Bầu trời đêm nhuốm màu mực lấp lánh những vì sao, ánh trăng sáng bao trùm lên thành phố yên tĩnh, chiếc đu quay đầy màu sắc chầm chậm chuyển động, dần dần đẩy lên cao, tới vị trí gần với bầu trời đầy sao kia nhất.

Nhìn chằm chằm vào đôi mắt biết cười của chàng trai, đôi chân cô bắt đầu mềm nhũn, từ từ biến mất trong giấc mộng. Hãy để tình yêu của cô theo vòng đu quay lên đến tận trời cao, để khoảnh khắc hạnh phúc này sẽ đóng băng mãi mãi.

“Cut!” Đạo diễn hô ngừng, Tư Dao nhanh chóng giãn cơ mặt ra, xoay người nhảy khỏi vòng đu quay đang chuẩn bị chạm đất.

Cảnh quay ngoài trời cuối cùng đã thuận lợi hoàn thành, việc quay “Half Wing” cũng coi như là kết thúc mỹ mãn, chỉ còn lại phần chỉnh sửa hậu kỳ nữa thôi.

Tào Nguyên Huy đưa ly trà sữa qua cho Tư Dao, nghiêm mặt dạy dỗ cô: “Vòng đu quay còn chưa dừng hẳn, lỡ bị thương thì phải làm sao đây?”

Tư Dao đưa mắt nhìn khoảng cách từ vòng đu quay cao chọc trời kia đến mặt đất rồi bĩu môi, còn chưa cao bằng bồn rửa mặt trong WC nhà cô nữa.

“Tư Dao, lát nữa chúng ta cùng đi ăn cơm đi.” Lê Tinh cầm quần áo đi tới.

Tư Dao cắn ống hút do dự, Tào Nguyên Huy dứt khoát từ chối cậu ấy: “Tư Dao cần phải nghỉ ngơi.”

“Thế thôi vậy.” Lê Tinh tỏ thái độ đáng tiếc, nhân tiện nói thêm một câu: “Còn có chuyện này nữa, anh Phong Thần bảo tôi nói lại với cô là ngày mai cô phải đến công ty Tinh Thế để còn ký hợp đồng.”

“Tôi biết rồi.” Tư Dao lên tiếng đáp lại, sau khi hút xong ly trà sữa thì đưa cho Lê Tinh: “Cậu vứt hộ tôi đi.”

Tư Dao và Tào Nguyên Huy phóng khoáng rời đi, Lê Tinh cầm ly trà sữa trên tay, chỉ có thể cam chịu số phận đi tìm thùng rác.

Ngồi trên xe taxi về nhà, Tư Dao chống cằm bên ô cửa sổ, phóng mắt nhìn khung cảnh đường phố về đêm, đôi mắt xanh lam tràn đầy sự mãn nguyện. Không có chiến tranh, không có lệnh truy nã, Lão Diêm vẫn ở bên cạnh cô như trước, cuộc sống như vậy đối với cô thật sự đã quá hạnh phúc và tốt đẹp rồi.

Tư Dao lấy điện thoại ra nhìn giờ, trong đầu suy nghĩ chắc bây giờ việc huấn luyện của Diêm Tử Ký cũng đã kết thúc, vậy là nhanh chóng nhấn số của Diêm Tử Ký rồi gọi đi. Đầu dây bên kia của Diêm Tử Ký rất nhanh đã nhận cuộc gọi, giọng nói tràn đầy sự mạnh mẽ vang lên: “Alo.”

“Tử Ký, em nhớ anh.” Câu mở đầu giống hệt như trước lại vang lên.

Khóe miệng Diêm Tử Ký tràn đầy ý cười, sau đó lại nhanh chóng thu hồi. Nghe được tiếng động cơ xe cộ cùng tiếng còi inh ỏi chồng chéo lên nhau, Diêm Tử Ký nhíu mày hỏi: “Em chưa về nhà à?”

“Em vừa kết thúc buổi quay hôm nay xong, đang trên đường về nhà rồi.” Tư Dao co chân lên, sau đó kể lại cho Diêm Tử Ký nghe về chuyện xảy ra ở buổi quay phim: “Em ước gì anh có thể ở bên em ngay bây giờ.”

Diêm Tử Ký im lặng một lúc lâu, điều chỉnh lại giọng nói, sau đấy nhẹ nhàng nói: “Anh cũng vậy.”

Tào Nguyên Huy liếc nhìn điện thoại di động bằng ánh mắt kỳ quái, lẳng lẳng xoa xoa cánh tay rồi nhích người ra xa chỗ của Tư Dao. Nghe trộm điện thoại là thất lễ, anh ta không thể làm vậy.

Trong đôi mắt xanh lam của Tư Dao thoáng hiện vẻ mừng rỡ: “Tử Ký, sau khi ký hợp đồng em đến đơn vị thăm anh được không?”

Giọng điệu chờ mong của Tư Dao khiến Diêm Tử Ký căn bản không biết nói lời từ chối thế nào, anh dùng giọng mũi “ừm” một cái, thay cho lời đồng ý: “Doanh trại của anh cách chỗ em cũng không xa lắm, nếu muốn thì cứ tới.”

“Lão Diêm, anh đáng yêu quá đi!” Cứ nói không ngừng như vậy, đến cả tên gọi yêu của Diêm Tử Ký cô cũng nói ra luôn rồi.

“...” Diêm Tử Ký.

“...” Tào Nguyên Huy.

Bởi vì được trò chuyện cùng Diêm Tử Ký nên cả đêm hôm đó giấc ngủ của Tư Dao rất thoải mái. Sáng ngày hôm sau tinh thần cô vô cùng phấn chấn, rời giường từ sớm để đi tập thể dục, chạy dọc theo chiều dài khu phố hai vòng.

Ăn sáng xong, Tư Dao cùng Tào Nguyên Huy ra khỏi nhà, chuẩn bị đi đến công ty giải trí Tinh Thế ký kết hợp đồng cùng với Phong Thần. Nghĩ đến chuyện chẳng bao lâu nữa cô có thể gặp Diêm Tử Ký, dù cho đường có tắc cô cũng cảm thấy rất vui vẻ.

Tư Dao đi tới công ty giải trí Tinh Thế, có tên Phong Thần làm vé thông hành, cô nhanh chóng qua được cửa bảo vệ, sau đó thuận lợi đi thẳng một đường lên tầng tìm Phong Thần. Phong Thần ngồi trong phòng làm việc chờ đã lâu, sau khi thấy cô xuất hiện thì lập tức đưa ra bản hợp đồng đã được chuẩn bị sẵn. Tư Dao đọc nhưng không hiểu lắm, Tào Nguyên Huy thay cô đọc qua một lượt, đến khi xác nhận không có vấn đề gì mới đưa cho Tư Dao ký tên.

Khoảnh khắc Tư Dao ký cả họ và tên của mình lên bản hợp đồng, Phong Thần chợt thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng anh ta cũng nắm được bảo bối này trong lòng bàn tay rồi, đúng là muốn uống một ly trà sữa để chúc mừng.

Thu hợp đồng lại, Phong Thần nhìn Tư Dao rồi nói: “Sau khi ký vào bản hợp đồng này, cô chính thức trở thành nghệ sĩ dưới quyền quản lý của Phong Thần tôi.”

“Trong cái giới giải trí này, muốn hot không phải chuyện gì khó nhưng khoảnh khắc bị ngã từ trên đỉnh vinh quang xuống lại càng dễ hơn. Tôi có thể chấp nhận cho nghệ sĩ dưới trướng của mình chơi chiêu, nhưng không được vượt quá giới hạn đạo đức.” Nói đến chuyện công việc, biểu cảm trên gương mặt của Phong Thần vô cùng nghiêm túc.

Tư Dao nghe mấy lời này, cái hiểu cái không, lặng lẽ tới gần Tào Nguyên Huy hỏi: “Chơi chiêu là kiểu gì?”

Tào Nguyên Huy suy nghĩ một chút, sau đó cầm lấy vật trang trí được đặt ở trên bàn ném xuống đất, cuối cùng chỉ vào Phong Thần nói: “Là cậu ta ném xuống đấy, tôi đều nhìn thấy hết cả.”

“...” Phong Thần.

Tào Nguyên Huy khom lưng nhặt đồ trang trí kia lên, sau đó nhìn Tư Dao, nghiêm túc nói: “Đó gọi là chơi chiêu.”

Tư Dao nghe vậy thì trầm ngâm suy nghĩ, sau đó gật đầu, đưa mắt nhìn chằm chằm Tào Nguyên Huy và Phong Thần, trịnh trọng nói: “Quá ngu xuẩn.”

Che mặt lại rồi phớt lờ sự khinh bỉ đang hiển hiện trên gương mặt của Tư Dao, Phong Thần lấy ra một xấp hồ sơ từ ngăn kéo: “Gần đây tôi không có nhiều tài nguyên lắm, nhưng chắc chắn vẫn có cái phù hợp với cô.”

“Ngày mai Tư Dao có việc, muốn xin nghỉ ba ngày.” Tào Nguyên Huy nói.

Phong Thần ngẩng đầu: “Chuyện gì thế?”

Tư Dao còn đang muốn lên tiếng giải thích thì Tào Nguyên Huy đã nhanh chóng cướp lời cô: “Chuyện gia đình.” Ý của anh ta đã rất rõ ràng, không muốn Phong Thần hỏi quá nhiều.

Phong Thần khẽ gật đầu: “Người nổi tiếng là nhân vật của công chúng, đã trở thành người nổi tiếng thì phải biết tiết chế bản thân. Trong làng giải trí này, người muốn lợi dụng điểm yếu rồi đạp lên người khác để leo lên nhiều vô cùng.”

“Sau này nếu cô ra mắt thì nhất định phải có trợ lý, nhưng mà...” Phong Thần liếc mắt nhìn Tào Nguyên Huy: “Người giống như anh ta thì không cần.”

“Phải làm sao để trở thành một trợ lý tốt cho người nổi tiếng, anh còn cần phải học nhiều lắm, tôi sẽ sắp xếp cho anh một người huấn luyện.” Ánh mắt của Phong Thần sắc lẹm như dao, đang lên kế hoạch hành hạ Tào Nguyên Huy. Tào Nguyên Huy run rẩy, sau lưng bỗng nhiên cảm thấy lạnh toát.

Ánh mắt Phong Thần chuyển lên người của Tư Dao: “Tôi cho cô năm ngày nghỉ phép, sau năm ngày này lập tức đến chỗ tôi báo cáo, tôi sẽ đưa lịch làm việc cho cô.”

“Rõ.” Tư Dao đứng thẳng người nhận lệnh.

Phong Thần nhìn chằm chằm Tư Dao đang đứng trong tư thế nghiêm mình tiêu chuẩn của quân đội, khóe miệng khẽ run rẩy: “Tạm thời chỉ có như vậy thôi, để ăn mừng chuyện chúng ta ký kết hợp đồng thành công, tôi mời cô đi ăn kem.” Sau khi khí thế làm việc mạnh mẽ được rũ bỏ, Phong Thần nháy mắt đã trở lại bộ dáng mặt đơ dễ thương.

Khuôn mặt của Tào Nguyên Huy co rút, tên này nhất định là tâm thần phân liệt rồi, đúng là muốn đánh chết anh ta mà.

Tư Dao từ chối ý tốt của Phong Thần, cô còn chuẩn bị đi mua quà cho Diêm Tử Ký nữa. Tào Nguyên Huy tất nhiên đồng ý, anh ta đang muốn rời khỏi chỗ của Phong Thần càng xa càng tốt cho nên Tư Dao muốn đi đâu cũng được.

Rời khỏi trụ sở của công ty giải trí Tinh Thế, Tư Dao đưa tay lên chắn tầm mắt, ngước nhìn bầu trời, đôi mắt màu xanh làm như màu của biển cả như được ánh nắng mặt trời ủ ấm.

“Muốn đi mua cái gì?” Tào Nguyên Huy hỏi.

“Thịt.” Tư Dao trả lời không chút do dự, thứ mà Lão Diêm thích ăn nhất là thịt. Trước đây đã từng có lần bọn họ săn được một con thú lạ, sau đó Lão Diêm giữ lại ăn hai bữa là hết rồi.

Tư Dao đang đắm chìm trong niềm vui sướng khi chuẩn bị được gặp Diêm Tử Ký, nhưng lại không biết rằng trên mạng bây giờ đang xảy ra một trận đại chiến máu me be bét.

Không biết là ai đã tiết lộ sự thay đổi vai trò trong MV mới của Mạc Thanh Thần, điều này đã thu hút vô số suy đoán của các cư dân mạng. Sau đó, nam diễn viên bị thay đổi đã đăng một bài trên Weibo, ngấm ngầm ám chỉ mình là người bị hại. Thông tin này ngay lập tức gây ra một làn sóng đối với người hâm mộ của anh chàng kia.

Người hâm mộ của Mạc Thanh Thần thi nhau để lại bình luận an ủi thần tượng nhà mình, sau đó lại chạy đến dưới trang cá nhân của Lê Tinh để lại những lời lẽ không hay. Người hâm mộ của Lê Tinh chắc chắn không thể để yên không làm gì được, chiến tranh giữa fan hai nhà chính thức nổ ra. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Đối mặt với những lời lẽ ác ý trên Weibo, Lê Tinh cũng không hề lên tiếng phản bác mà chỉ lẳng lặng đăng tải bức ảnh bản thân đứng trong vườn hoa hồng, khuôn mặt tuấn tú mang theo vẻ ngẩn ngơ. Sau lưng còn có một cô gái đang đi chân trần, làn váy trắng tung xòe cùng những lọn tóc xoăn bay bay, ở góc chụp này thấy được một nửa khuôn mặt của cô, chiếc cằm tinh tế cùng đôi mắt màu xanh lam thăm thẳm, trong sáng.

“Thế này là định khiêu khích đấy à?” Tất cả người hâm mộ đều đơ cả người ra, một bức ảnh như khẳng định thêm việc tôi mới là nhân vật chính, có bản lĩnh thì lại đây mà đánh tôi đi. Sao lại có cảm giác gợi đòn thế nhỉ?

“Nhưng mà cô gái trong bức ảnh này là ai?” Một bộ phận người hâm mộ lý trí đã di dời sự chú ý qua điều khác.

“Mắt màu xanh lam, lẽ nào là con lai? Da cũng rất đẹp, mịn màng, căng mọng, có cảm giác như chạm nhẹ vào thôi cũng sẽ tan vỡ vậy.”

“Lầu trên đừng nghiền ngẫm suy đoán nữa, lẽ nào cô không biết có một loại gọi là biệt đội cắt ghép và chỉnh sửa hậu kỳ ma thuật sao?”

“Xinh đẹp thật đấy, mong ngóng được nhìn góc chính diện.”

...

Ảnh chụp góc nghiêng thần thánh của Tư Dao đã thành công di chuyển sự chú ý của cư dân mạng, còn nhân vật chính Tư Dao thì lúc này đang ngồi xổm ở một góc của siêu thị, xách theo hai túi thịt xông khói, rồi lưỡng lự không biết nên mua thêm thịt lợn hay là thịt bò.

Buổi tối, sau khi Tư Dao ăn cơm xong thì trở lại phòng ngủ, ôm lấy chiếc laptop của mình rồi thả người lên giường, thuần thục mở ra một bộ phim truyền hình, trong lúc vô tình cô đã nhấn vào một trang web, trong đó là toàn cảnh cuộc chiến đẫm máu của người hâm mộ.

Nhân vật chính nhìn rất quen mắt, chính là Lê Tinh mà cô vừa hợp tác, cô chậm rãi kéo xuống dưới xem, Tư Dao thầm tặc lưỡi một cái, con người trên trái đất này thật hung dữ.

Hửm, cô gái xinh đẹp này là ai vậy? Tư Dao nhìn chằm chằm tấm ảnh được hiện lên ở trên màn hình máy tính, đưa tay sờ cằm suy nghĩ, cảm thấy có chút quen thuộc.

Suy nghĩ hồi lâu, Tư Dao đi ra trước gương để so sánh thử, quả đúng là cô. Tư Dao lại tiếp tục cuộn xuống dưới để xem thêm, kết quả càng xem càng cảm thấy vô cùng vui vẻ, không ngờ lại có nhiều người khen cô xinh đẹp đến thế.

Sau khi đọc những bình luận khen ngợi sắc đẹp của mình đến mãn nguyện, Tư Dao cũng lần theo dấu vết tìm ra được Weibo của Lê Tinh, dứt khoát hack máy tính của những fan hâm mộ không có ý tốt lành gì kia.

Kết quả là máy tính của hàng chục nghìn người đang dùng Internet đều bị sập nguồn ngay lập tức, đồng thời tất cả thông tin mạng liên quan đến họ đều bị xóa sạch.

Kể từ khi xem hai bộ phim truyền hình về chiến tranh gián điệp của Mỹ, Tư Dao đã hoàn toàn si mê những anh chàng hacker, cô còn tự đặt cho mình biệt danh là “Hắc Thần” nữa. Bình thường cô đều ẩn núp rất kĩ, sau đó đợi thời cơ đục nước béo cò, đây là lần đầu tiên cô tự mình ra tay.

Cảm giác không có bất kỳ điều gì cản trở hay gây khó khăn khiến Tư Dao buồn chán, cô cảm thấy không đã. Ngẫm lại một chút, cô liền để lại trên Weibo của Lê Tinh một tấm ảnh hình dị thú uy phong lẫm liệt: ‘Người này tôi sống chết cũng phải bảo vệ cho bằng được, người khác đừng nghĩ sẽ bắt nạt được anh ấy.’

Cậu nhóc Lê Tinh này rất hiền lành, Tư Dao có thể cảm nhận được ý tốt mà cậu ấy dành cho mình. Hiện giờ hai người cũng coi như là bạn tốt, đương nhiên là Tư Dao sẽ không để cậu ấy bị người khác dễ dàng bắt nạt.

Những người có ý muốn công kích đột nhiên biến mất, fan chân chính đang giương cung múa kiếm để bảo vệ thần tượng còn đang ngẩn ngơ cả người. Sau đấy lại nhìn thấy tâm ảnh này, đầu ong ong cả lên, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì gọi là huyền ảo.

Sự hỗn loạn không chỉ ở người hâm mộ mà còn ở trong giới hacker. Hắc Thần ngang trời xuất thế khiến cho bọn họ trở tay không kịp, còn chưa kịp truy tìm tung tích thì đã bị mất dấu rồi.

Không để ý mình gây ra chuyện lớn thế nào, Tư Dao tắt laptop đi, chuẩn bị nghỉ ngơi. Lặng lẽ đến rồi cũng lẳng lặng rời đi không để lại dấu vết gì, chỉ để lại danh xưng “Hắc Thần” đi vào truyền thuyết trong giới “giang hồ Internet”.

Bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa của Tào Nguyên Huy: “Tư Dao, đừng chơi nữa, ngày mai còn phải dậy sớm đi tới doanh trại đấy.”

“Em biết rồi.” Tư Dao đáp lời.

Tào Nguyên Huy nhìn cửa phòng đóng chặt của cô, hơi nghi ngờ tại sao hôm nay Tư Dao lại ngoan ngoãn đến vậy, suy nghĩ một chút anh ta vẫn cẩn thận đi xuống dưới tầng rút dây mạng.

Tào Nguyên Huy không biết rằng chiêu rút dây mạng này không có tác dụng gì với Tư Dao cả. Máy tính của Tư Dao đã sớm đánh cắp được đường truyền tín hiệu kết nối với vệ tinh chuyên dụng liên quốc gia rồi. Ngay cả khi toàn thành phố bị ngắt mạng cô cũng có thể xem phim như bình thường.

Trong lòng Tư Dao không có chuyện gì cần phải lo lắng, thoải mái ôm điện thoại di động rồi tắt đèn đi ngủ, ngày mai cô sẽ lại được nhìn thấy Diêm Tử Ký rồi, quá tuyệt vời!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play