"Đến tham quan thôi!"

Nghe thế, cả người Hạ Minh Hạo giật bắn, cảm thấy được quan tâm mà e sợ.

Cô gái đối diện dù lối ăn mặc không phải những loại hàng hiệu, trên người cũng không có gì quá đắt đỏ, đi xe cũng chỉ là loại thường, nhưng lai lịch lại vô cùng danh giá.

Cô gái này tên Hạ Sương, là cô con gái cưng của ông chủ nhà họ Hạ - Hạ Thương Thiên, một người ngay cả Hạ Minh Hạo cũng phải nhìn sắc mặt mà sống.

Khoảng thời gian này, một mình Hạ Sương từ tỉnh Chiết đến Kim Lăng du lịch, tin này Hạ Minh Hạo có biết.

Ông ta luôn muốn tìm cơ hội cận kề lấy lòng cô ta, nhưng mãi không có dịp.

Không ngờ hôm nay Hạ Sương lại tự đến tìm ông ta.

"Cô chủ ghé thăm, Minh Hạo cảm thấy cực kỳ vinh hạnh!"

Hạ Minh Hạo cúi đầu thật thấp, mặt đầy nịnh hót.

"Ông tới Hilton làm gì vậy?", Hạ Sương hỏi, không thèm để ý đến lời nịnh nọt của Hạ Minh Hạo.

"Công ty chúng ta nhìn trúng một người nổi tiếng tên là Tần Liên, muốn ký hợp đồng với cô ấy. Nào ngờ quản lý hiện tại của cô ấy là một thằng ranh không biết điều tên Lâm Hàn..."

Hạ Minh Hạo mở miệng, kể sơ lại một lượt những chuyện đã xảy ra.

Sau khi nghe xong, ánh mắt Hạ Sương chợt lóe, trong đầu hiện lên dáng vẻ một chàng trai tên Lâm Hàn hôm trên thuyền Túy Hồng ngày đó.

"Lâm Hàn này rất không biết điều, cô chủ, tôi định nhờ người bên gia tộc cảnh cáo cậu ta, để cho cậu ta biết nhà họ Hạ - Hoa Đông chúng ta lớn mạnh thế nào".

Hạ Minh Hạo lẩm bẩm nói: "Một steamer mới nổi và một ông chủ công ty livestream nhỏ xíu cũng cả gan nhảy nhót như vậy, đúng là chán sống mà!"

"Chuyện dạy dỗ anh ta khoan hãy tính đi".

Hạ Sương mở miệng, cô ta đã từng cử người đi điều tra lai lịch của Lâm Hàn một lần, anh là Anh trai chạy Rolls-Royce đang hot, đồng thời cũng là ông chủ đứng sau livestream Sa Ngư.

"Khoan hãy tính?", Hạ Minh Hạo sửng sốt.

"Ông dẫn tôi đến gặp Lâm Hàn kia đi, nói không chừng tôi có thể ký hợp đồng được với Tần Liên đấy".

Trong lòng Hạ Sương suy tính rồi nói.

Nói thật thì cô ta có chút hứng thú với Lâm Hàn hơn.

Nếu như ngoài mặt Lâm Hàn thật sự chỉ là Anh trai chạy Rolls-Royce đang hot và ông chủ livestream Sa Ngư, với thân phận nhỏ này, chỉ cần đầu óc bình thường cũng chẳng bao giờ ăn nói ngông cuồng, dám xem thường nhà họ Hạ như thế.

Nhưng, Lâm Hàn cả gan nói thế thì hiển nhiên đối phương phải còn một thân phận khác.

Hạ Sương rất tò mò, Lâm Hàn kia rốt cuộc là người như thế nào.

"Cô chủ muốn đi ư!"

Hạ Minh Hạo nheo mắt lại.



"Sao, không được à?", Hạ Sương liếc nhìn ông ta.

"Đương nhiên được chứ, tôi chỉ quan ngại khi gặp tên Lâm Hàn kia, cậu ta sẽ cư xử vô lễ với cô mà thôi", Hạ Minh Hạo vội đáp, nhưng thật ra ông ta lại sợ khi đến gặp Tần Liên, cô ấy sẽ vạch trần cuộc sống bê bối của ông ta.

Mặc dù Hạ Sương có thể từng nghe đến những lời đồn đãi đó, nhưng khi chính tai nghe được tại chỗ thì vẫn không hay lắm.

"Đi thôi".

Hạ Sương đỗ xe xong rồi bước xuống.

Hạ Minh Hạo nhanh chóng đi trước dẫn đường.

Trong phòng Tổng thống.

Cốc cốc cốc!

Tiếng gõ cửa vang lên.

"Lâm Hàn, nhanh ra mở cửa coi, cô chủ lớn nhà chúng tôi muốn gặp cậu!", bên ngoài là giọng nói của Hạ Minh Hạo.

Lâm Hàn hơi bất ngờ, Hạ Minh Hạo này sao vừa đi không bao lâu đã quay lại rồi, còn bảo cô chủ lớn gì gì đó nữa, đang giở trò gì thế?

Nghĩ đến đây, Lâm Hàn mở cửa ra.

Đập vào mắt là một cô gái với gương mặt trắng mịn, ngoại hình xinh đẹp trong một chiếc váy, trên người không có món trang sức nào, cô ta sở hữu một đôi mắt thanh tao, làm người khác cảm giác có phần xa cách loài người.

Lâm Hàn vừa nhìn thấy cô ta, bất chợt anh nhận ra đã từng gặp cô gái này trên thuyền Túy Hồng, lúc ấy, cô ta ngồi cùng với Thẩm Xuân Phong và Hồng Ngọc trên tầng cao nhất.

"Vào đi".

Lâm Hàn tỉnh bơ nói.

Sau khi ngồi xuống, Hạ Sương là người mở miệng đầu tiên: "Lâm Hàn đúng không, hồi trước chúng ta đã gặp một lần trên thuyền Túy Hồng".

Lâm Hàn gật đầu.

Hạ Sương cũng không mấy ngạc nhiên, nói tiếp:

"Vừa rồi Hạ Minh Hạo nói muốn ký hợp đồng với Tần Liên, nhưng nghe bảo anh đã từ chối".

"Đúng vậy, Tần Liên nói cuộc sống đời tư của Hạ Minh Hạo này rất bê bối, không muốn làm việc với ông ta", Lâm Hàn cười đáp.

Nghe thế, Hạ Minh Hạo khẽ biến sắc, Lâm Hàn này tự dưng lại nhắc chuyện không đâu, dám nói xấu ông ta trước mặt cô chủ nhà họ Hạ.

"Sao hả, cô Hạ cũng vừa ý Tần Liên nhà chúng tôi à?", Lâm Hàn nói tiếp.

"Đương nhiên, hôm trên thuyền Túy Hồng, tôi cũng khá hứng thứ với Tần Liên, nhưng Thẩm Xuân Phong đã muốn cô ấy, vì thế tôi phải nể mặt anh ta", Hạ Sương mở miệng, cứ như chẳng quan tâm gì đến lối sống của Hạ Minh Hạo:

"Điều kiện như nào, Lâm Hàn anh mới nhường Tần Liên lại cho công ty giải trí Tinh Quang của Hạ Minh Hạo, đương nhiên, tiền bạc không thành vấn đề!"



"Tôi không thiếu tiền".

Lâm Hàn nói, anh sờ cằm lộ vẻ suy tư, chợt hỏi:

"Công ty TNHH giải trí điện ảnh và truyền hình Tinh Quang của Hạ Minh Hạo xếp thứ mấy trong ngành giải trí ở Hoa Hạ?"

"Haha, Lâm Hàn đừng nói ngay cả công ty giải trí Tinh Quang của chúng tôi cậu cũng chưa nghe đến nhá!"

Hạ Minh Hạo ngạc nhiên, rồi bật cười ha hả, trong mắt hiện lên chế giễu.

Sau đó, ông ta lại vênh mặt lên nói: "Công ty giải trí Tinh Quang chúng tôi đứng trong top 20 ngành công nghiệp giải trí ở Hoa Hạ, đồng thời đã lên sàn chứng khoán Hương Cảng, giá trị vốn hóa thị trường là 5 tỷ".

"Lịch chiếu phim Tết và phim hè đều có phim điện ảnh của công ty giải trí Tinh Quang chúng tôi, hơn nữa tỉ lệ bán vé không hề thấp, ít nhất cũng 300 triệu vé ở mỗi rạp. Tần Liên ở chỗ của cậu thật phí. Nếu đến công ty giải trí Tinh Quang, tôi bảo đảm chưa đến hai năm nữa, tôi sẽ làm cho cô ấy sẽ trở thành ngôi sao hạng A của Hoa Hạ!"

"Giá trị vốn hóa thị trường 5 tỷ à..."

Lâm Hàn chợt lóe lên: "Tôi chi 6 tỷ mua lại công ty giải trí Tinh Quang mấy người được không?"

"Mua lại?"

Nghe thế, Hạ Minh Hạo ngây người.

Ngay cả Hạ Sương cũng hơi ngẩn ra.

Hai mắt Tần Liên cũng trợn to, không ngờ Lâm Hàn lại bật thốt một câu điếng người như thế, còn thẳng thắn bảo muốn thu mua lại công ty giải trí Tinh Quang.

"Không được!"

Hạ Minh Hạo lắc đầu: "Công ty giải trí Tinh Quang tuy nói giá trị vốn hóa thị trường là 5 tỷ, nhưng hàng năm đều mang về khoản lợi nhuận tầm 1 tỷ nữa".

"5 tỷ mà muốn mua công ty giải trí Tinh Quang của chúng tôi à, nằm mơ đi!"

"Vậy tôi ra giá 10 tỷ thì sao?", Lâm Hàn nhàn nhạt nói.

"1...10 tỷ á!"

Giọng nói Hạ Minh Hạo hơi nghẹn lại, 10 tỷ tương đương với lợi nhuận 10 năm của công ty giải trí Tinh Quang nếu còn trong tình hình thị trường đang có giá.

Nên biết, bây giờ Cục điện ảnh đang kiểm duyệt rất gắt gao, hơn nữa lại thêm mảng phim nước ngoài đang xâm nhập vào thị trường điện ảnh Hoa Hạ, thời điểm này cũng không mấy khả quan.

Nếu như Lâm Hàn thật sự muốn thu mua công ty giải trí Tinh Quang với giá 10 tỷ, đối với ông ta mà nói trái lại là một chuyện khá ngon ăn.

Dù sao thì không ai nắm chắc được, trong vòng 10 năm tới, thị trường điện ảnh Hoa Hạ sẽ có biến động gì không.

Sau đó, ông ta liếc nhìn Lâm Hàn với ánh mắt thâm sâu, không ngờ tên này lại có thể lấy ra được 10 tỷ, đừng có chém gió đó nhá!

Hạ Sương cũng khó hiểu nhìn Lâm Hàn, đoán không được anh đang nghĩ gì trong đầu, dù cho có tiền cũng không nên lãng phí như vậy chứ, nói mua là mua ngay.

"Lâm Hàn, về chuyện thu mua thì không thể nào!"

Hạ Minh Hạo nói: "Đây là chuyện quan trọng, một mình tôi không quyết định được, còn phải thông qua sự đồng ý của cô chủ Hạ".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play