Người trong phòng bao vô cùng ngạc nhiên, đôi mắt đều mở to ra.
“Chiếc xe này đỉnh quá đi, nhìn kìa.”
“Vốn tôi tưởng rằng xe của cậu Tôn đã là siêu xe đỉnh cấp rồi, nhưng bất kể là ngoại hình hay âm thanh, so với chiếc xe này mà nói thì đều kém một bậc.”
“Đúng vậy, bây giờ xem ra, xe của cậu Tôn cũng kém quá rồi.”
…
Giang Tuệ nhíu mày nhìn đám người đang nghị luận, ra hiệu tay bảo bọn họ im miệng, cậu Tôn còn đang ở đây kìa, bọn họ chê xe của cậu Tôn kém, cậu Tôn có thể vui được chắc?
Nhưng Tôn Kiện lại không có chút tức giận, vì chiếc xe này vốn cũng chẳng phải của anh ta, bây giờ anh ta cũng ngưỡng mộ nhìn chiếc xe thể thao màu trắng kia, lẩm bẩm nói:
“Tính năng của chiếc xe này tốt hơn xe của tôi nhiều, người có thể lái chiếc xe này, có lẽ là thân phận còn cao quý hơn so với cậu Du, Du Minh.”
Tôn Kiện đột nhiên nhớ ra gì đó, kinh ngạc nói: “Đợi đã, chiếc xe này sao lại giống chiếc xe đó như vậy?”
“Xe nào cơ?” Giang Tuệ không hiểu hỏi.
“Mấy người có nghe nói vài tháng trước, tổng giám đốc công ty Ferrari đích thân đến nước ta, tặng một chiếc xe Ferrari đắt nhất trong lịch sử cho một cậu ấm bí ẩn ở Kim Lăng chưa! Hình như chính là chiếc xe này!” Tôn Kiện hưng phấn nói.
“Hả? Hình như đúng là vậy rồi! Trên tin tức cũng là một chiếc xe Ferrari màu trắng.”
“Vãi thật, cậu ấm này không đơn giản đâu, thân phận của anh ta luôn là một ẩn số, có điều không thể nghi ngờ, anh ta nhất định là một trong những cậu ấm đỉnh nhất nước K!”
…
Mọi người trong quảng trường kinh ngạc hô lên không ngừng, từ khi chiếc xe Ferrari màu trắng này bắt đầu xuất hiện, mọi người đều điên cuồng lấy điện thoại ra chụp ảnh, quay video.
Đợi tốc độ của chiếc xe Ferrari chậm lại, mọi người vây xung quanh nó, theo chuyển động chậm rãi của nó, mọi người cũng tán thưởng không ngớt, xung quanh toàn là những tiếng “vãi thật”, “ngầu quá đi”, “đỉnh vãi”, “ghê gớm thật”…
Ferrari dừng lại, cửa xe nâng lên, hai người đẹp bước từ trong ra ngoài, một người tóc dài qua vai, mặc một chiếc sơ mi mỏng màu đen, trang điểm tinh tế, gương mặt xinh đẹp, chính là Bành Mộng! Cô gái tóc gợn sóng còn lại là bạn thân của cô ta, Cổ Tuyết.
Tần Hằng nhìn thấy Bành Mộng, sắc mặt không khỏi trở nên vui mừng, nghĩ đến tình huống ngày hôm đó của Kim Lăng, lại không khỏi đau lòng cho Bành Mộng.
Bành Mộng và Cổ Tuyết cùng nhau bước ra, những người khác càng kinh ngạc hơn, hô hào ầm ĩ, một chiếc siêu xe cao cấp như vậy không ngờ là do một cô gái lái, giỏi thật, giỏi thật đó.
Bành Mộng thấy mình dừng xe trong quảng trường rất gây trở ngại cho người khác đi lại, cảm thấy mình nên đỗ lại xe lần nữa.
Bành Mộng nói với chiếc Ferrari: “Lốc Xoáy, khởi động! Tìm vị trí thích hợp dừng xe!”
Những người khác đều khó hiểu nhìn nhau, không biết Bành Mộng đang làm gì, trong xe Ferrari rõ ràng không có ai, Bành Mộng đang nói chuyện với ai vậy?
Lúc bọn họ đang nghi hoặc, chiếc Ferrari đột nhiên vang lên tiếng động cơ, mọi người đều sợ hãi, ngay sau đó chuyện kiến bọn bọ càng sốc hơn đã xuất hiện, chiếc Ferrari tự mình chuyển động. Có người dụi lại mắt mình, không dám tin những gì bản thân nhìn thấy là thật.
Chỉ thấy chiếc xe Ferrari không người lái đang lùi về phía sau, xoay trái, xoay phải rồi chậm rãi dừng ở bên cạnh ao gần quảng trường.
“Đây là Ferrari dùng giọng nói để khống chế!”
“Cái quái gì vậy, này cũng tiên tiến quá rồi đó, theo tôi biết, trước mắt thì kĩ thuật này là kĩ thuật tiên tiến nhất trong lĩnh vực xe hơi, mới được khai thác, vẫn chưa được sử dụng cho mục đích thương mại, sao chiếc xe này đã được lắp đặt rồi?”
“Đỉnh thật đó! Đây là chiếc xe đỉnh nhất trên thế giới luôn rồi!”
Mọi người đều không ngừng khen ngợi.
Cổ Tuyết ôm cánh tay Bành Mộng, trong lòng thầm mừng, thấp giọng nói: “Bành Mộng, hôm nay ngồi xe cậu ra đây, đúng là sướng lắm luôn, đi đến đâu cũng giống hệt ngôi sao vậy! Cậu nhìn cậu xem, nên lái chiếc xe này ra từ lâu rồi, để ở nhà cho nó hỏng dần à?”
Bành Mộng cười nói: “Chiếc xe này vốn là của Tần Hằng, Tần Hằng mới rời khỏi Kim Lăng, quản lý Lý của ngân hàng Hoa Kỳ bèn đưa chiếc xe này đến nhà tớ, tuy anh ta nói tớ có thể tùy ý sử dụng chiếc xe này, nhưng dù sao đây cũng là xe của Tần Hằng, hơn nữa giá trị cậu cũng biết đó, nếu tớ mà làm hỏng, thì đó không phải số tiền nhỏ đâu.”
Cổ Tuyết cười nói: “Tớ nghĩ cho dù cậu có làm hỏng, Tần Hằng cũng không nỡ bắt cậu đền đâu?”
“Nói bừa, anh ấy là anh ấy, tớ là tớ, cho dù chúng tớ là bạn bè, nhưng tổn thất lớn như vậy, sao có thể không đền được?” Bành Mộng nói.
“Là tớ nhiều chuyện rồi, xem ra cậu thật sự đã sắp buông bỏ được anh ta rồi.” Cổ Tuyết nhìn Bành Mộng, khẽ hỏi: “Bành Mộng, lần này cậu thật sự đến để xem Olympic, không phải để thăm Tần Hằng sao?”
“Cậu đó, tớ đã nói bao nhiêu lần rồi, tớ chỉ đơn giản là đến xem thi đấu mà thôi, không liên quan gì đến Tần Hằng cả.” Bành Mộng nói.
Cổ Tuyết cười kì quái nhìn Tần Hằng, thầm nghĩ: “Nếu thật sự là như vậy, cậu sẽ cố ý lái chiếc xe này ra sao? Không phải muốn gia tăng cơ hội gặp được Tần Hằng sao? Có điều những ngày này Bành Mộng đã thật sự cố gắng để quên Tần Hằng đi, mình nghĩ cậu ấy cũng đã hiểu rõ rồi, cậu ấy và Tần Hằng là không thể nào.”
Bành Mộng và Cổ Tuyết đi vào trong sân vận động.
Mọi người xung quanh lại càng không cố kị vây quanh Ferrari quan sát, có người còn mở ứng dụng Răng Hổ ra, livestream chiếc xe này với các fans, có người thì chụp ảnh tự sướng với xe, có người đi qua đi lại chiếc xe, cẩn thận quan sát từng chi tiết của chiếc xe này, nhưng ai cũng không dám giơ tay ra sờ lên xe, cảm giác như dấu vấn tay lên xe thôi cũng đã là một chuyện phiền phức lớn rồi!
Xung quanh có người nhớ đến khẩu lệnh ban nãy của Bành Mộng, chiếc xe này được khống chế bằng âm thanh, liệu nếu bản thân nói ra câu đó cũng có thể khiến chiếc xe này di chuyển hay không? Có người bắt đầu thử.
“Lốc Xoáy, khởi động! Mở cửa xe.”
“Lốc Xoáy, khởi động! Lùi về phía sau!”
“Lốc Xoáy, khởi động! Mở động cơ làm việc!”
…
Càng lúc càng nhiều người thử, mọi người đều coi đây là một thú vui.
Lúc này đám người Tôn Kiện trong phòng bao không nhìn chiếc Ferrari bên dưới nữa, có điều mọi người vẫn không ngừng khen ngợi, chiếc Ferrari màu trắng này đúng thật là quá đỉnh!
“Đúng rồi cô Long, biết hôm nay ra ngoài chơi với cô, tôi có liên lạc với bạn tôi, chúng ta có thể đi đến thảo nguyên cưỡi ngựa, hôm bay bạn tôi đã hẹn trước hai thầy dạy ngựa cho chúng ta, chúng ta cùng đi nhé?” Tôn Kiện lại nói với Long Nghiên, thảo nguyên này cũng là cậu Du sắp xếp cho anh ta, đến đó rồi, sẽ có rất nhiều người tạo cảm giác lãng mạn cho anh ta, để giành lấy thiện cảm của Long Nghiên.
Long Nghiên nhàn nhạt nói: “Mấy người đi đi, tôi và Tần Hằng ở đây xem thi đấu là được rồi.”
Giang Tuệ vội khuyên nhủ: “Long Nghiên, đừng như vậy, cậu Tôn đã tốn rất nhiều tâm sức, cô xem, bạn của cậu Tôn đã tìm cả thầy dạy cưỡi ngựa rồi, nếu cô không đi, không phải khiến cậu Tôn khó xử rồi sao?”
Long Nghiên suy nghĩ vài giây, thở dài một hơi, nói với Tần Hằng: “Được tôi, Tần Hằng, chúng ta đi.”
“Vậy được, bây giờ chúng ta sẽ xuất phát!” Sắc mặt Tôn Kiện vui mừng, đám người cùng nhau rời khỏi sân vận động.
Đến phía trước xe của Tôn Kiện, Tôn Kiện nói với những người khác: “Mọi người đi chỗ khác chơi đi, tôi và cô Long phải đi cưỡi ngựa đây.”
Long Nghiên căng thẳng, kéo áo Tần Hằng, nhìn Tôn Kiện nói: “Anh nói cái gì? Tôi với anh? Không, tôi muốn đi cùng Tần Hằng.”
Tôn Kiện cảm thấy vô cùng ghen tị, ngoài mặt vẫn cười nói: “Cô Long, tôi nói với bạn tôi rồi, chỉ có hai chúng ta đi, bọn họ không cần đi nữa.”
Giang Tuệ vội đứng một bên phụ họa: “Đúng thế, Long Nghiên, cô đi cùng cậu Tôn đi, đi cùng tên tầm thường này có gì vui đâu chứ?”
“Đúng vậy, cô Long, đi với cậu Tôn đi.”
“Tên tầm thường này hoàn toàn không xứng làm bạn của cô.”
“Cậu Tôn tốt hơn tên tầm thường này nhiều.”
…
Tôn Kiện đi đến trước mặt Tần Hằng, đẩy Tần Hằng ra: “Cái người này cậu có mắt hay không vậy, không thấy tôi và cô Long phải đi chơi sao, đến từ đâu thì về đó đi!”
Tần Hằng đang định đẩy Tôn Kiện ra, Long Nghiên lại đẩy Tần Hằng ra trước, Long Nghiên đứng chắn trước mặt Tần Hằng, tức giận nhìn Tôn Kiện nói: “Anh làm cái gì đấy? Tôi không muốn đi với anh, anh mau đi đi!”
“Cô Long, tôi…” Tôn Kiện bị Long Nghiên đẩy ra thì rất tức giận, anh ta kiềm chế cơn giận trong lòng, nhìn Long Nghiên đang tức giận, rõ ràng là quyết tâm không đi với anh ta, anh ta đành phải xin lỗi: “Được, là tôi không đúng, cô Long, mong cô đừng tức giận.”
“Đúng vậy, mọi người đều là bạn bè, nói chêm vào một hai câu rất bình thường, Long Nghiên, cô nhất định đừng ghi hận cậu Tôn, con người cậu Tôn rất tốt đó!” Giang Tuệ thấy Long Nghiên thật sự tức giận, vội nói, cô ta chỉ vào con xe Ferrari màu trắng kia, nói: “Chúng ta mau đi xem chiếc Ferrari kia đi, mọi người đều đang vây xung quanh nó xem đó!”
Long Nghiên tạm thời cho Giang Tuệ chút mặt mũi, đám người đi về phía chiếc Ferrari màu trắng kia, chỉ thấy có rất nhiều người đang nói với chiếc xe: “Lốc Xoáy, khởi động!”
Đây dường như đã trở thành một câu nói lưu loát.
“Cái này rất thú vị đó, ban nãy chủ nhân của chiếc xe này đã dùng giọng nói để khống chế xe, chúng ta cũng đến thử một chút, xem xem có thể khiến chiếc xe này chuyển động không!” Tôn Kiện nói xong, anh ta thị phạm trước: “Lốc Xoáy, khởi động!”
Giống với những người xung quanh, chiếc Ferrari không hề chuyển động.
“Tôi không được rồi, nhưng tôi cảm thấy cô Long Nghiên chắc chắn có thể.” Tôn Kiện nhìn Long Nghiên, nói: “Cô Long, cô đến thử xem, chắc chắn có thể.”
Long Nghiên thấy mọi người chơi đùa vui vẻ như vậy, nên cũng đã tò mò từ trước, bèn nói với chiếc Ferrari: “Lốc Xoáy, khởi động!”
Long Nghiên còn vẫy tay, muốn khiến chiếc Ferrari chuyển động, nhưng chiếc xe vẫn yên lặng đứng nguyên tại chỗ, có điều Long Nghiên vẫn cảm thấy rất vui.
“Không phải cô Long Nghiên không làm được, chỉ có thể nói là chiếc Ferrari này bị điếc rồi thôi.” Tôn Kiện cười nói.
“Tôi cũng thử.” Giang Tuệ cũng thấy hứng thú, bèn lớn tiếng nói với chiếc Ferrari: “Lốc Xoáy, khởi động!”
Bạn bè của Giang Tuệ cũng tới góp vui.
“Tôi cũng thử, Lốc Xoáy, khởi động!”
“Tôi không tin, Lốc Xoáy, khởi động.”
“Tôi nhất định sẽ làm được, Lốc Xoáy, khởi động, này, khởi động đi.”
…
Mọi người đều hét lên, chỉ còn lại Tần Hằng chưa thử qua.
“Này, người anh em kia, cậu cũng thử chút đi.” Tôn Kiện nhìn Tần Hằng nói.
Tần Hằng không để ý đến anh ta.
“Tần Hằng, anh cũng thử chút đi, vui lắm đó! Anh xem, mọi người đều đang chơi kìa!” Long Nghiên lại gần Tần Hằng, nhỏ giọng nói.
“Ừm… vẫn thôi thì hơn.” Tần Hằng mỉm cười lắc đầu. Anh vừa lên tiếng, chiếc xe sẽ thật sự khởi động mất, bây giờ dù gì chiếc xe này cũng là của Bành Mộng, sao anh lại không biết ngại mà động vào được? Hơn nữa nếu khiến Bành Mộng chú ý đến rồi qua đây, anh thật sự không biết nên đối diện với cô thế nào.
Đám người Giang Tuệ thấy đây là một cơ hội tốt để chèn ép Tần Hằng, đều lần lượt nói:
“Không cho nhau mặt mũi quá rồi đó.”
“Đúng vậy, mọi người đều ra ngoài chơi mà, tên tầm thường này một câu cũng không chịu nói, là cảm thấy miệng của mình quý như vàng sao?”
“Thật, ghét nhất là chơi cùng loại người này.”
Tôn Kiện đã sớm không vừa mắt Tần Hằng, nếu không phải anh ở đây thì anh ta chắc chắn đã cười nói vui vẻ được với Long Nghiên rồi, Tôn Kiện đi đến trước mặt Tần Hằng, lạnh lùng nói:
“Nhóc tầm thường này, cậu không phải bị câm đấy chứ? Hay là cậu xem thường bọn tôi? Bảo cậu nói một câu mà cậu cũng khống nói! Đúng là đồ vô dụng! Chẳng lẽ cậu cho rằng, cậu nói một câu, chiếc Ferrari này sẽ thật sự khởi động sao?”
Long Nghiên tức giận, định mắng Tôn Kiện một trận, nhưng cô vừa nhìn về phía Tôn Kiện, Tần Hằng đã đưa tay ra giữ vai cô lại, ý không cho cô quản.
“Cậu Tôn, nếu tôi thật sự có thể khởi động chiếc Ferrari này thì anh định thế nào?
“Tần Hằng lạnh lùng nói.
Tôn Kiện ôm bụng cười lớn, những người khác cũng cười theo, Tôn Kiện vừa nói vừa cười: “Mọi người nghe thấy rồi chứ, haha… đau bụng quá, tên tầm thường này, nói cậu ta có thể khởi động chiếc Ferrari này, tôi từng thấy người lớn miệng, từng thấy người não tàn, nhưng chưa từng thấy người nào vừa não tàn lại vừa ngu ngốc như cậu ta, haha… cười chết mất thôi…”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT