Sủng Phu - Quyết Tuyệt

Chương 245-246


2 năm

trướctiếp

Chương 245

Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits. 

Ma Tôn tiền nhiệm là giết Ma Tôn tiền nhiệm trước đó nữa mới lên làm Ma Tôn, gã cũng nghĩ tới, một ngày nào đó, mình có khả năng sẽ chết trên tay Ma Tôn đời kế tiếp. 

Nhưng khi gã gặp phải đối thủ không phải thế lực ngang nhau mà là quá mức cường đại, đối thủ mà đối chiến chắc chắn sẽ không toàn mạng…… Gã vẫn là muốn tồn tại. 

Tô Mặc Tu cứ như vậy, dị thường thuận lợi mà trở thành Ma Tôn tân nhiệm, cùng lúc đó, tin tức này cũng nhanh chóng truyền ra ngoài.

Tại Huyền Minh Tông.

Thiên Cơ Các là môn phái thần bí nhất Tu chân giới, tu sĩ Thiên Cơ Các không chỉ có thể tiên đoán tương lai, còn phi thường cường đại.

Bởi vậy, mặc kệ là Thanh Dương chân nhân hay là lão tổ Tô gia, cũng hoặc là cường giả môn phái đứng đầu Tu chân giới khác, sau khi biết được người Thiên Cơ Các tới đều ra ngoài đón.

Bọn họ nhìn thấy là một lão nhân đầu đầy đầu bạc mặt đầy nếp nhăn, râu tóc phiêu phiêu tiên phong đạo cốt, phía sau lão nhân này còn đi theo bảy tám cao thủ.

Bọn họ mới từ trên một lá tàu bay xuống, sau khi xuống đất, lão nhân kia thu hồi tàu bay lại, nhìn về phía lão tổ Tô gia: “Tô chân nhân, đã lâu không gặp.”

Mặt lão tổ Tô gia lộ vẻ chần chờ: “Ngươi không phải Thiên Lan các chủ...”

“Phụ thân ta đã qua đời, ta là các chủ đương nhiệm Thiên Cơ Các." lão giả kia nói.

Lão tổ Tô gia khiếp sợ vạn phần, vài thập niên trước, vị các chủ ông gặp qua kia vậy mà đã qua đời?

Vị các chủ mới trước mắt này ông cũng có gặp qua, lúc ấy các chủ tiền nhiệm đột nhiên hộc máu, là con ông ta, cũng chính là vị các chủ này mang ông ta đi.

Chỉ là, khi đó ông nhìn thấy con trai của Thiên Lan các chủ cũng giống các tu chân giả khác, thoạt nhìn tuổi trẻ anh tuấn, hiện tại vài thập niên không thấy, cậu ta lại giống Thiên Lan các chủ trước đây, nhìn đã chập tối.

Nội tâm lão tổ Tô gia kinh ngạc, các chủ Thiên Cơ Các lại cười nói: “Nhìn trộm thiên cơ, chung quy phải trả giá đại giới.”

Lão tổ Tô gia cả kinh.

Các chủ Thiên Cơ Các lúc này lại nói: “Nghe nói Tô gia đã tìm ra vị tiên quân kia?”

“Đúng vậy.” lão tổ Tô gia nói, lập tức bảo Tô Mặc Nhiên lại đây, gặp các chủ Thiên Cơ Các.

Tô Mặc Nhiên kích động đứng trước mặt các chủ Thiên Cơ Các, các chủ nhìn gã một cái, nhíu mày, nhưng rất nhanh lại giãn ra: “Xác thật không giống người thường.”

“Các chủ lần này xuống núi là lý do vì sao?” lão tổ Tô gia hỏi.

Các chủ Thiên Cơ Các nói: "Ba tháng trước, phụ thân ta hao hết tâm huyết tính ra Tu chân giới sắp nghênh đón biến đổi lớn, nhưng lại muốn tính tiếp, thiên cơ đã hỗn độn ngay, chẳng sợ ông có trọng nhập luân hồi, vẫn không thể tính ra mảy may như cũ.”

Lão các chủ lại chết vào ba tháng trước? Còn hao hết tánh mạng, cũng coi không ra được tình huống cụ thể?

Các chủ Thiên Cơ Các tân nhiệm thoạt nhìn lớn tuổi hơn so với bất luận kẻ nào ở đây, cậu sờ sờ chòm râu bạc trắng của mình, nói ra những thứ vài thập niên này Thiên Cơ Các đã tính ra được.

Vài thập niên trước, Thiên Cơ Các đã tính ra, có một vị tiên quân buông xuống Tô gia, nhưng theo sát, các chủ Thiên Cơ Các đã thấy được ma khí tận trời.

Trong vài thập niên này, ông nhiều lần đo lường tính toán, xác định Tu chân giới có được sinh cơ, đáng tiếc có người cản trở, lại muốn huỷ hoại sinh cơ này……

Chỉ là chuyện tương lai huyền diệu khó giải thích, mặc dù các chủ Thiên Cơ Các hao hết tánh mạng cũng không thể có được tin tức cụ thể.

“Kẻ muốn cản trở tất nhiên là Tô Mặc Tu!” Tô Mặc Nhiên nói: “Y là ma chủng trời sinh, bởi vì ghen ghét nên từ nhỏ đến lớn vẫn luôn nhằm vào ta! Trước đó y nhập ma, ta còn cảm giác được sát ý!”

Tu chân giới đã mấy ngàn năm chưa từng có người phi thăng, linh khí còn càng ngày càng yếu.

Hiện tại, các chủ Thiên Cơ Các hao phí tánh mạng đo lường tính toán ra tới sinh cơ, tất nhiên là cơ hội có thể làm Tu chân giới một lần nữa phồn vinh lên.

Rất nhiều cường giả Tu chân giới trước đó tuy vì lời lão tổ Tô gia nói, còn có Tô Mặc Nhiên từng triển lộ ra thần thức cường đại mà lau mắt nhìn Tô Mặc Nhiên, nhưng rốt cuộc có chút do dự, cũng không coi trọng Tô Mặc Nhiên như lão tổ Tô gia vậy.

Nhưng lúc này nghe xong lời các chủ Thiên Cơ Các nói, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tô Mặc Nhiên lại phát sinh biến hóa trong nháy mắt. 

Vị này, chính là liên quan đến tương lai của Tu chân giới!

Đúng lúc vào lúc này, một đạo ánh sáng phá trường không, xuất hiện trên tay Thanh Dương chân nhân. 

Đây là một đạo phù đưa tin do tu sĩ Phân Thần kỳ phát ra, có thể phát đến trên tay Thanh Dương chân nhân, người này hẳn là người của Huyền Minh Tông.

Thanh Dương chân nhân bóp nát phù đưa tin, giọng nói của một vị trưởng lão Phân thần kỳ từ giữa truyền ra: “Chưởng môn, Tô Mặc Tu đánh bại Ma Tôn tiền nhiệm, đã trở thành Ma Tôn tân nhiệm!”

Trong lúc nhất thời, mọi người vô cùng an tĩnh.

Không nghĩ rằng đúng lúc này, lại có một đạo phù đưa tin bay tới, rất nhanh, giọng vị trưởng lão Phân Thần kỳ đó lại lần nữa xuất hiện: “Chưởng môn, Tô Mặc Tu hạ lệnh. Kẻ bắt sống Tô Mặc Nhiên sẽ có được tuyệt thế công pháp, kẻ giết chết Tô Mặc Nhiên sẽ có được một linh quặng!”

Mọi người lại cả kinh, cuối cùng, vẫn là lão tổ Tô gia dẫn đầu phản ứng trước: “Tô Mặc Tu khinh người quá đáng!”

Từ nhỏ trên người Tô Mặc Tu đã có ma khí, Tô gia bọn họ vẫn chưa giết nó, ngược lại còn nuôi dưỡng nó, đã tận tình tận nghĩa, không nghĩ người này không chỉ không biết cảm ơn, lúc ở Tô gia còn thường xuyên tìm Mặc Nhiên phiền toái!

Người này từ nhỏ đã biểu hiện ra vẻ âm trầm, ông đang muốn đưa người này đến Phật môn, người này còn chạy mất.

Tô Mặc Tu cuối cùng đi đến Huyền Minh Tông, nể mặt nó rốt cuộc cũng là con cháu Tô gia, bọn họ coi như là không có nó, lại mặc kệ nó, kết quả vài thập niên qua đi, người này nhập ma không nói, thế nhưng còn muốn giết Tô Mặc Nhiên!

“Mấy năm nay, bọn ma tu vốn là đang ngo ngoe rục rịch, thường xuyên đánh lén đệ tử môn hạ chúng ta, lại còn xảy ra việc này…… Một hồi đại chiến là không thể tránh né!”

“Tô Mặc Tu này nên đối phó như thế nào đây?”

“Thực lực y tăng trưởng quá nhanh, nếu để mặc y phát triển, chúng ta sớm hay muộn cũng chết không có chỗ chôn!”

……

Mọi người nghị luận qua đi, nhìn về phía các chủ Thiên Cơ Các: “Các chủ, Tô Mặc Tu này vì sao lại cường đại đến như vậy?”

Các chủ Thiên Cơ Các nói: “Thiên cơ đã loạn, ta bất lực, nhưng theo như lời phụ thân ta, người muốn cản trở cần phải nhanh chóng trừ khử!"

Các chủ Thiên Cơ Các nói xong, người ở đây đều có quyết đoán.

Mặc kệ Tô Mặc Tu kia rốt cuộc như thế nào, bọn họ chắc chắn phải nhanh chóng giết chết y!

Đúng lúc này, lại có một đạo phù đưa tin dừng trên tay Thanh Dương chân nhân. 

Mọi người cùng nhau nhìn về phía Thanh Dương chân nhân thì thấy Thanh Dương chân nhân không chút do dự bóp nát phù đưa tin trên tay.

Rất nhanh, giọng nói cường giả Phân thần kỳ kia lại truyền ra từ giữa một lần nữa: “Chưởng môn, Ma Tôn hạ lệnh, y muốn cùng Cảnh Tắc kết làm đạo lữ, nửa tháng sau sẽ tổ chức đại điển đạo lữ!”

Chuyện phát sinh ở Huyền Minh Tông, Ngôn Cảnh Tắc hoàn toàn không biết gì cả.

Hắn mới vừa “tỉnh dậy”.

Vừa "tỉnh dậy", Ngôn Cảnh Tắc đã nhìn thấy Tô Mặc Tu.

Tô Mặc Tu vẫn là gương mặt ban đầu, nhưng trên mặt không mang nụ cười, mặt không có biểu cảm gì, trên người còn mang theo một cỗ lạnh lẽo: "Sư huynh, huynh không sao thì tốt quá."

Kể cả giọng nói y cũng đều có hơi quá mức bình tĩnh. 

“Đã xảy ra chuyện gì? Chúng ta đổi chỗ rồi sao?” Ngôn Cảnh Tắc cố tình lộ ra mờ mịt.

Lúc hắn ngủ, thân bên trong một hang đá, hiện tại lại đến bên trong một chỗ kiến trúc tráng lệ huy hoàng, chung quy phải tỏ vẻ nghi vấn một chút.

Đây là nơi Ma Tôn tiền nhiệm đã ở, thật sự xưng được với tráng lệ huy hoàng, đương nhiên, ý của tráng lệ huy hoàng này cũng không phải chỉ loại phú quý phàm nhân được khảm vàng bạc làm ra tới.

Nói nơi này tráng lệ huy hoàng là bởi vì đồ đạc nơi này dùng, tất cả đều là thiên tài địa bảo vô cùng trân quý, thân ở trong đó, bất kể là ma tu hay là tiên tu, tu luyện đều có thể nhanh hơn vài lần.

Tuy rằng ma tu tu luyện ra tới ma khí khác với linh lực của người tu tiên, nhưng mọi người đều là dựa vào linh khí che kín toàn bộ Tu chân giới để tu luyện.

Đương nhiên, giữa linh khí và linh khí với nhau cũng có khác nhau.

“Sư huynh, ban nãy sau khi huynh ngủ, vị Ma Tôn kia tới tìm ta phiền toái, muốn giết ta……” Tô Mặc Tu bình đạm mà mở miệng.

“Đệ không sao chứ?” Ngôn Cảnh Tắc mặt đầy quan tâm, ôm Tô Mặc Tu vào trong ngực, kiểm tra tình huống Tô Mặc Tu.

Còn kỳ thật Tô Mặc Tu nói hươu nói vượn thì……. Hắn vui lòng bồi Tô Mặc Tu diễn kịch.

Chỉ là… Tô Mặc Tu hình như lộ ra gương mặt liệt bình thường của y --- gần đây khi hắn "ngủ", Tô Mặc Tu đều có hơi lạnh lùng.

"Ta không sao, ta thắng hắn!" Tô Mặc Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Hiện tại, ta đã là Ma Tôn."

“A Tu đệ quá lợi hại!” Ngôn Cảnh Tắc hôn Tô Mặc Tu một ngụm.

Tô Mặc Tu nguyên bản đã làm tốt chuẩn bị Ngôn Cảnh Tắc sau khi biến được y trở thành Ma Tôn thì sắc mặt biến đổi lớn, thậm chí nghĩ dù sao cũng sẽ trở mặt với Ngôn Cảnh Tắc, không thể lại chung sống hoà bình lừa gạt chính mình, còn cho người đi chuẩn bị đại điển đạo lữ.

Không nghĩ tới Ngôn Cảnh Tắc thế nhưng còn nguyện ý diễn kịch với y, biểu hiện ra cao hứng như vậy.

Y hơi hơi sửng sốt, lại nói: “Sư huynh, ta hiện tại đã là Ma Tôn, huynh không sợ ta sao?”

“Sao ta phải sợ đệ chứ?” Ngôn Cảnh Tắc cười nói.

Tô Mặc Tu nhìn Ngôn Cảnh Tắc, trong lòng lại quay cuồng các loại cảm xúc kịch liệt.

Trước đó y vẫn luôn thấp thỏm, sợ Ngôn Cảnh Tắc chạy trốn, cũng muốn hưởng thụ Ngôn Cảnh Tắc ân cần nên vẫn luôn diễn kịch, đồng thời âm thầm tăng lên thực lực.

Lúc ấy y tâm tâm niệm niệm đều là trở thành Ma Tôn, cũng không có thời gian nghĩ nhiều, nhưng khi y lên làm Ma Tôn, đủ loại ý nghĩ đã có cũng lại lần nữa nảy lên trong lòng.

Y không chút do dự đã hạ lệnh cho người hoặc là giết chết, hoặc là bắt sống Tô Mặc Nhiên.

Còn Ngôn Cảnh Tắc……

Ngôn Cảnh Tắc kỳ thật đã ngủ mười ngày.

Mười ngày này, y dùng đủ loại thủ đoạn của công pháp trong đầu kia, khống chế rất nhiều ma tu cường đại dưới trướng Ma Tôn tiền nhiệm. 

Các ma tu này đều không thể phản bội y, để y sử dụng, y cũng có đủ nhiều thủ hạ.

Ngoài ra, Ma Tôn điện này cũng đã bị y làm cho trở thành thùng sắt, không ai có thể chạy đi.

Ngôn Cảnh Tắc trốn không thoát.

Đại điển đạo lữ của y và Ngôn Cảnh Tắc vào năm ngày sau sẽ tổ chức. 

Mới vừa trở thành Ma Tôn y đã định ra chuyện đại điển đạo lữ. Y là muốn lại thân cận với Ngôn Cảnh Tắc mấy ngày, nhưng y là Ma Tôn, chuyện y muốn giết Tô Mặc Nhiên, sớm hay muộn Ngôn Cảnh Tắc cũng biết, bọn họ sớm hay muộn cũng trở mặt, Ngôn Cảnh Tắc cũng không có khả năng thích một tên ma tu như y…...

Sớm một chút tổ chức đại điển đạo lữ cũng tốt.

Cho dù bọn họ chỉ có thể kết thành khế ước đạo lữ bình thường nhất, Ngôn Cảnh Tắc cũng sẽ trở thành đạo lữ của y, trở thành người của y!

“Huynh không cần diễn kịch nữa.” Tô Mặc Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Sư huynh, ta sẽ không giết huynh, huynh không cần vì tồn tại mà ép dạ cầu toàn với ta.”

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Từ từ, hắn ép dạ cầu toàn hồi nào?

Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên ý thức được, nhận tri của hắn và Tô Mặc Tu tồn tại vấn đề rồi.

Hắn cho rằng một tháng này cùng Tô Mặc Tu ở bên nhau là khanh khanh ta ta hưởng tuần trăng mật, hắn cho rằng Tô Mặc Tu làm người chuẩn bị đại điển đạo lữ là muốn cho hắn một kinh hỉ, nhưng Tô Mặc Tu hình như không phải cho rằng như vậy?

“Nhưng ta cũng sẽ không tha cho huynh, huynh chỉ có thể lưu tại bên người ta, trở thành đạo lữ của ta.” Tô Mặc Tu lại một lần triển lộ ra khí thế cường đại, thời điểm nhìn Ngôn Cảnh Tắc thoạt nhìn phi thường bá đạo.

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Tô Mặc Tu hình như còn kẹt trong kịch bản cường thủ hào đoạt* nữa?

(*Cường thủ hào đoạt là thể loại truyện dùng sức mạnh hoặc quyền thế để giành lấy, cưỡng ép, chiếm đoại thứ mình muốn.)

Hết chương 245.

Chương 246

Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits. 

Ngôn Cảnh Tắc có điểm dở khóc dở cười.

Hắn “hôn mê” mười ngày, nhưng mười ngày này chuyện Tô Mặc Tu làm, hắn đều rõ ràng.

Rốt cuộc mấy ngày nay, Tô Mặc Tu bất kể đi nơi nào đều mang hắn theo cả, trong lúc Tô Mặc Tu tu luyện, hắn còn trộm tỉnh dậy, xem xét tình huống Tô Mặc Tu.

Hắn biết Tô Mặc Tu trong mười ngày này giết rất nhiều người, cũng biết Tô Mặc Tu đang chuẩn bị đại điển đạo lữ, hắn cho rằng Tô Mặc Tu không cho hắn tỉnh gạt hắn là không muốn hắn nhìn thấy trường hợp giết người máu me, cũng với muốn cho hắn một kinh hỉ, lại không nghỉ rằng Tô Mặc Tu vậy mà…. Vẫn luôn không tin hắn.

Ngôn Cảnh Tắc càng đau lòng hơn.

Tô Mặc Tu không thể tin được cảm tình của hắn, lại vẫn đối với hắn tốt như vậy, lúc đối chiến với người khác tình nguyện bị thương cũng không cho người ta làm hắn tổn thương… Người bình thường làm không được chuyện này!

Bất kể Tô Mặc Tu biểu hiện lãnh khốc bá đạo như thế nào, bên trong thật ra một chút cũng không thay đổi —— Tô Mặc Tu yêu hắn.

Tô Mặc Tu từ bên người Ngôn Cảnh Tắc đứng dậy, đứng thẳng thân thể nhìn Ngôn Cảnh Tắc ngồi bên giường: "Sư huynh, năm ngày nữa chúng ta phải kết làm đạo lữ rồi. Đến lúc đó huynh không muốn cũng phải kết, nguyện ý cũng phải kết."

Ngôn Cảnh Tắc thở dài: “Ta đã sớm nói qua, ta nguyện ý.”

Trong mắt Ngôn Cảnh Tắc tràn đầy ôn nhu, lúc bị hắn nhìn giống như cũng được hắn yêu thật sâu sắc. 

Đến bây giờ mà Ngôn Cảnh Tắc còn đang diễn trò sao?

Tô Mặc Tu có điểm nôn nóng, hết thảy chuyện này… So với y nghĩ hoàn toàn không giống nhau.

Tô Mặc Tu đột nhiên nói: “Sư huynh, huynh biết không? Chuyện đầu tiên sau khi ta làm Ma Tôn chính là cho người đi giết Tô Mặc Nhiên."

Ngôn Cảnh Tắc định nói “Ta biết”.

Nhưng hắn còn chưa nói, Tô Mặc Tu đã giật giật khóe miệng, đột nhiên nắm lấy cằm hắn: “Huynh đã ngủ mười ngày, người huynh thích, nói không chừng đã chết rồi!”

Bộ dáng này của Tô Mặc Tu nhìn có hơi tà ác, làm cho lòng Ngôn Cảnh Tắc ngứa ngáy, tim đập nhanh hơn: “Đừng nói như vậy…… Hắn không phải người ta thích, người ta thích là đệ, đệ không phải vẫn ổn đây sao?"

Tô Mặc Tu ngốc ra.

Y vốn không định nói chuyện Tô Mặc Nhiên cho Ngôn Cảnh Tắc, dù sao sau khi Ngôn Cảnh Tắc biết sẽ vô cùng phẫn nộ, lại không cho y sắc mặt tốt, thậm chí có khả năng sẽ làm ra chuyện như tuyệt thực, tự sát.

Nhưng vừa rồi nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc một bộ thâm tình chân thành như vậy, y không nhịn xuống đã nói ra.

Mới ra miệng, y đã có điểm hối hận, sau khi Ngôn Cảnh Tắc biết chuyện này có thể dùng tự sát gì đó tới uy hiếp y, bắt y huỷ bỏ mệnh lệnh hay không? Đến lúc đó y nên làm cái gì bây giờ?

Y rối rắm vạn phần, chưa từng nghĩ Ngôn Cảnh Tắc thế nhưng lại thổ lộ với y.

Y muốn giết Tô Mặc Nhiên, Ngôn Cảnh Tắc không nghe được y nói gì hay sao? Vì sao Ngôn Cảnh Tắc lại phản ứng kiểu này?

Hình như có chỗ nào đó không đúng?

“A Tu, đệ tin tưởng ta, ta thích thật là đệ. Tô Mặc Nhiên động tay chân gì đó trên người ta, làm ta thương tổn đệ, kỳ thật ta cũng muốn giết hắn, đệ ra lệnh như vậy còn làm ta thật cao hứng.” Ngôn Cảnh Tắc ôn hòa mà nói.

Hắn có thể cảm giác được cảm xúc của Tô Mặc Tu không đúng lắm.

Chuyện này rất bình thường, người nhập ma đặc biệt dễ dàng để tâm vào chuyện vụn vặt.

Trước đó là hắn sai, vậy mà hoàn toàn không nghĩ tới điểm này.

Mà hiện tại nếu chú ý tới, như vậy việc cấp bách đương nhiên chính là giao lưu với Tô Mặc Tu, làm Tô Mặc Tu biết rằng hắn thật sự yêu y.

Hắn muốn cho Tô Mặc Tu nhiều thêm cảm giác an toàn.

Tô Mặc Tu nhìn chằm chằm vào Ngôn Cảnh Tắc, lúc này đột nhiên cúi xuống, hôn Ngôn Cảnh Tắc.

Sau đó, tựa như lần trước y cưỡng hôn Ngôn Cảnh Tắc gặp phải vậy —— Ngôn Cảnh Tắc bắt đầu hôn lại y.

Tô Mặc Tu đột nhiên buông Ngôn Cảnh Tắc ra, trên mặt lạnh như băng mang theo một tầng đỏ ửng: “Ngôn Cảnh Tắc, nếu huynh thích ta thì cùng ta song tu đi.”

Ngôn Cảnh Tắc thổ lộ với y là muốn y không cần đi giết Tô Mặc Nhiên đúng không?

Vậy Ngôn Cảnh Tắc có phải nên trả cái giá lớn một chút không?

Tô Mặc Tu cảm thấy trong đầu mình có hơi hỗn loạn, nhưng y chỉ muốn làm như vậy.

Ngôn Cảnh Tắc: “……”

Loại thời điểm này hắn chắc chắn phải có biện pháp chứng minh bản thân mình! 

Ngôn Cảnh Tắc bắt lấy tay Tô Mặc Tu, kéo người lên giường. 

Hắn không dùng linh lực, vì thế lôi kéo này không nhúc nhích gì.

Lúc này, Tô Mặc Tu nói: “Huynh thật sự nguyện ý?”

“Đương nhiên.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Tô Mặc Tu trực tiếp đẩy ngã Ngôn Cảnh Tắc lên trên giường, đè ép lên.

Ngôn Cảnh Tắc: “……”

Tô Mặc Tu biểu hiện đặc biệt cường thế, cứ như y rất hiểu biết vậy, nhưng mà….

Tay Ngôn Cảnh Tắc chạm vào thân thể y, cả người y đã mềm nhũn, dừng trong lồng ngực Ngôn Cảnh Tắc, tùy ý Ngôn Cảnh Tắc làm……

Ngôn Cảnh Tắc cũng không khách khí.

Hắn sẽ chứng minh rõ ràng, bản thân mình là yêu Tô Mặc Tu sâu đậm!

Còn có…… Hắn và Tô Mặc Tu xác thật cần phải song tu một chút.

Mấy ngày nay, Tô Mặc Tu giết rất nhiều người, sức mạnh của những người đó bị y hấp thu không ít, tán loạn trong thân thể y, Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy hẳn là y không quá thoải mái.

Loại thời điểm này, hắn đương nhiên phải chải vuốt một chút cho người ta chứ.

Trước đó Ngôn Cảnh Tắc còn nghĩ muốn gạt Tô Mặc Tu thực lực của mình, lúc này lại cảm thấy, vẫn là thẳng thắn tương đối tốt hơn.

Lại qua năm ngày nữa bọn họ sẽ phải kết làm đạo lữ, loại thời điểm này hắn còn gạt y, có hơi không phúc hậu.

Hơn nữa, hắn cảm thấy khế ước đạo lữ của bọn họ, cấp bậc khẳng định tương đối cao, dù sao tuyệt đối sẽ không phải là khế ước đạo lữ bình thường, nếu như vậy, thực lực của hắn chắc chắn không giấu được Tô Mặc Tu.

Còn thực lực của hắn cưỡng bức như vậy làm sao giải thích…. Để khế ước đạo lữ giải thích là được.

Người tu chân song tu thời gian đều rất dài, cũng không phải một lát công phu là có thể kết thúc!

Hắn có tin tưởng với bản thân mình, song tu suốt năm ngày chắc chắn không thành vấn đề.

Ngôn Cảnh Tắc giữ chặt Tô Mặc Tu, làm linh lực trong cơ thể mình tiến vào cơ thể Tô Mặc Tu, lại dẫn đường Tô Mặc Tu đem ma lực đưa sang cơ thể hắn.

Người tu tiên và người tu ma song tu kỳ thật là có thể, dù sao bản chất lực lượng là giống nhau…. Người ta Thủy linh căn và Hỏa linh căn còn cùng song tu kia kìa!

Sau khi Ngôn Cảnh Tắc đảo khách thành chủ, Tô Mặc Tu có điểm phản ứng không kịp.

Đồng thời, y rốt cuộc thanh tỉnh một chút, cũng ý thức được cái gì đó —— hay là Ngôn Cảnh Tắc thật sự thích y?

Sao có thể chứ……

Trong đầu Tô Mặc Tu đặc biệt loạn, Ngôn Cảnh Tắc ôm và khí tức cũng làm y sinh không dậy nổi một chút ý niệm phản kháng nào.

Sau đó…… Chuyện nào đó cứ tự nhiên như vậy mà xảy ra.

Ngôn Cảnh Tắc cùng y ở bên nhau, Ngôn Cảnh Tắc là người của y!

Tâm tình Tô Mặc Tu vô cùng kích động.

Chỉ là…… Sao linh lực Ngôn Cảnh Tắc lại cường đại như vậy?

Hết chương 246.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp