CHƯƠNG 88: LƯU CHÍ SIÊU CẦU HÔN

Vào giờ cơm trưa, Âu Dương Húc cũng ở trong phòng ăn không đi ra ngoài, ăn xong rồi lại ngủ thẳng cẳng đến khi chạng vạng thì cậu mới tỉnh dậy nổi. Chờ đến khi Âu Dương Húc tỉnh ngủ từ trong phòng bước ra, nhìn thấy cả đám người sau khi đi dạo về không khỏi cứng lưỡi.

"Uầy, sao nhìn các anh giống như nhà giàu mới nổi thế!" Nhìn qua một vòng cả đám không phải là trang sức mặt ngọc, vòng cổ bằng ngọc thì chính là nhẫn ban chỉ, vòng tay ngọc, dây chuyền ngọc...Tóm lại là trên người của mọi người đều mang thêm vài thứ bằng ngọc như nhau, Âu Dương Húc nhìn nhìn cảm thấy có chút cay mắt.

Khi còn yên ổn thì những thứ bằng ngọc thế này chính là đồ quý hiếm, nếu người nào có một cái thôi cũng đã tốt rồi nhưng nhìn hiện tại xem, một đám chơi cả đống đồ bằng ngọc lên trên người như vậy, nổi trội thật sự.

"Ha ha ha, này không phải do muốn hấp thu càng thêm nhiều nguồn năng lượng sao?" Vương Quân gãi đầu cười nói.

Vương Quân dùng chính vật tư của mình mua hai vòng cổ bằng ngọc, hắn và Trương Lộ mỗi người một cái, đây đều là những viên ngọc Lam Điền tốt nhất làm thành nhưng khi đeo lên cái cổ thô thiển của Vương Quân thì không khác gì là dây xích cún! Tuy ngọc là ngọc tốt nhưng mang trên cổ Vương Quân đúng là đạp hư vẻ đẹp của nó!

"Được đó, cũng không quá ngốc!" Âu Dương Húc đảo mắt nhìn 21 người ở đây. Người đeo trang sức bằng ngọc nhiều nhất chính là mẹ cậu, vòng cổ ngọc, vòng tay ngọc, khuyên tai ngọc, nhẫn ngọc thậm chí trên tóc còn cắm một cây trâm bằng ngọc.

Lưu Phỉ Phỉ cũng không thua chị kém em, vòng cổ nạm vàng đính ngọc, khuyên tai ngọc còn có một vòng tay trong suốt bằng ngọc.

Đúng là làm con gái thật tuyệt, có thể đeo thêm rất nhiều đồ trang sức hơn là đàn ông con trai.

"Đại đội trưởng, Âu Dương quân y, tôi mua được một vài thứ tốt." Trương Lộ nói xong thì đem tám viên tinh hạch mình đã mua được ra bày biện ở trên bàn.

"Là tinh hạch à?" Nhìn thấy đồ vật trên bàn, ngoại trừ Vương Quân và Trương Lộ thì mọi người đều há hốc miệng.

Âu Dương Húc cũng không chớp mắt nhìn tinh hạch trên bàn, sau đó lại nhìn về phía những người khác. "Những người khác không mua được sao?"

Trong đội ngũ mọi người đều đã thấy qua tinh hạch cho nên nếu ở chợ đen có nhìn thấy thì nhất định bọn họ sẽ mua về, điều này không thể sai được!

"Không có!" Mọi người đều lắc lắc đầu.

"Chỉ có một sạp bán kem đánh răng, bàn chải đánh răng mới thấy bán còn các sạp khác đều không có bán, tôi với Trương Lộ đã tìm hai vòng trong khu chợ đen rồi." Vương Quân đáp.

Sau khi Trương Lộ mua được tinh hạch rồi thì hai người có xoay quanh hai vòng ở khu chợ đen nhưng cuối cùng cũng không thấy sạp nào bán tinh hạch nữa, nếu có nhìn thấy thì cũng đã mua về hết rồi.

"Ừ." Âu Dương Húc nghe vậy thì khẽ gật đầu.

"Tám viên, cũng không ít!" Tám viên tương đương với tám con tang thi cấp một.

Đây đã là tốt lắm rồi, còn nhớ trong bãi đỗ xe ngầm ở Long Thành bọn họ phải giết hơn một trăm tang thi cũng chỉ mới được có sáu viên tinh hạch mà thôi đó!

"Đúng là không ít." Âu Dương Húc cũng gật đầu tỏ vẻ ngoài ý muốn, cũng cảm thấy vui vẻ vì trước đó trong bãi đổ xe ngầm ở Long Thành và xưởng đồ hộp Giai Giai phải giết tới hơn hai trăm tang thi chỉ mới được có tám viên tinh hạch.

"Chị dâu, hai viên tinh hạch hệ Hỏa này cậu tinh lọc sạch sẽ rồi để lại cho tôi nhé! Đây là Tiểu Lộ mua cho tôi đấy." Vương Quân lên tiếng.

Âu Dương Húc gật đầu. "Tôi sẽ chừa lại tinh hạch cho anh nhưng anh cũng phải có mặt mũi chút đi chứ, đã bao lâu rồi còn chưa lên được cấp 4 vậy?"

Vương Quân cũng thật là, đã đến cấp 3 hậu kỳ rồi mà cứ mãi chậm chạp chưa lên nổi cấp 4 nữa, đã vẽ cho hắn tới tám Hối Linh Phù rồi đấy!

"Ha hả, cậu yên tâm, tôi đảm bảo sẽ nhanh chóng thăng cấp!" Vương Quân gật lia gật lịa đảm bảo.

"Tiểu Lộ, tám viên tinh hạch cứ để ở chỗ tôi để tinh lọc trước đi! Nếu cô cần cái gì khác, ngày mai tôi lại cho cô tám cân lương thực nữa để cô có thể tự đi mua." Âu Dương Húc nói.

"Ừm, cám ơn Âu Dương quân y!" Trương Lộ nói tiếng cám ơn. Tuy rằng tinh hạch là thứ tốt nhưng lại không thể sử dụng lung tung. Dị năng của Trương Lộ tương đối đặc thù nên những tinh hạch này cô đều không thể sử dụng được vì thế nên cũng không cần giữ lại làm gì.

Chưa kể tinh hạch tang thi cần thiết phải tinh lọc xong thì sau đó mới có thể sử dụng mà trong đoàn đội chỉ duy nhất một mình Âu Dương Húc có Dược Tuyền, vì vậy Trương Lộ liền trực tiếp giao hết tinh hạch cho cậu.

"Chị dâu, cậu cho chúng tôi hỏi, những tinh hạch này là như thế nào vậy?" Lưu Chí Siêu cười hỏi.

"Đúng vậy, chị dâu nói cho chúng tôi biết xíu đi!" Những người khác cũng tò mò không kém.

"Được." Âu Dương Húc bắt đầu giới thiệu viên thứ nhất.

"Hai viên màu đỏ này là tinh hạch hệ Hỏa, hai viên màu xanh lam chính là tinh hạch hệ Thủy, viên màu vàng kim này là tinh hạch hệ Kim, màu xanh lục là tinh hạch hệ Mộc, màu nâu vàng là tinh hạch hệ Thổ, màu trắng là tinh hạch hệ Phong còn viên màu trong suốt cuối cùng chính là tinh hạch hệ Tinh Thần."

"Tinh hạch hệ Tinh Thần? Vậy không phải chỉ có một mình Phỉ Phỉ mới có thể dùng thôi à?" Lưu Chí Siêu hưng phấn nói.

Trong đoàn đội chỉ có Phỉ Phỉ là dị năng giả hệ Tinh Thần nên nhất định tinh hạch này sẽ thuộc về Phỉ Phỉ.

"Đúng vậy, chỉ có Phỉ Phỉ mới có thể sử dụng." Âu Dương Húc gật đầu khẳng định.

Nghe vậy, Lưu Phỉ Phỉ liền cười. Hèn gì lúc cô vừa nhìn thấy viên tinh hạch trong suốt kia liền đặc biệt thích, rất muốn cầm lấy vuốt ve, thì ra do nó là tinh hạch hệ Tinh Thần!

"Mọi người đều phải nỗ lực hấp thụ nguồn năng lượng W để tranh thủ mau chóng thăng lên cấp 4. Vẫn là câu nói kia, những dị năng giả cùng hệ nếu ai có thể lên cấp 4 trước thì có thể được ưu tiên sử dụng tinh hạch mà Tiểu Húc đã tinh lọc xong!" Ngô Hạo Thiên nghiêm túc nói với mọi người.

Tám viên tinh hạch trước đó đã bị anh dùng hết 4 viên, bây giờ có thêm 8 viên nữa thì trong tay Tiểu Húc cũng chỉ mới có 12 viên tinh hạch mà thôi. Đoàn đội có đến hai mươi mấy người dĩ nhiên không thể chia đều được nên chỉ có thể áp dụng chế độ khen thưởng để tặng cho người nào có thể trở thành dị năng cấp 4 nhanh nhất.

"Được rồi, mọi người đều chuẩn bị ăn cơm đi!" Âu Dương Húc thu xong tinh hạch liền gọi mọi người rửa tay ăn cơm.

"Chờ một chút, tôi còn có việc!" Lưu Chí Siêu gọi lại mọi người đang định đi.

"Chuyện gì?" Ngô Hạo Thiên nghiêm túc hỏi y.

"Tôi, tôi muốn mời mọi người ở lại làm nhân chứng cho tôi." Nói xong, Lưu Chí Siêu lấy hộp nhẫn trong túi của mình ra.

"Đại Siêu..." Lưu Phỉ Phỉ nhìn người đàn ông quỳ gối thẳng tắp trước mặt mình, mặt vèo một cái đỏ rực.

Tuy là cô đã có chuẩn bị trước tâm lý nhưng cô không nghĩ đến Lưu Chí Siêu sẽ làm trò ở trước mặt mọi người cầu hôn cô như thế đâu!

"Nè, Đại Siêu ông làm gì đó?" Vương Quân rống lên một tiếng, vẻ mặt những người khác cũng mờ mịt.

"Phỉ Phỉ, chúng ta đã quen biết nhau được hai tháng rồi, cũng đã cặp với nhau được hai tháng, mỗi ngày ở bên em anh đều cảm thấy cực kỳ cực kỳ hạnh phúc. Em là người con gái mà anh đã xác định muốn chăm sóc cả đời, bảo vệ em cả đời, yêu thương em cả đời này. Gả cho anh, làm vợ của anh được không!"

Nghe một đống lời nói của Lưu Chí Siêu xong, mọi người ngớ người ra sau đó mới phản ứng lại, vỡ lẽ ra là người ta đang cầu hôn đó má ơi!

"Đại Siêu..." Lưu Phỉ Phỉ nghe những câu nói này, cô cảm động tới đỏ hốc mắt.

"Gả cho y, gả cho y, gả cho y!" Những đồng đội ở một bên bắt đầu vỗ tay, hân hoan khuyến khích trợ trận cho Lưu Chí Siêu.

"Đúng đó, cô gả cho y đi, cô xem Đại Siêu đối với cô thật tốt!" Vương Quân cũng lên tiếng hỗ trợ.

"Phỉ Phỉ, có thể gặp được người đàn ông như Đại Siêu biết đau biết lo biết thương con như vậy cũng không phải dễ dàng gì, con cũng không nên bỏ lỡ đó!" Tần Phương lôi kéo tay Lưu Phỉ Phỉ, tận tình khuyên cô.

"Đúng vậy, Phỉ Phỉ, đội trưởng Lưu rất yêu em đấy!" Trương Lộ cũng cảm thấy Lưu Chí Siêu là một người chồng khó có được.

Em gái họ của cô là một đứa trẻ long đong, từ nhỏ đã không có cha mẹ yêu thương. Làm một người chị họ, dĩ nhiên Trương Lộ hy vọng em gái họ của cô có thể tìm được một người đàn ông yêu em ấy và có thể trải qua cuộc sống hạnh phúc vui vui vẻ vẻ.

"Ừm, ừm!" Nhìn chị họ và dì Tần, Lưu Phỉ Phỉ gật đầu lia lịa rồi lại nhìn về người đàn ông đang quỳ trên đất.

"Phỉ Phỉ, gả cho anh đi! Nếu em không gả cho anh, anh sẽ quỳ gối mãi ở đây không đứng dậy đâu!" Lưu Chí Siêu vô lại nói.

"Cho dù có xảy ra bất cứ việc gì thì anh cũng không được ruồng bỏ em đi cưới người phụ nữ khác đó!" Những gì người đàn ông này nói, Lưu Phỉ Phỉ cũng đều biết cả, nhưng do cô vẫn còn lo lắng về sau người này sẽ đi thích người khác mà không còn đối tốt với cô nữa.

"Yên tâm, anh bảo đảm anh sẽ tam tòng tứ đức, trong mắt trong tim chỉ có một mình em!" Lưu Chí Siêu mỉm cười lật đật đảm bảo.

"Đại đội trưởng, Âu Dương quân y, hai người và mọi người đều nghe thấy rồi. Mọi người đều phải làm chứng giúp tôi nhé!" Lưu Phỉ Phỉ nhìn hai người chồng chồng Ngô Hạo Thiên.

"Yên tâm, nếu cậu ta dám làm xằng làm bậy thì tôi sẽ đánh gãy chân cậu ta!" Ngô Hạo Thiên gằn giọng.

"Yên tâm đi Phỉ Phỉ, nếu anh ta thật sự làm ra việc gì có lỗi với cô thì tôi sẽ giúp cô thiến anh ta cho." Âu Dương Húc mỉm cười.

"Oa, đại ca, chị dâu, hai người tới mức vậy luôn hả?" Lưu Chí Siêu nghe hai người nói xong cảm thấy thốn vãi hồn.

Cần phải vậy luôn á, y mới là anh em của hai người đó, sao lúc này thành ra hai người chồng chồng bọn họ trở thành người bên phía Phỉ Phỉ hết vậy?

"Hì hì, chúng tôi là người nhà bên ngoại nhá!" Âu Dương Húc cười hô hô.

"..." Ngô Hạo Thiên gật đầu tỏ vẻ tán đồng.

"Các người đúng là..." Nhìn dáng vẻ gian trá của hai người chồng chồng bọn họ làm cho Lưu Chí Siêu cạn lời.

"Hì hì hì..." Lưu Phỉ Phỉ cười nhẹ duỗi tay mình qua cho y.

"Phỉ Phỉ!" Lưu Chí Siêu vui sướng thấy cánh tay vươn về phía mình.

"Em đồng ý!" Hốc mắt Lưu Phỉ Phỉ vẫn ẩn ẩn có chút đỏ lên như cũ.

Lưu Chí Siêu kích động lấy từ trong hộp ra chiếc nhẫn kim cương, y lập tức tròng lên ngón tay áp út của Lưu Phỉ Phỉ.

"Aaa, hôn một cái, hôn một cái, hôn một cái!" Đoàn người thấy Lưu Chí Siêu cầu hôn thành công lại bắt đầu ồn ào.

"Đừng, đừng..." Lưu Phỉ Phỉ thấy người đàn ông đang ôm mình thật sự muốn hôn thì xấu hổ tới nỗi lỗ tai đỏ như máu.

"Vợ yêu, chỉ hôn một cái thôi, các anh em còn đang chờ xem đó?" Lưu Chí Siêu ôn nhu dỗ dành.

Lưu Phỉ Phỉ nghe thế thì đỏ mặt nhắm hai mắt lại.

Lưu Chí Siêu cúi người xuống ịn lên trên môi Lưu Phỉ Phỉ một nụ hôn dưới sự chứng kiến của mọi người, y cùng với Lưu Phỉ Phỉ cuối cùng cũng đã trở thành vợ chồng rồi.

END CHƯƠNG 88. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play