Hôm nay, cách Mạt Thế còn bốn tháng, An Nhạc đang ở trong lớp nghe giảng bài, thầy giáo chỉ một nữ đồng học đang ngủ trả lời câu hỏi, lúc sau nàng tỉnh, nửa ngày cũng không có trả lời, vẻ mặt còn mờ mịt khiếp sợ, thầy giáo nhìn ở lúc bình thường nàng học tập rất chăm chỉ, cũng không nói gì, chỉ là nói nàng phải chăm chú nghe giảng bài, không được ngủ nữa.


Kết quả lúc sau nàng ngồi xuống vẫn còn vẻ mặt mờ mịt, tất cả mọi người đều nghĩ là nàng ngủ đến choáng váng, cũng không có tiếp tục chú ý đến nàng, bất quá, An Nhạc không nghĩ như vậy, bởi vì, lúc nàng tỉnh lại, An Nhạc liền cảm nhận được một linh hồn khác nhau đang dao động, nói cách khác, nữ đồng học này cũng chính là Lí Nghi Vấn, đã bị xuyên qua.


Thật ra, An Nhạc có thể cảm nhận được cảm nhận được linh hồn này dao động là bởi vì, thời điểm linh hồn này và linh hồn của nữ đồng học trước tranh đoạt, va chạm thân thể, nếu không phải tinh thần lực của An Nhạc cường đại dị thường hơn nữa lúc ấy vừa lúc ở trong trận, thì cũng sẽ không cảm giác được.


Hơn nữa, người này mấy ngày nay quanh co lòng vòng muốn hỏi thăm vòng ngọc tổ truyền của nàng, còn có quan hệ với Hạ Điềm Linh, còn muốn nghĩ cách ở trước mặt nàng thể hiện mình thiện lương vô tội, không ngừng biểu đạt ý muốn cùng mình làm bằng hữu, An Nhạc còn chưa nói, thì đám hộ vệ kia ở trong trường biết tin liền nổi giận, các nàng còn không có làm bằng hữu với nữ thần, người này cư nhiên dám, thật sự là không biết sống chết, vì vậy liền bắt đầu các loại ngôn ngữ nhục nhã, nhưng cũng không có làm ra thương tổn quá đáng gì.


Nghĩ đến đây, An Nhạc liền nở nụ cười, Lí Nghi Vấn sẽ không cho là chỉ cần làm bằng hữu với nàng, liền có thể lấy được vòng tay của nàng đi, hiện tại nàng có thể xác định người tên Lí Nghi vấn này chính là nữ xuyên qua, à không, nữ xuyên thư.


Bất quá, khi An Nhạc nghĩ đến đám hộ vệ kia của nàng, lại bắt đầu lại bắt đầu đau đầu, đội hộ vệ này thành lập đã được bốn năm, lúc thành lập là năm lớp 11, lúc ấy nàng đã cảnh cáo các nàng không được thương tổn người khác, nàng sẽ không trông nom, những hoa hậu giảng đường khác cũng có đội hộ vệ, chỉ là đại đa số đều là nam đồng học, nhưng đội hộ vệ của An Nhạc lại đại bộ phận đều là nữ đồng học! Cho nên khi An Nhạc nghĩ đến các nàng mới có thể bất đắc dĩ như vậy.


An Nhạc cảm thấy được mình càng ngày càng trở nên có tình người, căn bản không có không có lãnh huyết như trước kia, nếu là trước kia, ai dám khiến nàng không thoải mái, trực tiếp giết chết, ngô, có thể là liên quan đến đám người kia đi, dù sao nguyên tắc của nàng là, không giết người lương thiện vô tội.


Bất quá, nàng cũng không chán ghét loại cảm giác này, sau Mạt Thế, sẽ không còn xuất hiện tình cảm thuần túy như vậy nữa......


Thật ra An Nhạc nghĩ rất đúng, Lí Nghi Vấn này đúng là nữ xuyên thư, nàng lúc trước cũng tên là Lí Nghi Vấn, chẳng qua là một trạch nữ bình thường, lúc còn học cấp ba cha mẹ của nàng bị tai nạn xe mà mất mạng, lấy được một số tiền bồi thường rất lớn, lăn lộn ba lần đại học mới được cái bằng tốt nghiệp, liền làm tổ ở nhà, dù sao đói cũng không chết, sau đó bởi vì thức đêm đọc tiểu thuyết, bất bình thay một vật hi sinh trùng tên trùng họ với nàng bên trong sách, kết quả lập tức chết, tỉnh lại thì xuyên đến nơi này, sau khi nàng đến tuy rằng đã biết được nàng có quan hệ không tốt với Hạ Điềm Linh, nhưng cũng không có hoài nghi, chỉ cho là hiệu ứng hồ điệp của nàng đã biến mất.


Đúng vậy, Lí Nghi Vấn là một vật hi sinh trong quyển sách đó, xuất thân cùng một cô nhi viện, Mạt thế vừa mới bắt đầu đã bị một nữ đội hữu đẩy ra ngoài cản tang thi, bởi vì nàng thức tỉnh song dị năng Mộc Hỏa mà ghen tị.


An Nhạc cảm thấy được xuyên thư giả cũng biết trong vòng tay của nàng có không gian, đó là một tai hoạ ngầm, vì vậy, liền đem thu vào trong không gian, bảo người ta làm một cái vòng giống hệt nó đeo ở trên tay, lúc không cẩn thận bị người khác va phải liền thuận thế đánh tay vào trên tường, vòng tay thành công bị vỡ, cổ tay cũng bị thương, không ai hoài nghi là An Nhạc cố ý, An Nhạc bày tỏ, thỉnh gọi nàng là ảnh hậu.


An Nhạc khẳng định lúc nàng làm vỡ vòng tay, nàng nghe được thanh âm tan nát cõi lòng của nữ xuyên thư, nàng cũng thành công làm cho toàn trường biết được chuyện vòng tay của nàng bị người khác đụng vỡ, sau đó, An Nhạc vì không muốn nhìn thấy tên người đó, đưa người đụng nàng ra đến nước ngoài, còn trả cho hắn một số tiền lớn.


Kết quả là buổi tối hôm đó An Nhạc về nhà liền bị thân nhân lôi kéo ăn một đống đồ bổ máu, mang theo cái bụng phình lên lầu, vừa mới bước vào phòng đã bị người khác áp đảo ở trên giường, thiếu chút nữa làm nàng phun ra, nàng vừa định mở miệng đã bị người khác cưỡng hôn.....


Này không phải là hôn a, rõ ràng là cắn! Không có một chút kĩ thuật hôn, làm cho nàng chảy máu đầm đìa, mùi vị sắt gỉ, bất quá, mùi vị làm sao lại quen thuộc như vậy a, còn có, nàng rõ ràng lại không ghét! Đây là chuyện gì! Mặc Hàn rõ ràng cảm giác được cảm giác được người dưới thân không có chuyên tâm, trong mắt hiện lên một tia lửa giận, tăng lực đạo, thành công đem lực chú ý của An Nhạc hấp dẫn lại.


Lúc An Nhạc hoàn hồn, một tay đẩy người ở trên người ra, trả lại một cái tát, mặc dù không chán ghét, nhưng, cho dù là ai bị cắn đến nỗi cả miệng đầy máu thì tâm tình cũng sẽ không có tốt đến đâu đi, Mặc Hàn cũng không trốn, cứng rắn ăn tát, sau đó đem người trước mặt ôm vào ngực, tựa đầu của hắn vào bên tai An Nhạc nói: "Đừng có tổn thương chính mình có được không? Chuyện nàng muốn làm ta đều sẽ thay nàng làm, nàng muốn cái gì ta đều sẽ lấy cho nàng, tất cả đều đã có ta, cho nên, không cần tự thương tổn bản thân để đạt được mục đích có được không, ta sẽ chết, đau lòng chết, ta sợ ta không nhịn được nhốt nàng lại, ta sợ ta không được nhịn được mà làm hại đến nàng." Thanh âm của hắn tràn đầy cầu xin, tuyệt vọng, sợ hãi và lo lắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play