Mười ngày sau, tại tập đoàn JFT.

Lúc này ngoài trời đã bị màn đêm giăng kín, Huyết Từ Ca đang bận rộn với đống văn kiện để trên bàn.

Thi thoảng anh lại liếc nhìn đồng hồ ở cổ tay trái mình, đã chín giờ mười ba phút rồi anh vẫn chưa tan ca.

Do dự án đấu thầu sắp tới rất quan trọng, cho nên tất cả nhân viên trong công ty đều tăng ca đến chín mười giờ, kể cả vị tổng tài cao quý như Huyết Từ Ca cũng phải thâu đêm để hoàn thành tất cả văn kiện được giao tới.

Tuy bận rộn nhưng tâm trí anh vẫn đế ý đến cô nàng bé bỏng đang ở nhà chờ mình. Không biết liệu giờ này mèo con của anh hiện tại đang thức hay đang ngủ? Có chờ đợi anh về để ngủ cùng không? Từ năm giờ sáng đến chín giờ tối nay anh vẫn chưa gặp mặt cô.

Đã mười bảy tiếng trôi qua cô và anh không chạm mặc, thời gian trôi đi từng tích tắc một, Huyết Từ Ca rất nhớ cô, hơn mười bảy tiếng anh không gặp cô, cứ ngỡ là mười bảy năm hai người bọn họ chưa từng gặp nhau một lần nào.

Vào khoảnh khắc anh nhớ đến cô, anh không thể nào quên đi mùi hương hoa nhài còn vấn vương đâu đó gần mình, nhớ nụ cười, nhớ ánh mắt biếc long lanh biết hờn, nhớ đến vẻ mặt ngượng ngùng xấu hổ mỗi khi động chạm đến cơ thể xử nữ của cô. Tất thảy những thứ về tâm hồn cô đều được Huyết Từ Ca khắc cốt ghi nhớ một cách tỉ mỉ ở trong đầu.

Nếu giờ có ai đó đến hỏi từng chi tiết vụn vặt thường ngày của Lâm Phi Đào, chưa đầy ba giây anh đã trả lời ngắn gọn xúc tích về con người của cô.

Cây bút vẫn quay tròn trên các đầu ngón tay của Huyết Từ Ca, tay kia của anh chống vào cằm suy nghĩ miên man về tương lai sau này.

Anh đang lên kế hoạch, chờ đến khi Lâm Phi Đào tốt nghiệp đại học, anh sẽ cưới cô về làm vợ của mình, cả cuộc đời chỉ cưng chiều cô, không cần phú quý giàu sang, một gia đình ba người sống lặng lẽ trong một chiếc biệt thự nằm trên biển, ngày ngày anh vừa làm vừa ngắm nhìn hai mẹ con cô chơi đùa trên bãi biển. Chỉ mơ mộng đến tương lai không xa thôi là Huyết Từ Ca có thêm động lực để làm việc.

Cạch!

Cánh cửa phòng được ai đó mở đột ngột ra, Huyết Từ Ca không quan tâm đến ai đến, chỉ biến chăm chú phê duyệt một đống văn kiện đặt trước mặt.

Tân Tiểu Khả trên tay bưng một ly cà phê nóng hổi đến gần bàn làm việc của anh. Ả ta đến công ty anh làm lại kể từ sau khi vụ việc xảy ra ở khách sạn mười ngày trước.

Sau khi vụ đó xảy ra ở khách sạn, Tân Tiểu Khả không thấy Lâm Phi Đào mang cơm đến cho Huyết Từ Ca như thường ngày, nghĩ đến kế hoạch của mình thành công chia rẽ tình cảm của hai người bọn họ, đáy lòng ả ta truyền đến một tuyến thần kinh vui sướng không thôi.

Hôm nay nhân lúc Huyết Từ Ca tăng ca cùng với mọi người, Tân Tiểu Khả trực tiếp đến văn phòng pha ly cà phê mang đến cho Huyết Từ Ca.

“Từ Ca, làm việc cả ngày anh cũng nên nghỉ tay một chút, em có pha ly cà phê, anh uống đi cho tỉnh người!”

Tân Tiểu Khả đặt ly cà pha vẫn còn bốc khói lên bàn xê dịch về phía anh. Huyết Từ Ca lúc này cảm thấy cổ họng mình hơi khát nước, anh không hề liếc nhìn ả ta, đưa ly cà phê lên miệng rồi từ từ thưởng thức.

Sau khi uống một hơi thật dài, Huyết Từ Ca đã uống cạn ly cà phê do Tân Tiểu Khả tự tay pha cho. Giọng nói ra lệnh cho cô ra vẫn lạnh lùng như ngày thường.

“Không còn việc gì nữa thì ra ngoài, tôi còn rất nhiều việc cần phải làm!”

Tận mắt chứng kiến Huyết Từ Ca uống hết ly cà phê mình pha cho, đáy lòng của Tân Tiểu Khả hò hét vui mừng, nhưng bên ngoài cô ta vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị đối với cấp trên.

“Em muốn ở cùng anh!”

“….” Huyết Từ Ca im lặng không thèm đáp lại lời nói của cô ra.

“Anh cứ làm việc đi, để em ngồi từ phía xa ngắm nhìn anh làm việc cũng được!”

“…..” Huyết Từ Ca mặc kệ, không thèm quan tâm đến lời nói của cô ta. Anh mặc kệ cho ả ta có nói gì, việc quan trong nhất là giờ đây anh phải hoàn thành nốt văn kiện chồng chất như núi này, mong sao hoàn thành sớm để trở về ngắm nhìn Tiểu Bạch Thỏ đang đợi anh ở nhà.

Tân Tiểu Khả thấy Huyết Từ Ca im lặng, một lời cũng không đáp lại lời nói của mình khiến cho ả ta cảm thấy tức tối trong lòng.

Cô tay tựa hông mình vào mép bàn làm việc của anh, hai tay ả ta chống lên bàn, lưng đối diện với mặt của Huyết Từ Ca. Tuy anh không tận mắt nhìn cử chỉ nhất động của cô ta, anh thừa biết đối phương đang giở trò quyến rũ khơi dậy dục vọng của anh. Anh không bận tâm đến hành động của cô ta, vẫn giữ nét mặt lạnh lùng khó gần, chăm chỉ hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Hôm nay Tân Tiểu Khả đến công ty làm việc như đến đây để trình diễn thời trang. Ả ta ăn mặc đồ hiệu đắt tiền bó sát người, trong giờ làm thi thoảng lại tô son đánh phấn, vẻ đẹp của cô ta hút hồn khiến cho bao nữ nhân viên trong công ty đều chạnh lòng với ả ta.

Mọi người trong công ty đều biết Tân Tiểu Khả là vị hôn thê của tổng tài, là tồng tài phu nhân tương lai của bọn họ, vậy nên cô ta thường ngày đến đây làm thì ít, tô son điểm phấn thì nhiều. Ngay cả những người có chức vụ cao hơn ả ta cũng không dám lên tiếng trách móc cô ta.

Cô ta là tổng tài phu nhân tương lai, ai có cái lá gan to dám đụng đến cô ấy?

“Huyết Từ Ca, anh và Lâm Phi Đào dạo này thế nào rồi?”

Không gian căn phòng im lặng một chút, bỗng Tân Tiểu Khả lên tiếng đánh tan khoảnh khắc im lặng này.

Huyết Từ Ca nghe Tân Tiểu Khả nhắc đến người con gái mình yêu, cây bút trên tay anh đang viết văn kiện bỗng dưng khự lại, anh không trả lời lại cô ta, ánh mắt vô hồn nhìn đăm chiêu vào những dòng chữ trên văn kiện.

Không khí trong phòng lúc này ngột ngạt đến khó thở, tựa như nhiệt độ trong phòng tụt xuống vài độ C.

Tân Tiểu Khả không biết điều nguy hiểm sắp xảy đến với mình, ả ta vẫn ung dung ngồi lên bàn việc của Huyết Từ Ca. Lời nói của cô ta tựa như đang khiêu khích sự nhẫn nại của anh.

“Cô ta có gì tốt đẹp đâu chứ, ngoài anh ra bên cạnh cô ta còn rất nhiều người đàn ông khác. Không chỉ có bác sĩ họ Sảnh kia, mà ở trường có rất nhiều người đang theo đuổi cô ta kể từ sau khi cô ta lột xác khỏi thân phận vịt bầu xấu xí. Dung nhan tuyệt sắc giai nhân của cô ta xứng danh với nhiều loại danh tiếng khác, hà cớ sao cô ta lại thích gắn cho mình cái mác “con giáp thứ mười ba” đến như vậy chứ?”

Rắc!

Cây bút nằm gọn trong tay của Huyết Từ Ca đã bị anh dùng lực gãy thành đôi.

“Rõ ràng cô ta đã làm chuyện đó với tên bác sĩ kia, vậy mà cô ta vẫn mặt dày đến trường quyến rũ người đàn ông khác!”

Khoé môi Huyết Từ Ca lúc này mới nhếch lên nở ra một nụ cười khinh bỉ. Mười đầu ngón tay anh đan lại với nhau chống trước cằm, giọng nói tựa như một luồng khí lạnh lẽo thoát ra từ tảng băng ở hai cực.

“Xem ra Tân tiểu thư rất biết rõ về cuộc sống thường ngày của vợ tôi nhỉ?”

“Vợ?”

Tân Tiểu Khả ngạc nhiên khi chính tai cô ta nghe tiếng từ “vợ” thoát ra từ cuống họng của anh. Cô ta quay ngoắt người lại về trước mặt Huyết Từ Ca, nét mặt lộ rõ vẻ bàng hoàng.

Huyết Từ Ca nhìn cô ta nở một nụ cười giễu cợt.

“Sao? Tân tiểu thư có ý kiến gì với vợ tôi sao? Tôi nhớ vợ tôi có đắc tội gì với cô đâu mà cô lại cho người giám sát mọi nhất cử nhất động của vợ tôi đến như vậy?”

“Hiểu rõ từng mọi ngóc ngách, những gì vợ tôi làm ư?”

Tân Tiểu Khả mặt mũi tái mét không còn hạt máu, nhưng cô ta cố tỏ vẻ ta đây rất bình tĩnh, không nhận ra lỗi sai của mình.

“Anh nói cái gì vậy? Chẳng phải vì cô ta phản bội anh sao? Cô ta đã lên giường với người đàn ông khác. Không lẽ một tổng tài cao quý như anh lại đi dùng lại đồ người khác đã động chạm vào sao?”

“Tân tiểu thư lại biết chắc chắn rằng vợ tôi đã từng qua tay người đàn ông khác!”

Những câu hỏi không có đáp án thốt ra trong cuống họng của Huyết Từ Ca khiến đại não của ả ta hoảng loạn không biết đâu là trái đâu là phải. Giọng nói của cô ta thêm phần lắp bắp.

“Chẳng phải ngày đó chính mắt anh đã nhìn thấy cô ta chung chăn gối với tên bác sĩ Sảnh Đó sao? Còn nữa, vết máu trên ga giường ngày đó chứng minh rằng Lâm Phi Đào đã không còn trinh nữ nữa!”

“Vậy sao?”

Từ trong ngăn kéo dưới bàn, Huyết Từ Ca lấy ra một sấp tài liệu đập mạnh lên mặt bàn.

“Cô xem đi!”

Nhìn đống tài liệu trước mặt, Tân Tiểu Khả do dự một hồi lâu, cuối cùng cô ta cầm lên lấy ra xem.

“Đây… đây là…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play