1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300
Nghe Tô Linh Phong nói xong, Dịch Thủy Giác hơi sửng sốt một chút rồi
mới có phản ứng với ý của nàng, ngạc nhiên hỏi: “Cô tính bán xẻng thuốc Tử phẩm này cho ta sao?” Tô Linh Phong bình tĩnh gật đầu, “Thế nào? Có mua không?” “Ha…ha…” Dịch Thủy Giác nghe vậy không khỏi cười ra tiếng, “Tiểu nha đầu, cô đúng là người buôn bán.” “Qúa khen.” Tô Linh Phong không hề có áp lực đối với lời ca ngợi này. Hứa Nặc và Tiếu Minh Lãng nghe Tô Linh Phong và Dịch Thủy Giác nói
chuyện thì khóe miệng hai người đều giật nảy lên đến là tần suất. “Được, cái xẻng thuốc này cô muốn bán bao nhiêu tiền?” Dịch Thủy Giác cười hỏi. “Cái này…” Tô Linh Phong đưa tay vuốt cái cằm xinh đẹp, lông mày cau
lại, suy nghĩ một lát rồi nghiêm trang nói: “Ta cũng không có ý là bán quá đắt cho huynh, vậy thì năm nghìn lượng đi.” Hứa Nặc và Tiếu Minh Lãng nghe vậy thì khuôn mặt đồng loạt biến
thành 囧, cái này mà chưa gọi là đắt à? Vậy thì bao nhiêu mới
gọi là đắt? “Khụ…” Thiếu chút nữa Dịch Thủy Giác bị nước miếng của bản thân khiến
cho nghẹn rồi, “Năm nghìn lượng? Cô còn dám nói không đắt? Cô
cũng quá đen tối rồi mà.” “Cái xẻng thuốc này là tử phẩm.” Tô Linh Phong thản nhiên nói, không có chút cảm giác mình là người đen tối. Tử phẩm là vật phẩm ranh giới, bình thường ở các hệ trang bị
khác, chênh lệch giá của trang bị lam phẩm và lục phẩm là
không nhiều, nhưng lam phẩm và tử phẩm tuy rằng chỉ chênh lệch
một cấp bậc thì giá tiền vẫn chênh lệch gấp đôi hoặc vài lần,
mà trang bị tử phẩm trở lên thì lại càng là giá trên trời. Dịch Thủy Giác gật đầu, “Đúng là tử phẩm, nhưng giá này là hơi cao.” “Trên xẻng này còn khảm ma hạch mộc hệ cấp năm.” Tô Linh Phong tiếp tục nói. Mặc dù có thể coi xẻng thuốc là vũ khí công kích nhưng Luyện
dược sư chủ yếu dùng xẻng thuốc để đào thảo dược, bởi vậy nên
khảm ma hạch mộc hệ là thích hợp nhất. Dịch Thủy Giác tiếp tục gật đầu, “Đúng vậy, cái xẻng thuốc cấp tử phẩm và ma hạch cấp năm, đáng giá hai nghìn lượng.” “Ta còn khảm bảo thạch công kích, đối với giá bảo thạch công kích, tin là huynh biết.” “Khụ…vậy thì ba nghìn lượng đi.” “Ta còn khảm một viên bảo thạch mộc hệ tụ linh và một viên bảo
thạch tăng tốc, tuy rằng hai viên bảo thạch này không có công
kích nhưng mà vẫn thích hợp…” “Bốn nghìn lượng…”Dịch Thủy Giác nhún vai, “Đây đã là giá rất cao
rồi, cô phải biết rằng số người có thể lấy xẻng thuốc làm
vũ khí là rất ít, nếu như là vũ khí khác, cô sẽ bán được
nhiều tiền hơn.” “Huynh sai rồi, bởi vì số người có thể sử dụng vũ khí này rất ít nên người luyện chế vật này càng ít hơn, cho nên giá tiền so
với các loại vũ khí cùng cấp bậc cao hơn một chút, vì cái
gọi là “vật hiếm thì quý”, năm nghìn lượng chẳng đắt chút nào.” Thật sự Tô Linh Phong không có cảm giác mình bán đắt, nhớ lúc
trước, trượng Băng Nguyên của Tô Dục Mẫn bị nàng khoét bảo
thạch tụ linh xuống bán cho Mặc Hạo Thiên là năm nghìn lượng
đấy (Nàng lựa chọn bỏ qua Mặc Hạo Thiên mua là vì cứu Lâm An
Chi…) Dịch Thủy Giác im lặng, sao lại có cảm giác lời nàng vừa nói là có đạo lý vậy? “Còn nữa, cái xẻng đào thuốc này có năm vị trí khảm bảo thạch,
xem như là cực phẩm rồi, trong đó bốn vị trí đã được ta khảm
bảo thạch và ma hạch, còn lại một vị trí, huynh có thể tự
chọn bảo thạch mà khảm vào, nhờ vậy mà nó đã làm tăng giá
trị của mình rồi.” Tô Linh Phong vui vẻ phát hiện thì ra bản
thân mình cũng có thiên phú bán hàng đấy. Dịch Thủy Giác vỗ trán, nếu còn để cho nha đầu đó nói tiếp thì có thể hắn sẽ có cảm giác bản thân chiếm được tiện nghi lớn
mất, trong lòng hắn sẽ băn khoăn, nói không chừng sẽ trả nàng
một vạn lượng đấy, bởi vậy hắn vội vàng cắt ngang lời Tô Linh
Phong nói: “Được rồi, năm nghìn lượng thì năm nghìn lượng.” Nói xong liền vội vàng lấy năm nghìn lượng mà Tô Linh Phong vừa đưa
cho hắn từ trong nhẫn trữ vật ra, nhanh chóng nhét vào tay
nàng. Bi kịch mà! Mấy tấm ngân phiếu đó hắn giữ còn chưa nóng tay mà đã phải trả lại cho người ta rồi… Tô Linh Phong run rẩy cầm ngân phiếu dính đầy tro bụi, sau đó bỏ
vào nhẫn trữ vật rồi nhìn Dịch Thủy Giác nói: “Huynh lấy xẻng
thuốc rồi, sau này có cần cái gì thì hoan nghênh đến tìm ta
đặt hàng.” Lại nói, nàng rất thích những chuyện buôn bán lừa
người dối ta này. Dịch Thủy Giác dở khóc dở cười nói: “Nếu túi tiền cho phép, ta sẽ
tìm cô đặt hàng.” Sau đó cầm xẻng thuốc lật qua lật lại nhìn
ngắm không thôi, tuy rằng biết rõ là đắt, nhưng bây giờ quả thật hắn cũng đang cần, và hắn cũng rất thích. Thật ra năm xưa lúc hắn hái thuốc ở Nam Kì đại lục, bạn bè Địa tinh tộc từng đưa cho hắn một xẻng thuốc cực phẩm, nhưng lại bị
hắn vô ý làm hư, bây giờ ở Đông Lâm đại lục không còn Luyện kim sư có thể sửa cái xẻng thuốc kia nữa, hắn cũng không rảnh tới
Nam Kì đại lục, hắn đang rất cần một xẻng thuốc thuận tay. “Không còn chuyện gì nữa, chúng ta đi thôi.” Đã lấy được bản vẽ, buôn bán đã thành, Tô Linh Phong định trở về. “Đợi một chút.” Dịch Thủy Giác bỗng nhiên mở miệng gọi Tô Linh Phong. “Có việc gì?” “Việc này…ta sẽ tới Lăng Vân thành một thời gian, khi nào cô có ý
định đi ra ngoài rèn luyện thì nói với ta một tiếng, dù sao ta cũng không có việc gì làm, coi như ra ngoài hái thuốc một
chuyến.” Tô Linh Phong suy nghĩ một lát liền gật đầu, “Được, nếu có đi thì ta sẽ tới tìm huynh.” Có một Luyện dược sư cùng đi, với bất kì một nhà mạo hiểm nào
cũng là chuyện cầu còn không được, đương nhiên nàng sẽ không từ chối. Tô Linh Phong nhìn ra được ý muốn kết giao của Dịch Thủy Giác, nàng cũng không chán ghét người này. Ra khỏi hiệu thuốc bắc của Dịch Thủy Giác, Hứa Nặc mang vẻ mặt
sùng bái nói: “Tiểu thư, cô thật lợi hại! Những bản vẽ đó
nói là một đống vàng cũng không quá.” “Tài liệu luyện kim và bảo thạch cũng tốn tiền đó.” Tô Linh Phong nghiêm túc nói. “…” Hứa Nặc không nói gì, tiểu thư nhà nàng tính toán thật cẩn thận. “Tiểu tiểu thư, cô thắng rất đẹp.” Tiếu Minh Lãng nhìn Tô Linh Phong rồi giơ ngón tay cái lên. “Kết quả như vậy thật không có gì ngoài ý muốn.” Giọng điệu Tô Linh Phong như thể vốn dĩ là thế. “…” Tiếu Minh Lãng trợn mắt, nha đầu kia không biết cái gì là khiêm tốn à. “Mẫu thân tốt nhất! Mẫu thân thông minh nhất! Mẫu thân lợi hại
nhất!” Đoàn Tử ôm cổ Tô Linh Phong, cọ cọ lên mặt nàng. Tiểu Bạch bay sau lưng Tô Linh Phong cũng rung đùi đắc ý lẩm bẩm: “Cô gái này còn keo kiệt hơn cả bản cự long.” “Mẫu thân, Đoàn Tử đói bụng, Đoàn Tử muốn ăn thịt…” Đoàn tử tâng bốc xong rồi bắt đầu làm nũng đòi ăn. Bây giờ tâm tình Tô Linh Phong không tệ, nhìn dáng vẻ của Đoàn Tử
liền gật đầu, “Được rồi.” Thật ra nàng cũng rất nhớ thịt béo rượu ngon rồi. Hứa Nặc và Tiếu Minh Lãng không nghe được Tô Linh Phong và Đoàn tử
nói chuyện nên Tô Linh Phong quay lại nói với Tiếu Minh Lãng:
“Tiếu thúc, chúng ta đi “Tửu Nhục quán” thôi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300