" cũng thân, trước khi tôi lấy anh tôi và cậu ta cũng hay đi chơi " Nhã Linh gật đầu nói
" vậy sao? vậy tại sao cô không mượn tiền câu ta lo bệnh cho mẹ cô " Gia Luân im lặng một lúc lâu sau đó cũng nói lên thắc mắc của mình nếu cô đã thân với Gia Phát như vậy thì tại sao lại kết hôn với mình, Gia Phát dư sức cho cô mượn tiền mà
Thấy Nhã Linh im lặng, Gia Luân cũng không hối có lẽ giờ cô ấy rất tiếc vì quyết định của mình, tiếc vì chịu cưới anh
Thấy Nhã Linh im lặng quá lâu nên Gia Luân nhìn về cô, sự thật khiến Gia Luân ngã ngửa, cô đã ngủ ngon lành trên giường có lẽ là không nghe câu hỏi cuối cùng của anh
Gia Luân gấp giấy tờ lại sau đó đi về giường, anh đắp mền cho Nhã Linh sau đó quay mặt sang hướng khác ngủ
Mấy ngày nay, Nhã Linh và Gia Luân vẫn vậy nếu không phải cãi nhau thì không nói chuyện, hằng ngày Gia Luân đi làm còn Nhã Linh phụ mọi người trong nhà làm việc, người làm trong nhà rất mến cô
" chị hai, chị đang uống trà sao?" Huyền My đi từ trong nhà lớn ra theo sau là con Kiều - người làm của cô ta
" ừm " Nhã Linh chỉ nhàn nhạt nói, ở nhà này một thời gian thì cô cũng biết ả Huyền My này thật sự rát ghê gớm rảnh là xéo sắc người khác chẳng có gì tốt đẹp cả
" à chị hai quen cuộc sống ở đây chưa? " Huyền My cười khinh hỏi
" cảm ơn em đã quan tâm chị quen rồi " Nhã Linh nói xong cũng đứng dậy đi vào nhà cô không thể chịu được cái sự giả tạo của cô ta
Rõ ràng cô ta biết cô xuất thân từ nhà nghèo nên cố tình hỏi vậy để châm biếm đây mà
" Nhi à, nhìn mặt con nhỏ đó là muốn đấm cho mấy phát rồi " Nhã Linh tức giận quay sang nhìn Liên Nhi nói, cô thật sự không thể chịu được sự giả trân này
" mợ ráng đi, nhà này ai cũng vậy hết trơn á " Liên Nhi nắm lấy tay Nhã Linh khuyên, Liên Nhi ở đây từ bé làm sao mà không biết sự giả tạo của căn nhà này được
' đợi đấy, cái ngày mà tôi và Gia Luân ly hôn, tôi sẽ tát vào mặt những người ăn hiếp tôi ' Nhã Linh đi thẳng vào nhà bếp phụ mọi người nấu ăn sẵn nói chuyện
" mợ ba mấy hôm con đi chợ nghe người ta nói mợ hai cùng cậu Út thân nhau lắm á mợ " Con Kiều vừa bóp vai cho Huyền My vừa nói
" xem ra sắp có kịch hay để xem rồi" Huyền My cười khinh gương mặt cô ta toát ra sự toang tính
Tại phòng bếp
Nhã Linh đang gọt trái cây ra dĩa để lát nữa mọi người ăn tráng miệng thì thằng Tèo đi vào
" Hôm nay cậu hai không về nên con lấy cơm lên xưởng cho cậu " Thằng Tèo nhìn dì Bảy nói sau đó nó quay sang thấy Nhã Linh cũng ngồi đó gọt trái cây nó liền nói " mợ hay mợ lên xưởng ăn với cậu đi "
" thôi, thấy tôi anh ta lại nghẹn chết nữa " Nhã Linh bĩu môi nói, tối hôm qua cả hai lại cãi nhau, biết đâu giờ Gia Luân vẫn còn giận chứ
" cậu mong mợ lên lắm á mợ, đi đi mợ" Thằng Tèo ra sức năn nỉ vì dạo này công việc khá nhiều nên biết đâu thấy Nhã Linh sẽ làm Gia Luân vui vẻ hơn
" anh ta mong tôi á? cái đó chỉ có trong mơ thôi" Nhã Linh cười sau đó nói
" đi đi mà mợ " Thằng Tèo ngồi bên Nhã Linh năn nỉ hết lời
" rồi rồi lát đi " thấy Tèo không có dấu hiệu dừng Nhã Linh gật đầu đại
Một lát sau, Nhã Linh, Liên Nhi và Tèo cùng nhau ra xưởng vải để ăn cơm
" cậu hai, mợ hai qua ăn cơm với cậu nè " Thằng Tèo vui vẻ mở cửa phòng chạy vào nói
" hôm nay chắc mặt trời mọc đằng Tây " Gia Luân nhếch môi cười sau đó châm biếm bình thường cô ấy ngoài cãi nhau với cậu thì cũng đâu thèm quan tâm tới cậu làm gì
" không muốn thì thôi tôi về " Nhã Linh quay mặt ra phía cửa, Tèo chưa kịp cản thì Nhã Linh đụng trúng Gia Phát
Suýt nữa thì Nhã Linh ngã may mà có Gia Phát nắm lấy tay giữ lại
" Nhã Linh có sao không?" Gia Phát nhìn Nhã Linh hỏi
" à không sao" Nhã Linh hất tay Gia Phát ra mỉm cười nói
Gia Luân nhìn nụ cười của cô dành cho Gia Phát khiến anh cảm thấy khó chịu, tại sao con vợ này của cậu chưa bao giờ dành nụ cười như vậy dành cho cậu, hai cái núng đồng tiền làm cho nụ cười đó đẹp hơn bao giờ hết, chưa kể cô còn có một cái răng khểnh duyên dáng hết sức
" ăn cơm đi " Gia Luân lạnh lùng nói, anh ngồi xuống bàn ăn
" anh hai cho em ăn với" Gia Phát cũng ngồi xuống nói
Nhã Linh ngồi cạnh Gia Luân còn Tèo và Liên Nhi ngồi cạnh Gia Phát
Đối với Gia Luân, Tèo cũng như là một người em của cậu, nó theo cậu từ bé, lúc cậu cô đơn nhất cũng chỉ có nó bên cạnh
Gia Phát thì tính tình hoà đồng không phân biệt người ở và chủ
Mọi người ăn uống rất vui vẻ, Nhã Linh, Gia Phát, Tèo và Liên Nhi nói chuyện với nhau chỉ có một mình Gia Luân là im lặng ngồi ăn
Ăn xong, Tèo và Liên Nhi đi về trước, Gia Phát cũng về phòng làm việc chỉ còn Nhã Linh và Gia Luân ở trong phòng
Nhã Linh ngồi ghế cạnh Gia Luân, nhìn anh đang chăm chú làm việc, người đàn ông này đúng là quá tham lam có được tất cả vừa đẹp trai vừa tài giỏi, chỉ là tính tình hơi nghiêm túc mà thôi
" nhìn đủ chưa?" Gia Luân quay sang nhìn Nhã Linh nhướng mày hỏi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT