An Nhiên cũng không biết mình lấy dũng khí từ đâu, dù sao thì vừa rồi đầu óc đột nhiên nóng lên, liền đem tặng chocolate trong túi, sau đó Thử Mộc Vi An hỏi, trong lòng nghĩ sao thì trả lời như thế. Cả quá trình mạch lạc lưu loát, hoàn toàn không trải qua suy ngẫm phức tạp nào, hoàn toàn thuận theo tự nhiên.


Trước và sau Thử Mộc Vi An từng tặng nàng thiên lý truyền âm và hai lần chocolate, tặng món đồ quý giá nhất của boss chia cho bang của nàng, còn ra nguyên liệu giúp nàng rèn vũ khí. Nàng không quá hiểu lý do đại thần ra tay rộng rãi như vậy, nhưng cảm thấy mặc kệ là vì lý do gì, mình cũng không nên nhận lấy như lẽ hiển nhiên như vậy, vì thế trong lòng cảm thấy ấm áp đồng thời không quên áy náy.


Chỉ là người ta là đại thần, cái gì cũng có, nàng có thể hồi báo cái gì?


An Nhiên trái lo phải nghĩ cảm thấy mình không đem ra được bất cứ thứ gì có ý nghĩa, chỉ có thể móc chocolate trong túi ra, trò chuyện biểu đạt tâm ý nho nhỏ rằng nàng hận không thể lấy thân báo đáp.


Sau khi biểu đạt tâm ý nho nhỏ xong, Thử Mộc Vi An không trả lời.


Một Họa Bình và một Kinh Hồng đứng ngây ngốc ở tiệm rèn nửa tiếng, An Nhiên ngẩn người nhìn chằm chằm kênh thế giới, kênh bang hội nửa tiếng, bởi vì mọi người trên YY quá nhiều chuyện, nàng còn thoát ra nhảy vào một kênh nhỏ không có người.


Thử Mộc Vi An triệu hồi thú cưỡi, leo lên không quên bỏ lại một câu: "Đi phụ bản, bye."


Bầu không khí vốn xấu hổ, tan biến tại một câu tạm biệt tùy ý này, An Nhiên nhìn câu nói kênh lân cận đó hết một hồi, nhịn không được nhoẻn lên nụ cười ngây ngốc.


Vừa rồi đại thần cũng ngẩn người theo mình sao? Chị ấy đi mà còn nhớ nói một tiếng với mình. . . đây có phải là sủng fan không?


An Nhiên vừa nghĩ vừa lắc đầu, vừa lắc đầu lại vừa không ngừng được mà nghĩ, nàng cũng không biết tại sao trí tưởng tượng của mình lại phong phú như vậy, nhưng giờ khắc này đầu óc nàng sinh động hơn hẳn bình thường.


Nàng đắc ý mở danh sách bạn bè ra nhìn độ hảo cảm của bản thân và Thử Mộc Vi An —— 3676


Những cái này tăng lên đều là vì chocolate! Hơn nữa nhất định phải là hai bên cùng tặng mới có thể tăng nhiều như vậy!


An Nhiên vô cùng vui vẻ lấy điện thoại ra đăng weibo.


Tôi vĩnh viễn ghét chòm Xử Nữ: 

[ hình ảnh ] hihihi.


Tấm ảnh đương nhiên là hảo cảm của nàng và Thử Mộc Vi An, nhưng mà tên và class của Thử Mộc Vi An thì bị che.


Weibo của An Nhiên từ đó đến nay không ai hỏi han, đăng lên cũng chỉ cho bản thân vui vẻ, mỗi khi đăng xong tâm trạng nàng đều mở weibo của Thử Mộc Vi An lên xem, hôm nay cũng không ngoại lệ, chỉ là Thử Mộc Vi An cũng không có đăng cái gì mới, đành phải ấn thoát.


Khi An Nhiên nhảy ra đại sảnh nói chuyện phiếm, Tiểu A Oa mắt sắc là người đầu tiên bắt được nàng, cũng lớn tiếng nói: "Tiểu Dạng Nhi! Nói mau! Vũ khí của cậu là chuyện gì xảy ra!"


Giây tiếp theo, lực chú ý của mọi người đều chuyển về phía nàng.


"Mỹ lệ không! Cậu chịu xuất hiện rồi!" Sầm Khởi đầu tiên bíp bíp nhắc đến vị diễn viên chính của cuộc nhiều chuyện mất tích hơn một tiếng đồng hồ này.


"Sao tự dưng biến thành Thử Mộc Vi An rèn vậy?" Chẩm Tinh Chúc lập tức hỏi ra vấn đề mọi người đều hiếu kỳ.


"Thậm chí còn rèn đến 10 cho cậu, cậu hẳn trả không nổi nhiêu đó tiền đúng không?" Phá Phong chi Thập Tam một châm liền thấy máu đồng thời bồi thêm một câu dằm trong tim, "Ăn nói thành thật một chút, giấy không thể gói được lửa đâu, tiểu tử!"


【 bang hội 】[ Không thầm thì ]: Ganh tỵ muốn chết!

【 bang hội 】[ Hương Ngọc cho ngươi thông ruột già ]: Không thể nào lại như vậy.

【 bang hội 】[ Sầm Khởi ]: Không muốn nỗ lực nữa, muốn tìm một đại gia ôm một cái!

【 bang hội 】[ Tiểu A Oa ]: Không muốn nỗ lực nữa, muốn tìm một đại gia ôm một cái!

【 bang hội 】[ Ếch kỳ diệu ]: Không muốn nỗ lực nữa, muốn tìm một đại gia ôm một cái!

【 bang hội 】[ Có phải ngươi đói đến hoảng rồi hay không ]: Không muốn nỗ lực nữa, muốn tìm một đại gia ôm một cái!

【 bang hội 】[ Thơ hiuhiu ]: Không muốn nỗ lực nữa, muốn tìm một đại gia ôm một cái!

【 bang hội 】[ Miêu Đại Khả ]: Rứa, mấy đứa đang nói cái gì vậy? Có phải anh bỏ lỡ cái gì rồi không?

【 bang hội 】[ Ếch kỳ diệu ]: Rứa! Đại Khả 'ché chè' rốt cuộc cũng bỏ được mà online.

【 bang hội 】[ Sầm Khởi ]: Boss thế giới đánh cũng đánh xong rồi, làm bang chủ mà giờ mới xuất hiện.

【 bang hội 】[ Thốn Xán ]: Tiểu Dạng cũng có vũ khí cam max cấp rồi, làm bang chủ mà giờ mới xuất hiện.

【 bang hội 】[ Phá Phong chi Thập Tam ]: Tiểu Dạng cũng bị bang người ta đào đi rồi, làm bang chủ mà giờ mới xuất hiện.

【 bang hội 】[ Miêu Đại Khả ]: Cái gì! Vô Tiểu Dạng em vậy mà lại có con chó khác ở ngoài! Anh không đủ làm em thỏa mãn sao!

【 bang hội 】[ Miêu Đại Khả ]: Trong bang nhiều chó độc thân như vậy cũng đều không đủ làm em thỏa mãn sao!

【 bang hội 】[ Vô Dạng ]: ? ? ? ? ? ? ? ?

【 bang hội 】[ Ếch kỳ diệu ]: Đại Khả 'ché chè' đừng cợt nhả.

【 bang hội 】[ Vô Dạng ]: Em không phải, em không có, anh đừng nói bậy a.


"Wa, có ai phổ cập kiến thức cho bang chủ vĩ đại của mọi người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?" Bỗng nhiên Miêu Đại Khả chạy ào vào YY, tham dự nhóm nhiều chuyện.


"Không phải đã show độ hảo cảm trên weibo luôn rồi sao? Hơn ba ngàn a, có thể cưới luôn rồi!" Tiểu A Oa nói, "Cậu gõ chữ cũng vô dụng a, tui biết là ai rồi, nói đi, chừng nào gả!"


"Phải đó, giống như sáng hôm kia đã nói, cậu gả đi, chúng ta và Siêu Dịu Dàng chính là người một nhà, sau đó Thanh Vân Giản làm gì dám bíp bíp với chúng ta." Sầm Khởi nói.


"Em không cần ngại, bị đại gia coi trọng không phải chuyện mất mặt, đó là mị lực, đỡ không được." Chẩm Tinh Chúc nói.


"Gì. . . gì gì gì?" An Nhiên ngớ người, tại sao mọi người lại nhạy cảm thế, vì Thử Mộc Vi An rèn vũ khí cho nàng mà đã nghĩ còn nhiều hơn bản thân nàng nữa?


Trước không nói tới việc Thử Mộc Vi An rèn vũ khí cho nàng có hợp với lẽ thường hay không, cho dù giữa nàng và Thử Mộc Vi An thật sự có quan hệ gì, hai acc nữ còn có thể kết hôn sao? Tại sao mọi người lại kéo đến việc gả hay không gả chứ?


【 bang hội 】[ Thơ hiuhiu ]: Ai da! Cậu nói thẳng ra đi, có phải Chỉ đàn bông vải không cứu người ứng tiền nguyên liệu cho cậu không!


"Hả?" An Nhiên càng ngớ, "Sao lại kéo tới người đó?"


"Chẳng lẽ không phải? Thử Mộc Vi An không có nói cho cậu biết tại sao cô ấy lại rèn trang bị cho cậu hả?" Sầm Khởi nhịn không được lên tiếng hỏi.


"Hả?" An Nhiên cảm thấy đầu óc mình đã ngừng chạy, ngoại trừ chữ "Hả" cái gì cũng không biết nói.


"Nên nói như thế nào nhỉ. . ." Sầm Khởi trầm tư.


"Mấy đứa đang nói cái gì a!" Chẩm Tinh Chúc không khỏi thấy đau đầu, đã nói là không kể ra, bây giờ dẫn đầu giả ngu còn kịp không?


Phá Phong chi Thập Tam cảm giác được sự quẫn bách của Chẩm Tinh Chúc, vội vã xáo trộn một câu: "Hả? Hồi chiều em nói Chỉ đàn bông vải không cứu người có ý tứ với mình mà."


"Không phải sau đó em đã nói thêm là hiểu lầm rồi sao?" An Nhiên sững sờ đáp.


"Nếu là hiểu lầm, lúc đánh boss thế giới tại sao bọn họ không đá em ra đoàn, sau đó lại đúng lúc chia vũ khí em có thể sử dụng cho bang chúng ta, giờ ăn cơm Sầm Khởi nhìn thấy Chỉ đàn bông vải không cứu người quét hàng hóa ở khu giao dịch, không bao lâu thì Thử Mộc Vi An lại tới giúp em rèn max cấp, tất cả có hơi trùng hợp nha." Phá Phong chi Thập Tam cố tình lược qua bí mật "Tặng vũ khí cam" mọi người đều biết, thay đổi phương hướng thử dẫn dắt cô nương ngốc phản ứng trì độn cực kỳ trước tia lửa của tình yêu.


Chỉ là hắn không biết, dẫn dắt tràn đầy hảo ý của mình, trực tiếp dẫn đi mất sự ấm áp trong lòng An Nhiên.


"Chỉ đàn bông vải không cứu người quét hàng hóa ở khu giao dịch? Quét hàng hóa gì?" An Nhiên nhịn không được lên tiếng hỏi.


"Chắc là quét nguyên liệu rèn vũ khí cam, trên người tớ có hai cái, lúc ăn cơm treo máy mở sạp, quay đầu lại bị mua rồi, xem trong ghi chép lịch sử là anh ta mua." Sầm Khởi nói, hỏi: "Có phải hiện tại cậu đã có chút xíu cảm động rồi không?"


Chẩm Tinh Chúc nghe mọi người nói đến đây, bỗng nhiên cũng hiểu được chuyện này không cần phải giấu: "Haiz, nói thẳng ra vậy, món vũ khí cam này là Chỉ đàn bông vải không cứu người tự bỏ tiền ra mua tặng em, thế nhưng sợ em không nhận, cho nên mới nghĩ cách này để đưa cho em."


"Ha?" An Nhiên chỉ cảm thấy khóe miệng của mình giật giật mấy cái, một chút xíu cảm động cũng không có, còn cảm thấy khổ sở.


Nhưng mọi người hoàn toàn không ý thức được diễn viên chính khổ sở, thậm chí còn cố gắng dắt dây tơ hồng.


"Thì ra em thật sự không biết?" Phá Phong chi Thập Tam lên tiếng cảm khái, "Ai da, em nói xem đại gia theo đuổi người tại sao phải kín đáo như vậy a, cái gì cũng là tự mình làm, yên lặng đối xử tốt với em, kết quả cuối cùng là em cái gì cũng không biết."


Cho nên, mình vẫn ở trong đoàn của họ mà không bị kick, không phải vì Thử Mộc Vi An không muốn kick, mà là Chỉ đàn bông vải không cứu người không muốn kick?


Cho nên, món vũ khí trong tay không phải Thử Mộc Vi An tốt tính chia cho Lương Liễu Nha, mà là Chỉ đàn bông vải không cứu người tự trả tiền mua, chỉ tên nói muốn tặng cho nàng?


Cho nên, vừa rồi Thử Mộc Vi An rèn đồ cho nàng, cũng không phải do trên người còn thừa nguyên liệu, không có việc gì chỉ muốn sủng fan, mà là Chỉ đàn bông vải không cứu người ủy thác?


An Nhiên cho rằng mình được đại thần sủng ái, kết quả sự sủng ái từ đầu tới cuối đều là từ vị bạn thân bên cạnh đại thần?


"Đừng, em không muốn yêu online." Đây là câu đầu tiên An Nhiên nói sau khi phản ứng trở về.


Nói xong, nàng liền thoát ra YY giữa những người trong bang dốc lòng khuyên bảo nàng, mở danh sách bạn bè, tìm được Chỉ đàn bông vải không cứu người, hít sâu mấy hơi, gửi một câu "Có đó không".


Chỉ đàn bông vải không cứu người đang đi phó bản với Thử Mộc Vi An, bỗng nhiên nhìn thấy khung trò chuyện riêng nhấp nháy, nhín thời gian mở ra xem, không khỏi cười nói một câu trên YY: "Bang chủ phu nhân tự dưng pm tui." Sau đó trả lời "Có".


Giây tiếp theo, nụ cười của hắn cứng lại trước màn hình vi tính.


【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Cây cung này anh lấy về bán đi, tui không dám lấy.

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Cám ơn anh đã để mắt tới, chúng ta mới quen nhau không tới một ngày, anh như vậy thật sự khiến tui rất khó xử.

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Tui chỉ chơi game để giải trí, không nghĩ tìm tình duyên hoặc chơi yêu đương online, thật sự vô cùng xin lỗi, một lát tui trả đồ cho anh xong, anh xóa kết bạn với tui đi.


Ba câu khó hiểu này làm Chỉ đàn bông vải không cứu người sợ đến ném nhầm kỹ năng.

Nhị Thất không khỏi phỉ nhổ: "Muốn chết à muốn chết à! Mộc Linh của mấy người không thể phóng bên đó! Quái bị thu hút bây giờ!"


"A a tui có hơi hoảng, dọn quái trước, dọn quái trước!" Chỉ đàn bông vải không cứu người nói xong, dưới ánh mắt của Nhân Vô Ngữ trực tiếp chạy ào vào đám quái tự sát.


Sau khi tiêu diệt một đoàn, Thử Mộc Vi An hiếu kỳ hỏi thăm: "Nhỏ tìm cậu làm gì? Lại còn 'có hơi hoảng'?"


Chỉ đàn bông vải không cứu người không khỏi lâm vào trầm tư, mặc dù mở mic, thế nhưng chỉ có tiếng gõ bàn phím phát ra.


【 trò chuyện riêng 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Không phải, em có ý gì a?

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Ý trên mặt chữ a.

【 trò chuyện riêng 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Sao tự dưng nói với tui cái này a?

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Bọn họ nói chiều nay thấy anh quét nguyên liệu rèn ở khu giao dịch.

【 trò chuyện riêng 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: . . .

【 trò chuyện riêng 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Cho nên?

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Bọn họ nói vũ khí này cũng là anh mua xuống chỉ định phải chia cho tui.

【 trò chuyện riêng 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Ai nói?

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Mọi người trong bang nói vậy.

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Lúc đánh boss bang mọi người không kick tui, đánh xong còn ném vũ khí cam cho tui, trong bang lại đem thứ quý giá như vậy phân cho tui theo nhu cầu, đến tối anh chân trước quét hết hàng hóa, chân sau liền có bang chủ của các anh đứng canh giữ bên cạnh tiệm rèn, rèn vũ khí cho tui, quá trùng hợp rồi phải không? Bởi mới nói sao cả ngày hôm nay tui cứ cảm thấy không thích hợp!

【 trò chuyện riêng 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?

【 trò chuyện riêng 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?

【 trò chuyện riêng 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Đừng nói với tui đây là hiểu lầm.

【 trò chuyện riêng 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Hiểu lầm!

【 trò chuyện riêng 】[ Chỉ đàn bông vải không cứu người ]: Đây thật sự là hiểu lầm!

【 trò chuyện riêng 】[ Vô Dạng ]: Giải thích thế nào?


"Em đừng hiểu lầm, vũ khí này là Thử Mộc mua, mua xong liền cho em, không có một tí liên quan gì tới tui hết. Tui vừa ăn cơm xong chị ấy đã bảo tui đi thu mua nguyên liệu, tui chỉ là đứa chạy vặt a!" Chỉ đàn bông vải không cứu người đã gõ xong câu trả lời rồi, thế nhưng thấy phản ứng của Vô Dạng kịch liệt như thế này, sợ nói ra xong sẽ phá hủy chuyện của Thử Mộc Vi An, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cắt hình khung chat đưa qua YY, yếu ớt hỏi: "Tui có thể trả lời như thế hăm?"


Sau khi Thử Mộc Vi An xem xong tấm ảnh không khỏi rơi vào trầm tư, chủ yếu là suy nghĩ về bốn chữ "Không muốn yêu online" này có ảnh hưởng đến tiến độ trong tương lai của mình hay không.


Trầm tư xong, nàng nói: "Trả lời thử xem?" Vừa dứt câu, nàng lại bắt đầu hoảng loạn, vội vã sửa lời: "Vẫn là đừng! Để tôi nghĩ đã!"


"Chị. . . em. . ." Âm thanh của Chỉ đàn bông vải không cứu người bỗng nhiên giống như đang táo bón, nghe còn thấy có chút nức nở, thậm chí còn nghẹn tới mức hoảng: "Hmmmmmmmmmmmmmm."


"A?" Trong lòng Thử Mộc Vi An có dự cảm không tốt.


Nhị Thất thì nhìn thấu hết thảy: "Ừm, xong rồi."


Quả nhiên, hắn nói: "Em. . . gửi rồi."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play