Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi

CHƯƠNG 107: ĐOÀN DỊ NĂNG PHONG BẠO


9 tháng

trướctiếp

Editor: Xin lỗi cho tui cười 1 xíu vì mấy cái tên trong chương này trước đã. =))))

CHƯƠNG 107: ĐOÀN DỊ NĂNG PHONG BẠO

Ban đêm, trong một tòa biệt thự độc lập hai tầng ở căn cứ an toàn Hoa Thành, Ngũ Đại Thiên Vương của đoàn dị năng Phong Bạo đang mở họp.

"Đoàn trưởng, mấy tên khốn kiếp này cũng thật quá đáng, người của chúng ta mà cũng dám động vào, ngài xem, chúng ta có phải nên cho bọn chúng biết thế nào là lễ độ hay không?"

Người đang nói chuyện gọi là Thái Hồng Tuấn, năm nay 36 tuổi, dáng vẻ bình thường, có điều muốn nói có gì đặc biệt thì chính là mái tóc Địa Trung Hải của gã. Trước mạt thế, gã là công nhân ở xưởng thép, sau khi mạt thế thì thức tỉnh dị năng hệ Hỏa, trở thành dị năng giả cấp một, vì vậy mới gia nhập đoàn dị năng Phong Bạo, hơn nữa cũng là một trong Ngũ Đại Thiên Vương của đoàn đội dị năng giả này.

Nghe Thái Hồng Tuấn nói vậy, Mạc Kiêu nhíu nhíu mày nhưng cũng chưa nói gì. Làm đoàn trưởng của đoàn đội dị năng giả, thực lực của Mạc Kiêu dĩ nhiên không yếu, nhưng vết thương trên người Tiểu Lục và Mập Mạp hôm nay lại làm cho hắn cảm thấy vô cùng bất an.

Căn cứ theo những gì Tiểu Lục và Mập Mạp miêu tả, đối phương là một nữ dị năng giả, hơn nữa đối phương ra tay chưa tới mười giây thì cánh tay của hai người bọn họ đã không cánh mà bay. Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của đối phương tuyệt đối không hề đơn giản!

"Muốn đi thì tự ông đi là được, dù sao Tiểu Lục và Mập Mạp đều là người của ông, thượng bất chính hạ tất loạn!" Người phụ nữ lạnh lùng lên tiếng, giọng của cô vang vọng cả phòng họp.

"Chi Tử, cô nói cái gì?" Nghe cô nói vậy, Thái Hồng Tuấn khó chịu la lên.

Người tên Chi Tử này là người đẹp lạnh lùng có tiếng của đoàn đội, ngày thường hay lạnh nhạt đáp trả ông ta, ỷ vào dị năng cường hãn của mình nên ở trong đoàn dị năng không thèm để ai vào mắt, quả thực càng ngày càng coi trời bằng vung.

"Chẳng lẽ tôi nói sai à? Cấp dưới của ông chỉ biết đi khắp nơi hái hoa ngắt cỏ, làm cho mặt mũi đoàn đội dị năng của chúng ta mất sạch. Nếu không phải do Lục Tử và Mập Mạp thấy con gái người ta xinh đẹp, đi đùa giỡn người ta trước thì làm sao lại bị người ta phế đi một cánh tay? Tôi thấy bọn họ là trừng phạt đúng tội, không trách người ta được!" Đối mặt với Thái Hồng Tuấn thẹn quá hóa giận, Chi Tử vẫn lý lẽ như thường.

Thấy Chi Tử nói xong, Phương Thiên Nhai đang ngồi ở một bên, trên người mặc áo gió bằng vải đay cũng khẽ gật đầu. "Tôi cũng thấy Chi Tử nói rất có lý, chuyện này là chúng ta đuối lý."

Trước mạt thế, Phương Thiên Nhai là huấn luyện viên bơi lội, chẳng những có dáng người chữ V hoàn mỹ mà còn có một gương mặt đẹp trai không thua kém gì minh tinh màn bạc. Vì thế cậu ta được đoàn dị năng công nhận là soái ca, cũng là Ưu Nhã thiên vương của đoàn đội dị năng này.

"Thiên Nhai, lời này của cậu không đúng rồi. Cho dù Tiểu Lục và Mập Mạp có sai đi nữa thì cũng là việc nội bộ bên trong của đoàn dị năng chúng ta! Đóng cửa lại chúng ta dạy dỗ cấp dưới là được, sao lại có thể để cho người khác xử lý người của chúng ta được chứ?" Quách Xuân phủ định quan điểm của đối phương.

Chi Tử cạn lời khinh thường nhìn thoáng qua tên mập chết tiệt Quách Xuân.

Từ trước đến nay Quách Xuân và Thái Hồng Tuấn đều mặc chung một cái quần, lúc này cấp dưới của Thái Hồng Tuấn ăn mệt, dĩ nhiên Thái Hồng Tuấn làm sao cam lòng bỏ qua (Gốc: Thiện bãi cam hưu.), thế nên Quách Xuân theo lẽ cũng muốn nhảy vào giúp đỡ.

"Ngay cả đối phương thân phận gì còn không biết mà đã muốn đi trả thù người ta, không khỏi có chút hành động thiếu suy nghĩ. Chi Tử, đi tra chi tiết về mấy người kia một chút." Mạc Kiêu vừa nói vừa nhìn về phía Chi Tử đang ngồi bên cạnh.

Chi Tử xuất thân là bộ đội đặc chủng, đối với việc tình báo này vô cùng chuyên nghiệp lành nghề!

"Được." Chi Tử gật đầu tiếp nhận nhiệm vụ.

Tuy rằng Chi Tử rất không quen nhìn hai người Quách Xuân và Thái Hồng Tuấn, nhưng đối với đoàn trưởng Mạc Kiêu của đoàn dị năng này, Chi Tử vẫn tương đối tôn kính.

Mạc Kiêu cũng là quân nhân xuất ngũ, hơn nữa thực lực của hắn cũng không yếu, nếu không có Mạc Kiêu thì cái đoàn đội dị năng Phong Bạo của bọn họ cũng không thể xây dựng được.

Ngày hôm sau, trong phòng Ngô Hạo Thiên.

Bởi vì sáng sớm Âu Dương Húc liền phát cho mỗi người 5 cân vật tư, nên lúc này trừ bỏ hai người Vương Quân Trương Lộ và hai vợ chồng Lưu Chí Siêu thì những người khác đã ra chợ đen chơi hết cả rồi.

"Bên vạn sự thông nói thế nào?" Âu Dương Húc nhìn anh hỏi.

"Vạn sự thông nói, hai tên bị Trương Lộ cắn nuốt là thành viên trong đoàn dị năng Phong Bạo." Tin tức này làm cho Ngô Hạo Thiên có chút ngoài ý muốn, không thể ngờ được mạt thế mới có bốn tháng mà nơi này đã xuất hiện đoàn đội dị năng giả rồi.

"Ồ, đoàn dị năng Phong Bạo à?" Nghe thấy cái tên này, Âu Dương Húc nhướng mày.

Bên trong nguyên tác hình như cũng có nhắc qua đoàn dị năng Phong Bạo này thì phải, chỉ có điều sau đó khi tang thi tấn công Hoa Thành, phần lớn thành viên trong đoàn đội dị năng Phong Bạo đều chết hết, chỉ còn vài người sống sót mà thôi.

"Thật ra, đội viên trong đoàn dị năng Phong Bạo này cũng không hoàn toàn đều là dị năng giả, chỉ có Ngũ Đại Thiên Vương quản lý đoàn dị năng và 12 tiểu đội trưởng dưới trướng của Ngũ Đại Thiên Vương là dị năng giả, những người khác đều là người thường."

Nghe được Ngô Hạo Thiên giải thích, Âu Dương Húc khẽ gật đầu. "Bọn họ tổng cộng có bao nhiều người?"

"Hơn một trăm người, nghe vạn sự thông nói, đoàn dị năng Phong Bạo thường xuyên trợ giúp quân đội cùng nhau thanh lý tang thi, tìm kiếm vật tư nên danh tiếng ở trong căn cứ an toàn rất tốt!"

"Biết tên của Ngũ Đại Thiên Vương không?" Nếu có dị năng giả có năng lực tốt, Âu Dương Húc không ngại thu thêm vài người.

"Người đứng đầu là Phong Bạo thiên vương – Mạc Kiêu, hệ Phong, dị năng giả cấp một, cũng là đoàn trưởng của đoàn đội này, nghe nói là một quân nhân đã xuất ngũ. Người thứ hai là Hỏa Bạo thiên vương Thái Hồng Tuấn, hệ Hỏa, dị năng giả cấp một, nghe nói trước đây là công nhân xưởng thép, còn có, hai người bị Trương Lộ cắn nuốt cánh tay nghe nói chính là cấp dưới của ông ta. Người thứ ba là Băng Tuyết thiên vương – Chi Tử, hệ Băng, dị năng giả cấp một. Người thứ tư là Mộc Linh thiên vương – Quách Xuân, hệ Mộc, dị năng giả cấp một, nghe nói lúc còn hòa bình thì là công nhân đốn củi. Người thứ năm là Ưu Nhã thiên vương – Phương Thiên Nhai, dị năng giả Kết Giới cấp một, nghe nói tên này là huấn luyện viên bơi lội, rất đẹp trai, rất lẳng lơ."

Sau khi nghe Ngô Hạo Thiên giải thích xong xuôi, Âu Dương Húc cong lên khóe miệng. "Hệ Phong, hệ Băng, dị năng Kết Giới đều là những dị năng rất hiếm gặp ha!"

"Sao nào, động tâm à?" Nhìn thấy dáng vẻ của cậu, Ngô Hạo Thiên liền biết người yêu có ý muốn thu nhận vào đội ngũ.

"Aiz, có động tâm thì cũng không có cách nào, người ta là đoàn trưởng dị năng giả quản lý hơn một trăm người, là nhân vật cấp cao nhất trong các vị thiên vương, đại đội bộ đội đặc chủng của chúng ta chỉ là tòa miếu nhỏ, làm sao chứa nổi vị tôn đại Phật đó được đây?"

Cứ việc Âu Dương Húc rất thích dị năng của ba người này, nhưng cậu cũng rất rõ ba người người ta đều là người có danh dự uy tín, nếu muốn khiến cho đối phương gia nhập đội ngũ của mình chỉ sợ không dễ dàng chút nào!

"Vậy thì chưa chắc, sau cơm trưa, chúng ta cùng đi gặp vị Băng Tuyết thiên vương một lần thử xem, xem tình huống thế nào."

Thấy dáng vẻ trong lòng đã có tính toán của Ngô Hạo Thiên, Âu Dương Húc liền nhướng cao mày.

"Thế nào, anh quen biết với vị Băng Tuyết thiên vương này à?"

"Anh cũng quen biết một người phụ nữ tên là Chi Tử, chỉ là không biết có phải là một người hay không thôi."

"A ha, đại đội trưởng Ngô còn có diễm ngộ này nha, sao tôi lại không biết gì hết nhỉ?" Âu Dương Húc híp híp mắt nhìn người đàn ông của mình.

"Không phải diễm ngộ gì, là lúc công tác quen biết thôi. Em cũng biết đại đội đặc chủng cánh quân thứ mười tám của chúng ta là đại đội truy lùng ma túy, mà trong đại gia đình đại đội này còn có một nhánh đội ngũ có danh hiệu – Cuồng Hoa, là do các nữ bộ đội tạo thành. Tiểu đội Cuồng Hoa chuyên phụ trách nằm vùng cùng với tình báo công tác, rất nhiều tình báo buôn bán ma túy đều là từ tiểu đội trưởng tiểu đội Cuồng Hoa tên Chi Tử giao cho cánh quân thứ mười tám của chúng ta."

"À, nói như vậy, anh và cái người tên Chi Tử này là quan hệ hợp tác?" Đáng giận, vậy mà vẫn luôn cùng người đẹp hợp tác.

"Đương nhiên, bằng không còn có thể là quan hệ gì?" Ngô Hạo Thiên đáp theo lẽ đương nhiên.

"Xí, ai biết được, nói không chừng anh thấy người ta xinh đẹp liền tiện thể lợi dụng công tác đến gần trêu chọc người ta thì sao?"

Nghe vậy, Ngô Hạo Thiên đầy đầu hắc tuyến. "Tiểu Húc, Chi Tử có tiếng là người đẹp lạnh lùng, chưa từng có người đàn ông nào lọt vào mắt của cô ấy."

"Ồ, nói vậy thì sức quyến rũ của anh cũng không phải quá lớn ha!" À thì ra là do người ta không thèm để mắt đến Ngô Hạo Thiên nha.

"Được rồi, em đó, đừng có đánh nghiêng bình giấm chua nữa, ăn giấm bậy bạ." Ngô Hạo Thiên xoa xoa đầu cậu, giọng nói có chút bất đắc dĩ.

Buổi chiều, trong phòng hội nghị của đoàn dị năng Phong Bạo, năm vị thiên vương đều đúng giờ tham gia hội nghị.

"Ngô Hạo Thiên, năm nay 32 tuổi, là đại đội trưởng cánh quân thứ mười tám của đại đội bộ đội đặc chủng, có dị năng hay không không rõ, trong đại đội bộ đội đặc chủng tổng cộng có 26 thành viên. Cô gái trước đó ra tay dạy dỗ Tiểu Lục và Mập Mạp tên là Trương Lộ, là một trong những thành viên của đại đội bộ đội đặc chủng, cũng là người yêu của đội trưởng tiểu đội một Vương Quân." Chi Tử đem chi tiết về đối phương nói một lần.

"Mới chỉ có 26 người thôi, tôi còn tưởng là đoàn đội dị năng nào ghê gớm lắm?" Nói đến đây, trên mặt Thái Hồng Tuấn tràn đầy khinh thường.

"Phải đấy, bọn họ quá không biết trời cao đất rộng!" Quách Xuân ở một bên cũng vội vàng hát đệm.

"Chỉ là một đội viên bình thường đã có dị nặng, chẳng lẽ những người khác lại không có dị năng sao?" Mạc Kiêu nghiêm túc nhìn về phía Chi Tử.

"Việc này không thể xác định được, bởi vì lúc đội ngũ bọn họ đi vào căn cứ, đăng ký đều là người thường, nhưng người tên Trương Lộ này lại là dị năng giả." Nếu dị năng giả không sử dụng dị năng thì rất khó phân biệt được dị năng giả và người thường.

Nghe đến đây, Mạc Kiêu liền nhíu mày. Nếu bọn họ đăng ký là người thường, nhưng cái gọi là người thường lại có dị năng, như vậy có nghĩa rất hiển nhiên những người này là đang cố ý che giấu dị năng của mình.

Làm một quân nhân xuất ngũ, Mạc Kiêu rất rõ ràng, bộ đội đặc chủng bất kể là từ thể năng hay thân thể đều so với binh chủng bình thường tốt hơn rất nhiều, cho nên tỉ lệ bộ đội đặc chủng thức tỉnh dị năng tuyệt đối sẽ không quá thấp. Nói cách khác, trong 26 người này, rất có khả năng còn có rất nhiều dị năng giả đang điệu thấp.

"Nếu đối phương rất có địa vị mà chúng ta lại không chiếm lý, tôi xem chuyện này vẫn là bỏ qua đi vậy." Phương Thiên Nhai vừa nói vừa cầm gương nhỏ soi kiểu tóc của mình.

"Ê, cậu nói cái gì, vậy làm sao tôi đòi được công bằng cho người của tôi đây?" Thái Hồng Tuấn khó chịu chất vấn.

"Đó là chuyện của ông!" Phương Thiên Nhai nhún vai.

"Tôi cũng cảm thấy chúng ta không cần phải làm lớn chuyện này, càng không cần phải vì hai tên nhân phẩm không tốt mà đi đắc tối một đại đội bộ đội đặc chủng." Chi Tử cũng lên tiếng nói ra quan điểm của mình.

"Chi Tử, sao cô lại cũng nói giúp Phương Thiên Nhai hả?" Quách Xuân không vui trừng mắt.

"Tôi không giúp ai cả, tôi chỉ là việc nào ra việc đó thôi." Chi Tử cố gắng nói lý.

"Như vậy đi, chúng ta giơ tay biểu quyết, đồng ý một sự nhịn chín sự lành thì giơ tay!" Mạc Kiêu lựa chọn hình thức dân chủ giải quyết vấn đề.

Nhìn thấy Phương Thiên Nhai và Chi Tử giơ tay lên, Thái Hồng Tuấn vô cùng buồn bực.

Mạc Kiêu nhìn Thái Hồng Tuấn buồn bực còn Quách Xuân thì trừng mắt, cuối cùng cũng giơ tay lên.

"Ba phiếu thông qua, chuyện này..."

"Chi Tử thiên vương, có người tìm ngài." Một thành viên trong đoàn dị năng đi vào phòng hội nghị, hoang mang rối loạn nói.

"Mắt cậu bị mù à, không thấy chúng tôi đang mở họp sao hả?" Quách Xuân khó chịu rống to ra tiếng.

"Tôi, tôi biết các vị thiên vương đang mở họp, nhưng mà, nhưng mà người tới là..."

"Là ai?" Thấy vẻ mặt sợ hãi của gã, Chi Tử liền hỏi.

"Là, là cô gái đã làm cho Lục Tử và Mập Mạp tàn phế đó."

"Cái gì, đã tìm tới cửa sao?" Nghe thấy kẻ thù tới tận cửa, Thái Hồng Tuấn đập bàn nhảy dựng lên.

"Chỉ có một mình cô ta thôi à?" Mạc Kiêu lại hỏi.

"Không, tổng cộng có bốn người. Ba nam một nữ, dẫn đầu là một người đàn ông, anh ta nói tên là Ngô Hạo Thiên, muốn gặp Chi Tử thiên vương." Nói đến đây, tên tay sai nhỏ nhìn về phía Chi Tử.

"Mời bọn họ vào đi!" Mạc Kiểu ra hiệu mời người vào.

END CHƯƠNG 107.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp