Chương 81
Tác giả: Quyết Tuyệt
Edit: Kaorurits
Chu Văn Tu vừa vào văn phòng mình thì cảm giác được có người vọt lại đây.
Chuyện này vốn nên khiến y cảnh giác, nhưng không biết vì sao y một chút cảnh giác cũng không có, cứ như vậy bị người ôm lấy, theo sát đó cổ y cũng bị hôn mấy cái.
Cảm giác tê tê dại dại lan tràn toàn thân…… Chu Văn Tu lập tức đứng yên bất động, trong lúc nhất thời thậm chí không có biện pháp đi tự hỏi Ngôn Cảnh Tắc đang nói cái gì.
Một lát sau, y mới phản ứng lại, đau lòng mà vỗ vỗ lưng Ngôn Cảnh Tắc: “Chỉ là nằm mơ mà thôi, đừng sợ đừng sợ, không có việc gì……”
Nói một hồi, biểu tình Chu Văn Tu đột nhiên cứng lại.
Ngôn Cảnh Tắc bị ác mộng tới làm nũng đã đủ kỳ lạ, y thế mà lại an ủi thật...
Từ từ, phía sau y còn có người khác!
Chu Văn Tu dừng lại động tác, thu hồi biểu tình: “…… Còn có người khác.”
Ngôn Cảnh Tắc kỳ thật đã sớm biết phía sau Chu Văn Tu có người, hắn chính là cố ý cho người ta xem.
Chiếm tiện nghi Chu Văn Tu, lại được Chu Văn Tu an ủi, Ngôn Cảnh Tắc ngẩng đầu nhìn về phía người phía sau Chu Văn Tu, lộ ra một nụ cười ôn hòa vô hại: “Mọi người khỏe, ngại quá, khiến mọi người chê cười."
Đi theo Chu Văn Tu vào là người Ngôn Cảnh Tắc trước đó đã gặp qua, trưởng phòng quản lý việc bên ngoài Giả Văn Hãn và hai dị năng giả khác.
Nghe được Ngôn Cảnh Tắc nói, Giả Văn Hãn có lệ mà cười cười: “Không có việc gì.”
Ngôn Cảnh Tắc có thể cảm giác ra được, gã Giả Văn Hãn này cũng không thích mình, bất quá hắn hiện tại cũng xác thật không làm cho người ta thích được…… Ngôn Cảnh Tắc một bộ dáng ngoan ngoãn: “Văn Tu, em đi pha trà cho mọi người.”
Ngôn Cảnh Tắc cầm lá trà và lọc trà, mà lúc này, Chu Văn Tu đã ngồi xuống sau bàn làm việc của mình, hỏi Giả Văn Hãn: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”
"Tôi nghe trên quảng bá được chuyện thiên thạch. Hội trưởng, thiên thạch đối với dị năng giả có chỗ lợi, có thể tăng cường thực lực dị năng giả, giảm bớt thương vong không cần thiết… Tôi cảm thấy thiên thạch tốt nhất giao cho đội công việc bên ngoài bọn tôi, thời điểm bọn tôi ra ngoài có thể mang theo." Giả Văn Hãn nói.
Sau khi Chu Văn Tu công khai thiên thạch tồn tại cũng đã biết sẽ phải gặp trường hợp như vậy, nhưng y không đồng ý: “Thiên thạch trên tay tôi cũng chỉ hữu dụng với dị năng giả hệ hỏa, đội các anh dị năng giả hệ hỏa chỉ là số ít."
Giả Văn Hãn nói: “Nói không chừng đối với dị năng giả hệ khác cũng có chỗ lợi thì sao? Hơn nữa dị năng giả hệ hỏa vốn đảm đương nhiệm vụ công kích chủ lực trong đội, thực lực của bọn họ tăng cường, toàn bộ đội ngũ cũng có chỗ lợi.”
Ngôn Cảnh Tắc đem nước đặt trước mặt Giả Văn Hãn, Giả Văn Hãn cũng không uống, cứ vẫn luôn khuyên Chu Văn Tu.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Thiên thạch là của Văn Tu, sao phải cho anh chứ?” Người này da mặt thật dày!
Giả Văn Hãn nhăn mày lại, bất mãn mà liếc mắt nhìn Ngôn Cảnh Tắc một cái.
Chu Văn Tu nói: “Trong căn cứ nghiên cứu viên đã nghiên cứu qua, khối thiên thạch trên tay tôi này xác thật chỉ hữu dụng với dị năng giả hệ hỏa, chuyện anh nói tôi cũng đã suy xét qua… Về sau tôi sẽ mang theo nhiều dị năng giả hệ hỏa ra ngoài."
Sắc mặt Giả Văn Hãn khẽ biến: “Nhiệm vụ công việc bên ngoài không phải đều là tôi làm sao?"
“Hiện tại căn cứ đã ổn định, tôi không cần phải cứ ở trong căn cứ nữa.” Chu Văn Tu giải quyết dứt khoát.
Căn cứ Đại Học Thành là Chu Văn Tu dẫn người từng chút từng chút thành lập nên. Trước khi mạt thế đến, có rất nhiều người tuy có dị năng nhưng lại không dám chiến đấu với tang thi, khi đó cũng là y mang theo những người đó chiến đấu với tang thi.
Nhưng sau đó người trong căn cứ càng ngày càng nhiều, chuyện trong căn cứ càng ngày càng nhiều, y liền không thể ra ngoài giết tang thi, bất quá đến bây giờ, mọi việc trong căn cứ đều đi vào quỹ đạo, y cảm thấy mình nên ra ngoài.
Giả Văn Hãn còn định tranh thủ lấy được thiên thạch, nhưng Chu Văn Tu không đồng ý, gã liền nổi giận đùng đùng mà đi.
“Văn Tu, gã đối với anh rất bất mãn.” Ngôn Cảnh Tắc nói. Đại khái là do tinh thần lực rất mạnh, hắn thường xuyên sẽ có một ít cảm giác huyền diệu, loại cảm giác này rất giống giác quan thứ sáu, như vừa rồi vậy, hắn rõ ràng cảm giác được hắn không thích Giả Văn Hãn.
“Anh biết.” Chu Văn Tu nói. Trong căn cứ có vài dị năng giả bất mãn với điều lệ chế độ của căn cứ, y cũng biết.
Tỷ như Giả Văn Hãn, vẫn luôn cảm thấy dị năng giả hẳn là có được càng nhiều đặc quyền, tỷ như nơi sống hẳn phải tách khỏi người thường, bọn họ hẳn là có thể ra tay giáo huấn linh tinh, bọn họ còn cảm thấy căn cứ không cần chu cấp cho những người không có sức lao động, khỏi lãng phí đồ ăn và vật tư.
Nhưng y không cho rằng như vậy.
Hiện tại là mạt thế, nhân loại chính diện đối mặt sinh tử tồn vong, loại thời điểm này, mọi người hẳn là nên trợ giúp lẫn nhau, cộng độ cửa ải khó khăn.
“Văn Tu, anh muốn làm gì cứ làm là được, vẫn luôn ủng hộ anh." Ngôn Cảnh Tắc nói.
Chu Văn Tu có rất nhiều ý tưởng, tuy rằng có hơi ngây thơ, nhưng hắn kính nể.
Nếu một cường giả có thể dễ dàng tùy ý khi dễ kẻ yếu người già trẻ nhỏ, vậy thế đạo về sau sẽ thành bộ dạng gì?
“Ừm.” Chu Văn Tu gật gật đầu.
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Văn Tu, anh đi ra ngoài làm nhiệm vụ, em cũng muốn cùng đi!”
Ngôn Cảnh Tắc trước đó đã nói qua chuyện này, nhưng Chu Văn Tu xong việc ngẫm lại, cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc nói như vậy không chừng chỉ là vì dỗ mình, không thật sự muốn đi. Không nghĩ tới hiện tại, Ngôn Cảnh Tắc lại nói.
Chu Văn Tu nói: “Bên ngoài rất nguy hiểm, nơi nơi đều là tang thi, còn rất dơ……”
“Em muốn đi.” Ngôn Cảnh Tắc thực kiên trì: “Anh nếu không cho em đi, em liền đi một mình đó.”
Chu Văn Tu: “……” y đây là gặp được đối tượng nhõng nhẽo ăn vạ trong truyền thuyết?
“Mặc kệ thế nào, em nhất định phải đi theo.” Ngôn Cảnh Tắc bất cứ giá nào, làm nũng nói: “Cho em đi đi mà!”
Chu Văn Tu nổi da gà lên hết, bộ dáng này của Ngôn Cảnh Tắc quả thực một lời khó nói hết! Cố tình y còn cảm thấy… rất đáng yêu: “Em… em sao lại… dính người như vậy?”
Ngôn Cảnh Tắc không chút nghĩ ngợi liền nói: “Bởi vì em yêu anh mà.”
Chu Văn Tu: “……” Thôi, mang thêm một người cũng không có gì, y mang đội đi ra ngoài vốn dĩ cũng chỉ là vì quét sạch tang thi phụ cận, cũng không phải đi làm nhiệm vụ nguy hiểm gì.
Rất nhiều căn cứ sẽ không đi riêng ra ngoài giết tang thi, nhiều nhất chính là lúc tìm vật tư, thuận tay giết mấy con tang thi.
Nhưng căn cứ Đại Học Thành không giống vậy, căn cứ Đại Học Thành sẽ tổ chức nhân thủ chuyên môn đi giết tang thi, lúc ban đầu người sống sót còn rất nhiều, họ cũng sẽ chuyên môn đi cứu những người sống sót đó.
Từ chỗ Chu Văn Tu có được đáp án khẳng định, Ngôn Cảnh Tắc cực kì cao hứng, nhưng nghĩ đến dị năng gà bệnh làm người sốt ruột của mình, lại buồn bực: “Văn Tu, anh có cảm thấy…… em quá yếu hay không?”
Chu Văn Tu xác thật cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc quá yếu, y đặc biệt muốn mang Ngôn Cảnh Tắc đi luyện luyện cho nhiều.
Nhưng y đột nhiên nhớ tới trước mạt thế, trong phòng ngủ bọn nam sinh nói chuyện với nhau, làm bạn trai nên phải chiều đối phương.
Chu Văn Tu nói: “Sẽ không, anh thích người yếu một chút."
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Được rồi……
Ngôn Cảnh Tắc trước đó "ngủ" một giấc, một buổi trưa đã qua, lúc này Chu Văn Tu đã hoàn thành công việc, hai người liền cùng nhau trở về nhà.
Ngôn Cảnh Tắc việc nhân đức không nhường ai mà vào phòng bếp nấu cơm, làm cơm chiên trứng.
Giữa trưa dư lại cơm có hơi nhiều, làm cơm chiên trứng đơn giản nhất, tiện lợi nhất!
Cơm nguyên bản bị hắn loại trừ sương xám lúc này lại bị sương đen nhàn nhạt bao trùm… Ngôn Cảnh Tắc tinh lọc lại một lần nữa, xào với trứng gà, lại dùng rau hôm nay đổi bằng điểm cống hiến nấu canh.
Canh rau xanh nấu hơi lâu nên màu sắc khó coi, cơm chiên trứng thì trứng xào nát bét, nhưng hương vị…… Vẫn làm người kinh diễm như vậy.
Chu Văn Tu lại ăn nhiều, ăn xong lại chủ động nói: “Anh tới rửa chén.”
“Này sao được, em hiện tại dựa vào anh nuôi mà, sao có thể để anh rửa chén? Em làm được rồi!" Ngôn Cảnh Tắc vội vàng nói: “Anh đi tắm rửa trước đi, bằng không…… Chờ xong chúng ta cùng nhau tắm?”
Chu Văn Tu: “…… Anh tắm trước.”
Ngôn Cảnh Tắc buồn bực mà liếc nhìn Chu Văn Tu một cái, đi rửa chén.
Chu Văn Tu: “……” Ngôn Cảnh Tắc thoạt nhìn có hơi thương tâm, y có phải nên đáp ứng Ngôn Cảnh Tắc cùng nhau tắm không?
Kỳ thật y cũng rất muốn cùng nhau tắm……
Từ từ, y suy nghĩ cái gì vậy! Chu Văn Tu vội vàng vào phòng tắm, tắm nước lạnh.
Nguyên chủ không muốn nấu cơm rửa chén, Ngôn Cảnh Tắc thật ra cảm thấy làm việc nhà cũng không có vấn đề gì.
Hắn không để Chu Văn Tu làm được, cũng chỉ có thể chính mình làm.
Chờ hắn rửa chén xong, Chu Văn Tu đã tắm xong, đáng tiếc lúc y ra tới, ăn mặc kín mít……
Ngôn Cảnh Tắc mất mát mà thở dài, cũng không mang theo quần áo liền trực tiếp vào phòng tắm.
Chu Văn Tu chú ý tới điểm này: “!!!” y vốn dĩ định về phòng, nghĩ nghĩ vẫn là không đi, ở phòng khách tìm vị trí ngồi xuống.
Chỗ này hai phòng một sảnh chỉ có một buồng vệ sinh, ở chỗ này vừa lúc có thể nhìn đến…… Khụ khụ!
Chu Văn Tu cảm thấy mình có khả năng bị Ngôn Cảnh Tắc đút mê hồn dược……
Ngôn Cảnh Tắc vào phòng tắm, tắm tắm rửa rửa.
Nghĩ đến vừa rồi Chu Văn Tu cũng ở chỗ này tắm rửa, trong lòng hắn có điểm nhộn nhạo, nhưng cởi quần áo rồi tắm tắm, nhộn nhạo này liền biến mất.
Làn da nguyên chủ vô cùng tốt, khung xương cũng không tồi, cho nên lúc ăn mặc quần áo dáng người thoạt nhìn rất được.
Nhưng quần áo vừa cởi……
Thịt này gì mà mềm oặt! Còn có bụng bia nhỏ!
Bộ dáng này của hắn ra ngoài để Chu Văn Tu nhìn thấy có thể mất mặt không trời?
Thôi, Chu Văn Tu cũng không nhất định sẽ ở bên ngoài nhìn…… Người ta chính là hội trưởng đại nhân vô cùng đứng đắn.
Ngôn Cảnh Tắc có chút mất mát mà tắm, thời điểm đứng ở trước gương, lại nhìn đến trên mặt bàn bày đầy các loại mỹ phẩm dưỡng da.
Mấy thứ mỹ phẩm dưỡng da đều là nguyên chủ đổi lấy, nguyên chủ mỗi ngày đều sẽ dùng……
Làm một tiểu bạch kiểm cũng không dễ dàng…… Ngôn Cảnh Tắc không công phu lăn lộn giống nguyên chủ như vậy, tùy tiện đào một đống thứ bôi trét lên mặt làm chi, hắn quấn khăn tắm quanh hông rồi đi ra ngoài.
Hắn và Chu Văn Tu chờ bên ngoài vừa vặt mặt đối mặt.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Vào ban đêm, trước khi Ngôn Cảnh Tắc nghiên cứu tinh thần lực, làm rất nhiều bài gập bụng, đương nhiên hít đất và hạ ngồi xổm cũng không thể thiếu. Mãi cho đến khi tinh bì lực tẫn, hắn mới xụi lơ thân thể, bắt đầu nghiên cứu tinh thần lực của mình.
Thật sự quá mệt mỏi…… Ngôn Cảnh Tắc nghiên cứu nghiên cứu, liền không cẩn thận ngủ luôn, mà giấc ngủ này ngủ đến đặc biệt thơm ngọt.
Chu Văn Tu trong một phòng khác thì không thoải mái như hắn!
Chu Văn Tu nửa đêm bò dậy giặt quần lót.
Y cũng không biết là chuyện như thế nào, y thế mà có mộng xuân.
Mộng xuân còn chưa tính, y mộng xuân còn đặc biệt quỷ dị! Y thế mà mơ thấy Ngôn Cảnh Tắc đè y……
Giặt xong quần lót, Chu Văn Tu đi ra ngoài chạy một vòng bình tĩnh một chút, thuận tiện còn mua bữa sáng mang về, sau đó liền nghe được trong phòng Ngôn Cảnh Tắc vang lên tiếng chuông đồng hồ báo thức kịch liệt, một lát sau, Ngôn Cảnh Tắc liền ngáp ra tới, vừa ra tới liền nói: “Văn Tu, cảm ơn bữa sáng của anh, em quá yêu anh!”
Ngôn Cảnh Tắc vừa nói, vừa giúp Chu Văn Tu lọc tạp chất trong bữa sáng.
Chu Văn Tu lại một lần nữa được thổ lộ, trong lòng ngọt như ăn mật, chờ y ăn một ngụm bữa sáng…… Sao vẫn ăn ngon như vậy?
Giống như chỉ cần cùng Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau, y ăn cái gì cũng có mùi vị, làm gì cũng có lực?
Chu Văn Tu toàn thân tràn ngập lực lượng, còn Ngôn Cảnh Tắc…… Hắn hôm qua làm mấy cái hít đất, hôm nay cả cánh tay cũng nâng không nổi……
Chu Văn Tu vẫn luôn là người nói là phải làm ngay, sau khi quyết định mang dội ra ngoài thành giết tang thi, lập tức liền tổ chức một đội ngũ.
Ngày thứ tư Ngôn Cảnh Tắc xuyên đến đây, mặc đồng phục phòng hộ Chu Văn Tu chuyên môn tìm đến, mang khẩu trang, đi theo Chu Văn Tu xuất phát, chuẩn bị ra ngoài thành giết tang thi.
Thời điểm xuất phát, Ngôn Cảnh Tắc thu thập riêng một ít đồ ăn mang theo, hắn vốn muốn tự cầm, nhưng cuối cùng bị Chu Văn Tu cướp cầm lấy.
Chu Văn Tu cũng không có biện pháp…… Mấy ngày nay Ngôn Cảnh Tắc rõ ràng tay chân vô lực, cũng không biết là chuyện thế nào…… Y cũng không dám để Ngôn Cảnh Tắc cầm đồ.
Ngôn Cảnh Tắc mỗi ngày buổi tối kiên trì rèn luyện, kết quả eo đau lưng đau chân rút gân: Hắn thật sự quá phế!
Nhưng mà tuy rất phế nhưng hắn thông qua tinh thần lực của mình, phát hiện tố chất thân thể của mình đã tốt hơn một chút… Đương nhiên chuyện này với mới bắt đầu rèn luyện không liên quan, hẳn là bởi vì hắn thức tỉnh thành một dị năng giả.
Chẳng sợ chỉ có thể châm được điếu thuốc lá, hắn cũng là dị năng giả!
Ngôn Cảnh Tắc hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà đi theo Chu Văn Tu, đi tới điểm tập hợp của đội ngũ ngoài thành.
Nơi đó đã có một vài người đang chờ, lúc ban đầu, bởi vì Ngôn Cảnh Tắc võ trang hạng nặng, bọn họ cũng chưa nhận ra được hắn là ai, nhưng sau đó Ngôn Cảnh Tắc kéo xuống khẩu trang, theo chân bọn họ chào hỏi.
Người chuẩn bị cùng Chu Văn Tu ra khỏi thành: “……” Người này cũng đi?!
Hết chương 81.
_____________________________
Chương 82
Tác giả: Quyết Tuyệt
Edit: Kaorurits
Ở căn cứ Đại Học Thành, mức độ nổi tiếng của Ngôn Cảnh Tắc vẫn rất cao, ai không biết quản lý căn cứ Chu Văn Tu thích đàn ông, còn nuôi một tiểu bạch kiểm?
Hiện giờ, những người thường trong căn cứ có lẽ chỉ biết tên Ngôn Cảnh Tắc, thấy hắn lại nhận không ra, nhưng những dị năng giả đó, hoặc là tầng lớp lãnh đạo căn cứ đều có thể nhận ra Ngôn Cảnh Tắc.
Ảnh chụp Ngôn Cảnh Tắc không ít lần được bọn họ truyền nhau xem. Những dị năng giả hệ hỏa muốn đi theo Chu Văn Tu ra ngoài giết tang thi đều biết Ngôn Cảnh Tắc.
Sau khi nhận ra… Ánh mắt bọn họ nhìn Ngôn Cảnh Tắc không khỏi phức tạp.
Bọn họ nhớ rõ người này là người thường đúng không? Vì sao hắn lại đi theo bọn họ đi giết tang thi?
Bọn họ đang thấy kì quái, Ngôn Cảnh Tắc theo chân bọn họ chào hỏi xong liền chạy qua chỗ Chu Văn Tu: "Văn Tu, muốn uống nước không?”
Chu Văn Tu cũng không khát, nhưng Ngôn Cảnh Tắc cầm ly nước nhìn y…… Y tiếp nhận ly nước uống một ngụm.
Ngôn Cảnh Tắc chờ y uống, tiếp nhận lại ly nước đi theo uống một ngụm, cười khanh khách: “Anh xem chúng ta như vậy có phải gián tiếp hôn môi rồi không?”
Chu Văn Tu: Lại bị trêu chọc!
Hai người đang nói, từ không xa đi tới hai dị năng giả một nam một nữ: “Xin lỗi hội trưởng, chúng tôi đã tới muộn.”
“Là tôi tới sớm.” Chu Văn Tu cười nói.
Ngôn Cảnh Tắc theo ánh mắt Chu Văn Tu nhìn qua, phát hiện hai người mặc trang phục vận động giống nhau, diện mạo đều rất bình thường, trong đó cô gái dị năng giả kia, nhìn ánh sáng trên người nàng là biết nàng là hệ thổ, còn chàng trai kia là hệ thủy.
Ánh sáng trên người bọn họ rất sáng, dị năng hẳn là không yếu.
Chu Văn Tu cùng hai người chào hỏi, liền giới thiệu, cho Ngôn Cảnh Tắc hai người này.
Hai người này hôm nay cùng Chu Văn Tu mang đội ra ngoài thành giết tang thi, bọn họ là một đôi tình nhân, người nữ gọi là Trần Thư Tâm, người nam là Lục Hoa Vinh. Bọn họ cũng giống Ngôn Cảnh Tắc, sau khi Chu Văn Tu thành lập căn cứ cứu về lúc đi tìm vật tư.
Hai người này đến căn cứ tương đối sớm, dị năng lại rất mạnh, Chu Văn Tu rất quen thuộc với bọn họ, hơn nữa y tính toán sau khi Mông Gia Ứng rời khỏi sẽ bảo Trần Thư Tâm làm trợ lý, lần này gọi bọn họ tới.
"Hai người khỏe." Ngôn Cảnh Tắc cười cùng hai người chào hỏi.
Lục Hoa Vinh và Trần Thư Tâm cũng cười chào hỏi Ngôn Cảnh Tắc.
Thái độ của bọn họ rất bình thản, ít nhất Ngôn Cảnh Tắc không cảm nhận được ác ý trên người bọn họ. Chu Văn Tu vẫn là có bạn bè đáng giá tín nhiệm.
Hiện giờ, tròn danh sách đăng ký của căn cứ Đại Học Thành, tổng cộng có hơn 123400 người, trong đó có 3761 dị năng giả. Trong hơn 3000 dị năng giả này, dị năng hệ hỏa lại có 532 người.
Chu Văn Tu không có khả năng đem toàn bộ dị năng giả hệ hỏa này toàn bộ một lần, cuối cùng quyết định mang từng nhóm ra ngoài.
Hôm nay, dị năng giả hệ hỏa đi theo tổng cộng 50 người, bọn họ đã sớm đã chờ bên cạnh, chờ Lục Hoa Vinh và Trần Thư Tâm tới, mọi người liền cùng nhau xuất phát.
Người trong căn cứ ra ngoài giết tang thi đều ngồi xe tải. Dị năng giả ngồi trong xe tải, dễ công kích đến xung quanh. Bọn họ 50 người ngồi 4 chiếc xe tải nhỏ, ngoài ra còn một chiếc xe việt dã để đám người Chu Văn Tu ngồi.
Chu Văn Tu và Trần Thư Tâm bọn họ ở tình huống bình thường sẽ không ra tay, chỉ khi gặp được nguy hiểm, 50 dị năng giả hệ hỏa không làm gì được họ mới ra tay hỗ trợ.
Bốn chiếc xe tải hai chiếc ở phía trước, hai chiếc ở phía sau, xe việt dã ở bên trong, đội ngũ liền như vậy hướng thành phố H mà đi. Phụ cận gần căn cứ bọn họ thìn không thấy tang thi, nhưng cách căn cứ xa xa là có thể thấy được.
Thời điểm ban đầu chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy một con, sau lại càng ngày càng nhiều……
"Con đường này quét qua rồi hả?" Ngôn Cảnh Tắc hỏi Chu Văn Tu bên cạnh, liếc mắt nhìn lại một cái, ven đường có rất nhiều xe hỏng, nhưng giữa lộ thật ra lại sạch sẽ.
"Căn cứ chúng ra ra dọn đường cũng sẽ quét luôn tang thi ở các tiểu khu xung quanh." Chu Văn Tu chỉ vào khu dân cư nhỏ bên cạnh nói: "Tang thi là kẻ địch của nhân loại, giết thêm một con là một con. Tuy hiện tại số lượng tang thi nhiều hơn nhân loại, nhưng chỉ cần chúng ta kiên trì tiếp, sớm hay muộn cũng có thể giết sạch tang thi, kết thúc mạt thế."
Thời điểm Chu Văn Tu nói như vậy, trong mắt tràn đầy mong đợi.
Ngôn Cảnh Tắc có hơi muốn thơm y.
Chu Văn Tu là bạn trai hắn, vốn dĩ muốn thơm thì thơm thôi… Ngôn Cảnh Tắc ôm chặt Chu Văn Tu hôn một cái: “Văn Tu anh giỏi quá.”
Chu Văn Tu: “…… Có người.”
Lục Hoa Vinh lái xe mắt nhìn thẳng, Trần Thư Tâm lại cười rộ lên: “Không có việc gì không có việc gì, hai người coi như bọn này không tồn tại là được!”
Lời nói là nói như vậy, nhưng Trần Thư Tâm rất nhanh lại nói: “Hội trưởng, hóa ra anh thích như vậy……”
Chu Văn Tu: “……” trước khi gặp Ngôn Cảnh Tắc, y cũng không biết hóa ra mình lại thích như vậy.
Tuy căn cứ Đại Học Thành vẫn luôn phải người đi quét tang thi, nhưng bởi vì trong căn cứ tuyệt đại đa số đều là người thường, dị năng giả còn phải phụ trách các công việc khác nên bọn họ cũng không quét được quá nhiều. Mà hôm nay bọn họ đi là một khu vực còn chưa quét kịp.
Nơi này là một thôn trong thành phố, có rất nhiều nhà cửa cũ nát, càng có vô số tang thi du đãng trong đó, không ít tang thi thậm chí còn bị nhốt trong phòng.
Xe dừng lại ven đường, lập tức liền có mấy con tang thi lại đây, dị năng giả hệ hỏa trên xe tải nhanh chóng giết mấy tang thi đó, lúc này mới xuống xe.
Chu Văn Tu cũng xuống xe, vừa xuống xe liền nhìn thấy trên mặt đất rất dơ…… Trước tiên y dùng dị năng thiêu sạch đồ trên mặt đất, mới để Ngôn Cảnh Tắc xuống xe, lại nói với những dị năng giả hệ hỏa đó: “Hôm nay chúng ta phụ trách quét sạch tiểu khu này. Mọi người chia làm hai đội……”
Chu Văn Tu chia các dị năng giả hệ hỏa này ra làm hai đội, một đội đi giết tang thi, đội con lại đi theo y khôi phục lại dị năng, nghe y giảng giải kĩ xảo dùng dị năng.
“Dạ! Hội trưởng!” Các dị năng giả này trung khí mười phần mà đáp, rất nhanh liền hành động.
Trần Thư Tâm và Lục Hoa Vinh đi theo đội dị năng giả giết tang thi kia rời đi, Chu Văn Tu mang theo một đội khác, tìm một vành đai xanh tương đối sạch sẽ gần đó đợi.
Y trước tiên đem thiên thạch ra, đặt giữa mọi người. Thời điểm thiên thạch vừa được lấy ra, những dị năng giả hệ hỏa đó cực kích động, bọn họ còn sôi nổi duỗi tay, đi lên sờ sờ.
Sau khi sờ qua, bọn họ càng hưng phấn: “Nó nóng kìa!”
“Tui có thể cảm nhận được bên trong có năng lượng cường đại!”
“Cục đá này vuốt cái thoải mái liền á!”
“Hóa ra thiên thạch là cái dạng này!”
……
Những người này chỉ sợ cho rằng có thiên thạch này, bọn họ có thể trở nên mạnh giống Chu Văn Tu…… Ngôn Cảnh Tắc muốn nói với bọn họ: các người suy nghĩ nhiều quá.
Thiên thạch xác thật ẩn chứa năng lượng hệ hỏa cường đại, những người này cũng có thể cảm giác được đến, nhưng tinh thần lực của bọn họ quá kém, căn bản vô pháp chủ động hấp thu năng lượng bên trong. Cho nên, bọn họ lượn quanh thiên thạch kì thật chỗ tốt đạt được không lớn, ít nhất chính bọn họ khó cảm giác ra được.
Ở chỗ này cũng chỉ mình hắn mới có biện pháp hấp thu năng lượng thiên thạch, đáng tiếc thiên phú hắn quá kém, dù có hấp thu rất nhiều năng lượng hệ hỏa, cũng vẫn chỉ là cái bật lửa như cũ.
Nghĩ đến đây, Ngôn Cảnh Tắc có chút buồn bực dựa tới trên người Chu Văn Tu. Trên người hắn rất ê ẩm, thậm chí có điểm ngồi không được……
Chu Văn Tu ôm lấy Ngôn Cảnh Tắc, trấn an mà vỗ vỗ.
Người xung quanh “……” Bọn họ hẳn là tới giết tang thi chứ không phải tới ăn cẩu lương đúng không?
Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, bị Chu Văn Tu vỗ vài cái, Ngôn Cảnh Tắc lại có tinh thần.
Hắn ghé vào trên đùi Chu Văn, dùng tinh thần lực bắt lấy năng lượng hệ hỏa từ trên thiên thạch phát ra, nhét vào trên người mình và Chu Văn Tu.
Đáng tiếc, dị năng của hắn cũng không thể trở nên cường đại một chút……
Ngôn Cảnh Tắc có điểm mất mát, Chu Văn Tu cảm giác không giống vậy —— đại khái là do hôm nay Ngôn Cảnh Tắc ở bên cạnh nên tinh thần y đặc biệt tốt, dị năng ở trong thân thể kích động, làm y hận không thể lao ra tiêu xài một phen.
Nhưng công việc hôm nay của y chủ yếu là dạy dỗ người khác: “Trải qua nghiên cứu viên nghiên cứu, thiên thạch này có năng lượng giống năng lượng hệ hỏa, có thể tăng tốc độ khôi phục dị năng, bình thường mọi người phải mất một giờ mới khôi phục được thì có nó chỉ cần 40 phút là đủ rồi."
“Hội trưởng, nó có thể làm bọn em mạnh được như anh không?" Có người hỏi.
“Nếu nó thần kỳ như vậy thì căn cứ chúng ta sớm đã có một đám dị năng giả hệ hỏa cường đại rồi.” Chu Văn Tu nói: “Lúc ấy có mấy dị năng giả hệ hỏa phối hợp nghiên cứu vẫn luôn ở cạnh thiên thạch, trong lúc đó thực lực của bọn họ có biên độ tăng trưởng nhỏ, nhưng cũng không rõ ràng, thậm chí tôi không tiếp xúc với thiên thạch, thực lực tăng trưởng cũng hoàn toàn không chậm hơn bọn họ…… Chúng ta đã nghiên cứu thật lâu vẫn không biết làm sao lợi dụng được năng lượng thiên thạch."
Nghe được Chu Văn Tu nói đã thử qua hấp thu năng lượng thiên thạch nhưng căn bản hấp thu không được, những dị năng giả hệ hỏa đều thất vọng thở dài, cũng có số ít người rõ ràng không tin Chu Văn Tu nói, mặt lộ vẻ châm chọc.
Ngôn Cảnh Tắc võ trang hạng nặng, mang khẩu trang, nhìn tựa hồ dựa vào đùi Chu Văn Tu ngủ rồi, nhưng trên thực tế…… Hắn vẫn luôn dùng tinh thần lực quan sát những người đó.
Đương nhiên, người khác cũng đang nhìn hắn. Một người không có dị năng, cùng ra tới còn chưa tính, còn một bộ dạng kiều khí như vậy……
Chân hắn còn chưa chạm đất, Chu Văn Tu liền giúp hắn đốt sạch sẽ mặt đất.
Hiện tại đi xuống rồi, hắn còn chuyên môn mang cái ghế xếp, bọn họ tùy tùy tiện tiện ngồi ở bồn hoa của tiểu khu, chỉ có hắn ngồi ở trên ghế.
Ngồi trên ghế thì thôi, hắn còn ghé vào trên đùi Chu Văn Tu……
Hắn rốt cuộc tới làm gì?
Những dị năng giả hệ hỏa này rất rối rắm, nhưng bọn họ không rối rắm lâu lắm liền phải thay ca.
Một đội người khác bức thiết muốn tiếp xúc thiên thạch nên lúc giết tang thi phá lệ tích cực, thậm chí thiếu chút nữa là đốt một đống nhà người ta… Chờ dị năng dùng xong, bọn họ liền gấp không chờ nổi mà tới tìm Chu Văn Tu, một đám nhìn thiên thạch Chu Văn Tu đặt ở giữa, đôi mắt đều tỏa ánh sáng.
Vừa rồi đã thể hội qua “uy lực” thiên thạch, những dị năng hệ hỏa ban nãy liếc mắt đồng tình bọn họ một cái, đi giết tang thi.
Mà những người này…… Bọn họ rất nhanh liền phát hiện, thiên thạch cũng không tốt như họ tưởng…
Một buổi sáng rất nhanh liền trôi qua.
Những dị năng giả hệ hỏa đó đều đã đi giết tang thi qua hai lần, cũng có chút mệt mỏi, Chu Văn Tu liền đưa ra đề xuất giữa trưa nghỉ ngơi một chút.
“Văn Tu, em nấu cơm cho anh!” Ngôn Cảnh Tắc nghe nói muốn nghỉ ngơi, rốt cuộc cũng từ trên người Chu Văn Tu dậy.
Hắn cùng lại đây là sợ Chu Văn Tu ở bên ngoài bị thương, nhưng Chu Văn Tu một chút nguy hiểm cũng chưa gặp phải, hắn hiện tại cũng cũng chỉ có thể giúp Chu Văn Tu làm cơm.
“Không cần, tùy tiện ăn chút dò đó là được.” Chu Văn Tu nói, dựa theo kinh nghiệm mấy ngày nay của y xem ra, chỉ cần cùng Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau, mặc kệ ăn cái gì, với y mà nói đều là sơn trân hải vị.
“Cũng không tốn công phu gì, em nấu canh.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Ngày hôm qua hắn làm riêng nhiều thêm chút cơm, buổi sáng dùng lạo xưởng trứng gà xào rồi mang theo, hâm nóng là có thể ăn, hiện tại hắn định làm chút canh rau củ mà uống.
Ra ngoài giết tang thi rất vất vả, muốn cho Chu Văn Tu ăn chút rau củ mới mẻ… Ngôn Cảnh Tắc xem nhẹ chuyện hôm nay Chu Văn Tu vẫn luôn không động thủ.
“Vậy nấu canh.” Chu Văn Tu đứng dậy hoạt động.
Bị Ngôn Cảnh Tắc nằm đè thật lâu, y cho rằng chân mình sẽ tê, kết quả… Chân y thế mà lại rất thoải mái?
Nồi rất nhanh được đưa tới, Ngôn Cảnh Tắc xin một ít nước từ Lục Hoa Vinh, anh này là dị năng giả hệ thủy, lại để Chu Văn Tu dùng dị năng nhóm lửa.
Nước do dị năng hệ thủy của Lục Hoa Vinh làm ra vô cùng sạch sẽ, một chút tạp chất cũng không có, Ngôn Cảnh Tắc lọc hết tạp chất trong rau củ, ném vào trong nồi, lại bỏ vào một chút muối, một chút bột ngọt, nấu một lát liền nói: “Được rồi, có thể ăn.”
Nghe Ngôn Cảnh Tắc nói phải làm cơm, bất kể là những dị năng giả hệ hỏa đó hay là Lục Hoa Vinh Trần Thư Tâm, đều rất chờ mong.
Ngôn Cảnh Tắc một bộ dáng thực tự tin, hắn làm đồ ăn hẳn là rất ngon nhỉ?
Hắn có thể chiên xào nấu nướng làm một đống mỹ thực không?
Chẳng sợ hắn làm không nhiều lắm, không tới phiên bọn họ ăn, ngửi ngửi tí hương vị cũng được a!
Kết quả…… Ngôn Cảnh Tắc nấu ăn còn có thể có lệ hơn nữa không?
Tùy tiện bốc nhúm rau xanh ném vào trong nước nấu nấu, cái này kêu nấu ăn hả?
Những người này nhìn đến cạn lời cực kỳ.
Trần Thư Tâm nguyên bản còn muốn ăn một chén canh, yên lặng mà ăn luôn bánh bao mình mang theo.
Chu Văn Tu không tiện tự mình độc hưởng, hỏi Trần Thư Tâm và Lục Hoa Vinh: “Hai người có muốn ăn chút không?"
“Không cần.” Trần Thư Tâm cự tuyệt: “Bọn tôi có mua bánh bao ở nhà ăn hồi sáng rồi… Hội trưởng nếu được anh giúp bọn tôi hâm lại một chút?"
Chu Văn Tu cười giúp bọn họ hâm nóng bánh bao. Hâm nóng xong, Chu Văn Tu lại nhìn về phía những người khác.
Trong căn cứ bọn họ có rất nhiều loại rau củ, không thiếu rau củ ăn, bọn họ lúc này cũng liền sôi nổi cự tuyệt: “Hội trưởng, một mình anh ăn là được.”
“Hội trưởng, bọn em không cần.”
“Hội trưởng, em có mang theo đồ ăn.”
……
Chu Văn Tu kỳ thật cũng không muốn đem đồ ăn Ngôn Cảnh Tắc làm phân ra…… Y múc canh tự mình chậm rãi uống, một bên uống, một bên ăn cơm chiên trứng.
Thật sự ăn quá ngon! Lúc ăn trên người còn ấm áp!
Y chẳng lẽ là người yêu vào não tàn, có Ngôn Cảnh Tắc bên cạnh thì cái gì cũng thấy tuyệt?
Ngôn Cảnh Tắc nhìn Chu Văn Tu ăn đến cao hứng, liền cũng cao hứng. Hắn đem nguyên tố hệ hỏa của thiên thạch nhét vào đồ ăn…… Tâm tư này không tiêu phí rồi!
Người xung quanh: “……” Chu Văn Tu ăn khoa trương đến như vậy sao? Một nồi canh bình thường như vậy còn ăn đến mặt đầy say mê……
Chu Văn Tu ăn rất nhiều, Ngôn Cảnh Tắc ăn không nhiều lắm.
Chu Văn Tu hỏi: “Cảnh Tắc, sao em không ăn?"
Ngôn Cảnh Tắc có điểm bất đắc dĩ: “Nơi này hương vị không dễ ngửi, em không muốn ăn gì lắm."
Chu Văn Tu tức khắc có điểm đau lòng: “Về sau em vẫn nên đừng ra tới, bên ngoài vừa dơ vừa hôi……”
"Nhưng em muốn mình ở bên nhau." Ngôn Cảnh Tắc nói: "Chỉ cần có thể cùng anh bên nhau, em cái gì cũng không sợ."
Chu Văn Tu nghe được trong lòng nóng lên: “Em mau mang khẩu trang lên đi…… Lần sau anh bảo bọn họ làm cho em mấy cái khẩu trang lấp kín mũi, như vậy cũng không ảnh hưởng em ăn cơm."
Người xung quanh: “……” Đây tuyệt đối là nam hồ ly tinh, nhìn xem hội trưởng bọn họ bị mê mẩn thành bộ dạng gì kìa…
Đám dị năng giả hệ hỏa này tuy thấy một màn như vậy không quá quen, nhưng phần lớn chỉ là chửi thầm một chút.
Bọn họ rất tôn kính Chu Văn Tu, chẳng sợ có ý kiến với Ngôn Cảnh Tắc, nể mặt Chu Văn Tu đều sẽ không nói gì… Nhưng có một người nhảy ra, còn nghi ngờ Chu Văn Tu: “Hội trưởng, chúng ta là ra giết tang thi, cậu sao còn mang người này theo?"
Chu Văn Tu nhíu mày nhìn qua, còn chưa kịp nói chuyện, Ngôn Cảnh Tắc mở miệng trước: “Chu Văn Tu mang theo tôi thì có quan hệ gì với anh? Anh ấy cũng không bắt anh bảo hộ tôi."
“Cậu……”
Người này vừa định nói gì đó, nhưng mới vừa há mồm, Ngôn Cảnh Tắc liền cướp lời nói: “Anh ấy mang anh ra đây là muốn giúp anh, anh thì ngược lại còn kén cá chọn canh, nghi ngờ anh ấy, mặt anh sao lại dày như vậy?"
"Tôi kén cá chọn canh chỗ nào?" Người này nổi giận.
"Trước đó anh cứ lặp đi lặp lại truy vấn chuyện thiên thạch, còn không phải cảm thấy Văn Tu cất giấu, hoài nghi anh ấy không nói thật sao?” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Thiên thạch này là của Chu Văn Tu, anh ấy kỳ thật hoàn toàn có thể không cần phải lấy ra. Hiện tại anh ấy lấy ra là hy vọng có thể trợ giúp các người, hy vọng có thể nghiên cứu ra cách dùng, anh ngược ngạo, chó cắn Lã Động Tân*.”
(*ý chỉ là làm ơn mắc oán, mọi người có rãnh hãy xem Tây Du Ký TVB 1996 hài hước và có nói cái tích này)
Người này vẫn luôn một bộ dáng không phục Chu Văn Tu, còn hoài nghi thiên thạch là giả…… Ngôn Cảnh Tắc đã sớm nhìn gã không vừa mắt.
Ngôn Cảnh Tắc lời này vừa nói xong, có người như suy tư gì, có người cảm kích mà nhìn về phía Chu Văn Tu, nhưng cũng có người càng thêm bất mãn, trợn mắt giận nhìn Ngôn Cảnh Tắc —— bọn họ dựa vào cái gì bị cá nhân như vậy nói vào mặt?
Ngôn Cảnh Tắc không chút nào để ý, lại nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, em nói đúng không?”
Ngôn Cảnh Tắc là đang giúp mình nói chuyện…… Chu Văn Tu nói: “Đúng vậy.”
“Vậy chờ trở về, anh phải khen thưởng cho em đó.” Ngôn Cảnh Tắc lại nói.
Chu Văn Tu gật gật đầu.
“Văn Tu anh thật tốt, em càng ngày càng yêu anh.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Chu Văn Tu không biết Ngôn Cảnh Tắc lát nữa muốn khen thưởng cái gì, nhưng y cảm thấy…… Có thể cho Ngôn Cảnh Tắc nhiều khen thưởng một chút.
Trần Thư Tâm: “……” Chu Văn Tu bị dụ dỗ đến đầu óc choáng váng rồi!
Bất quá nếu có một chàng trai soái như Ngôn Cảnh Tắc đứng ra nói chuyện giúp nàng, nói yêu nàng, nàng chắc chắn cũng rất cao hứng……
Ăn cơm xong, hành vi giết tang thi vẫn tiếp tục.
Kỹ xảo sử dụng dị năng kỳ thật cũng không nhiều, buổi sáng Chu Văn Tu đã giảng qua, buổi chiều cũng không nói gì thêm, chỉ có thời điểm người ta hỏi vấn đề gì đó, y sẽ giải đáp.
Những dị năng giả hệ hỏa đó phần lớn thực sùng bái Chu Văn Tu, cũng có không ít người đi lên hỏi chuyện.
Lúc Chu Văn Tu nói chuyện với người ta, còn có người tới tìm Ngôn Cảnh Tắc.
Người trẻ tuổi nói chuyện với Ngôn Cảnh Tắc này trước đó vẫn luôn dùng ánh mắt sùng bái nhìn Chu Văn Tu, vây quanh Chu Văn Tu chuyển động, cậu ta đi đến trước mặt Ngôn Cảnh Tắc, liền nói: “Nè…… Ngôn Cảnh Tắc, anh vừa rồi giúp hội trường nói chuyện, cảm ơn anh.”
Mắt Ngôn Cảnh Tắc trợn trắng: “Văn Tu tự mình sẽ nói lời cảm tạ, không cần cậu đâu.”
Người này tức khắc có hơi tức giận: “Anh…… Ngôn Cảnh Tắc, tôi thật không rõ, hội trưởng vì sao lại thích anh… Anh một đại nam nhân, công việc gì cũng không làm…"
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tôi lớn lên đẹp như vậy, Văn Tu sao không thích tôi chứ?”
“Hội trưởng không phải người nông cạn như vậy!” Người này nói.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Vậy cậu cảm thấy anh ấy nên thích người ra sao?"
“Anh ấy hẳn là thích một người cường đại……”
"Trước mạt thế có người đánh quyền anh, quyền Thái, judo gì đó, cậu hẳn có nghe nói chứ?"
“Nghe nói qua, làm sao vậy?”
“Những vận động viên quyền anh đó đánh quyền đều rất lợi hại, đối mặt vài người cũng có thể đánh được… Bọn họ tìm đối tượng có cần nhất định cũng phải là tay quyền anh lợi hại không?"
“Đương nhiên không phải.” Người này theo bản năng mà nói.
“Vậy Chu Văn Tu vì sao phải tìm cường giả?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi lại.
Người nọ: “……”
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Tôi nói cậu nghe, hội trưởng các cậu thích người yếu một chút, chim nhỏ nép vào người một chút, tốt nhất có thể chú tâm ỷ lại vào anh ấy, bưng trà rót nước hỏi han ân cần……”
Dị năng giả hệ hỏa kia trợn mắt há hốc mồm.
Chu Văn Tu sợ Ngôn Cảnh Tắc bị khi dễ, chú ý một chút tình huống bên này: Tôi không phải! Tôi không có!
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: “Đương nhiên còn phải đẹp, đàn ông nào không thích người đẹp?"
Dị năng giả hệ hỏa kia đã chấp nhận cách nói của Ngôn Cảnh Tắc, theo cách nói của Ngôn Cảnh Tắc mà tưởng tượng…… Ngôn Cảnh Tắc này kỳ thật rất không tồi?
Ngôn Cảnh Tắc lừa dối một dị năng giả hệ hỏa, đang định nói thêm gì đó, động tác đột nhiên dừng lại.
Có tang thi tới, còn là một đại sóng tang thi!
Những tang thi đó lôi cuốn sương đen dày đặc mà đến, rõ ràng cực kì cường đại, số lượng còn rất nhiều……
Ngôn Cảnh Tắc hít sâu một hơi, tim đập suýt chút nữa thì ngừng.
Hết chương 82.
-----
Hai chương hơn 7k từ luôn hèn gì dài xỉu :))