Chương 77
Tác giả: Quyết Tuyệt
Edit: Kaorurits
Ngôn Cảnh Tắc ăn no, lại nhìn về phía Chu Văn Tu: “Văn Tu, anh muốn vào trong xe nghỉ ngơi một chút không?"
"Em nghỉ ngơi đi, anh muốn xem tình huống xung quanh." Chu Văn Tu nói.
Bọn họ vẫn luôn đi quét tang thi, nhưng vì rất nhiều người không muốn rời khỏi căn cứ, cũng không có năng lực rời khỏi căn cứ, tiến triển vẫn không thuận lợi, tang thi trong thành phố H vẫn rất nhiều.
Càng đáng sợ chính là, những tang thi đó thế mà còn trở nên mạnh hơn.
Một ít tang thi nguyên bản bị nhốt ở trong nhà không ra được, hiện tại đều có thể phá cửa mà ra.
“Em cùng anh.” Ngôn Cảnh Tắc nói, mở cửa xe liền định xuống xe.
Nhưng mà khi cửa xe mở ra, động tác hắn liền dừng lại. Trên đường một mảnh hỗn độn, mà hắn…… Còn ăn mặc tinh xảo mang giày da.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Chu Văn Tu cười nói: “Em ở trong xe đợi đi. Em ra ngoài, anh sẽ bị phân tâm.”
Ngôn Cảnh Tắc yên lặng đóng cửa xe lại: “Vậy em đây không làm anh thêm phiền……”
Hắn vẫn là nên ở trong xe, nghiên cứu một chút tinh thần lực của mình đi.
Với lại, hắn đã có tinh thần lực có phải cũng có dị năng không?
Thời điểm vừa mới xuyên tới, trong đầu Ngôn Cảnh Tắc trống rỗng, cái gì cũng không rõ ràng, sau đó vất vả có được ký ức nguyên chủ lại vào giữa hoàn cảnh như vậy… Hắn căn bản không rảnh quan sát thế giới này.
Ngôn Cảnh Tắc nhắm mắt lại, dùng tinh thần lực đi “nhìn” chung quanh.
Hắn phát hiện toàn bộ thế giới đều xám xịt, nhưng tại đây, trải rộng trong sương đen lại hỗn tạp một vài sắc thái khác.
Còn Chu Văn Tu bên kia…… Chu Văn Tu trong thế giới hắn dùng tinh thần lực nhìn thấy là một hình người có ánh sáng đỏ. Trên hình người này còn có một vầng mặt trời nhỏ cỡ cái trứng gà!
Ngôn Cảnh Tắc mở to mắt nhìn về phía Chu Văn Tu. Chu Văn Tu vẫn là bộ dáng nguyên bản, một chút cũng không đỏ.
Ngôn Cảnh Tắc cười cười, lại nhắm hai mắt lại. Nếu không có ngoài ý muốn, Chu Văn Tu tản mát ra ánh sáng đỏ, là bởi vì y có được dị năng hệ hỏa. Mà vầng mặt trời nhỏ trên người y kia hẳn là thiên thạch mà người căn cứ Thiên Long muốn có.
Người căn cứ Thiên Long kỳ thật còn hỏi thăm nguyên chủ xem bên người Chu Văn Tu có đá quý đặc thù gì không, nguyên chủ lúc ấy nói một chút, nhưng tồn tại của thiên thạch này nguyên chủ cũng không biết, nên không nói.
Đang nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc lại nhìn thấu một bóng người bị sương đen bao vây, cả người đen nhánh hướng qua bên này…
Bóng người màu đỏ đại biểu cho Chu Văn Tu tiến lên, bóng người màu đen kia bị đắp lên một vầng sáng đỏ, rất nhanh biến mất.
Nhưng sương đen dày đặc trên bóng người đó cũng không biến mất mà tán ra trong không khí, làm sương xám phụ cận bị nhiễm nặng thêm vài phần.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Mọi người phổ biến đều cảm thấy tang thi là sau khi cảm nhiễm virus biến thành, nhưng sao hắn lại cảm thấy tang thi xuất hiện và sương đen này có quan hệ với nhau?
Ngôn Cảnh Tắc nhìn xung quanh, lại lưu ý về trên người mình.
Cùng lúc đó, Chu Văn Tu khó hiểu mà nhìn nhìn chung quanh —— sao y lại cảm thấy vừa rồi có thứ gì đó đền gần y? Còn làm y đặc biệt thoải mái……
Ngôn Cảnh Tắc phát hiện trên người mình ánh sáng gì cũng không có…… Từ từ, trên người hắn có vô cùng nhạt vô cùng nhạt, gần như nhìn không ra… vài loại ánh sáng?
Hay là hắn có thể có vài loại dị năng?
Trong lòng Ngôn Cảnh Tắc nhảy dựng, kinh hỉ không thôi, nhưng mà hắn căn bản dùng không ra dị năng!
Những luồng ánh sáng màu đỏ đó, hoặc là nói nguyên tố hệ hỏa, đều hướng về cơ thể Chu Văn Tu ngưng tụ, Chu Văn Tu hẳn là vì như vậy mới có thể có được dị năng. Vậy hắn muốn có dị năng, hẳn phải yêu cầu hấp thu nguyên tố xung quanh.
Nhưng những nguyên tố đó, căn bản không chạy vào thân thể hắn.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Ngôn Cảnh Tắc thử thật lâu, mới phát hiện có thể sử dụng tinh thần lực đem những nguyên tố đó kéo vào thân thể mình, nhưng hắn kéo vào rồi, nó còn có thể chạy ra!
Đây quả thực là làm người ta tuyệt vọng!
Hắn đã bị chú định…… Không thể có được dị năng ư?
Chu Văn Tu vẫn luôn chú ý Ngôn Cảnh Tắc. Nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc lúc ngủ vẫn luôn nhíu mày… Chu Văn Tu cân nhắc, chờ trở về rồi, nhất định phải kiếm gì đó ăn ngon cho Ngôn Cảnh Tắc, cũng coi như là an ủi hắn một chút.
Ngôn Cảnh Tắc yếu như vậy, lần này nhất định bị sợ hãi.
Mặt trời dần lặn xuống, sắc mặt Chu Văn Tu càng ngày càng trầm xuống.
Mà lúc này, tốn sức chín trâu hai hổ, tiêu hao rớt không ít tinh thần lực, vẫn như cũ không thể làm ánh sáng trong cơ thể mình mạnh nhiều hơn một chút, vẫn không có biện pháp sử dụng dị năng như cũ, Ngôn Cảnh Tắc đã bất chấp tất cả, từ bỏ trị liệu.
Dù sao tinh thần lực của hắn rất cường đại, có năng lực tự bảo vệ mình, không có dị năng thì không có dị năng đi!
Ngôn Cảnh Tắc không lăn tăn những nguyên tố xung quanh đó nữa, mà duỗi tinh thần lực của mình ra ngoài, cảnh tượng xung quanh liền xuất hiện trong đầu hắn.
Chu Văn Tu cả người sáng lên, xe tải chứa đầy vật tư, các tòa nhà cao bị chiến đấu thiêu hủy tùy thời đều có thể sập xuống, thành thị tử khí thâm trầm… Nơi xa còn có một chiếc xe chạy đến bên này, vài người trên xe tỏa ra ánh sáng khác nhau.
Có người tới.
Trong xe không lớn, mấy người căn cứ Đại Học Thành đang nói chuyện.
“Phụ cận có thật nhiều tang thi bị thiêu hủy, hội trưởng hẳn là ở phía trước.”
“Hội trưởng không có việc gì chứ?”
“Anh ấy đi ra ngoài lâu như vậy cũng chưa trở về……”
……
Những người này đang lo lắng, trong đó một chàng trai bộ dáng 25-26 tuổi, tướng mạo xuất chúng nói: "Hội trưởng mạnh như vậy, sao có thể xảy ra chuyện!"
Người xung quanh nghe người đó nói, đều trợn mắt giận dữ nhìn gã: “Mông Gia Ứng, anh còn có mặt mũi nói à! Hội trưởng một mình truy kích người căn cứ Thiên Long, sao anh không nói với bọn tôi?"
Ngôn Cảnh Tắc bị “bắt cóc” chỉ có Chu Văn Tu phát hiện, lúc ấy người căn cứ Thiên Long còn để ở hiện trường bắt cóc tờ giấy, bảo y đi một mình.
Cho nên y trước đó một mình ra cửa, nhưng trước khi ra cửa y đã công đạo Mông Gia Ứng, bảo Mông Gia Ứng an bài người theo kịp, y thậm chí còn để lại ký hiệu.
Nhưng Mông Gia Ứng không đem chuyện này nói với người khác, vẫn luôn kéo dài vài tiếng đồng hồ!
Chu Văn Tu vẫn luôn không trở về, hiện tại những người này đều có ý kiến với Mông Gia Ứng.
“Hội trưởng là đi cứu cái tên tiểu bạch kiểm cậu ấy nuôi kia, dựa theo quy định căn cứ, chuyện cá nhân thì cá nhân giải quyết." Mông Gia Ứng nói.
“Người căn cứ Thiên Long bắt cóc người hội trưởng, rõ ràng là muốn gây bất lợi cho hội trưởng, đây là chuyện cá nhân à?” Một người khác hỏi.
Mông Gia Ứng sắc mặt khó coi, nhưng gã vẫn không nói chuyện.
“Nếu hội trưởng xảy ra chuyện, tôi sẽ không bỏ qua cho anh.” Lại có người nói.
Mông Gia Ứng cười lạnh một tiếng: “Hội trưởng sẽ không xảy ra chuyện!”
Bọn họ đang nói, liền nghe được giọng Chu Văn Tu: “Các người hiện tại mới đến?”
Mọi người nhìn qua, liền nhìn đến cách đó không xa có một người đứng trên xe tải sắc mặc phát trầm, không phải Chu Văn Tu thì là ai?
Chu Văn Tu không có chuyện gì!
Chu Văn Tu không chỉ có không có chuyện gì, mấy cái xe của căn cứ Thiên Long đều ở đó, hội trưởng bọn họ đây là cướp đồ của căn cứ Thiên Long về?
Còn Ngôn Cảnh Tắc bọn họ không thấy đâu… Bọn họ đều không để bụng người này, thấy hay không thấy cũng chẳng sao.
Lại nói tiếp…… Tính tình hội trưởng bọn họ vẫn luôn rất tốt, hiện tại không chỉ đoạt vật tư của căn cứ Thiên Long, sắc mặt còn khó coi như vậy…… Ngôn Cảnh Tắc đã xảy ra chuyện?
Những người này trong lòng đều buông lỏng: “Hội trưởng!” Bọn họ nhảy xuống xe, liền hướng tới Chu Văn Tu đi đến.
Chu Văn Tu vẫn như cũ đứng trên xe tải, cũng không đi xuống, y lạnh lùng mà nhìn những người trước mặt, một cầu lửa đột nhiên ném qua Mông Gia Ứng.
Mặt Mông Gia Ứng sau khi nhìn thấy Chu Văn Tu hiện lên tươi cười bỗng nhiên cứng đờ, gã và Chu Văn Tu giống nhau là dị năng giả hệ hỏa, trên người đột nhiên tuôn ra ánh lửa, chặn lại công kích của Chu Văn Tu, cũng không tránh khỏi liên tục lui về phía sau.
Mà lúc này, trên tay Chu Văn Tu đã ngưng tụ ra một quả cầu lửa rất lớn.
Quả cầu lửa kia trên tay y áp súc thu nhỏ, màu sắc dần dần phát sinh biến hóa, uy lực lại cũng rõ ràng trở nên mạnh hơn.
“Mông Gia Ứng, anh phản bội căn cứ?” Chu Văn Tu nhìn về phía Mông Gia Ứng.
Lần giao phong vừa rồi làm cháy hỏng quần áo trên người Mông Gia Ứng, nghe được Chu Văn Tu nói, sắc mặt Mông Gia Ứng biến đổi: “Tôi không có!”
“Vậy anh giải thích một chút, các người vì vì sao bây giờ mới lại đây?” Chu Văn Tu hỏi.
Người cùng Mông Gia Ứng đến đều cách Mông Gia Ứng xa một chút.
Mông Gia Ứng nói: “Hội trưởng, cậu tới cứu Ngôn Cảnh Tắc, đây là hành vi tư nhân!”
Sau khi Chu Văn Tu hoài nghi căn cứ có nội quỷ, đối tượng hoài nghi đầu tiên chính là Mông Gia Ứng.
Mông Gia Ứng là y trước mạt thế đã quen biết, sau đó Mông Gia Ứng giống y cùng thức tỉnh dị năng hệ hỏa, hai người càng thân hơn.
Càng quan trọng là, chuyện thiên thạch Mông Gia Ứng biết, lần này trước khi y rời khỏi căn cứ, cũng cùng Mông Gia Ứng chào hỏi.
Chu Văn Tu phóng thẳng quả cầu lửa trên tay về phía Mông Gia Ứng.
Cầu lủa bên chân Mông Gia Ứng đột nhiên nổ tung.
Mông Gia Ứng cũng là dị năng giả hệ hỏa, có sức chống cự với lửa, nhung dị năng của Chu Văn Tu mạnh hơn xa gã, quần áo gã bị sóng nhiệt đốt tới, ngay cả mặt cũng bị sóng nhiệt làm bỏng.
“Chu Văn Tu, cậu vì cái tên Ngôn Cảnh Tắc kia, muốn trở mặt với tôi?” Mông Gia Ứng nhanh chóng mà tháo xuống mắt kính bảo hộ, che lại mặt mình, phẫn nộ chất vấn.
“Chuyện này không quan hệ gì với Cảnh Tắc.” Chu Văn Tu nói, ánh mắt còn dừng trên người Mông Gia Ứng: “Nếu anh cảm thấy đây là hành vi tư nhân của tôi, anh không cần hỗ trợ…… Về sau chúng ta phân rõ giới hạn, anh cũng không cần làm trợ lý cho tôi nữa. Tự giải quyết cho tốt.”
Y hiện tại không có chứng cứ Mông Gia Ứng phản bội y, hơn nữa chuyện y ra ngoài cứu Ngôn Cảnh Tắc này, thật đúng có thể là nói hành vi cá nhân, những người khác không hỗ trợ cũng không có gì.
Còn tồn tại của thiên thạch… Người biết đến cũng không chỉ có mỗi mình Mông Gia Ứng.
Thời điểm y vừa mới thành lập căn cứ, vì ổn định căn cứ nên lập ra rất nhiều quy định, trong đó bao gồm không tùy ý giết người, lúc này cũng không thể tự mình phá luật.
Lời này củ Chu Văn Tu vừa ra, không chỉ có Mông Gia Ứng, ngay cả những người cùng đến với Mông Gia Ứng cũng có hơi giật mình.
Quan hệ của Chu Văn Tu và Mông Gia Ứng vẫn luôn rất tốt, hiện tại đây là muốn…… Cắt bào đoạn nghĩa?
“Chu Văn Tu, cái tên tiểu bạch kiểm kia có gì hay? Vì hắn cậu đối xử với tôi như vậy?" Mông Gia Ứng hỏi.
“Anh là bạn Văn Tu, anh ấy có việc anh không hỗ trợ, anh ấy không muốn làm bạn với anh nữa chẳng phải là bình thường sao? Xả lên người tôi làm chi?" Ngôn Cảnh Tắc ló đầu ra từ cửa sổ xe.
Hoàng hôn rơi xuống rắc lên ánh sáng vàng chiếu rọi lên mặt Ngôn Cảnh Tắc làm mặt Ngôn Cảnh Tắc như phảng phất phiếm quang, có vẻ càng thêm đẹp mắt.
Những người căn cứ Đại Học Thành nhìn thấy, cũng đều có chút lý giải vì sai hội trưởng bọn họ muốn nuôi người này —— gương mặt sáng sủa này, khiến cho người ta sau khi nhìn, tâm tình thoải mái!
Cũng cũng chỉ có Mông Gia Ứng đột nhiên thay đổi sắc mặt: “Cậu không sao à?”
“Có Văn Tu cứu tôi, tôi làm sao lại gặp chuyện được?” Ngôn Cảnh Tắc cười nói, đồng thời trong lòng bốc cháy lên lửa giận hừng hực.
Ánh mắt Mông Gia Ứng nhìn hắn tràn ngập ác ý!
Nếu hắn không có mặt ở đây, Mông Gia Ứng đồng dạng cũng sẽ đến muộn, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến Chu Văn Tu bị thương nghiêm trọng, sau đó Chu Văn Tu cùng Mông Gia Ứng cãi nhau to, Mông Gia Ứng vẫn luôn tìm nguyên chủ gây phiền toái……
Hắn nguyên bản không nghĩ nhiều, hiện tại nhìn thấy thái độ Mông Gia Ứng đối với Chu Văn Tu, thái độ đối với mình, lại đột nhiên ý thức được một sự kiện —— cái tên Mông Gia Ứng này, thích Chu Văn Tu!
Gã thích cơ hồ không thèm che dấu, hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được!
Cũng đúng, Chu Văn Tu xuất sắc như vậy, chắc chắn có rất nhiều người muốn tranh đoạt!
Hắn nhất định không thể để Chu Văn Tu bị người khác đoạt đi!
Chỉ là…… Chu Văn Tu thích là dạng tiểu bạch kiểm như nguyên chủ à?
Dù sao hắn cũng không biết mình trước kia là ai, chỉ có ký ức nguyên chủ, không bằng phải làm một tiểu bạch kiểm hoàn hảo!
Đương nhiên hắn và nguyên chủ chắc chắn là không giống nhau, hắn sẽ là một tiểu bạch kiểm toàn tâm toàn ý với Chu Văn Tu!
Nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc mở cửa xuống xe, thật cẩn thận mà vòng qua mặt đất dơ bẩn đi đên bên cạnh Chu Văn Tu: “Văn Tu, anh đừng thương tâm, em sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh anh!”
Cùng bạn bè tín nhiệm nháo phiên, tâm tình Chu Văn Tu vốn rất kém cỏi, nhưng nhìn thấy bộ dáng Ngôn Cảnh Tắc ngoan ngoãn như vậy… Y đột nhiên không giận nữa.
Hết chương 77.
__________________________________
Chương 78
Tác giả: Quyết Tuyệt
Edit: Kaorurits
Trước đó lúc Ngôn Cảnh Tắc hôn mê, Chu Văn Tu đã giúp hắn nướng khô quần áo ướt đẫm trên người.
Tây trang trên thân thể kia đã được nướng khô, đã có chỗ nhíu lại, nhưng điểm này cũng không ảnh hưởng giá trị nhan sắc của Ngôn Cảnh Tắc.
Lúc này, thanh niên soái khí thâm tình chân thành mà nhìn Chu Văn Tu: “Văn Tu, hôm nay anh vội một ngày, nhất định rất mệt mỏi, đi lên xe nghỉ ngơi một chút đi.” chuyện dư lại, có thể cho người khác đi làm.
Chu Văn Tu gật gật đầu, y công đạo vài câu, liền hướng qua xe việt dã.
Đi hai bước thấy Ngôn Cảnh Tắc không theo kịp, Chu Văn Tu quay đầu lại liền nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc đi vòng qua những đồ vật dơ bẩn trên mặt đất, lưu ý vòng qua… Ném ra mấy cầu lửa nhỏ, Chu Văn Tu thiêu sạch sẽ những thứ lung tung rối loạn trên đất. Mặt đường một mảnh cháy đen, nhưng cũng trở nên sạch sẽ.
“Văn Tu, anh thật tốt! Em thật may mắn mới gặp được người tốt như anh.” Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía Chu Văn Tu.
Chàng trai tốt như vậy mà nguyên chủ không thích, tuyệt đối là thẩm mỹ có vấn đề!
Hiện tại ngon rồi! Người này là hắn!
“Nhanh lên.” Chu Văn Tu không được tự nhiên mà nói, đi ở phía trước.
Ngôn Cảnh Tắc vội vàng theo sau, đi nắm tay Chu Văn Tu.
Hai đại nam nhân đi đường dắt tay nhau cứ quái quái, nhưng nếu không cho Ngôn Cảnh Tắc nắm, Ngôn Cảnh Tắc nói không chừng sẽ thương tâm…… Chu Văn Tu không giãy giụa.
Những thủ hạ Chu Văn Tu mới theo tới: “……” Đó là hội trưởng bọn họ thật à?
Hội trưởng bọn họ có phải bị người ta xuyên qua không?
Trước đó có một cô bé thích hội trưởng bọn họ, thời điểm đi theo quét tang thi làm nũng với hội trưởng bảo mùi tang thi quá khó nghe, còn bị hội trưởng bọn họ giáo huấn một trận, bây giờ…
"Mùi này đúng là không dễ ngửi." Ngôn Cảnh Tắc không nhịn xuống nói. Trong không khí nguyên bản vẫn luôn tràn ngập một cỗ mùi hôi, hiện tại bị Chu Văn Tu dùng lửa thiêu, hương vị kia càng khó có thể miêu tả, hắn có hơi muốn nôn.
Chu Văn Tu nói: “Bên ngoài đều như vậy, về căn cứ thì tốt rồi.”
“Em chung quy không có khả năng cả đời cứ ở trong căn cứ.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Vì sao lại không thể?” Chu Văn Tu hỏi lại.
“Bởi vì em muốn vẫn luôn cùng anh ở bên nhau, mà anh sẽ rời đi căn cứ.” Ngôn Cảnh Tắc mặt đầy nghiêm túc. Đây chính là mạt thế, hơi vô ý liền sẽ mất mạng, Chu Văn Tu tuy rằng rất lợi hại, nhưng cũng không phải vô địch, hắn muốn đi theo y.
Ngôn Cảnh Tắc yếu như vậy, đi theo y rời khỏi căn cứ, vậy không phải thêm phiền sao? Chu Văn Tu theo bản năng muốn cự tuyệt.
“Trước kia cứ không gặp được anh, em rất thương tâm.” Ngôn Cảnh Tắc lại nói.
Chu Văn Tu: “…… Bình thường ở phụ cận quét tang thi, em có thể đi theo.” y trước kia xác thật có hơi bỏ lơ Ngôn Cảnh Tắc, về sau có cơ hội có thể mang Ngôn Cảnh Tắc đi dạo khắp nơi.
“Văn Tu, anh thật tốt quá, em yêu anh.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Chu Văn Tu: “Khụ khụ!”
Những người tìm đến Chu Văn Tu: “……” Ngôn Cảnh Tắc này thật sự quá biết dỗ người!
Ngôn Cảnh Tắc cùng Chu Văn Tu nói chuyện, đã vào xe việt dã.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Văn Tu, em ấn chân cho anh một chút.”
“Không cần.” Chu Văn Tu cảm thấy ấn chân không cần thiết.
“Nhưng em muốn vì anh làm chút chuyện.”
Chu Văn Tu: “…… Đừng để mệt.” Vậy ấn đi!
Sau khi thức tỉnh dị năng, thân thể dị năng giả các phương diện tố chất đều sẽ trở nên mạnh hơn, trong đó bao gồm thính lực và thị lực, bởi vậy, đối thoại của Chu Văn Tu và Ngôn Cảnh Tắc, những người tới tìm Chu Văn Tu tất cả đều nghe được.
Bọn họ trong lúc nhất thời không còn lời gì để nói, đều nhìn về phía Mông Gia Ứng.
Mông Gia Ứng đối với Chu Văn Tu có ý tứ, chuyện này những người này đều đã nhìn ra, cũng chỉ có Chu Văn Tu hoàn toàn không biết gì cả.
Trước kia con gái đối tốt với Chu Văn Tu rất nhiều, nhưng chưa từng có nam giới cũng có quan hệ với Mông Gia Ứng, Mông Gia Ứng sẽ ngăn chặn những người nam đó.
Còn có một vài người, nhìn Mông Gia Ứng còn bắt không được Chu Văn Tu, cảm thấy chính mình chắc chắn cũng không được, liền trực tiếp từ bỏ.
Khi đó Chu Văn Tu thật sự biểu hiện vô cùng thẳng nam, ai cũng không thể tưởng được sau đó Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên nhảy ra thổ lộ, y thế mà lại đáp ứng.
Lão đại bọn họ hóa ra là thích như vậy?
Mông Gia Ứng bắt lấy mắt kính đã bị cháy hỏng của mình, nhìn về hướng xe việt dã, ánh mắt tối nghĩa không rõ.
Gã vẫn luôn rất thích Chu Văn Tu, mà từ khi Ngôn Cảnh Tắc xuất hiện, liền rất chán ghét người này.
Bất quá gã nguyên bản nghĩ rằng như Ngôn Cảnh Tắc không bao lâu sẽ bị Chu Văn Tu vứt bỏ, không nghĩ tới không phải như vậy.
Chu Văn Tu thế mà luôn nuôi Ngôn Cảnh Tắc!
Gã hận không thể giết Ngôn Cảnh Tắc.
Nhưng Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn ở trong căn cứ, sau khi căn cứ bọn họ ổn định lại, chế tác máy phát điện năng lượng mặt trời, tổ chức kiến tạo lại internet, một lần nữa bố trí theo dõi… Hết thảy tuy không dùng tốt như trước mạt thế, nhưng cũng làm gã khó có thể xuống tay.
Lần này người căn cứ Thiên Long trói Ngôn Cảnh Tắc lại, nguyên bản không dễ rời khỏi như vậy, là gã âm thầm châm chước, sau khi Chu Văn Tu đuổi theo cũng là gã kéo dài thời gian không cho người đi theo.
Hắn tin tưởng Chu Văn Tu sẽ không có việc gì.
Nhưng lúc dị năng giả chiến đấu, rất dễ dàng lan đến người xung quanh, một người bình thường như Ngôn Cảnh Tắc, hơi vô ý một chút là chết ngay. Gã hy vọng Ngôn Cảnh Tắc có thể chết ở bên ngoài.
Kết quả hiện tại, Ngôn Cảnh Tắc không có việc gì, Chu Văn Tu còn hận gã.
Mông Gia Ứng sắc mặt xanh mét.
Ngôn Cảnh Tắc có cái gì tốt? Chu Văn Tu vì sao lại thích một người như vậy?
Bất kể Mông Gia Ứng nghĩ như thế nào, người tới cùng gã đã đi lái xe.
Chu Văn Tu vẫn luôn chờ ở nơi này là bởi vì có vài chiếc xe, một mình y đi không được, nhưng hiện tại những người này tới, cũng đi được rồi.
“Hội trưởng không hổ là hội trưởng…… Anh ấy thế mà đoạt hết vật tư của căn cứ Thiên Long rồi."
"Tôi đã sớm nhìn người căn cứ Thiên Long không vừa mắt rồi, chỉ biết khóc than lấy đồ từ chỗ tụi mình!"
“Bọn họ lần này bắt cóc người của lão đại là định gây bất lợi cho lão đại đúng không? Chỉ sợ chính bọn họ cũng không tưởng tượng được, cuối cùng ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.”
“Chính bọn họ luẩn quẩn trong lòng, thế mà động thủ với hội trưởng……”
……
Mọi người nhỏ giọng nói, lên xe, liền cùng nhau trở về. Những người này, còn có người lên xe việt dã của Ngôn Cảnh Tắc và Chu Văn Tu ngồi cùng.
Trên ghế sau xe việt dã, Chu Văn Tu ngồi ở chỗ đó, Ngôn Cảnh Tắc đang giúp y ấn chân.
Lúc hắn ấn chân không hề có kết cấu, chỉ là ấn đại, Chu Văn Tu liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được, nhưng không biết vì sao y lại cảm thấy đặc biệt thoải mái.
Giống như cả người tìm được nơi quy túc, hận không thể để Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn ấn xuống giúp y, vĩnh viễn đừng ngừng mới thỏa.
Thậm chí, y có loại cảm giác bị thứ gì đó vây quanh ấm áp. Chu Văn Tu cuối cùng lại mơ mơ màng màng mà ngủ.
Ngôn Cảnh Tắc căn bản không biết phải ấn chân làm sao, thậm chí không biết ấn thế nào mới làm người ta thoải mái.
Nhưng hắn thân là một tiểu bạch kiểm, làm sao có thể không có bản lĩnh hầu hạ người ta?
Ngôn Cảnh Tắc lựa chọn gian lận.
Hắn dùng tinh thần lực bao bọc lấy Chu Văn Tu, bắt các loại năng lượng hệ hỏa xung quanh đặt bên người Chu Văn Tu, kể từ đó…… Chu Văn Tu khẳng định sẽ cảm thấy thoải mái.
Quả nhiên, Chu Văn Tu thoạt nhìn thật hưởng thụ.
Kỳ thật hắn cũng cảm thấy thật hưởng thụ.
Người mình yêu bị chính mình toàn bộ bao bọc lấy, đây thật sự là một chuyện khiến người ta sung sướng.
Chỉ là…… Tốc độ trở về cũng quá nhanh!
Xe thật nhanh đã đến cửa căn cứ, nên xuống xe.
Chu Văn Tu còn ngủ, nếu hắn thể lực tốt, có thể ôm Chu Văn Tu xuống xe, nhưng hiện tại…… Ngôn Cảnh Tắc mất mát mà đánh thức Chu Văn Tu.
Thời điểm đoàn xe bọn họ vừa đến căn cứ, vừa lúc gặp trưởng phòng Giả Văn Hãn đội quản lý bên ngoài căn cứ Đại Học Thành.
Căn cứ Đại Học Thành quản lý đoàn đội từ Chu Văn Tu thống lĩnh, phía dưới chia làm: đội luôn ra ngoài quét tang thi, sưu tầm vật tư, công việc bên ngoài; đội phụ trách trị an bên trong và quản lý cảnh vệ; đội phụ trách nội chính quản lý nội chính.
Giả Văn Hãn thân là người quản lý công việc bên ngoài, thực lực chỉ ở sau Chu Văn Tu, là một dị năng giả hệ lôi cường đại.
Gã và Chu Văn Tu tính cách hào sảng như nhau, bằng hữu rất nhiều, nhưng so với Chu Văn Tu, gã có mấy chỗ khiến người khác lên án.
Giả Văn Hãn khinh thường người thường, hơn nữa…… Phụ nữ bên người gã đã có bảy tám cô!
Nhân viên quản lý căn cứ Đại Học Thành bên này đều là sinh viên, không giống như căn cứ Thiên Long là cường giả vi tôn, chỉ cần thực lực cường đại thì muốn làm gì cũng được, ở chỗ này, nếu phụ nữ không muốn, đàn ông quyết không thể cưỡng bách.
Nhưng không tránh khỏi những cô gái đó đều nguyện ý, người khác cũng không quản được.
“Hội trưởng, nghe nói người cậu nuôi bị người căn cứ Thiên Long trói đi à? Hắn không có bị gì chứ?" Nhìn thấy Chu Văn Tu, Giả Văn Hãn đi tới.
“Cậu ấy không có việc gì.” Chu Văn Tu nói.
Giả Văn Hãn nói: “Không có việc gì thì tốt…… Từ từ, đây là vật tư của căn cứ Thiên Long? Hội trưởng cậu đoạt của căn cứ Thiên Long?”
Chu Văn Tu gật gật đầu: “Bọn họ phá hủy hiệp ước, tôi cũng không cần thiết theo chân bọn họ khách khí.”
Giả Văn Hãn cười cười: “Cũng đúng……”
Bọn họ đang nói, đã có người đi dọn vật tư.
Chu Văn Tu nhìn thấy bọn họ đang đem mấy xe vật tư dọn về hướng căn cứ kho hàng, liền nói ngay: “Từ từ.”
“Hội trưởng?” Người dọn vật tư có chút nghi hoặc.
Chu Văn Tu nói: “Những vật tư này của tôi một nửa…… Tôi muốn đổi một ít đồ vật.”
Chu Văn Tu trước kia đối với vật ngoài thân không quá để ý, bên ngoài tìm vật tư trở về, chỉ cần là chính mình không dùng được liền trực tiếp cho căn cứ.
Sau đó tuy nuôi Ngôn Cảnh Tắc, nhưng y cũng chỉ đem điểm cống hiến mình vì căn cứ công tác đạt được, trao quyền cho Ngôn Cảnh Tắc, để Ngôn Cảnh Tắc tùy tiện tiêu —— điểm cống hiến này trước đó y cơ hồ chưa tiêu qua, mỗi ngày còn có thể lấy thêm điểm mới, Ngôn Cảnh Tắc trên cơ bản là tiêu không hết.
Nếu là trước kia, bánh nén khô này nọ y trực tiếp cho người kéo đến kho hàng căn cứ, nhưng hiện tại……
Người kéo vật tư về kho hàng có hơi xấu hổ: “Xin lỗi hội trưởng, tôi quên……”
“Không có việc gì.” Chu Văn Tu nói: "Anh dẫn tôi đi kho hàng, tôi muốn đổi đồ vật.”
Nói xong, Chu Văn Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Cảnh Tắc em đi xem, có gì thích thì lấy.”
“Đều cho em chọn?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Ừm.” Chu Văn Tu gật gật đầu.
Kim chủ nhà hắn thật sự quá hào phóng! Ngôn Cảnh Tắc nói: “Văn Tu, anh là người tốt nhất trên thế giới.”
Chu Văn Tu ho nhẹ một tiếng: “Đi thôi.”
Ngôn Cảnh Tắc vội vàng đi theo.
Kho hàng phần lớn đều là thức ăn.
Hiện giờ ăn trân quý nhất, còn mấy thứ như vàng bạc châu báu cũng không có cơ hội tiến vào kho hàng.
Ngôn Cảnh Tắc muốn, cũng là đồ ăn.
Gạo trắng loại vật tư cơ bản nhất này chắc chắn là muốn, ngoài ra Ngôn Cảnh Tắc còn muốn rất nhiều thực phẩm chế biến sẵn, đặc biệt là mấy loại đóng gói.
Như là thịt hầm đóng gói, cá hầm cái chua đóng gói, đậu hủ Ma Bà đóng gói, này đó đều là cứu tinh của những người không biết nấu ăn!
Đương nhiên tương hột hải sản tương nướng BBQ tương các loại tương ớt cũng không thể thiếu!
Thân là một tiểu bạch kiểm, ngoại trừ lớn lên đẹp, tốt nhất còn phải có một tay trù nghệ giỏi.
Nguyên chủ sẽ không nấu cơm, ăn cơm đều đi nhà ăn ăn, nhưng hắn cảm thấy, hắn có thể vì Chu Văn Tu làm vài món ăn ngon!
Còn làm như thế nào thì… Liền dựa theo mấy loại thức ăn đóng gói với các loại nước chấm!
Ngôn Cảnh Tắc một hơi cầm rất nhiều, cuối cùng còn mang đi một túi chân giò hun khói.
Chờ trở về, hắn liền triễn làm một chút trù nghệ của mình!
Hết chương 78.
----
Ngôn Cảnh Tắc cô vợ nhỏ mode on :)) yên tâm còn mode này lâu huhu, chờ bạn đọc ức chế cho đã rồi ảnh mới bung lụa huhu