Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi

CHƯƠNG 108: NGÔ HẠO THIÊN ĐẾN


9 tháng

trướctiếp

CHƯƠNG 108: NGÔ HẠO THIÊN ĐẾN

Vốn Ngô Hạo Thiên chỉ tính toán gặp vị Băng Tuyết thiên vương trong truyền thuyết để xem xem có phải là Chi Tử mà anh quen biết hay không. Chỉ là chờ tới khi anh đi theo tên đàn em vào gian phòng họp xong rồi thì anh mới phát hiện, nơi này chẳng những có Chi Tử mà còn có bốn vị thiên vương trong truyền thuyết cũng đang ở đây.

"Đã lâu không gặp ha, đội trưởng Chi Tử!" Thấy Chi Tử đang ngồi ở chỗ của mình, Ngô Hạo Thiên hơi hơi mỉm cười, quả nhiên là Chi Tử mà anh quen biết. Tiểu đội trưởng tiểu đội Cuồng Hoa liếc thấy người tới, Chi Tử cũng kinh ngạc chớp chớp mắt. Vào lúc cô biết Ngô Hạo Thiên đến, Chi Tử liền nghĩ cô nên tìm một cơ hội đi gặp một chút vị đại đội trưởng Ngô này, nhưng cô không ngờ đối phương lại tìm tới cửa trước.

"Đội trưởng Ngô!" Chi Tử đứng dậy nâng tay lên, thực hiện kiểu chào quân đội tiêu chuẩn.

"Thật là rồng đến nhà tôm, làm cho chỗ chúng tôi rực rỡ hẳn lên." Mạc Kiêu làm chủ nhà đứng dậy, cười với bốn người đối diện.

"Nói vậy, đây chính là Phong Bạo thiên vương nổi tiếng gần xa – Mạc Kiêu, đoàn trưởng Mạc à?" Âu Dương Húc mỉm cười nhìn hắn.

"Không dám nhận, Mạc Kiêu chẳng qua chỉ là một dị năng giả cấp một mà thôi." Mạc Kiêu cười nhẹ khiêm tốn nói.

Nhìn vị đoàn trưởng Mạc này vừa có cốt khí vừa khiêm tốn hiếu khách, Âu Dương Húc khẽ gật đầu, cực kỳ vừa lòng. Không chỉ dị năng không tồi, nhìn người cũng không tồi, cũng không biết có thể gia nhập vào đội ngũ của cậu hay không?

"Cô chính là người đã phế đi cánh tay của đàn em tôi phải không?" Thái Hồng Tuấn híp mắt nhìn về phía Trương Lộ.

"Không sai, hai cánh tay đó là do tôi làm tàn phế đó." Trương Lộ không hề sợ hãi gật đầu.

"Cô..."

Phương Thiên Nhai thấy Thái Hồng Tuấn nổi trận lôi đình liền cười nói. "Tôi nói chứ, lão Thái ông phong độ một chút có được không? Làm trò trước mặt nhiều anh đẹp trai như vậy, sửng cồ mặt đỏ như con tôm luộc vậy, khó coi chết được đi?"

"Phương Thiên Nhai, cậu nói cái gì?" Thái Hồng Tuấn tức giận nhìn Phương Thiên Nhai đang kéo chân sau.

"Tôi nói gì ông nghe không được à, ông bị nghễnh ngãng rồi hả?" Phương Thiên Nhai nâng tay lên vuốt gọn tóc của mình.

"Cậu..."

"Được rồi, yên tĩnh chút cho tôi!" Mạc Kiêu lên tiếng nói. Nghe vậy, hai người đều ăn ý ngậm miệng lại.

"Không biết phải xưng hô với các vị thế nào?" Mạc Kiêu nhìn bốn người.

"Ngô Hạo Thiên, đại đội trưởng bộ đội đặc chủng, song hệ Phong Lôi, dị năng giả cấp 5!"

"Năm? Cấp 5?" Mạc Kiêu nghe xong khóe miệng run rẩy.

Cấp 5 đấy, là dị năng giả cấp 5 đấy? Người ta là dị năng giả cấp 5 mà còn điệu thấp như thế, còn bản thân hắn chỉ là dị năng giả cấp một mà lại đi làm đội trưởng đoàn đội, còn bày đặt làm màu gọi là thiên vương, việc này đúng là làm cho Mạc Kiêu cảm thấy có chút hoảng loạn.

"Đại đội trưởng Ngô, không hổ là vương bài đại đội bộ đội đặc chủng Kim Ưng ha!" Chi Tử đối với thực lực của Ngô Hạo Thiên cũng khen không dứt miệng.

"Cấp 5 a, oa, anh đẹp trai, anh thật lợi hại quá đi à?" Phương Thiên Nhai vứt một cái wink cho Ngô Hạo Thiên.

"Đây là người yêu của tôi Âu Dương Húc, là dị năng giả đa hệ cấp 3." Ngô Hạo Thiên ôm bả vai của Âu Dương Húc đang đứng bên cạnh mình.

Liếc thấy một thiếu niên đẹp trai trong lòng ngực của đối phương, Phương Thiên Nhai phất tay. "Không diễn nữa!"

"Dị năng giả đa hệ?" Mạc Kiêu nhíu mày, không tin nổi nhìn Ngô Hạo Thiên, chờ anh giải thích.

"Dị năng giả đa hệ nghĩa là người dị năng thức tỉnh cùng lúc nhiều loại dị năng khác nhau, dị năng giả này chỉ chiếm 1/500.000, trong 500 ngàn người chỉ có 1."

"Nhiều loại dị năng?" Mạc Kiêu mở to mắt không thể tin nổi. Tuy rằng hắn đã từng nghe qua dị năng giả song hệ và tam hệ, nhưng dị năng giả đa hệ thì hắn mới lần đầu nghe nói.

"Hai người này là thành viên trong đại đội đặc chủng của chúng tôi." Ngô Hạo Thiên nhìn Thiết Minh và Trương Lộ ở phía sau.

"Thiết Minh, hệ Kim siêu cấp, dị năng giả cấp 4."

"Trương Lộ, dị năng cắn nuốt, dị năng giả cấp 3."

"Không, không thể nào, mạt thế mới bao ngày đâu, làm gì có nhiều dị năng giả cấp 3, 4, 5 được chứ?" Thái Hồng Tuấn khinh thường nhìn 4 người, dĩ nhiên không hề tin tưởng.

"Phải đó, không thể nào, chúng mày gạt người!" Quách Xuân gật đầu hùa theo không tin.

"Ha ha ha, hai vị thiên vương kích động như thế làm cái gì? Thứ nhất, chúng tôi không phải tới tìm các ông. Thứ hai, chúng tôi có thực lực hay không thì cũng không liên quan gì tới hai người có đúng không?" Âu Dương Húc lộ ra nụ cười tức chết người không đền mạng.

"Cậu, cậu..."

"Đội trưởng Chi Tử, ở đây nhiều người quá, có thể đi tới phòng của cô nói chuyện riêng được không?" Ngô Hạo Thiên nhìn Chi Tử.

"Đương nhiên rồi!" Chi Tử đi tới bên cạnh bốn người Ngô Hạo Thiên.

"Đoàn trưởng Mạc, xin lỗi không tiếp!" Nhìn đối phương cười cười, bốn người đi theo Chi Tử ra khỏi phòng.

"Những người này cũng quá không biết trời cao đất dày là gì!" Thái Hồng Tuấn nghiến răng nghiến lợi.

"Hừ, người ta có thực lực nha, nếu ông cấp 5, ông cũng có thể đi ngang trong căn cứ đấy!" Phương Thiên Nhai nói.

"Xùy, cấp 5, cũng không sợ gió lớn cắt lưỡi (?), tôi mới không tin đâu." Đối với cấp bậc của Ngô Hạo Thiên, Thái Hồng Tuấn vô cùng nghi ngờ.

"Đội trưởng Ngô đó không phải là người nói dối."

Cái tên Ngô Hạo Thiên đó vừa nhìn là biết đã qua huấn luyện quân nhân, dù cho là đi đường, đứng thẳng hay là thần thái khi nói chuyện đều mười phần là phong phạm của quan quân. Hơn nữa, uy áp trên người của đối phương cũng cường đại, cho nên Mạc Kiêu cảm thấy đối phương vô cùng có khả năng là cao thủ cấp 5.

"Phải đấy, người đàn ông đẹp trai như vậy thì làm sao có thể nói dối được? Aiz, có điều thật đáng tiếc, hoa đã có chủ!" Phương Thiên Nhai nói đến đây thì thở dài một hơi.

Kiểu quân nhân gương mặt tuấn mỹ cương nghị như Ngô Hạo Thiên này vừa khớp là mẫu hình của cậu ta. Bất quá đáng tiếc, cải trắng vừa ngon vừa tốt như vậy hời cho tên nhóc thúi kia quá rồi, aiz, thật đáng tiếc, tiếc quá đi!

"Hừ, tên hoa si chỉ biết tìm đàn ông!" Giọng điệu Quách Xuân mang theo vẻ châm chọc.

"Tôi tìm đàn ông thì sao vậy? Tôi vui nha. Với lại, tôi có tìm ai thì cũng là anh tình tôi nguyện, không giống có loại người chuyên môn thích bắt nạt những cô gái cơm còn không có ăn." Phương Thiên Nhai nghiêng đầu nhìn gã rồi cười trêu chọc lên.

"Cậu..." Quách Xuân bị đâm trúng tim đen nên có chút thẹn quá hóa giận.

"Được rồi, đừng ồn nữa, mọi người đều trở về nghỉ ngơi đi!" Mạc Kiêu tuyên bố tan họp.

Quách Xuân cùng Thái Hồng Tuấn đứng dậy, một trước một sau đi ra khỏi phòng.

"Kiêu Kiêu, anh nói xem, tên Ngô Hạo Thiên đó tìm Chi Tử để làm gì?" Phương Thiên Nhai nhìn chằm chằm người đàn ông ngồi ở vị trí chủ nhà, tò mò hỏi.

"Ai biết được? Bọn họ quen biết đã lâu, có thể là để ôn chuyện đi."

"Ha ha, tôi cảm thấy không đơn giản như vậy đâu, làm không tốt, chỉ sợ chúng ta sẽ bị thọc gậy bánh xe cho xem!" Phương Thiên Nhai nhíu mày.

Nhìn thanh thế đó của Ngô Hạo Thiên, hơn phân nửa là muốn mời chào Chi Tử.

"Aiz, nếu thật là vậy thì chúng ta cũng không có cách nào, dù sao thực lực của đội ngũ người ta còn mạnh hơn chúng ta nhiều."

"Haiz, nói cũng đúng!" Phương Thiên Nhai cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ.

Trong phòng Chi Tử, vài người ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm.

"Sau khi mạt thế, tiểu đội Cuồng Hoa tổng cộng 9 người đã hy sinh 5 người, hiện giờ chỉ còn lại có 4 người. Chúng tôi vốn đang ở Gia Thành làm nhiệm vụ, sau đó mạt thế liền tới căn cứ an toàn Hoa Thành, Mạc Kiêu là một quân nhân đã xuất ngũ, nhân cách không tồi, thực lực cũng mạnh, cho nên tôi mang theo ba người khác gia nhập đoàn đội dị năng giả Phong Bạo."

Nghe xong Chi Tử giải bày, Ngô Hạo Thiên khẽ gật đầu. "Thì ra là thế."

"Đúng rồi, đại đội trưởng Ngô, tình huống của đại đội bộ đội đặc chủng của các anh thế nào?" Chi Tử quan tâm hỏi.

"À, tình hình đội ngũ của chúng tôi khá tốt, tất cả mọi người đều thức tỉnh dị năng, hiện giờ mọi người đều là dị năng giả cấp 3."

Nghe xong, mắt Chi Tử sáng lên. "Cánh quân thứ mười tám, không hổ là chiến đội bộ đội đặc chủng vương bài, quả nhiên thực lực cường đại ha!"

"Đội trưởng Chi Tử quá khen."

"Không biết lúc này đại đội trưởng Ngô đặc biệt tới tìm tôi có phải có chuyện gì quan trọng hay không?"

Chi Tử hiểu rõ, mặc dù cô và Ngô Hạo Thiên có quen biết nhau nhưng còn chưa tới mức ngồi xuống bu đầu tâm sự. Hiện giờ đối phương đột nhiên tới tìm mình, hiển nhiên là có việc.

"Nếu đội trưởng Chi Tử đã hỏi thì tôi cũng nói thẳng ra vậy. Đội ngũ của chúng tôi hiện tại có 26 người, ngoại trừ vợ cũ Mai Lị của tôi ra, còn lại 25 người đều là dị năng giả. Lúc còn hòa bình, tiểu đội Cuồng Hoa là vũ khí sắc bén, chỉ cần một đao đã có thể đâm vào tim địch. Tôi cũng rất kính nể đội trưởng Chi Tử, cho nên lúc này tới đây là hy vọng đội trưởng Chi Tử có thể gia nhập đội ngũ của tôi."

Chi Tử nghe Ngô Hạo Thiên nói xong cũng hơi bất ngờ. "Trong đội ngũ của đội trưởng Ngô người tài ba tầng tầng lớp lớp, với thực lực của tôi sợ là khó chen vào được đi?"

"Không, đội trưởng Chi Tử rất có tiềm lực, nếu cô nguyện ý gia nhập đội ngũ của chúng tôi, tôi sẽ giúp cô chỉ trong một thời gian ngắn là có thể tăng lên dị năng của chính mình." Âu Dương Húc đưa ra hứa hẹn.

"Cái này..." Chi Tử nghe vậy thì ngẩn một lúc.

"Người yêu của tôi có dị năng phụ trợ, có thể giúp người khác tăng lên dị năng!" Ngô Hạo Thiên mỉm cười giải thích.

"Ồ, hóa ra là thế." Chi Tử gật đầu vui sướng.

Ở trong mạt thế luôn khiến cho mọi người bất an này, ai mà không muốn mạnh mẽ hơn chứ?

"Đội trưởng Chi Tử, cô có thể cẩn thận suy xét lời đề nghị của tôi, chúng tôi sẽ ở lại trong căn cứ này năm đến mười ngày. Trước khi chúng tôi rời khỏi, cô cho chúng tôi một câu trả lời." Đối với việc thu nhận Chi Tử, Ngô Hạo Thiên vẫn tương đối có niềm tin.

"Không, không cần suy xét, tôi nguyện ý gia nhập đội ngũ của đội trưởng Ngô, chỉ là tôi hy vọng, đội trưởng Ngô có thể cho phép tôi mang theo ba chị em khác của tôi gia nhập chung!" Hiện tại Cuồng Hoa chỉ còn lại bốn người, dĩ nhiên Chi Tử không muốn tách ra với họ.

"Ba cô gái đó là người thường hay là dị năng giả?" Ngô Hạo Thiên hỏi.

"Là dị năng giả, bất quá chỉ là dị năng giả sơ cấp." Bản thân cô chỉ là cấp một so với người ta bên kia còn không tính là gì, ba chị em còn lại của cô đều là sơ cấp, không biết có được tiếp nhận hay không.

"Tốt, vậy bốn người các cô cùng nhau gia nhập đội ngũ đi!" Ngô Hạo Thiên gật đầu đồng ý.

"Cảm ơn đại đội trưởng Ngô!" Chi Tử được đáp ứng lập tức hưng phấn gật đầu liên tục.

"Đội trưởng Chi Tử, dị năng của Mạc Kiêu và Phương Thiên Nhai cũng rất có tiềm lực, không biết cô có thể hỗ trợ khuyên nhủ bọn họ cùng gia nhập đội ngũ của chúng tôi không?" Âu Dương Húc cười hỏi.

"Việc này..." Chi Tử nhíu mày, cô có chút khó xử. Dù sao đi nữa hiện giờ hai người kia đều là thân phận thiên vương, để bọn họ làm đàn em gia nhập đội ngũ đội trưởng Ngô chỉ sợ bọn họ chưa chắc sẽ đồng ý đâu?

"Đội trưởng Chi Tử không cần cảm thấy áp lực, cô chỉ cần đem những gì Tiểu Húc đã nói rồi nói lại cho bọn họ là được. Còn việc bọn họ muốn gia nhập hay không thì không liên quan gì tới cô." Ngô Hạo Thiên nói.

"Vâng, đại đội trưởng Ngô yên tâm, tôi sẽ chuyển lời." Chi Tử gật đầu tiếp nhiệm vụ này.

END CHƯƠNG 108.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp