Mặc dù nói Tần Liên khiến cho Lâm Hàn thua lỗ, nhưng tính tổng lợi nhuận của app livestream Sa Ngư thu về vẫn trên đà tăng trưởng.
Trong một năm, việc app livestream Sa Ngư trở thành công ty lên sàn chứng khoán hoàn toàn không có vấn đề gì.
Năm mươi triệu kia, Lâm Hàn có lỗ cũng chẳng sao.
“Cân nhắc thế nào?”
Thấy Lâm Hàn do dự không đáp, Hạ Minh Hạo hơi mất kiên nhẫn thúc giục.
Lâm Hàn đưa mắt về phía Tần Liên.
“Hình như trước kia cô muốn làm minh tinh phải không, thế nào? Có muốn đến công ty giải trí Tinh Quang không?”
Tần Liên khẽ cắn môi: “Anh Lâm, hợp đồng của chúng ta còn chưa đến hạn, lúc này tôi đi không tốt lắm thì phải”.
“Chuyện này chiều theo ý cô thôi”.
Lâm Hàn mỉm cười, nếu Tần Liên muốn theo đuổi tương lai xán lạn hơn, tất nhiên anh sẽ không cản trở cô ấy.
Tần Liên chớp chớp đôi mắt to tròn, gương mặt thoáng qua nét suy tư, cuối cùng cô lắc đầu nói:
“Thôi, tôi không đi vẫn hơn. Anh Lâm, anh cũng biết trong thâm tâm
tôi vẫn muốn trở thành một ngôi sao, nhiều lúc tôi hay lén lút tìm một
số thông tin về công ty truyền hình”.
“Với giải trí Tinh Quang, trước đó tôi có tìm hiểu qua một số thông
tin về bọn họ. Gì mà ông chủ Hạ Minh Hạo của giải trí Tinh Quang làm
người không biết đứng đắn chừng mực, thường xuyên qua lại với các nghệ
sĩ dưới trướng, làm ra đủ chuyện trên đời”.
“Cho nên, tôi không đến công ty điện ảnh của ông ta đâu!”, Cuối cùng Tần Liên chốt lại.
Nghe những lời này, sắc mặt Hạ Minh Hạo tối sầm lại, lạnh lùng quay sang nhìn Tần Liên.
“Tần Liên này, cô nói xằng bậy không có chứng cứ, đừng có bịa chuyện ở đây! Cẩn thận không tôi kiện cô tội bôi nhọ!”
Tần Liên nói không sai, quả thật Hạ Minh Hạo thường xuyên qua lại với các nhân viên nữ cấp dưới. Trong công ty chỉ cần những ngôi sao, nghệ
sĩ nữ xinh đẹp một chút đều đã từng qua tay ông ta.
Ông ta chọn Tần Liên, ngoài việc coi trọng tiềm lực của cô, Hạ Minh Hạo còn để ý đến nhan sắc của Tần Liên nữa.
Kiểu khí chất xuất chúng, nhac sắc mỹ miều như trong tranh này đủ để khiến bất kỳ gã đàn ông cũng phải động lòng.
Nhưng Hạ Minh Hạo không nghĩ được rằng, Tần Liên lại thẳng thắn phanh phui chuyện mình chân trong chân ngoài trước mặt người khác như vậy.
Điều này khiến ông ta có chút mất mặt.
“Vả lại, cô đã kí hợp đồng với Lâm Hàn. Chuyện có sang hay không,
không còn là chuyện của cô nữa, mà do Lâm Hàn quyết định! Cô không có tự do, hiểu chưa!”
Hạ Minh Hạo nói tiếp, đưa ánh mắt về phía Lâm Hàn.
“Lâm Hàn, tranh thủ thời gian ký nhanh lên. Một trăm triệu này, cậu vẫn nên cân nhắc một chút!”
“Nếu để cho công ty điện ảnh khác ký với Tần Liên, cậu nghĩ xem bọn
họ có nhả nổi một trăm triệu ra không?! Đây là lộc giời đấy!”
“Nếu cậu không ký, hai năm sau chắc chắn Tần Liên làm cậu lỗ đến cái quần cũng chẳng còn!”
“Thật xin lỗi, lộc rơi lộc vãi này tôi không cần”, Lâm Hàn cười nhạt.
“Không cần?”
Hạ Minh Hạo sững sờ, cho rằng mình nghe lầm.
“Lâm Hàn, cậu không nhầm chứ? Quyết định từ bỏ? Cậu không sợ lỗ à?
“Năm mươi triệu này không đáng là bao”, Lâm Hàn đáp: “Hơn nữa Tần
Liên cũng đã nói, ông sống không biết chừng mực. Để cô ấy sang công ty
của ông, tôi thật sự không yên tâm!”
“Ha ha, giả vờ trong trắng cái gì chứ!”
Hạ Minh Hạo cười mấy tiếng chế giễu, liếc sang Tần Liên:
“Cô muốn làm ngôi sao thì phải chuẩn bị tốt việc bị chà đạp vấy bẩn
trong giới giải trí. Cô cũng không nhìn xem, trong ngành này ngôi sao nữ nào chẳng ngủ cùng ông chủ rồi? Bọn họ không leo lên giường thì làm sao có được kịch bản, làm sao mà nổi tiếng được?”
“Tần Liên, cô như vậy là gái điếm còn đòi lập đền thờ đấy, biết không?”
“Tôi...”
Tần Liên há hốc miệng, suýt nữa phát khóc khi nghe Hạ Minh Hạo sỉ
nhục: “Tôi chỉ đơn thuần muốn làm minh tinh, nếu bước vào ngành này bị
vấy bẩn, vậy tôi không dấn thân nữa là được chứ gì! Tôi cũng chẳng thèm
cái nghề ngôi sao này nữa!”
“Được rồi, Hạ Minh Hạo, ông có thể đi”.
Lâm Hàn nói, anh cảm thấy lời của lão già này quá tổn thương người khác.
Nếu không phải mới quen, Lâm Hàn thật sự muốn xông vào đánh cho ông ta một trận.
Dù sao Tần Liên cũng là người dưới trướng của anh, sao có thể trơ mắt nhìn cô ấy bị người khác ức hiếp?
“Lâm Hàn, cậu thật không biết tốt xấu! Tôi nói thật cho cậu biết, sau lưng tôi là nhà họ Hạ – một trong ba dòng họ lớn ở Hoa Đông!”
Hạ Minh Hạo liếc xéo Lâm Hàn: “Tôi cũng là người của nhà họ Hạ ở Hoa
Đông, hôm nay cậu từ chối tôi, chắc chắn về sau sẽ cho cậu đẹp mặt!”
“Nhà họ Hạ?”, Lâm Hàn trợn mắt, căn bản cũng không để trong lòng.
“Cút nhanh đi! Riêng chuyện ông bảo với Tần Liên phải chuẩn bị cho
tốt việc bị nhúng chàm nếu muốn tiến thân vào giới giải trí. Thật xin
lỗi, Tần Liên là người của tôi, nếu cô ấy thực sự muốn bước vào giới
giải trí, có tôi ở đây, đến nửa điểm vấy bẩn cũng không có!”
“Nhờ vào cậu? Một người tên hotboy mạng? Một ông chủ của app livestream?”
Hạ Minh Hạo đứng lên: “Lâm Hàn, tầm mắt cậu quá hạn hẹp. Cậu không
thực sự cho rằng trong tay có một công ty, bản thân hơi nổi tiếng một
chút là vểnh đuôi lên tận trời đấy chứ! Trước mặt nhà họ Hạ, cậu chỉ như con kiến mà thôi!”
“Ồ, tôi đã biết, giờ ông có thể cút được rồi. Còn không cút đừng trách tôi ra tay”.
Lâm Hàn mặt mày đầy lạnh nhạt hờ hững.
Trước kia, người của nhà họ Hồng ở Kim Lăng từng nói với anh như thế, đã bị anh trừ khử.
Nhà họ Hạ này, Lâm Hàn còn chưa để vào mắt.
“Tốt lắm, người trẻ tuổi, thật khí khái! Yên tâm, tôi chấm cô Tần
Liên này rồi. Chắc chắn tôi sẽ tìm cách tóm bằng được cô ta về tay, Lâm
Hàn cậu ngăn không nổi!”
Dứt lời, Hạ Minh Hạo lập tức đi ra ngoài.
Lâm Hàn ăn nói ngông cuồng, Hạ Minh Hạo ban nãy định cho vệ sĩ xông
vào dạy Lâm Hàn một bài học, nhưng nhớ ra mình đang ở khách sạn, có bảo
vệ xung quanh.
Nếu đánh Lâm Hàn nhập viện, việc này truyền ra ngoài có khả năng sẽ ảnh hưởng đến danh dự nhà họ Hạ.
Chờ Hạ Minh Hạo cùng vệ sĩ của ông ta rời khỏi đây, Tần Liên không khỏi lo lắng nhìn Lâm Hàn:
“Anh Lâm, Hạ Minh Hạo là người của nhà họ Hạ. Nếu thật sự dùng quan hệ móc nối, có phải chúng ta sẽ gặp phiền phức không?”
Cô ta mặc một chiếc váy trắng, trên người không đeo bất cứ một món
trang sức như khuyên tai, dây chuyền hay nhẫn nào. Gương mặt không thoa
son phấn, làn da trắng ngần, toàn thân toát ra khí chất thoát tục dịu
nhẹ.
“Cô chủ, sao cô lại tới đây”, Hạ Minh Hạo kính cẩn hỏi.
“Tôi đã dạo hết mấy cảnh đẹp quanh Kim Lăng rồi. Nghe nói ông đang ở Hilton nên tôi ghé qua đây xem một chút”.