Tên tiếng Hán: Trọng sinh hậu bị tử đối đầu mãi hồi gia.
Tác giả: Vũ Xà
Chuyển Ngữ: Ada Wong
Thể loại: Đam mỹ, nguyên sang, cổ đại, trọng sinh, báo thù, ngược luyến, cường cường, chủ thụ, cung đình hầu tước, 1x1, HE.
【 Phúc hắc cao lãnh chi hoa, thịnh thế mỹ nhân gia nô thụ x bị lão bà buộc diễn kịch, táo bạo hắc hóa thế tử công 】
Tóm tắt một câu: Khi đối thủ một mất một còn khôi phục kí ức, @
[email protected]Ý chính: Cho dù bản thân nhỏ bé, nhưng cứ kiên trì nỗ lực, thế nào cũng khả năng thay đổi thế giới.
Văn ánCửa vào thâm cung, sâu như biển.
Bước chân vào chốn này, mọi sự đều không phải do mình định đoạt.
Khắp nơi đều là tính kế, bất cứ lúc nào cũng cận kề nguy hiểm.
Khúc Trầm Chu chỉ nói một câu, Liễu thế tử liền trở thành kẻ không nhà để về.
Mà hắn vốn không thể làm khác đi được, chỉ vì Hoàng đế không thể dung được thế tử, mà hắn lại là một quân cờ, một thanh kiếm sắc bén để Hoàng đế sử dụng.
Nhưng chung quy, mọi thứ đều do Khúc Trầm Chu mà Liễu thế tử gặp tai họa.
Sau đó, thế tử trốn đi, hạ lời thề, một ngày nọ, nhất định phải đem Khúc Trầm Chu nghiền xương cốt thành tro
Hắn liền vì lời này, ở kinh thành đợi thế tử nhiều năm.
Cho đến khi hắn chết.
Hắn tự nhận nghiệp chướng nặng nề, cũng không cầu thế tử có thể hiểu được hắn mấy năm nay âm thầm tương trợ.
Chỉ nghĩ hảo hảo đem những món nợ tội nghiệt này trả hết.
Vì thế ở trước mặt Liễu thế tử, chết đi bằng tư thái thảm thiết.
Nhưng hắn lại không thấy được thế tử ôm xác chết hắn đau đớn muốn chết, gần như điên cuồng.
"-- Khúc Trầm Chu, ngươi làm sao dám gạt ta!"
...
...
Nguyên Đức năm thứ bảy, mùa Đông.
Nịnh thần Khúc Trầm Chu thân vẫn, khắp nơi vỗ tay vui mừng.
Chỉ duy nhất một người, phảng phất như mất đi tất cả.
#Cho nên chuyện xưa không phải hẳn là đến đây kết thúc sao, như thế nào còn mang mộng quay lại mười mấy năm trước?
#Ngọa tào không phải nằm mơ, cư nhiên lại có thể sống lại