Tô Linh Phong không thèm nói lại, hai tay tiếp tục động tác.
Đoàn Tử từ trên vai Tô Linh Phong nhảy xuống, quơ quơ hai tay mảnh khảnh, hì hục bày dụng cụ giúp Tô Linh Phong.
Ánh mắt Dịch Thủy Giác dừng trên người Đoàn Tử, nhíu lông mày, “Đây không phải là con ma thú sủng vật mà nha đầu Đường Mật Mật
kia vẫn thương nhớ hay sao? Dường như không còn giống như lần
trước nhìn thấy nữa, sức vóc của nhóc này cũng không nhỏ nhỉ.” Hắn
còn nhớ rõ lần trước Hiểu Phong bị vật nhỏ này đánh một
quyền vào đầu thì liền sưng phù lên nhìn rất đáng sợ.
Tuy Hứa Nặc và Tiếu Minh Lãng biết Tô Linh Phong là Luyện kim sư,
nhưng đây mới là lần đầu tiên nhìn nàng luyện kim, quả thật
giống như là sáng tạo ra tác phẩm nghệ thuật, khiến ba người
bên cạnh vừa ngạc nhiên vừa khâm phục.
Chỉ một thời gian ngắn, một đoản kiếm đã ra lò, Tô Linh Phong cầm
trong tay nhìn nhìn, dường như không vừa lòng, không có chỗ khảm
bảo thạch và ma hạch, sau đó thuận tay vứt bên cạnh Dịch Thủy
Giác.
Dịch Thủy Giác cầm đoản kiếm lật qua lật lại, nhíu mày nói: “Là
lam phẩm!” Giọng nói của hắn không kềm chế được mà cao lên vài phần, vật đầu tiên đã là vũ khí lam phẩm, trong lòng hắn đối với việc nàng đạt tới Luyện kim sư trung cấp đã tin bảy phần.
Trong lòng Hứa Nặc và Tiếu Minh Lãng cũng rất kích động, trong lòng
bọn họ đã nhận định Tô Linh Phong sẽ thắng Dịch Thủy Giác, nhưng
lòng tin đối với Tô Linh Phong là một chuyện, tận mắt chứng
kiến lại là một chuyện khác.
Lúc đoản kiếm lam phẩm ra lò, Dịch Thủy Giác đã tin việc Tô Linh
Phong là Luyện kim sư trung cấp bảy phần, lúc này cầm vòng tay
lam phẩm trong tay, hắn đã tin mười phần.
Tuy rằng Luyện kim sư sơ cấp cũng có thể luyện ra lam phẩm nhưng
tỷ lệ rất nhỏ, liên tục luyện ra hai trang bị lam phẩm không
phải là chuyện mà Luyện kim sư sơ cấp có thể làm, có điều,
hắn thật sự chờ mong vật phẩm thứ ba mà Tô Linh Phong luyện ra.
Tô Linh Phong không nói gì, trong mắt nàng, đó chẳng qua là phế
phẩm, dù là lam phẩm, dù kiểu dáng đẹp nhưng vị trí khảm chỉ có một, khảm được bảo thạch sẽ không khảm được ma hạch, khảm được ma hạch sẽ không khảm được bảo thạch, hoàn toàn là phế
phẩm, có điểu đúng như lời Dịch Thủy Giác nói, đem đi bán sẽ
được giá không tồi, nữ nhân luôn tiêu pha không lí trí với những đồ
vật đẹp.
Thời gian luyện chế vật phẩm thứ ba dài hơn hai vật phẩm trước rất nhiều, ba người đều mang vẻ mặt chờ mong vật phẩm thứ ba ra
lò.
Tiểu Bạch nhìn nét mặt chờ mong của ba người kia, chép miệng rồng,
“Không phải chỉ là Luyện kim sư trung cấp thôi sao, có gì đáng
kinh ngạc đâu, với tinh thần lực khủng bố của cô gái này, tương
lai trở thành Luyện kim tông sư cũng không có gì là lạ đâu.”
Cuối cùng Tô Linh Phong cũng vừa lòng, lấy một viên bảo thạch công
kích, một viên bảo thạch mộc hệ Tụ linh, một viên bảo thạch
tăng tốc và một ma hạch hệ mộc cấp năm từ trong nhẫn ra, viên ma
hạch này là do lần trước ở Tùng Ngâm sơn cốc bắt được thánh
thú mà có.
Tô Linh Phong khảm ba khối bảo thạch và một ma hạch lên xẻng thuốc, sau đó đưa cho Dịch Thủy Giác xem.
“Là tử phẩm?” Dịch Thủy Giác xem xong không khỏi thốt to lên.
“Đúng vậy.”
Tiếu Minh Lãng và Hứa Nặc nghe vậy liền đưa mắt nhìn tiểu thư, vẻ
mặt không thể tin được, Luyện kim sư trung cấp cũng có khả năng
luyện ra tử phẩm, nhưng khả năng còn thấp hơn việc Luyện kim sư sơ cấp luyện ra lam phẩm, vậy mà Tô Linh Phong luyện ra ba vật
phẩm thì trong đó đã có một vật phẩm là tử phẩm.
Thật quá may mắn.
“Không phải huynh nên thực hiện kết quả đánh cuộc sao?” Tô Linh Phong
thản nhiên nhìn ánh mắt luyến tiếc của Dịch Thủy Giác không dời
khỏi xẻng thuốc thì mở miệng nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT