1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300
Nghe Tô Linh Phong thúc dục, Vũ Diên nhìn về phía Thịnh Vũ Uy, trong ánh mắt mang theo sự hỏi thăm. Thịnh Vũ Uy nghĩ ngợi rồi nhìn người bên cạnh một cái, nói: “Cậu đi.” Người này là người tùy tùng mà lúc trước Thịnh Vũ Uy sai đi gọi Vũ Diên và Trình An. Tùy tùng đó bất đắc dĩ phải tiến lên, gật đầu với Tô Linh Phong: “Xin chỉ giáo nhiều hơn.” Vừa nói ra, bốn phía liền vang lên tiếng cười trầm thấp, nhìn dáng
vẻ khẩn trương của hắn ta, người không biết còn tưởng hắn ta
đang khiêu chiến với kẻ mạnh lắm nữa cơ. Người tùy tùng hơi xấu hổ nhếch miệng, lại duỗi tay gãi đầu. Tô Linh Phong biết rõ hắn ta chỉ là người làm bia đỡ đạn cho
Trịnh Vũ Uy, gật đầu với hắn, mặt vô cảm nói: “Không cần khẩn
trương như vậy đâu! Sẽ xong ngay thôi”. “Hả?” Người này chớp chớp mắt, nghe không hiểu ý của Tô Linh Phong. Tô Linh Phong cũng không giải thích gì nhiều, duỗi một ngón tay,
lại chọn bốn loại rượu, nói với tiểu nhị: “Mở bốn bình này
ra, trộn mười loại rượu lại thử xem.” Người tùy tùng đứng đối diện Tô Linh Phong nghe thấy vậy thì sắc mặt thoáng cái đã trắng bệch. Cái gì chứ? Mười loại ư? Tửu lượng của hắn ta không bằng Trình An, mà Trình An chỉ uống sáu loại rượu đã vậy, hắn ta mà uống đến mười loại rượu, muốn
chuốc chết hắn sao? Người chung quanh bắt đầu thấp giọng thầm thì: “Thoáng một cái đã bỏ thêm bốn loại…” “Cô bé này cũng ác thật nhỉ.” “Không biết tên xui xẻo này uống được mấy chén nữa.” “… “ Lúc George ngã xuống, mọi người còn hoài nghi nguyên nhân là do tửu lượng của hắn quá kém, thế nhưng đến lúc Trình An ngã xuống, bọn họ đã không còn hoài nghi độ mạnh của rượu này nữa. Tiểu nhị đã mở nắp bốn bình Tô Linh Phong vừa chỉ ra, sau đó đặt
chung với sáu bình rượu kia, bắt đầu hòa trộn mười loại rượu. Bờ môi của tùy tùng nam thoáng run rẩy, bỗng nhiên mở miệng nói: “Mười loại thì hơi nhiều. Không bằng…” Hắn ta muốn nói là ba loại rượu là đủ rồi. Thế nhưng Tô Linh Phong tuyệt đối không cho hắn cơ hội này, ngắt lời
của hắn: “Nếu cậu không dám thì có thể nhận thua luôn!” Tên tùy tùng muốn nhận thua nhưng lại nhìn thấy sắc mặt âm trầm
của Thịnh Vũ Uy cùng với ánh mắt cảnh cáo của hắn, tên tùy
tùng không thể không nuốt ngược lời nói thua lại vào bụng. Tiểu nhị đã rót rượu, Tô Linh Phong khoát tay, nói với hắn: “Bắt đầu đi.” Tên tùy tùng bưng bát rượu lên, đứng cả buổi vẫn không dám đưa lên miệng uống. Mọi người chung quanh bắt đầu ồn ào: “Uống đi, uống nhanh lên…” “Đúng đấy, uống lẹ đi… “ “Lề mề cái gì thế chứ…” “.. “ Hắn ta thầm than một tiếng, nhắm chặt mắt, ngửa cổ, uống hết mười loại rượu. Cuối cùng thì hắn ta cũng cảm nhận được rồi, cái cảm giác như muốn cắt đứt yết hầu vậy. “Choảng…..” Chỉ một chén rượu, hắn ta đã choáng váng, không thể cầm nổi cái chén, cứ thế để nó rơi xuống đất. Chân hắn ta cũng không do đại não không chế nữa, lảo đảo vài bước, cuối cùng vấp phải cái ghế, té xuống đất. Ngay lúc hắn ta ngã xuống đất, rốt cuộc hắn ta đã hiểu được câu
nói “Sẽ xong ngay thôi” của Tô Linh Phong là ý gì rồi. Một chén hắn ta cũng chịu không nổi. Mọi người mở to mắt nhìn, trên mặt đều là sự kinh ngạc. Lúc này An Tri Hiểu rất bình tĩnh, nhìn tình huống của ba người
có thể biết rượu này tuyệt đối không dễ uống, nàng ấy suy
nghĩ, người ta là vì tỷ thí, không uống không được, còn nàng
không cần uống mà lại cứ ngoan cố uống vào, không phải là tự
chuốc khổ vào thân sao. Chúc mừng An Tri Hiểu, cuối cùng thì đại não đã suy nghĩ như người bình thường rồi. “Kế tiếp.” Tô Linh Phong bình tĩnh nói. Bởi vì vừa rồi tùy tùng kia uống một chén đã say nên theo lệ Tô Linh Phong không cần phải uống. “Cậu đi.” Thịnh Vũ Uy để tiểu nhị kéo tên tùy tùng đã uống say xuống, sau đó nói với người tùy tùng còn lại. “Thịnh ca.” Vẻ mặt người này cầu xin, trong giọng nói lộ ra sự khẩn cầu. Thịnh Vũ Uy nhướng mày, lạnh lùng nhìn hắn ta. “Ta đi, ta đi.” Người này cũng bất đắc dĩ tiến về phía trước, vẻ mặt đau khổ nói với Tô Linh Phong: “Tiểu muội muội, không phải
là cô còn muốn thêm loại rượu khác nữa chứ.” Tô Linh Phong cười nhạt một tiếng: “Tạm thời không cần thêm, vẫn là mười loại. “ Người này cũng không vì vậy mà vui mừng, sắc mặt vẫn rất khổ sở,
cuối cùng thở dài, ra vẻ thấy chết không sờn bưng bát rượu lên
uống. Người này kiên trì lâu hơn người trước
thì một chút, nầng chén thứ hai lên, ngay lúc uống được một nửa thì rốt cuộc không thể cầm cự nữa, “choang” một tiếng, chén
rớt xuống, người cũng mềm nhũn ngã xuống. Mọi người nhìn cảnh này này thì toàn bộ đã hoàn toàn im lặng, bốn phía vô cùng yên tĩnh. Thật ra rượu nà, nếu là ở hiện đại thì hiệu quả chưa chắc đã như vậy. Nhưng ở dị giới này mà nói thì rượu của nữ uống chỉ là rượu nho, chỉ có một chút cồn mà thôi, nhưng đàn ông thì khác, bọn họ
ưu thích rượu mạnh, nồng độ cồn rất cao, mười loại rượu này
lại hòa chung, lại còn uống một chén lớn thì tạo ra kết quả
này cũng là bình thường. Kiếp trước, tửu
lưởng của Tô Linh Phong là ngàn chén không say, là kết quả của
cuộc huấn luyện, nhưng hôm nay thân thể tại dị giới này cũng
chưa trải qua huấn luyện gì. Mặc dù tửu lượng của nàng rất tốt nhưng thân thể này cũng chưa chắc có thể uống được mấy chén. Nàng làm như vậy là muốn tốc chiến tốc thắng mà thôi, cũng có
thể nói rằng khi bắt đầu cuộc tỷ thí này, nàng không có ý
định so từng ly với họ.Vả lại nàng cũng không có nhiều thời gian
để chơi với bọn họ. Hơn nữa cho dù không say,
dạ dày nàng cũng không chịu nổi, nàng cũng không muốn ra vào
nhà vệ sinh thường xuyên đâu. Tiểu nhị đã kéo tùy tùng kia đi nghỉ ngơi, lúc quay lại đã nhìn một người nằm trên
mặt đất, bèn lắc đầu, bất đắc dĩ kéo hắn lên ghế. “Tiếp tục.” Tô Linh Phong tiếp tục nói. Nàng cũng mặc kệ ánh mắt
của mọi người, nàng thầm nghĩ phải nhanh chóng dừng cuộc tỷ
thí nhàm chán này lại. Đúng vậy. Là tỷ thí nhàm chán. Ngay từ đầu lúc chấp nhận tỷ thí này, Tô Linh Phong cũng đã rất
chán rồi, nàng chỉ muốn trêu chọc những tên này thôi, nhưng bây
giờ nàng đã mất kiên nhẫn lắm rồi, cảm thấy trò chơi này rất
ngây thơ, mà nàng lại còn tham gia trò chơi này, thật sự là… Sao nàng lại rảnnh rỗi thế chứ? Vũ Diên và Thịnh Vũ Uy liếc nhau một cái, cuối cùng Vũ Diên khổ sở thở dài, bất đắc dĩ đi ra. Đám tiểu nhị mua về tổng cộng mười bảy loại rượu, Tô Linh Phong
nhìn thoáng qua, còn lại bảy loại rượu, mỉm cười với Vũ Diên: “Gần kết thúc rồi, không thể lãng phí rượu, không bằng hòa
bảy loại còn lại với mười loại trước đi!” “Hả?” Vũ Diên hóa ngốc rồi, không phải chứ. Toàn bộ rượu hòa làm một sao? Nha đầu kia muốn giết hắn à? Tô Linh Phong không nhìn sắc mặt của Vũ Diên, lại tiếp tục nói:
“Nhưng mà cái bát này không đủ mười bảy loại rượu đâu đó.” Nàng
nghĩ ngợi, sau đó vẫy tay với tiểu nhị: “Làm phiền cậu, đi lấy
mấy cái chén lớn tới.” Vũ Diên: “… “ Hắn chưa uống nhưng đã bắt đầu cảm thấy chóng mặt rồi. Thịnh Vũ Uy: “… “ Hắn đã hiểu rồi, nha đầu kia vốn là không cần uống, bởi vì nàng
biết được mười bảy loại rượu hòa làm một thì Vũ Diên không thể
uống hết, dù chỉ là một chén. An Tri Hiểu, Hoa Nhược Hề, Thủy Thanh Thanh, Hứa Nặc: “…” Các nàng nhìn Tô Linh Phong với ánh mắt phức tạp xen lẫn mâu thuẫn, là sùng bái, là sợ hãi, tất cả đều nhất trí trong lòng: về sau ngàn vạn lần tuyệt đối không nên chọc vào Tô Linh Phong. Mọi người: “… “ Bọn họ đã không thể nói gì nữa rồi, tiểu cô nương này quá độc ác. Tiểu nhị ngây ngốc một hồi, khóe miệng khẽ giật giật, sau đó chạy đi lấy chén, bắt đầu hòa trộn rượu. Tiểu nhị lùi về sau, Tô Linh Phong đưa tay, nói với Vũ Diên: “Mời.” “Ối!” Cuối cùng thì Vũ Diên cũng phục hồi tinh thần, nhìn hai chén rượu lớn trước mặt, không dám đưa tay bưng lên. “Cậu có thể bắt đầu.” Tô Linh Phong thúc giục. “Điều này…Điều này….” Vũ Diên đổ đầy mồ hôi, ngoại trừ nói “Điều này” thì cũng không còn biết nói gì nữa. “Mời.” Tô Linh Phong đưa tay lần nữa. Vũ Diên: “…” Tô Linh Phong nhíu mày, giọng nói có phần không kiên nhẫn: “Cậu đừng lãng phí thời gian của ta và mọi người nữa.” Vũ Diên ngậm miệng, cuối cùng cũng nâng bát rượu lên. Nhưng mà…. “Ta nhận thua… ” Vũ Diên rũ tay xuống, khẽ cúi đầu, bất đắc dĩ nói. Biết rõ nếu uống rượu đó cũng không có khả năng thắng, hắn cần gì phải uống bát rượu kia cho mang mệt vào thân. Tuyrằng trực tiếp nhận thua thì rất mất mặt nhưng nếu giống bốn
người trước ngã ra đất thì không phải càng mất mặt sao. Hơn nữa, uống xong chén rượu này, không biết mạng hắn có còn không nữa. Tô Linh Phong nghe vậy thì khẽ cong khóe môi, Vũ Diên coi như sáng
suốt, người ta đã nhận thua thì nàng cũng không bức bách người
ta làm gì. “Như vậy, cuộc tỷ thí này là chúng ta thắng chứ?” Tô Linh Phong nhướng mày hỏi. Vũ Diên không nói gì, chỉ là hắn quay đầu nhìn Thịnh Vũ Uy. Thịnh Vũ Uy cũng không nói gì, với loại rượu này, nếu là hắn cũng sẽ lựa chọn như Vũ Diên mà thôi. Thế nhưng nha đầu kia cũng quá giảo hoạt rồi! Từ đầu đến cuối,
từ đầu đến cuối, nàng cũng chỉ uống có hai chén, nhưng bọn
hắn bốn người say, một người nhận thua, rõ ràng đã thiết kế
sẵn cái bẫy rồi. Nhưng còn có thể nói cái gì đây. Với tình huống này, bọn họ còn có thể nói gì sao. Thịnh Vũ Uy nhìn chằm chằm Tô Linh Phong nửa ngày, mắt lóe lên tia
sáng, cũng không biết hắn ta suy nghĩ cái gì, nhưng cuối cùng
hắn ta cũng mở miệng nói: “Được, các cô thắng, chúng ta nhận
thua!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300