sau bị lưỡi dao gió của dị năng giả hệ phong tước đi, mọi người liền thấy được bên trong thùng hàng. 

Nơi đó đứng mấy vài người đàn ông thành niên còn có hai người bị trói, ngồi dưới đất.

Dưới vạn chúng chú mục, một người đứng dậy hướng về phía căn cứ, dựng thẳng một ngón giữa. 

Người trong căn cứ đều sửng sốt. 

“Cảnh Tắc!” Chu Văn Tu đến gần, chú ý thấy người bị trói dưới đất là Trần Thư Tâm và Ngôn Cảnh Tắc.

Chả trách Trần Thư Tâm vãn không đến tường thành tham gia chiến đấu, hóa ra là bị bắt!

Còn Ngôn Cảnh Tắc nữa……

Thân thể Ngôn Cảnh Tắc không tốt, bị bọn họ cột lấy mang đi như vậy, chắc chắn sẽ bị kinh hách, đến lúc đó không chừng sữ bệnh nặng một hồi.

Trong lúc nhất thời Chu Văn Tu hối hận vạn phần —— y không nên bỏ lại Ngôn Cảnh Tắc!

Mà càng làm cho y khó hiểu hơn là có người lại vào thời điểm tang thi công thành bắt người… Loại thời điểm này, không phải mọi người nên đoàn kết ở bên nhau sao?

Bất kể rốt cuộc là chuyện gì… Chu Văn Tu nhảy xuống tường thành, liền đuổi theo.

“Hội trưởng!” Lục Hoa Vinh kêu một tiếng, cũng nhảy xuống theo.

Những người khác nhìn thấy một màn này, có người nhảy xuống, cũng có người nói: “Mau tìm chiếc xe theo sau!” người ta lái xe, bọn họ hội trưởng chỉ có hai cái đùi, làm sao đuổi theo?

Người của căn cứ an toàn thật vất vả giết hết tang thi vây thành, lại bối rối. 

Lúc này, nơi xa lại lần nữa có động tĩnh.

Mấy chiếc xe hướng tới bên này mở ra, bên cạnh mấy chiếc xe đó còn có một đám tang thi.

Trước đó tang thi tuy số lượng nhiều nhưng đội ngũ rất loạn, những tang thi này thì không giống vậy, giữa chúng có khoảng cách, tuy không đến mức chỉnh chỉnh tề tề nhưng nhìn không hề giống tang thi bình thường.

Những dị năng giả cường đại của căn cứ nhìn thấy những tang thi này, không hiểu vì sao lại rất bất an.

Càng làm bọn họ bất an hơn là có người cấu kết với tang thi. Ánh mắt mọi người đều dừng lại trên chiếc xe kia.

Mấy chiếc xe kia tất cả đều là siêu xe, chiếc đầu tiên là một chiếc xe thể thao giá trị hơn ngàn vạn trước mạt thế.

Loại xe sàn thấp như vầy ở mạt thế thật sự là không thể ra đường, cũng may là có dị năng giả……

Dị năng giả hệ thổ san bằng lại con đường, những chiếc xe liền thông thuận chạy tới, rất có máu mặt! 

Trên xe này, ngoại trừ tài xế còn có hai người, mà người đứng giữa kia…  Không phải Giả Văn Hãn thì là ai?

Thị lực của dị năng giả có thể nhìn được rất xa, rất nhiều người đều thấy được bộ dáng Giả Văn Hãn, mặc dù là người thường cũng có thể dùng ống nhòm thấy rõ nơi xa.

“Là Giả Văn Hãn!”

“Là hắn!”

“Hắn thế mà ở cùng tang thi!”

……

Người căn cứ Đại Học Thành bắt đầu mắng chửi người, nhưng Giả Văn Hãn ở nơi xa lại mang bộ dạng đắc ý dào dạt. 

“Giả Văn Hãn, anh điên rồi!” Chu Văn Tu hô lên, đột nhiên nhớ tới một sự kiện —— Ngôn Cảnh Tắc đã từng nói, Giả Văn Hãn có thể khống chế tang thi.

Đây là sự thật ư?

Chỉ là Giả Văn Hãn vì sao lại muốn làm như vậy?

Gã là nhân loại mà!

Chu Văn Tu đang cảm thấy khó có thể lý giải, liền thấy Giả Văn Hãn phất phất tay, sau đó mấy tang thi bên cạnh xe liền phân ra một ít nhào qua bọn họ.

Trên tường vây căn cứ, có vô số người chú ý tình huống Chu Văn Tu, thấy một màn như vậy, bọn họ tuy tràn ngập phẫn nộ, nhưng cũng tràn ngập tin tưởng đối với Chu Văn Tu.

Hội trưởng bọn họ mạnh như vậy, nhất định có thể giết sạch bọn tang thi đó!

“Hội trưởng, giết sạch chúng nó!”

“Bắt tên phản đồ kia lại!”

“Giả Văn Hãn đáng chết!”

……

Bọn họ rất lạc quan, Chu Văn Tu thì không.

Y phát hiện, những tang thi này và những tang thi vô cùng cường đại trước đó vài ngày y đối chiến qua, rất giống nhau.

Y sợ dù mình ở trạng thái đỉnh cũng không nhất định có thể thắng được, càng đừng nói y vừa trải qua một trận chiến giằng co gần năm giờ đồng hồ. 

Mắt thấy những tang thi đó đã đến gần, Chu Văn Tu và những dị năng giả cùng y nhảy xuống tường thành không thể không chiến đấu với chúng.

Dị năng giả hệ thổ xây tường vây bị tang thi đánh vỡ, dị năng hệ thủy phóng mũi tên băng không xuyên được qua đầu tang thi, và cả tường lửa của Chu Văn Tu… Tường lửa tuy có thể ngăn cản bước chân tang thi, có thể làm chúng bị thương, nhưng không thể giết chết bọn chúng. 

Đám người trên tường vây cổ vũ Chu Văn Tu lúc này cũng ngốc ra. Chu Văn Tu của bọn họ… vẫn lui về phía sau.

Đây vẫn chỉ là mấy chục con tang thi đối chiến với bọn họ mà thôi…. Phía sau Giả Văn Hãn còn có mấy ngàn tang thi không nhúc nhích!

Một đám người căn cứ Đại Học Thành sắc mặt trắng bệch. 

Mà lúc này, đoàn siêu xe của Giả Văn Hãn đã cùng chiếc xe tải chở Ngôn Cảnh Tắc hội họp, chạy đến phụ cận căn cứ Đại Học Thành.

Ngôn Cảnh Tắc lúc này cũng coi như biết được Giả Văn Hãn làm sao có thể khống chế tang thi.

Kỳ thật không phải Giả Văn Hãn khống chế tang thi, mà là người ngồi cùng Giả Văn Hãn trong xe có thể khống chế tang thi.

Đó là một người đàn ông trung niên vừa đen vừa gầy, lấm la lấm lét, thời điểm ông ta nhìn căn cứ Đại Học Thành, trong mắt tràn đầy tham lam.

Mà trên người ông ta cũng có ánh sáng đen giống như trên người tang thi. Chỉ là tang thi kỳ thật đều đã chết, ông ta lại không giống vậy, ông ta tồn tại, cũng có thần trí, bộ dáng này…… Thoạt nhìn không giống như là tang thi, hình như là dị năng giả.

Không chỉ như thế, trên người ông ta còn có một khối thiên thạch tràn ngập năng lượng hắc ám, cùng với khối thiên thạch Ngôn Cảnh Tắc trước đó rút ra năng lượng hắc ám của tang thi ngưng tụ lại không khác nhau mấy, chỉ là lớn hơn khối của Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên có một suy đoán.

Dị năng giả của thế giới này có lẽ cũng không khác ma pháp sư của thế giới ma pháp cho lắm. Dị năng giả khác nhau cũng như ma pháp sư khác nhau, tỷ như Chu Văn Tu y kỳ thật là ma pháp sư hệ hỏa.

Mà trong không khí vẫn luôn tràn ngập sương xám, ánh sáng màu đen trên người tang thi, hẳn đều là năng lượng hắc ám.

Hắn trước đó đã quan sát qua mọi người trong căn cứ, bất kể là mạnh hay yếu, nhiều hay ít, trong cơ thể họ đều có ánh sáng, tương đương với có thiên phú ma pháp.

Như vậy…… Người có thể sở hữu thiên phú ma pháp đều không thể biến thành tang thi, mà người hoàn toàn không có thiên phú ma pháp thì tại buổi tối mạt thế kia, cùng biến thành tang thi?

Có lẽ kia cũng không phải tang thi, mà là sinh vật bị năng lượng hắc ám xâm nhập, sinh vật vong linh.

Một vài dị năng giả cường đại không cẩn thận bị tang thi yếu hơn bọn họ cắn một cái cũng sẽ không biến thành tang thi, bởi vì trong cơ thể bọn họ "năng lượng ma pháp" so với năng lượng hắc ám của tang thi nhiều hơn.

Số ít người thường sau khi bị tang thi cắn không nhất định sẽ chết, thậm chí có khả năng thức tỉnh dị năng là bởi vì bọn họ thiên phú tốt. Bọn họ tuy không thể tự nhiên kích phát dị năng, nhưng bị năng lượng hắc ám kích thích liền thức tỉnh dị năng.

Đại đa số người thường bị tang thi cắn sẽ biến thành tang thi, nhưng thời gian tang thi hóa không chờ đợi, việc này cũng có liên quan đến độ mạnh yếu của ánh sáng trong cơ thể họ, cũng chính là thiên phú của họ.

Tỷ như nguyên chủ, hắn có thiên phú vài loại ma pháp, nhưng đều đặc biệt yếu, hẳn là thuộc về loại người bình thường bị tang thi cắn một ngụm, sẽ lập tức tang thi hóa. Mà có vài người thiên phú tốt, có khả năng phải qua vài tiếng đồng hồ thậm chí một ngày mới có thể tang thi hóa.

Ngôn Cảnh Tắc càng nghĩ càng cảm thấy chính là như vậy.

Còn người đàn ông trung niên đen gầy bên cạnh Giả Văn Hãn này… Hắn cảm thấy là người có thiên phú ma pháp vô cùng hiếm thấy.

Sau khi mạt thế đến, người này thức tỉnh dị năng hắc ám, trở thành ma pháp sư hắc ám, có được năng lượng tự nhiên không khác mấy so với tang thi.

Nhưng tang thi là một loại thuộc về sinh vật vong linh, không có thần trí, ông ta lại tồn tại —— ông ta khẳng định so với tang thi đẳng cấp cao hơn, nên mới có thể khống chế tang thi.

Ngôn Cảnh Tắc nguyên bản đầy mình nghi hoặc, nhưng lúc này cũng đã biết rõ ràng rất nhiều chuyện.

Mà lúc này, hắn kỳ thật mới vừa bị xe tải đưa tới bên cạnh Giả Văn Hãn.

Giả Văn Hãn đại khái là không muốn Chu Văn Tu nhanh như vậy đã chết, cho nên tang thi công kích Chu Văn Tu cũng không nhiều, Chu Văn Tu bọn họ tạm thời không có nguy hiểm…… Ngôn Cảnh Tắc quay đầu nhìn về phía Giả Văn Hãn.

Hắn hiểu biết bối cảnh của Giả Văn Hãn này. Giả Văn Hãn trước mạt thế là một phụ đạo viên của một đại học vô cùng bình thường trong khu đại học này.

Phụ đạo viên này công tác rất mệt, tiền lương cũng không cao, nhà Giả Văn Hãn điều kiện bình thường, gã lúc đó cũng không nhà không xe, rất buồn bực thất bại.

Chờ mạt thế đến, đột nhiên thức tỉnh dị năng hệ lôi cường đại, gã lại bắt đầu trở nên bừa bãi, một bộ tiểu nhân đắc chí.

Tỷ như nuôi vài người phụ nữ, lại tỷ như thích thu thập đồ quý báu, thậm chí lúc này lái xe còn chuyên môn đi siêu xe.

Hắn cảm thấy một người như vậy, lúc này khẳng định sẽ muốn nói gì đó, tìm cảm giác tồn tại. 

Quả nhiên, Giả Văn Hãn nhìn về phía khu căn cứ, cười nhạo nói: “Hội trưởng mọi người căn bản đánh không lại những tang thi cao cấp này đâu, không bao lâu nữa hắn sẽ bị đám tang thi cao cấp này gặm thôi!

Khu căn cứ an toàn muốn phản bác, nhưng mà…… Chu Văn Tu bọn họ đã hợp lực giết một tang thi, nhưng còn có mấy chục tang thi đang vây công bọn họ!

Càng quan trọng là phía sau bọn Giả Văn Hãn còn có mấy ngàn tang thi!

Người trên tường thành đều vô cùng sốt ruột. 

"Đều cùng một căn cứ, nếu về sau các người nguyện ý nghe tôi, làm việc cho tôi, tôi có thể tha cho các người, còn không…" Giả Văn Hãn cười lạnh một cái.

Nguyên bản gã không muốn xé rách mặt. 

Dựa theo kế hoạch của gã, tính toán trước đó bôi đen thanh danh Chu Văn Tu, tự tạo uy vọng của mình ở căn cứ Đại Học Thành.

Sau đó, gã có thể dùng tang thi xử lý căn cứ Thiên Long, cướp vật tư của căn cứ Thiên Long, lại để đám tang thi này đối phó căn cứ Đại Học Thành.

Những tang thi nhỏ yếu bình thường bọn họ kỳ thật khống chế không được, chỉ có thể xua đuổi chúng đến phụ cận căn cứ, làm bọn chúng công kích căn cứ trước.

Trong dị năng giả trong căn cứ bị tiêu hao bớt, lại để tang thi cường đại lên sân khấu… 

Giết chết Chu Văn Tu, lại giết những người khăng khăng một mực với Chu Văn Tu, lại giết hết một đám người thường chỉ biết tiêu hao lương thực… Chờ kẻ đáng chết đều đã chết, gã lại dẫn người “đánh lui” tang thi là có thể thuận lý thành chương mà có được căn cứ Đại Học Thành, còn được người người kính yêu.

Tuy gia hỏa bên cạnh gã có thể khống chế tang thi, nhưng cho dù là những tang thi cao cấp cũng không lý giải được mệnh lệnh phức tạp, hơn nữa cách xa một chút là không khống chế được… Kỳ thật bọn họ ngoại trừ để tang thi giết người, căn bản không làm được chuyện khác.

Muốn sống thoải mái, vẫn phải cướp tiếp những căn cứ khác, có được càng nhiều thủ hạ và vật tư dư thừa. 

*** Truyện được đăng tại https://hikariare.wordpress.com và wattpad Kaorurits.***

Kế hoạch của gã cực kì tốt, cố tình kế hoặc không theo kịp biến hóa --- gã tìm phiền toái cho Chu Văn Tu rất nhiều lần, Chu Văn Tu đều tránh được, còn hoài nghi đến trên đầu gã.

Gã là chịu tra không nổi, dứt khoát liền rời khỏi căn cứ, hiện tại trực tiếp đánh lại đây.

Kỳ thật nếu không thể làm người trong căn cứ coi gã là chúa cứu thế, làm những người này sợ gã cũng rất có ý tứ.

Dù sao có tang thi cường đại như vậy hậu thuẫn, gã không sợ những người này không nghe lời.

Hết chương 87.

___________________________
Chương 88 

Tác giả: Quyết Tuyệt

Edit: Kaorurits

Mạt thế đã bắt đầu hơn một năm, mà trong hơn một năm này, nhân loại cùng tang thi đối kháng chưa bao giờ ngừng lại. 

Khu an toàn Đại Học Thành không biết có bao nhiêu người chết trên tay tang thi.

Hiện tại Giả Văn Hãn thông đồng với tang thi làm bọn chúng đầu nhập vào gã… Tuy nói cũng có số lượng cực nhỏ người động tâm tư, nhưng đại đa số người đều vô cùng phẫn nộ, thậm chí mắng lên.

Giả Văn Hãn cũng không tức giận, gã hiện tại đang thỏa thuê đắc ý.

Bị vạn chúng chú mục, trong lòng gã kích động cảm xúc mãnh liệt, gấp gáp muốn biểu đạt ra ngoài.

Nếu chưa phản bội ra khỏi căn cứ, Giả Văn Hãn hẳn là sẽ còn cất giấu một chút tâm tư đáng ghê tởm của mình, nhưng hiện tại……

Giả Văn Hãn nhìn chỗ tường vây cười nhạo một tiếng, ý bảo một chút người đàn ông trung niên đen gầy kia, lại phất tay lên, mọi người nhìn thấy tang thi vây công Chu Văn Tu đều dừng lại. 

Chúng nó nhìn tường thành lộ ra ánh mắt thèm thuồng ướt át, nhưng từng chút từng chút lui về phía sau. 

Tang thi công thành bắt đầu từ giữa trưa, lúc này đã buổi chiều 5 giờ, mặt trời chậm rãi lặn xuống, treo ở phía tây tản mát ra hồng quang yêu dị.

Chu Văn Tu suốt năm giờ chiến đấu không biết ra bao nhiêu mồ hôi, lúc sử dụng dị năng cũng không tránh khỏi bị lửa huân người… Lúc này y cả người chật vật, tinh bì lực tẫn, sinh mệnh càng chịu uy hiếp, nhưng lúc nhìn Giả Văn Hãn, đôi mắt y vô cùng cứng rắn, không có chút sợ hãi lùi bước nào.

Giả Văn Hãn ghét nhất bộ dáng này của y.

Trước mạt thế, Giả Văn Hãn cũng biết cá nhân như Chu Văn Tu. Chu Văn Tu học đại học tốt nhất khu đại học này, y lại là nhân vật phong vân, Giả Văn Hãn đương nhiên nghe nói qua y.

Cái gì mà Chu Văn Tu lại được thưởng, cái gì mà Chu Văn Tu lại kéo được tài trợ, cái gì mà Chu Văn Tu lại tổ chức hoạt động……

Y còn là sinh viên mà đã lái siêu xe đi học!

Khi đó, Giả Văn Hãn liền đặc biệt chướng mắt Chu Văn Tu.

Chu Văn Tu có thể có được này nọ hoàn toàn là bởi vì xuất thân tốt.

Nếu Chu Văn Tu không có một đôi cha mẹ có tiền khuynh tẫn toàn lực bồi dưỡng, nếu giống như gã sinh ra ở một gia đình bình thường, nói không chừng so ra còn kém gã!

Sau khi mạt thế đến, thức tỉnh được dị năng hệ lôi, phát hiện mình vô cùng mạnh, Giả Văn Hãn vui mừng khôn xiết.

Dị năng hệ lôi không chỉ hiếm thấy, lực công kích còn mạnh, quả thực chính là vai chính tâm điểm, gã muốn xoay người!

Giả Văn Hãn lập tức quyết định liên hệ một vài dị năng giả, tạo thành một tiểu đội lang bạt mạt thế.

Trước kia trong trường có những hoa khôi học đường không coi gã ra gì, về sau phải nhìn sắc mặt của gã mà sống, phải dùng thân thể tới lấy lòng gã.

Trước kia trong trường những tên phú nhị đại mắt chó nhìn người thấp, phải cúi đầu khom lưng trước mặt gã, coi gã là chủ nhân.

Trước kia trong trường những giáo sư này nọ, muốn sống đều phải dựa vào gã!

Những việc này, chỉ là ngẫm lại thôi Giả Văn Hãn đã cảm thấy hưng phấn, gã thậm chí đã tưởng tượng thiên chi kiêu tử như Chu Văn Tu mà tồn tại thì nên nhục nhã y như thế nào!

Kết quả, gã mới vừa kéo được một đội ngũ nho nhỏ, Chu Văn Tu thế mà đã mang theo mấy trăm người tới đại học gã cứu người.

Gã mới đầu còn không phục, sau lại nhìn thấy bộ dáng Chu Văn Tu giết tang thi, cũng không dám cùng Chu Văn Tu đối đầu. 

Đã hơn một năm, gã vẫn luôn bị Chu Văn Tu áp bách, có đôi khi coi trọng một phụ nữ không phải dị năng giả, người nữ kia không đồng ý thì không có biện pháp bắt về nhà, gã tức muốn điên!

Mà người bất mãn với đủ loại quy định của Chu Văn Tu cũng không chỉ có một mình gã. Dần dần, Giả Văn Hãn liền bồi dưỡng rất nhiều thủ hạ từ bên ngoài. 

Những gã vẫn không dám đối nghịch với Chu Văn Tu như cũ, dù sao Chu Văn Tu cũng rất có uy vọng.

Thậm chí chẳng sợ Chu Văn Tu nuôi một tiểu bạch kiểm, là đồng tính luyến ái làm người ghê tởm, cũng không ai cảm thấy y không đúng.

May mắn, hai tháng trước gã gặp Thiệu Lão Thất, cũng chính là người đàn ông trung niên gầy và đen đứng cạnh gã.

Thiệu Lão Thất tới thành phố H làm công. Ông ta bởi vì vóc dáng nhỏ, trong nhà lại nhiều anh em, hơn bốn mươi tuổi cũng không cưới được vợ, dựa vào làm việc vặt khắp nơi mà sống. Trước mạt thế, ông ta làm công việc soạn và phân loại giấy phế thải ở một trạm thu mua giấy phế thải.

Mạt thế đột nhiên đến, ông ta rất hoảng sợ, kết quả, những tang thi đó lại không cắn ông ta!

Trạm thu mua giấy ở ngoại ô thành phố H, chung quanh đều là nhà xưởng, người không nhiều lắm, Thiệu Lão Thất trốn trốn tránh tránh một mình qua mấy ngày, đi ra ngoài tìm thức ăn, kết quả nhìn thấy một đám tang thi tụ tập bên cạnh một cục đá……

Ông ta cảm thấy cục đá kia đối với mình có chỗ lợi, liền giữ trong lồng ngực, sau đó thời gian dài, ông ta còn phát hiện cục đá này có thể làm ông ta trở nên mạnh hơn. 

Đáng tiếc cục đá này cũng có tác dụng phụ…… Mang theo cục đá này, luôn có tang thi đi theo ông ta.

Trong lúc đó, Thiệu Lão Thất cũng gặp được rất nhiều người sống, ông ta không sợ tang thi, những tang thi đó còn đi theo ông, bởi vậy người gặp được đều sợ ông, còn có người muốn giết ông…… Thiệu Lão Thất dần dần mà trốn tránh người khác, cũng chính là lúc này, ông ta phát hiện những tang thi đi theo ông ta lâu rồi càng trở nên mạnh hơn một chút. 

Có một lần ông ta không đẩy được cửa vào của một siêu thị, muốn mấy tang thi này giúp ông, những tang thi đó thật đúng là động thủ!

Ông ta có thể khống chế tang thi!

Thiệu Lão Thất tức khắc cao hứng, nhưng cuộc sống của ông ta cũng chẳng ra gì.

Ông ta ý thức được tình huống của mình không thích hợp, không dám cùng người tiếp xúc, cũng không dám đi đến căn cứ an toàn. Ngẫu nhiên thấy người muốn chộp tới trò chuyện, chính ông ta bắt thì bắt không được, để tang thi động thủ, những tang thi đó lại trực tiếp đem người gặm.

Cho nên ông ta ăn mặc không lo, nhưng một người phụ nữ cũng không có. 

Đối với chuyện này, Thiệu Lão Thất buồn bực nói không nên lời, cũng chính là lúc này, ông ta gặp Giả Văn Hãn.

Giả Văn Hãn trong lúc vô ý phát hiện Thiệu Lão Thất, mang theo thủ hạ của gã vây quanh Thiệu Lão Thất……

Tóm lại, hai người này đánh một trận, cuối cùng lại quyết định cùng nhau hợp tác.

Giả Văn Hãn phải có được căn cứ Đại Học Thành, Thiệu Lão Thất nguyện ý giúp Giả Văn Hãn, nhưng về sau muốn ăn sung mặc sướng, có một đám phụ nữ hầu hạ.

Lại nói tiếp, Thiệu Lão Thất cũng không phải không có dã tâm, ông ta cũng muốn làm kẻ đứng đầu, nhưng ông ta thật không hiểu mấy chuyện này, khi còn nhỏ nhà ông ta nghèo, đi học gà mờ, chữ cũng không nhận biết đầy đủ. 

Ai sẽ chịu phục ông ta?

Hơn nữa ngoại trừ khống chế tang thi, ông ta cũng không có bản lĩnh khác, những tang thi đó còn đặc biệt ngốc, chỉ có thể lý giải mệnh lệnh đơn giản không nói, cách xa một chút cũng không khống chế được.

Kỳ thật hôm nay đem nhiều tang thi dẫn tới căn cứ Đại Học Thành như vậy, trong lòng ông ta rất bồn chồn, sợ dị năng của mình đột nhiên không linh quang.

Sau lại nhìn thấy đám tang thi bình thường đó bị giết sạch, ông ta còn rất cao hứng —— bọn tang thi kia không chịu ông ta khống chế, chết cũng vừa lúc.

Ông ta dù gì cũng là người sống, kỳ thật nhìn thấy một đoàn tang thi cũng phiền.

Thiệu Lão Thất khống chế được tang thi xung quanh, Giả Văn Hãn lại lạnh lùng mà nhìn Chu Văn Tu: “Chu Văn Tu, không nghĩ tới chứ, mày rơi xuống tay tao.”

“Tôi xác thật không nghĩ tới…… Không nghĩ tới anh là cái hạng người này.” Chu Văn Tu thở gấp nói, sống lưng thẳng tắp.

Giả Văn Hãn cười lạnh một tiếng: “Tao là người thế nào? Chu Văn Tu, tao ghét nhất bộ dạng ra vẻ đạo mạo này của mày!"

Chu Văn Tu nói: “Giả Văn Hãn, tang thi là kẻ địch của nhân loại, anh lại cấu kết với tang thi…"

“Chu Văn Tu, tốt nhất này đừng chỉ trích tao.” Giả Văn Hãn đánh gãy lời Chu Văn Tu nói: “Mày nhìn xem, người mày thích đang ở trên tay tao."

Giả Văn Hãn chỉ hướng Ngôn Cảnh Tắc.

Giả Văn Hãn trước kia nghẹn khuất và nghẹn khuất, nhưng vẫn luôn tìm không ra Chu Văn Tu có chỗ nào làm không tốt, chỉ có thể chửi thầm Chu Văn Tu trong lòng, thẳng đến khi Chu Văn Tu tìm Ngôn Cảnh Tắc, gã mới xem như có chỗ có thể công kích được Chu Văn Tu.

Lúc trước gã nói cho người căn cứ Thiên Long chuyện trên người Chu Văn Tu có thiên thạch, kiến nghị bọn họ xuống tay từ Ngôn Cảnh Tắc, chính là muốn nhìn trò hay.

Tiểu bạch kiểm Chu Văn Tu thích căn bản không thích y, chạy theo người căn cứ Thiên Long…. Thật có ý tứ!

Sau đó Chu Văn Tu đuổi theo, bất kể gặp phải chuyện gì, đều là y không màng đại cục, vì một người đàn ông không đem căn cứ để trong lòng, nên bị người phỉ nhổ!

Ngôn Cảnh Tắc lúc này cũng nhìn ra được Giả Văn Hãn rất hận Chu Văn Tu. Hắn nghĩ tới những chuyện phát sinh trong quỹ đạo lịch sử nguyên bản. 

Chu Văn Tu dùng thiên thạch đổi lại nguyên chủ từ căn cứ Thiên Long, còn bị thương, cuối cùng trở lại được căn cứ, chuyện thiên thạch lại bị truyền ra ngoài. 

Người căn cứ Đại Học Thành đều biết căn cứ bọn họ nguyên bản có một bảo bối có thể tăng cường dị năng, kết quả hội trưởng bọn họ vì một người đàn ông lại đem nó đưa cho người căn cứ Thiên Long, lại còn thân mang trọng thương. 

Càng buồn cười hơn là người đàn ông này còn không thích hội trưởng bọn họ, kỳ thật tư bôn.

Người căn cứ Đại Học Thành đều không thể tiếp thu được chuyện này, dù là người tín nhiệm Chu Văn Tu, thấy y làm như vậy cũng cảm thấy y điên rồi.

Lúc ấy Mông Gia Ứng không đi tiếp ứng Chu Văn Tu, cũng không ai chỉ trích Mông Gia Ứng —— cái tên tiểu bạch kiểm kia vốn dĩ chính là tư bôn! Còn cứu cái gì mà cứu?!

Lúc ấy Chu Văn Tu quả thực nghìn người chỉ trỏ.

Sau đó tang thi công thành, Chu Văn Tu chết trận, mọi người thương tâm rất nhiều, cũng cảm thấy Chu Văn Tu là tự làm tự chịu.

Y nếu không vì tên tiểu bạch kiểm kia vứt bỏ thiên thạch, lại bị thương, không nhất định sẽ chết!

……

Rõ ràng Chu Văn Tu xây lên căn cứ, rõ ràng y vì căn cứ vứt bỏ mạng sống, cuối cùng lại cõng thanh danh không tốt mà chết đi…… Chuyện này đại khái là Giả Văn Hãn thích xem.

Ngôn Cảnh Tắc xem như đem tất cả ngọn nguồn đều làm rõ ràng, hiện tại hắn liền có điểm rối rắm.

Hắn làm sao giúp Chu Văn Tu mới tương đối tốt đây?

Chu Văn Tu thích người yếu một chút, hắn đột nhiên đại khai sát giới, có phải không quá tốt không?

Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc đang tự hỏi, ánh mắt mọi người đều rơi xuống người hắn.

Chu Văn Tu càng lo lắng, lại áy náy mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

Giả Văn Hãn thực vừa lòng tình huống này, gã hì hì cười hai tiếng: “Chu Văn Tu, mày muốn cho tao thả nó không?”

“Anh có điều kiện gì?” Chu Văn Tu hỏi.

"Mày quỳ trên mặt đất dập đầu cho tao, cầu xin tao đi!” Giả Văn Hãn nói.

Để Chu Văn Tu chết trận, để người trong căn cứ nhớ kỹ, cũng quá tiện nghi cho y!

Giả Văn Hãn tốn nhiều công phu chộp tới Ngôn Cảnh Tắc như vậy chính là muốn Chu Văn Tu mất mặt, muốn Chu Văn Tu xấu mặt.

Chu Văn Tu vẫn không nhúc nhích, nhìn Giả Văn Hãn: “Anh nói thật chứ?” Lần này y chỉ sợ chạy trời không khỏi nắng.

Y không biết vì sao Giả Văn Hãn hận y, nhưng Giả Văn Hãn sẽ không để y tồn tại, chuyện này không thể nghi ngờ.

Sau khi mạt thế đến, y đã sớm chuẩn bị tâm lý có thể tử vong, nhưng y không muốn nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc chết.

Nghe được Chu Văn Tu nói, người căn cứ an toàn Đại Học Thành đều sốt ruột: “Hội trưởng, đừng!”

“Hội trưởng, hắn lừa anh thôi!”

“Hội trưởng……”

……

Mông Gia Ứng chức vị tuy bị Chu Văn Tu điều đi, nhưng trước đó tang thi công thành, gã vẫn tới trên tường thành giết tang thi, lúc này càng hô lên: “Chu Văn Tu cậu điên rồi! Chỉ vì cá nhân như vậy mà cậu muốn quỳ xuống!”

Giả Văn Hãn lại dào dạt đắc ý.

Chu Văn Tu quỳ xuống trước mặt gã, đây là một sự kiện làm người ta thống khoái cỡ nào? 

Đây là một người dù trước hay sau mạt thế đều lợi hại hơn gã, hiện tại phải quỳ trước mặt gã, hướng gã xin tha!

“Chu Văn Tu mày thật đúng là kẻ si tình, ha ha!” Giả Văn Hãn nói: “Đương nhiên là sự thật, chỉ cần mày quỳ xuống cầu xin tao, ta có thể tha cho nó……”

“Anh cũng xứng cho Chu Văn Tu quỳ trước anh?” Một thanh âm đánh gãy lời Giả Văn Hãn nói.

Mọi người ở đây đều sửng sốt, nhìn về phía người nói chuyện.

Nói chuyện chính là Ngôn Cảnh Tắc, hắn đã từ trong xe tải đứng lên, dây thừng trên tay cũng bị đứt. Là hắn đã dùng dị năng hệ hỏa bật lửa kia của mình thiêu đoạn dây thừng. 

Cổ tay của hắn đều không cẩn thận mà bị bỏng, hiện tại thật sự rất đau.

Ngôn Cảnh Tắc lúc này cảm thấy mình rất thảm, rất muốn để Chu Văn Tu an ủi mình một chút…… Đương nhiên, việc cấp bách là trước tiên giải quyết Giả Văn Hãn.

Kỳ thật Giả Văn Hãn thật sự không có gì lợi hại, lợi hại chính là những tang thi đó.

Chu Văn Tu vẫn luôn muốn giết sạch tang thi, chỉ là…… Cho dù có giết sạch tang thi rồi, nhân loại cũng không nhất định có thể sống sót ổn thỏa. 

Trong không khí nơi nơi đều là năng lượng hắc ám, toàn bộ thế giới đều xám xịt, mà các loại sắc thái năng lượng khác gần như chỉ hỗn loạn trong đó.

Cùng với hành tinh kia rơi xuống địa cầu, chủ yếu là năng lượng hắc ám, dưới tình huống như thế, tang thi đương nhiên sẽ mạnh hơn so với nhân loại.

Trước kia đã hơn một năm, nhân loại có thể chống đỡ được tang thi là bởi vì tang thi không có thần trí, cũng là vì trong thành thị kỳ thật còn rải rác rất nhiều người sống, những tang thi cường đại đó muốn ăn người trước tiên sẽ chọn những kẻ đi lẻ chứ không phải công kích căn cứ. Nhưng về sau, khi tang thi cường đại càng ngày càng nhiều, những căn cứ đó sớm hay muộn cũng xong đời.

Thôi được rồi, bây giờ suy nghĩ mấy thứ đó có hơi xa.

Tình huống trước mắt… Người đàn ông trung niên khống chế tang thi kia thật sự rất mạnh, có thể dễ dàng xử lý toàn bộ căn cứ Đại Học Thành.

Nhưng không có mấy trò này, Giả Văn Hãn làm làm được cái gì?

Nhìn thấy trên tay Ngôn Cảnh Tắc không còn dây thừng, còn đứng lên, Giả Văn Hãn có chút tức giận nhưng rất nhanh lại cảm thấy tức giận không cần thiết: “Mày hiện tại còn giúp đỡ Chu Văn Tu……  Trước không phải còn ghét bỏ Chu Văn Tu, muốn cùng cô gái nhỏ bên căn cứ Thiên Long kia tư bôn sao?"

Giả Văn Hãn căn bản không đem Ngôn Cảnh Tắc để trong lòng, lại nhìn về phía Chu Văn Tu: “Chu Văn Tu, mày cho rằng mày nuôi tên tiểu bạch kiểm này là thật lòng với mày à? Nó trước đó không phải bị người bên căn cứ Thiên Long bắt cóc, là đi theo Khuất tiểu cô nương của người ta tư bôn! Trên đầu mày sớm đã bị cắm sừng rồi!"

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Giả Văn Hãn này thật là chết không đủ phiền, dám moi nợ cũ của hắn.

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Giả Văn Hãn, anh có biết chuyện này không?”

“Cái gì?” Giả Văn Hãn hỏi.

“Vai ác chết vì nói nhiều.” Ngôn Cảnh Tắc nói, hắn vừa nói vừa thưởng thức khối đá màu đen trên tay.

“Thiên thạch?” Ngồi ở bên cạnh Giả Văn Hãn, Thiệu Lão Thất đột nhiên nói.

Khối đá màu đen trên tay Ngôn Cảnh Tắc kia là thiên thạch của ông ta là cùng một dạng, chỉ là… Sao ông ta lại cảm thấy, viên đá màu đen của Ngôn Cảnh Tắc đang trở nên dần lớn hơn?

“Anh dựa và chính là những tang thi đó phải không? Anh nhìn lại đi.” Ngôn Cảnh Tắc lại nói.

Giả Văn Hãn theo bản năng mà nhìn về phía những tang thi đó. 

Gã và Thiệu Lão Thất đem tang thi chia làm ba cấp bậc, phân biệt là tang thi cấp thấp, tang thi cấp trung, tang thi cấp cao. Lợi hại không kém dị năng giả là tang thi cấp trung, thực lực mạnh cỡ Chu Văn Tu là tang thi cấp cao. 

Mà tang thi cấp cao… nếu chỉ một hai con gã có thể đối phó hoặc đào tẩu, ba con có thể làm gã cùng đường, Chu Văn Tu tuy có mạnh hơn gã nhưng cũng không đối phó được quá nhiều.

Trước đó tìm hai mươi mấy con tang thi cấp cao phục kích Chu Văn Tu, gã cho rằng Chu Văn Tu hẳn phải chết không thể nghi ngờ, sau đó Chu Văn Tu không biết vì sao lại sống sót, nhưng hôm nay bên này của gã có mấy trăm tang thi cấp cao, mấy ngàn con tang thi cấp trung, Chu Văn Tu tuyệt đối sống không được.

Giả Văn Hãn cảm thấy mình hoàn toàn có thể quét ngang toàn bộ căn cứ.

Nhưng hiện tại……

Giả Văn Hãn thế nhưng trơ mắt mà nhìn những tang thi cường đại đó “bùm bùm” mà ngã trên mặt đất, biến thành từng khối thi thể phổ phổ thông thông.

“Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Giả Văn Hãn kinh hô lên, sắc mặt Thiệu Lão Thất càng đại biến.

Người Chu Văn Tu bên này cũng ngốc, đặc biệt là Lục Hoa Vinh và đám người vừa đối chiến với những tang thi đó. 

Mấy con tang thi đó mạnh như vậy, sao lại đột nhiên ngã xuống? 

Cũng cũng chỉ có Chu Văn Tu đột nhiên nhớ tới mấy ngày trước, lúc y chuẩn bị tự bạo.

Chuyện đồng dạng lại xảy ra lần nữa. 

Mà này…… Là bởi vì Ngôn Cảnh Tắc?

Ở thời điểm mọi người vô cùng khiếp sợ, Ngôn Cảnh Tắc nói: “Con người tôi ghét nhất mấy thứ ghê tởm này."

Giả Văn Hãn đột nhiên ý thức được gì đó: “Là mày?”

Năng lượng hắc ám kết tinh trên tay Ngôn Cảnh Tắc đã lớn cỡ quả trứng gà.

Ngôn Cảnh Tắc vẫn giữ một bộ dáng nhỏ yếu, ngại quá, cầm thứ này, hướng tới Giả Văn Hãn lộ ra một nụ cười: “Hiện tại…… Anh có muốn quỳ xuống cầu xin tôi không?”

“Giết hắn!” Giả Văn Hãn lớn tiếng nói.

Những dị năng giả bên cạnh Ngôn Cảnh Tắc theo bản năng công kích Ngôn Cảnh Tắc.

Đại khái là bởi vì tang thi kỳ thật đã chết, muốn rút ra năng lượng hắc ám trên người chúng nó tương đối đơn giản, nhưng muốn rút ra dị năng trên người dị năng giả thì vô cùng khó khăn, ít nhất Ngôn Cảnh Tắc hiện tại rất khó làm được điểm này.

Nhưng hắn có thể khống chế dị năng của người khác.

Các loại dị năng đều phóng về phía hắn, nhưng hắn cũng đều bắn ngược trở về, hắn một chút chuyện cũng không có, nhưng những người có ý đồ công kích hắn đều bị dị năng của bản thân dội ngược lại, bọn họ thậm chí không đứng vững được trên xe tải, bị nện xuống thật mạnh. 

Thùng đựng hàng xe tải so với bọn Giả Văn Hãn ngồi siêu xe cao hơn rất nhiều, hiện tại Ngôn Cảnh Tắc đứng trên xe tải, cũng trở thành người cao nhất dưới tường vây, từ trên cao nhìn xuống đám người Giả Văn Hãn. 

Hắn lớn lên cực kỳ đẹp, làn da trắng nõn, ngũ quan hoàn mỹ, nhưng chỉ đứng như vậy thôi, không hiểu vì sao khiến người sợ hãi.

Cái người này công việc gì cũng không chịu làm, nhúc nhích xíu là té xỉu, thoạt nhìn hoàn toàn dựa vào Chu Văn Tu mà sống lại là người mạnh như vậy?

Vài người Chu Văn Tu và bọn họ đối phó mấy chục tang thi này đều rơi vào hạ phong, người này thì sao? Vô thanh vô tức giết chết mấy ngàn con?

Người căn cứ an toàn Đại Học Thành không biết mấy ngàn tang thi kia đại đa số là tang thi cấp trung, còn tưởng rằng đều là tang thi cấp cao, nhìn thấy chết một tảng lớn cũng đã bị sợ ngây người. Chờ sau khi những dị năng giả đó công kích Ngôn Cảnh Tắc, kết quả Ngôn Cảnh Tắc một chút chuyện cũng không có, tất cả đều hít hà một hơi.

Anh chàng này rốt cuộc là ai?!

Hết chương 88.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp