Chương 243
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Ngôn Cảnh Tắc nghĩ tới chuyện nói thực lực của mình cho Tô Mặc Tu biết.
Nhưng thứ nhất hắn không biết nên như thế nào giải thích với Tô Mặc Tu, thứ hai Tô Mặc Tu rõ ràng có hơi khuyết thiếu cảm giác an toàn, dưới tình huống bọn họ đã tâm đầu ý hợp, tạm thời để Tô Mặc Tu chiếm cứ địa vị cường thế, tăng cường cảm giác an toàn một chút cũng khá tốt.
Hơn nữa, hắn tạm thời cũng xác thật không thể làm quá nhiều, để tránh liên lụy Huyền Minh Tông —— trong trí nhớ nguyên chủ, Huyền Minh Tông bồi dưỡng tận hết sức lực cho hắn, đối với Tô Mặc Tu cũng thật không tồi.
Hắn tạm thời phải làm một người bị bắt cóc ổn thỏa đi.
Nhưng tình trạng thân thể Tô Mặc Tu vẫn là muốn hắn tốn nhiều tâm sức…
Ngôn Cảnh Tắc bắt đầu giúp Tô Mặc Tu trị thương, một bên trị liệu, còn một bên dùng thần thức trấn an Tô Mặc Tu.
Hắn và Tô Mặc Tu thật sự là duyên trời tác hợp, thần thức hắn và thần thức Tô Mặc Tu hoàn toàn có thể giao hòa!
Trước đó Tô Mặc Tu bỗng nhiên kích phát ra thần thức cường đại, nhưng cũng không ổn, cũng may dưới sự trấn an của hắn, thần thức Tô Mặc Tu ổn định lại, còn thương thế trên người…
Sau khi Ngôn Cảnh Tắc xuyên qua, vì thương thế của Tô Mặc Tu từng xin Thanh Dương chân nhân mở ra kho hàng cầm rất nhiều linh dược, nhưng sau lại phần lớn đều vô dụng, lúc này hắn lấy ra một ít, trị liệu cho Tô Mặc Tu.
Bận việc hồi lâu, tình trạng thân thể của Tô Mặc Tu cuối cùng cũng ổn, mắt thấy y sắp tỉnh lại, Ngôn Cảnh Tắc mới "hôn mê" đi.
Tô Mặc Tu biết mình đã hôn mê.
Nhưng lúc y hôn mê cũng không khó chịu, ngược lại có loại cảm giác ấm áp, làm y đặc biệt an tâm.
Tỉnh lại phát hiện chính mình té xỉu trên người Ngôn Cảnh Tắc, y xem như minh bạch mình vì sao lại có cảm giác như vậy.
Ảnh hưởng của Ngôn Cảnh Tắc với y thật sự rất lớn.
Ngồi dậy, Tô Mặc Tu nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc đang hôn mê.
Y nhìn chằm chằm Ngôn Cảnh Tắc một hồi lâu, cuối cùng hung tợn mà hôn lên.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” sau khi Tô Mặc Tu tỉnh chuyện thứ nhất làm vậy mà là hôn hắn!
Quá đáng tiếc, hắn đang phải “hôn mê” rồi, không thể đáp lại……
Lúc Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy đáng tiếc, Tô Mặc Tu đã buông hắn ra.
Tô Mặc Tu ôm Ngôn Cảnh Tắc vào trong ngực, lạnh mặt vuốt ve mặt Ngôn Cảnh Tắc một phen, sau đó buông hắn ra, bắt đầu kiểm tra tình trạng thân thể của mình.
Vừa kiểm tra, Tô Mặc Tu đã phát hiện thương thế trong cơ thể mình đã tốt hơn rất nhiều, Nguyên Anh trong cơ thể còn càng thêm củng cố.
Ngay cả thần thức y vận dụng lên cũng càng thêm tự nhiên.
Y hẳn là ma tu lợi hại nào đó chuyển thế trọng sinh?
Tô Mặc Tu nghĩ như vậy, ngồi xuống tu luyện.
Ma công trong đầu y có một biện pháp học cấp tốc, chính là đi đoạt lấy công lực người khác, nhưng hiện tại không dùng được……
Thời điểm Tô Mặc Tu tu luyện chung quy cảm thấy linh lực xung quanh tiến vào thân thể y đặc biệt nhanh, cũng không biết là do ma công y tu luyện quá tốt hay là do thần thức y quá mạnh nữa.
Ngôn Cảnh Tắc: Cái nào cũng không phải! Là ta ở hỗ trợ! Nhưng ta làm chuyện tốt không lưu danh!
Tô Mặc Tu tu luyện trong chốc lát, sau khi cảm thấy thân thể tốt lên thì liền bế Ngôn Cảnh Tắc "hôn mê" lên, rời khỏi hang đá, tiếp tục chạy về phía trước.
Người Huyền Minh Tông sớm hay muộn cũng sẽ đuổi theo, y phải nhanh chóng rời đi!
Tô Mặc Tu chạy về phía chỗ ma tu.
Ở thế giới này, hướng Tây Bắc có rất nhiều môn phái ma đạo, nơi đó người tụ tập ở bên nhau, nghe hiệu lệnh Ma Tôn, thường tranh đấu với nhân sĩ chính phái.
Y đã nhập ma, ở địa bàn của chính đạo không an toàn, đi bên kia thì tốt hơn nhiều.
Đương nhiên, tốt nhất là y trên đường đi có thể tăng thêm thực lực của mình một chút.
Chỉ có thực lực tuyệt đối mới có thể bảo đảm Ngôn Cảnh Tắc an toàn.
Nghĩ như vậy, Tô Mặc Tu cúi đầu, hôn một cái Ngôn Cảnh Tắc đang được mình ôm.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Bị người mình thích ôm lên đường, còn có thể thường thường được hôn, thật sự rất sảng!
Khuyết điểm duy nhất chính là phải giả bộ bất tỉnh.
Nhưng giả bộ bất tỉnh cũng khá tốt! Tô Mặc Tu bình thường vẫn là tương đối thẹn thùng, say khu hắn "ngất" mới biết được hóa ra Tô Mặc Tu lại nhiệt tình như vậy!
Đang nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc đã bị Tô Mặc Tu đánh thức.
Tô Mặc Tu quan tâm mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc: “Sư huynh, xin lỗi, trước đó ta làm huynh hôn mê… Có người đuổi giết chúng ta, chúng ta cần phải trốn nhanh.”
Ngôn Cảnh Tắc biết Tô Mặc Tu đang nói hươu nói vượn, cũng không để ý, đồng dạng mặt đầy quan tâm: “A Tu, đệ không sao chứ?”
“Ta không sao.” Tô Mặc Tu lộ ra một nụ cười với Ngôn Cảnh Tắc: “Sư huynh quan tâm ta, ta vui lắm.”
Mặt Tô Mặc Tu có hơi đỏ, Ngôn Cảnh Tắc nhịn không được duỗi tay nhéo một phen: “Ta không quan tâm đệ thì quan tâm ai?”
“Đúng vậy, sư huynh chỉ quan tâm ta.” đôi mắt Tô Mặc Tu sáng lấp lánh, trong lòng lại xuất hiện một cái tên —— Tô Mặc Nhiên.
Ngôn Cảnh Tắc chắc chắn quan tâm Tô Mặc Nhiên, sớm hay muộn y cũng phải giết Tô Mặc Nhiên!
Ngôn Cảnh Tắc tỉnh, Tô Mặc Tu mang theo hắn chạy như cũ.
Dọc theo đường đi y ngàn y trăm thuận với Ngôn Cảnh Tắc, cũng chiếu cố Ngôn Cảnh Tắc rất tốt, chỉ một việc y vẫn luôn kiên trì —— đó chính là phong ấn linh lực Kim Đan của Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc tùy y, làm bộ như bị phong ấn linh lực, mỗi ngày tùy ý Tô Mặc Tu ôm, thuận tiện lúc Tô Mặc Tu tu luyện thì hỗ trợ, giúp Tô Mặc Tu thanh trừ dấy vết lưu lại lúc lên đường…
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu một đường đi về hướng Tây Bắc, chuyện Tô Mặc Tu của Huyền Minh Tông nhập ma, còn bắt đi sư huynh y Ngôn Cảnh Tắc đã truyền ra khắp Tu chân giới.
Chuyện Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu muốn kết làm đạo lữ, người trên Tu chân giới trên cơ bản đều biết, nếu không phải trước đó Hiên Viên bí cảnh đột nhiên xuất hiện, hiện giờ Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu hẳn là đã kết thành đạo lữ.
Hiện tại đột nhiên phát sinh chuyện như vậy…… một vài người Tu chân giới liền bắt đầu bát quái lên: “Nghe nói Tô Mặc Tu kia là do bị thương bên trong bí cảnh, thành phế nhân mới nhập ma.”
“Y nhập ma còn không quên mang theo Ngôn Cảnh Tắc, cảm tình với Ngôn Cảnh Tắc thật sự rất sâu.”
“Ta nghe nói một sự kiện, nghe nói Ngôn Cảnh Tắc và đệ đệ Tô Mặc Tu là Tô Mặc Nhiên rất gần gũi nhau……”
“Có người nói Tô Mặc Tu là do chịu không nổi Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Nhiên ở bên nhau nên mới nhập ma ấy.”
“Vậy Ngôn Cảnh Tắc kia còn có thể còn mạng sao?”
……
Những đệ tử bình thường của Tu chân giới nói cái loại bát quát như thật như giả, mà là nhân vật trung tâm của Tu chân giới, giờ phút này lại đều lo lắng sốt ruột.
Bởi vì dựa theo cách nói của Thanh Dương chân nhân và lão tổ Tô gia, Tô Mặc Tu hẳn là ma đầu chuyển thế, rất khó đối phó.
“Ma đầu kia cũng không biết trốn đến đâu rồi!”
“Ta đã cho đệ tử môn hạ điều tra khắp nơi, vậy mà một chút cũng không có tin tức của ma đầu!"
“Thanh Dương chân nhân, có nhận được tin gì của lệnh lang không?”
……
Thanh Dương chân nhân không hề nhận được bất luận tin tức gì của Ngôn Cảnh Tắc truyền đến.
Ông và Ngôn Cảnh Tắc có quan hệ huyết thống, theo lý hẳn là có thể điều tra đến vị trí Ngôn Cảnh Tắc, nhưng lại không điều tra đến.
Không biết ma đầu kia dùng bí pháp gì che lấp, hay là Ngôn Cảnh Tắc đã bất hạnh gặp nạn.
Kỳ thật đều không phải, Thanh Dương chân nhân tìm không thấy Ngôn Cảnh Tắc là bởi vì Ngôn Cảnh Tắc tự mình động tay chân.
Thân ái nhà hắn còn chưa đủ mạnh, hắn không thể để những người khác tìm được.
Vào lúc người Tu chân giới đều đi tìm Tô Mặc Tu và Ngôn Cảnh Tắc, hai người lại một bên khanh khanh ta ta, một bên lên đường.
Tô Mặc Tu cũng không phải thẳng tắp một đường đi Tây Bắc, y vòng một vài lộ, như vậy cũng có thể nhiều thêm chút thời gian tu luyện.
Nhưng dù vậy, một tháng sau, bọn họ vẫn bước vào địa bàn Tây Bắc của đám ma tu như cũ. Mà lúc này, Tô Mặc Tu đã đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, Ngôn Cảnh Tắc cũng giống thế.
Nơi này và chỗ của tu sĩ chính đạo thoạt nhìn không có gì khác biệt, chỉ là bá tánh nơi đây thoạt nhìn đều rất khốn khổ.
Ma tu thường xuyên bắt người tu luyện, bọn họ liền cũng không giác gì súc vật chờ đợi bị làm thịt.
Tỷ như nói chỗ Ngôn Cảnh Tắc giờ phút này, đã bị một môn phái gọi là “Luyện Thi Tông” khống chế.
Khi người ở môn phái này ở Luyện Khí kỳ sẽ chộp tới rất nhiều người thường học tập luyện thi*, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.
(*thi trong thi thể, luyện thi là luyện hóa xác chết để cử động hoặc chiến đấu theo ý người luyện)
Mà chờ những người này học được luyện thi rồi sẽ đi bắt giữ tu sĩ chính đạo cùng đẳng cấp, luyện thành con rối cho bọn họ sử dụng, trên cơ bản trên tay mỗi môn nhân của Luyện Thi Tông đều lây dính huyết tinh.
Không chỉ như thế, môn nhân Trúc Cơ kỳ sẽ bắt tu sĩ chính đạo Trúc Cơ kỳ luyện chế con rối, tới Kim Đan kỳ lại sẽ đi bắt tu sĩ Kim Đan kỳ trở về, có thể nói, mỗi đệ tử Luyện Thi Tông, trên tay đều sẽ có vô số mạng người, thực lực càng mạnh, mạng người trên tay càng nhiều.
Cố tình nhân sĩ chính đạo còn không có biện pháp với bọn chúng.
Dưới tay mỗi môn nhân Luyện Thi Tông đều có rất nhiều con rối, tông môn bọn chúng lại ẩn giấu tốt, trong tông môn còn có cao thủ Phân Thần kỳ, trừ phi nhân sĩ chính đạo đều liên hợp lại, bằng không thì không có biện pháp nào với Luyện Thi Tông.
Nhưng nếu thật nhân sĩ chính đạo liên hợp giết qua tới…… Những Ma môn khác cũng sẽ động thủ, chính ma đại chiến sẽ phải bạo phát!
Tô Mặc Tu nhìn thoáng qua chỗ Luyện Thi Tông, sau đó tìm một nơi đào ra một cái sơn động, để Ngôn Cảnh Tắc đi vào ngủ, lại lấy ra đồ vật cho Ngôn Cảnh Tắc ăn —— Ngôn Cảnh Tắc bị phong bế linh lực, lúc này không khác gì người thường.
Ngôn Cảnh Tắc ăn xong thì nằm xuống, làm bộ ngủ nhưng kỳ thật là tu luyện.
Thường khi hắn làm như vậy, Tô Mặc Tu cũng sẽ bắt đầu tu luyện, hắn còn có thể âm thầm giúp Tô Mặc Tu một tay.
Nhưng hôm nay, hắn mới vừa nằm xuống không lâu, đã bị Tô Mặc Tu đánh "ngất".
Tô Mặc Tu lại phải làm chuyện vô liêm sỉ với hắn hay gì?
Ngôn Cảnh Tắc có chút chờ mong, nhưng Tô Mặc Tu cũng không làm gì hắn.
Tô Mặc Tu chỉ là đứng lên, cột hắn vào trên lưng, trói kín mít.
Ngôn Cảnh Tắc: “……” Hắn so với Tô Mặc Tu còn muốn cao một chút, nếu không phải Tô Mặc Tu là nhân sĩ tu chân, trói hắn như vậy chắc chắn sẽ hành động không tiện!
Từ từ…… Tô Mặc Tu rốt cuộc muốn là gì?
Đáp án rất nhanh được công bố, Tô Mặc Tu giết vào Luyện Thi Tông.
Người Luyện Thi Tông bởi vì đều có con rối nên thực lực so sánh với người tu chân cùng cấp sẽ mạnh hơn rất nhiều, nhưng bọn chúng gặp phải Tô Mặc Tu thì thảm rồi.
Người Luyện Thi Tông khống chế con rối như thế nào? Còn không phải dựa thần thức sao!
Đương nhiên, bọn chúng còn sẽ dùng một vài biện pháp đặc thù, làm người có thần thức không mạnh hơn bọn chúng nhiều lắm khó có thể cắt đứt liên hệ của chúng và con rối.
Nhưng người có thần thức mạnh hơn chúng nhiều, muốn cắt đứt liên hệ thần thức vẫn là chuyện rất đơn giản.
Ít nhất, Tô Mặc Tu bằng vào thần thức cường đại là có thể làm tất cả người Luyện Thi Tông đều không thể dùng con rối, y còn đã Nguyên Anh hậu kỳ, cách Phân Thần kỳ chỉ có một bước xa.
Những môn nhân Kim Đan kỳ Nguyên Anh kỳ của Luyện Thi Tông đều bị y giết chết dễ dàng.
Mỗi khi y giết một người còn càng mạnh hơn một phần.
Tô Mặc Tu mặt đầy lãnh khốc, một đường giết lên.
Ngôn Cảnh Tắc là nhi tử của Thanh Dương chân nhân, Thanh Dương chân nhân chắc chắn có biện pháp tìm được Ngôn Cảnh Tắc.
Cho dù tìm không thấy…… Y và Ngôn Cảnh Tắc tu luyện cũng yêu cầu rất nhiều thứ.
Cho nên, y muốn trở nên mạnh hơn nữa, y phải làm Ma Tôn.
Như vậy, y có thể làm Ngôn Cảnh Tắc sống rất khá, còn có thể làm Ngôn Cảnh Tắc không chỗ để trốn.
Nói không chừng qua nhiều ngày lành, Ngôn Cảnh Tắc còn sẽ luyến tiếc rời khỏi y.
Còn vì sao lấy Luyện Thi Tông để khai đao…… Y đối với tông môn này, thật sự chán ghét.
Tô Mặc Tu trong giết chóc tiến vào Phân Thần kỳ, lại đuổi theo cao thủ Phân Thần kỳ của Luyện Thi Tông, trực tiếp giết đối phương.
Y cảm thấy hết thảy chuyện này có chút quá mức đơn giản…… Sau khi y chạy ra khỏi Huyền Minh Tông, có phải mọi chuyện quá thuận lợi rồi không?
Ngôn Cảnh Tắc: Mang theo ta! Bảo đảm đệ thuận buồm xuôi gió!
Hết chương 243.
Chương 244
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Ma tu vẫn luôn là cá lớn nuốt cá bé.
Trên địa bàn ma tu, chuyện như tranh đấu địa bàn nhìn mãi thành quen.
Lại bởi vì rất nhiều công pháp ma tu đều có thể học cấp tốc, thường thường sẽ có cường đại ma tu ngang trời xuất thế, mà không ít người trong số họ sẽ tìm các ma tu khác đánh lên một hồi, xông ra danh khí bản thân, hoặc là chiếm đoạt thế lực của người ta.
Mà gần đây lại xuất hiện một ma tu như vậy.
Lúc ban đầu, người này giết vào tận Luyện Thi Tông, giết sạch toàn bộ Luyện Thi Tông, sau đó lại giết chóc khắp nơi, giết không ít ma tu cường đại.
Cũng chính vào lúc giết chóc đó, y càng ngày càng mạnh, cùng lúc đó, thân phận của y cũng bị đông đảo ma tu biết được.
Người này, thế mà chính là Tô Mặc Tu mà bên Huyền Minh Tông chính đạo vẫn luôn đang tìm!
Tô Mặc Tu này sau khi nhập ma, bắt sư huynh đi vào Tây Bắc, sau đó liền bắt đầu đại khai sát giới, mà lúc y giết người, phía sau luôn cõng theo một người, người nọ hẳn chính là sư huynh của y - Ngôn Cảnh Tắc.
Lúc ban đầu, tuy nói Luyện Thi Tông xảy ra chuyện nhưng các ma tu khác vẫn chưa để ý, chỉ cho là Luyện Thi Tông xảy ra đường rẽ mắc mưu, mới có thể bị người ta một lưới bắt hết, nhưng sau đó lại một cái tiếp theo một cái, có rất nhiều ma tu xảy ra chuyện, lại làm mỗi ma tu khác đều cảm thấy bất an.
Tô Mặc Tu kia tựa hồ là dựa vào cắn nuốt ma khí người khác để tăng lên thực lực, người này…… Có thể theo dõi bọn họ hay không?
“Tô Mặc Tu kia thủ đoạn tàn nhẫn, chúng ta cần phải cẩn thận!”
"Huyền Minh Tông kia rốt cuộc sao vậy? Sao lại để y nhập ma?"
“Nghe nói chính đạo bên kia đang tìm y…"
"Chúng ta cần nên cẩn thận thì hơn!"
……
Đám ma tu nghị luận sôi nổi, trong lúc nhất thời, cho dù là vị Ma Tôn kia cũng đều có chút lo lắng, bắt đầu tìm hiểu tin tức về Tô Mặc Tu.
Mà lúc này, Tô Mặc Tu lại mang theo Ngôn Cảnh Tắc trở về một chỗ sơn động.
Y vừa mới cõng Ngôn Cảnh Tắc "đang ngủ" đi ra ngoài, giết mấy tên ma tu, mắt thấy sắp phải hừng đông nên lại về sơn động này.
Lúc ở bên ngoài, trên người y phảng phất như bám một tầng hàn băng, bên ngoài thời điểm, trên người hắn phảng phất phúc một tầng hàn băng, cả người lạnh như băng sương, nhưng trở lại trong sơn động này, lạnh lẽo trên người y đã chậm rãi biến mất.
Y buông Ngôn Cảnh Tắc ra, bày ra bộ dạng Ngôn Cảnh Tắc lúc ngủ, lại cúi đầu hôn Ngôn Cảnh Tắc mấy cái, trên mặt lộ ra chút ngọt ngào.
Ngôn Cảnh Tắc trốn không thoát được lòng bàn tay y, thật tốt.
Tốt nhất là, không ngừng giết chóc đã khiến y đạt tới Phân Thần Hậu Kỳ.
Ở Tu chân giới, tu chân giả Phân Thần kỳ vẫn có không ít, nhưng Phân Thần Hậu Kỳ cũng đã ít ỏi không có bao nhiêu, Thanh Dương chân nhân và lão tổ Tô gia đều là cao thủ Phân Thần Hậu Kỳ.
Còn hướng lên trên nữa là Đại Thừa kỳ…… Tu chân giới có lời đồn đãi, nói toàn bộ Tu chân giới là có mấy cường giả Đại Thừa kỳ không xuất thế, nhưng là thật hay giả thì không ai biết.
Nói cách khác, y hiện tại ở Tu chân giới, trên cơ bản đã không cần sợ người khác.
Lực lượng trong cơ thể đoạt lấy từ nơi khác có hơi không nghe sai sử, đấu đá lung tung trong thân thể y, đâm đến thân thể y bị thương, theo sát lại giúp y chữa trị.
Cứ như vậy trong phá hư rồi chữa trị, thân thể y trở nên càng thêm cường tráng.
Chuyện này rất thống khổ, nhưng Tô Mặc Tu không chút nào để ý, y thậm chí hưởng thụ thống khổ như vậy, việc này làm cho y thanh tỉnh.
Cởi bỏ ma khí giam cầm Ngôn Cảnh Tắc, Tô Mặc Tu liền nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc chậm rãi tỉnh lại.
“Sư huynh tỉnh rồi sao.” Tô Mặc Tu cười rộ lên, thoạt nhìn thật sáng sủa như ánh mặt trời.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn thấy bộ dáng này của y, thầm thở dài một hơi.
Hắn căn bản không hề ngủ.
Mấy ngày nay Tô Mặc Tu mang theo hắn đã “ngủ” đi ra ngoài giết ma tu, hắn đều xem ở trong mắt, vừa đau lòng, lại vừa vui mừng.
Hắn đau lòng Tô Mặc Tu không thể không như vậy để tăng cường thực lực, còn vui mừng…… Sư đệ hắn tuy nhập ma, nhưng cũng không hề giống người nào đó thay đổi tính tình, cái khác không nói, sau khi rời khỏi Huyền Minh Tông, Tô Mặc Tu chưa từng giết qua người vô tội, gần đây giết ma tu, tất cả đều là kẻ làm nhiều việc ác.
Sư đệ của hắn thật là thiện lương đáng yêu.
Ngôn Cảnh Tắc cũng cười rộ lên: “Ừm……trời đã sáng rồi sao?”
“Đúng vậy.” mi mắt Tô Mặc Tu cong cong: “Sư huynh muốn ăn gì không?”
“Muốn, chúng ta cùng nhau làm đi.” Ngôn Cảnh Tắc đề nghị.
“Ưm.” Tô Mặc Tu cười, nhanh chóng lấy từ túi trữ vật của mình ra các loại nguyên liệu nấu ăn và công cụ, bắt đầu chuẩn bị nấu cơm.
“Ta giúp đệ.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Sư huynh, ta tới là được.”
“Vậy cùng nhau làm?”
“Sư huynh ở bên người bồi ta, chính là cùng ta làm rồi.” Tô Mặc Tu nói, động tác thuần thục mà bắt đầu nấu cơm.
Tuy Tô Mặc Tu nói như vậy nhưng Ngôn Cảnh Tắc thật đúng là ngượng ngùng cái gì cũng không làm, hắn ở bên cạnh Tô Mặc Tu, giúp đỡ trợ thủ.
Hao người rất nhanh đã nấu ăn xong, sau khi cùng nhau ăn rồi, Tô Mặc Tu lại hỏi: “Sư huynh, huynh muốn ra ngoài đi dạo không?”
“Không cần, ta muốn đọc sách một chút.” Ngôn Cảnh Tắc cự tuyệt.
Sức mạnh trong cơ thể Tô Mặc Tu cũng không vững chắc, hắn không nên để Tô Mặc Tu cùng hắn ra ngoài, vẫn nên để Tô Mặc Tu ở trong sơn động tu luyện, củng cố một phen thì thỏa đáng hơn.
Nghĩ như vậy, Ngôn Cảnh Tắc lấy một quyển sách ra xem.
Nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc bắt đầu đọc sách, Tô Mặc Tu khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Mà y vừa tu luyện thì lại cảm giác được có một cỗ ấm áp đang bao phủ chính mình lại, thương tích trong thân thể y đang chậm rãi biến mất, những lực lượng không nghe sai sử cũng trở nên thuận lợi.
Một ngày rất nhanh qua đi, sau khi sắc trời ám xuống, Ngôn Cảnh Tắc lại ngủ mất.
Sau đó không chút ngoài ý muốn nào, lại bị Tô Mặc Tu cõng đi ra ngoài.
Ngôn Cảnh Tắc biết Tô Mặc Tu chắc chắn muốn trở nên mạnh nhất.
Y đã nhập ma, nếu không thể mạnh hơn, tương lai vô cùng có khả năng bị người ta giết chết, cho nên không thể không mạnh hơn!
Dù sao cũng có hắn che chở, để Tô Mặc Tu ra ngoài xông vào một lần cũng khá tốt.
Tô Mặc Tu hít sâu một hơi, cõng Ngôn Cảnh Tắc, đi về chỗ của Ma Tôn.
Y muốn tìm Ma Tôn chiến đấu, vốn không nên mang theo Ngôn Cảnh Tắc. Nhưng để Ngôn Cảnh Tắc đơn độc ở lại, y lại sợ Ngôn Cảnh Tắc bị người khác đoạt đi.
Chỉ có thời thời khắc khắc đặt Ngôn Cảnh Tắc dưới mí mắt mình, y mới có thể tâm an.
Tả hữu nếu thật có nguy hiểm, y liều chết cũng sẽ che chở cho Ngôn Cảnh Tắc.
Ma Tôn ở tại trong Thập Vạn Đại Sơn của Tây Bắc, bên cạnh có rất nhiều thủ hạ.
Đương nhiên, bởi vì bên này tình huống cá lớn nuốt cá bé, lúc Ma Tôn cường đại, thủ hạ của gã đều nghe gã, nhưng nếu Ma Tôn yếu đi, thủ hạ của gã tự nhiên sẽ giết Ma Tôn, tự mình thượng vị.
Mà Tô Mặc Tu vừa mới xuất hiện trong phạm vi Ma Tôn, lập tức đã bị người phát hiện. Không bao lâu, y đã bị người vây quanh.
Tô Mặc Tu không chút do dự động thủ.
Ở Huyền Minh Tông.
Thanh Dương chân nhân đã nhận được tin tức Tô Mặc Tu xuất hiện ở Tây Bắc.
Người này thật sự đã đi vào địa giới ma tu!
Y còn luôn mang theo Ngôn Cảnh Tắc. Chỉ là người nhìn thấy y nói rằng Ngôn Cảnh Tắc bị y cột vào trên lưng không hề nhúc nhích, rốt cuộc sống hay chết cũng không ai biết.
Mặt Thanh Dương chân nhân không có biểu cảm gì, không nhìn rõ hỉ nộ, nhưng mọi người khi nhìn về phía ông đều không tránh khỏi đồng tình.
Mà trước mặt mọi người người nhìn về phía lão tổ Tô gia, ánh mắt trở nên cực kỳ phức tạp, nhưng vẫn là hâm mộ là chính.
Ai bảo Tô gia có một tiên quân hạ phàm?
Theo tin tức Tô Mặc Tu nhập ma truyền khai, còn có một tin tức khác, đó là Tô gia Tô Mặc Nhiên là tiên quân hạ phàm mà các chủ Thiên Cơ Các tính ra được, có thể thay đổi hiện trạng của Tu chân giới.
Đương nhiên, người biết đến tin tức này cũng không nhiều, suy nghĩ cho an toàn của Tô Mặc Nhiên nên không hoàn toàn truyền khai, nhưng nhân sĩ đứng đầu trong chính đạo thì đều biết đến. Lúc này, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tô Mặc Nhiên đều vô cùng ôn hòa.
Tô Mặc Nhiên thậm chí ngồi ở chủ vị.
Từ đáy lòng gã dâng lên một cỗ kích động.
Thân phận của gã rốt cuộc đã được người ta biết đến rồi!
Đời trước, Tô Mặc Tu đoạt đi thân phận của gã, rõ ràng đó là ma chủng trời sinh, lại cố tình bị người ta coi như tiên quân hạ phàm, còn gã lại thê thảm một đời, còn chết trên tay ma tu.
Cũng may hiện tại đã ai về chỗ người nấy.
Chỉ là Tô Mặc Tu thật sự quá cường đại, nếu không giết Tô Mặc Tu, cuộc sống gã hàng ngày khó an!
Dưới chỉ điểm của thần thức trong người, Tô Mặc Nhiên bắt đầu giao lưu với rất nhiều những cao thủ của Tu chân giới.
Rất nhiều người nơi này gã đời trước đã nghe qua tên, thậm chí biết một vài sự tích, lại có một vài người là lão tổ Tô gia đời này giới thiệu cho gã biết.
Nhưng cũng có một vài đệ tử trẻ tuổi gã cũng không biết đến.
Đời trước tuy gã là con cháu dòng chính Tô gia nhưng đã sớm gả chồng, sau khi gả chồng lại bởi vì thực lực thấp kém nên chưa từng ra ngoài du lịch, chuyện biết đến tóm lại không nhiều lắm.
Kể cả Ngôn Cảnh Tắc…… Đời trước gã biết vị cao thủ trẻ tuổi của Huyền Minh Tông này, nhưng cũng không hoàn toàn hiểu rõ.
Dù sao khi đó, Ngôn Cảnh Tắc với gã mà nói phá lệ xa xôi.
Mọi người thương nghị hồi lâu, cuối cùng quyết định đi Tây Bắc trướcl, nghĩ cách giết chết Tô Mặc Tu.
Nghe nói ma đầu này đã đạt tới Phân Thần kỳ, nhất định phải nhanh chóng trừ bỏ!
Tô Mặc Nhiên nghe được kết quả này, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nguyên bản có rất nhiều người cũng không muốn giết đến Tây Bắc, may mắn danh hào tiên quân của gã dùng tốt.
Tiên ma đại chiến đời trước bây giờ còn chưa phát sinh, nhưng dưới sự thúc đẩy của gã, rất nhanh sẽ phát sinh, mà thanh danh của gã theo trận chiến tranh này, không ai không biết không ai không hiểu!
Mọi người đang muốn xuất phát, đúng lúc vào lúc này, người trông coi bên ngoài đột nhiên tiến vào: “Sư phụ, người của Thiên Cơ Các tới!”
Người Thiên Cơ Các tới?
Người Thiên Cơ Các thần bí thế mà lại rời núi?!
Các nhân sĩ chính phái đều kích động không thôi, mà lúc này, Tô Mặc Tu đã giết đến trước mặt Ma Tôn, ma khí trên người cũng xông lên tận trời.
Y đứng trước mặt Ma Tôn, mang đến cho Ma Tôn kia áp lực cực lớn, đã từng là Ma Tôn không ai bì nổi, giờ phút này lại dâng lên một chút cảm giác nguy cơ từ đáy lòng.
Nhưng Ngôn Cảnh Tắc rất rõ ràng, Tô Mặc Tu hiện tại đã rất mệt.
Để Tô Mặc Tu và Ma Tôn kia đối chiến cũng không phải không được, hẳn là Tô Mặc Tu có thể thắng, nhưng y hơn phân nửa là sẽ bị thương……
Thần thức Tô Mặc Tu trong đối chiến càng ngày càng thuận tay áp đến phía Ma Tôn, chuẩn bị động thủ.
Ma Tôn cảm giác được thần thức mạnh hơn mình rất nhiều, không khỏi cảnh giác, đang suy tư đối sách, đột nhiên cảm giác được cỗ thần thức kia lại lần nữa trở nên mạnh hơn nữa, tựa hồ hủy thiên diệt địa……
Gã không chút nghĩ ngợi, trực tiếp quỳ gối trên mặt đất: “Tham kiến Ma Tôn!”
Tô Mặc Tu vốn tưởng rằng phải trải qua một hồi đại chiến: “……”
Hết chương 244.